古诗词

慈竹

黄庭坚

门中何物灵,有竹慈为名。mén zhōng hé wù líng,yǒu zhú cí wèi míng。
一丛涧数步,森森数十茎。yī cóng jiàn shù bù,sēn sēn shù shí jīng。
长茎覆短茎,枝叶不峥嵘。zhǎng jīng fù duǎn jīng,zhī yè bù zhēng róng。
去年笋已长,今年笋又生。qù nián sǔn yǐ zhǎng,jīn nián sǔn yòu shēng。
高低相倚向,浑如长幼情。gāo dī xiāng yǐ xiàng,hún rú zhǎng yòu qíng。
孝子侍父立,顺孙随祖行。xiào zi shì fù lì,shùn sūn suí zǔ xíng。
居然抱慈孝,根底信天成。jū rán bào cí xiào,gēn dǐ xìn tiān chéng。
吾闻唐之人,孝行常欣欣。wú wén táng zhī rén,xiào xíng cháng xīn xīn。
郓州张公艺,九代同一门。yùn zhōu zhāng gōng yì,jiǔ dài tóng yī mén。
大帝闻其名,衡茅降至尊。dà dì wén qí míng,héng máo jiàng zhì zūn。
冯宿丱岁时,随父庐祖坟。féng sù guàn suì shí,suí fù lú zǔ fén。
父子相随孝,灵芝特地春。fù zi xiāng suí xiào,líng zhī tè dì chūn。
北海吕元简,四世同家主。běi hǎi lǚ yuán jiǎn,sì shì tóng jiā zhǔ。
以至牛马羊,异母皆相乳。yǐ zhì niú mǎ yáng,yì mǔ jiē xiāng rǔ。
虞乡董公直,鞠养诸孤遗。yú xiāng dǒng gōng zhí,jū yǎng zhū gū yí。
鸲鹆与鸦鹊,同巢而共枝。qú yù yǔ yā què,tóng cháo ér gòng zhī。
孝行动天壤,鸟兽皆随时。xiào xíng dòng tiān rǎng,niǎo shòu jiē suí shí。
又闻猓?兽,死不相弃离。yòu wén guǒ rán shòu,sǐ bù xiāng qì lí。
?蝎与蛟鱼,子母长相随。tūn xiē yǔ jiāo yú,zi mǔ zhǎng xiāng suí。
兽面而人心,此兽信有之。shòu miàn ér rén xīn,cǐ shòu xìn yǒu zhī。
兽心而人面,其人诚可悲。shòu xīn ér rén miàn,qí rén chéng kě bēi。
李钧为侍御,弃母在□州。lǐ jūn wèi shì yù,qì mǔ zài zhōu。
母因殍饿死,世□何悠悠。mǔ yīn piǎo è sǐ,shì hé yōu yōu。
光禄李□者,亦是斯人流。guāng lù lǐ zhě,yì shì sī rén liú。
有母不侍养,异居经千秋。yǒu mǔ bù shì yǎng,yì jū jīng qiān qiū。
唐家法网宽,贷死流遐陬。táng jiā fǎ wǎng kuān,dài sǐ liú xiá zōu。
崔湜为侍郎,天子赐瓜香。cuī shí wèi shì láng,tiān zi cì guā xiāng。
携归与爱妻,老母不得尝。xié guī yǔ ài qī,lǎo mǔ bù dé cháng。
一旦恶贯盈,杀之于路傍。yī dàn è guàn yíng,shā zhī yú lù bàng。
越公钟绍京,至孝何殊常。yuè gōng zhōng shào jīng,zhì xiào hé shū cháng。
小时得瓜果,先解进高堂。xiǎo shí dé guā guǒ,xiān jiě jìn gāo táng。
长大遇玄宗,一夕登岩廊。zhǎng dà yù xuán zōng,yī xī dēng yán láng。
孝者名长新,逆者污人伦。xiào zhě míng zhǎng xīn,nì zhě wū rén lún。
人既不如竹,乃是一埃尘。rén jì bù rú zhú,nǎi shì yī āi chén。
夫为人子者,莫若事尊亲。fū wèi rén zi zhě,mò ruò shì zūn qīn。
夫为人父者,莫若训儿孙。fū wèