古诗词

悼往

黄庭坚

西风悲兮败叶索索,照陈根兮秋日将落。xī fēng bēi xī bài yè suǒ suǒ,zhào chén gēn xī qiū rì jiāng luò。
仿佛兮梦与神遇,顾瞻九泉兮岂其可作。fǎng fú xī mèng yǔ shén yù,gù zhān jiǔ quán xī qǐ qí kě zuò。
俄有悲秋之羽虫兮,自伤时去物改,拥旧柯而孤吟。é yǒu bēi qiū zhī yǔ chóng xī,zì shāng shí qù wù gǎi,yōng jiù kē ér gū yín。
四郊莽苍声断裂兮,久而不胜其叹音。sì jiāo mǎng cāng shēng duàn liè xī,jiǔ ér bù shèng qí tàn yīn。
平生之梗概兮欲萧萧而去眼,将绝之言语兮忽历历而经心。píng shēng zhī gěng gài xī yù xiāo xiāo ér qù yǎn,jiāng jué zhī yán yǔ xī hū lì lì ér jīng xīn。
谓逝者有知兮,何喜而弃此去也。wèi shì zhě yǒu zhī xī,hé xǐ ér qì cǐ qù yě。
谓逝无知兮,谁职为此梦也。wèi shì wú zhī xī,shuí zhí wèi cǐ mèng yě。
凭须臾之不再得兮,哀此言之不予听。píng xū yú zhī bù zài dé xī,āi cǐ yán zhī bù yǔ tīng。
回廊窈窕月皓白兮,无复曩时之履声。huí láng yǎo tiǎo yuè hào bái xī,wú fù nǎng shí zhī lǚ shēng。
揽平生之馀制兮,芗泽其犹未沫。lǎn píng shēng zhī yú zhì xī,xiāng zé qí yóu wèi mò。
虽飘飘其日败兮,吾不忍改其此佩。suī piāo piāo qí rì bài xī,wú bù rěn gǎi qí cǐ pèi。
愁薨薨其中予兮,如醳酒之不化。chóu hōng hōng qí zhōng yǔ xī,rú yì jiǔ zhī bù huà。
欻别离之几时兮,谁与此夏日冬夜。chuā bié lí zhī jǐ shí xī,shuí yǔ cǐ xià rì dōng yè。
自我先兮一无穷,在我后兮亦一无穷。zì wǒ xiān xī yī wú qióng,zài wǒ hòu xī yì yī wú qióng。
六七十便了一生兮,何异木末之有狂风。liù qī shí biàn le yī shēng xī,hé yì mù mò zhī yǒu kuáng fēng。
待外物而造适兮,固不若放之自得之场。dài wài wù ér zào shì xī,gù bù ruò fàng zhī zì dé zhī chǎng。
彼庄生之一缶兮,亦何异荀氏之神伤。bǐ zhuāng shēng zhī yī fǒu xī,yì hé yì xún shì zhī shén shāng。
吾固知藏于天者至精,交于物者甚粗。wú gù zhī cáng yú tiān zhě zhì jīng,jiāo yú wù zhě shén cū。
饮泣为昏瞳之媒,幽忧为白发之母。yǐn qì wèi hūn tóng zhī méi,yōu yōu wèi bái fā zhī mǔ。
忧来泣下不可安排兮,如孟津之捧土。yōu lái qì xià bù kě ān pái xī,rú mèng jīn zhī pěng tǔ。
彼寒暑之寖化兮,天地尚不能以朝莫。bǐ hán shǔ zhī jìn huà xī,tiān dì shàng bù néng yǐ cháo mò。
目茕茕而不寐兮,夜亹亹而过中。mù qióng qióng ér bù mèi xī,yè wěi wěi ér guò zhōng。
虽来者犹不可待兮,恐不及当时之从容。suī lái zhě yóu bù kě dài xī,kǒng bù jí dāng shí zhī cóng róng。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

以椰子小冠送子予

黄庭坚

浆成乳酒醺人醉,肉截鹅肪上客盘。jiāng chéng rǔ jiǔ xūn rén zuì,ròu jié é fáng shàng kè pán。
有核如匏可雕琢,道装宜作玉人冠。yǒu hé rú páo kě diāo zuó,dào zhuāng yí zuò yù rén guān。

呈杨康国

黄庭坚

君家秋实罗浮种,已作累累半拂墙。jūn jiā qiū shí luó fú zhǒng,yǐ zuò lèi lèi bàn fú qiáng。
莫遣儿童酸打尽,要看霜后十分黄。mò qiǎn ér tóng suān dǎ jǐn,yào kàn shuāng hòu shí fēn huáng。

又戏呈康国

黄庭坚

整冠行客莫先尝,杨子家无数仞墙。zhěng guān xíng kè mò xiān cháng,yáng zi jiā wú shù rèn qiáng。
假借肃霜令弄色,勾添寒日与争黄。jiǎ jiè sù shuāng lìng nòng sè,gōu tiān hán rì yǔ zhēng huáng。

入穷巷谒李材叟翘叟戏赠兼简田子平三首

黄庭坚

紫冠黄钿网丝窠,蝶绕蜂围奈晚何。zǐ guān huáng diàn wǎng sī kē,dié rào fēng wéi nài wǎn hé。
二叟家居如避世,开门自少俗人过。èr sǒu jiā jū rú bì shì,kāi mén zì shǎo sú rén guò。

入穷巷谒李材叟翘叟戏赠兼简田子平三首

黄庭坚

只可阕中安止止,谁能铁里斗铮铮。zhǐ kě què zhōng ān zhǐ zhǐ,shuí néng tiě lǐ dòu zhēng zhēng。
田多谷少无人会,譬似无田过一生。tián duō gǔ shǎo wú rén huì,pì shì wú tián guò yī shēng。

入穷巷谒李材叟翘叟戏赠兼简田子平三首

黄庭坚

田郎杞菊荒三径,文字时追二叟游。tián láng qǐ jú huāng sān jìng,wén zì shí zhuī èr sǒu yóu。
万卷藏书多未见,老夫端拟乞荆州。wàn juǎn cáng shū duō wèi jiàn,lǎo fū duān nǐ qǐ jīng zhōu。

次韵答马中玉三首

黄庭坚

雨入纱窗风簸船,菊花过后早梅前。yǔ rù shā chuāng fēng bǒ chuán,jú huā guò hòu zǎo méi qián。
锦江春色熏人醉,也到壶中小隐天。jǐn jiāng chūn sè xūn rén zuì,yě dào hú zhōng xiǎo yǐn tiān。

次韵答马中玉三首

黄庭坚

卷沙成浪北风颠,衔尾千艘不敢前。juǎn shā chéng làng běi fēng diān,xián wěi qiān sōu bù gǎn qián。
匝岸水居皆有酒,行人得意买江天。zā àn shuǐ jū jiē yǒu jiǔ,xíng rén dé yì mǎi jiāng tiān。

次韵答马中玉三首

黄庭坚

仁气已蒸全楚尽,同云欲合暮江前。rén qì yǐ zhēng quán chǔ jǐn,tóng yún yù hé mù jiāng qián。
争春梅柳无三月,对雪樽罍属二天。zhēng chūn méi liǔ wú sān yuè,duì xuě zūn léi shǔ èr tiān。

次韵中玉早梅二首

黄庭坚

梅蕊争先公不嗔,知公家有似梅人。méi ruǐ zhēng xiān gōng bù chēn,zhī gōng jiā yǒu shì méi rén。
何时各得自由去,相逐扬州作好春。hé shí gè dé zì yóu qù,xiāng zhú yáng zhōu zuò hǎo chūn。

次韵中玉早梅二首

黄庭坚

折得寒香不露机,小窗斜日两三枝。zhé dé hán xiāng bù lù jī,xiǎo chuāng xié rì liǎng sān zhī。
罗帷翠幕深调护,已被游蜂圣得知。luó wéi cuì mù shēn diào hù,yǐ bèi yóu fēng shèng dé zhī。

次韵中玉水仙花二首

黄庭坚

借水开花自一奇,水沈为骨玉为肌。jiè shuǐ kāi huā zì yī qí,shuǐ shěn wèi gǔ yù wèi jī。
暗香已压酴醾倒,只比寒梅无好枝。àn xiāng yǐ yā tú mí dào,zhǐ bǐ hán méi wú hǎo zhī。

次韵中玉水仙花二首

黄庭坚

淤泥解作白莲藕,粪壤能开黄玉花。yū ní jiě zuò bái lián ǒu,fèn rǎng néng kāi huáng yù huā。
可惜国香天不管,随缘流落小民家。kě xī guó xiāng tiān bù guǎn,suí yuán liú luò xiǎo mín jiā。

吴君送水仙花并二大本

黄庭坚

折送南园栗玉花,并移香本到寒家。zhé sòng nán yuán lì yù huā,bìng yí xiāng běn dào hán jiā。
何时持上玉宸殿,乞与宫梅定等差。hé shí chí shàng yù chén diàn,qǐ yǔ gōng méi dìng děng chà。

刘邦直送早梅水仙花四首

黄庭坚

簸船綪缆北风嗔,霜落千林憔悴人。bǒ chuán qiàn lǎn běi fēng chēn,shuāng luò qiān lín qiáo cuì rén。
欲问江南近消息,喜君贻我一枝春。yù wèn jiāng nán jìn xiāo xī,xǐ jūn yí wǒ yī zhī chūn。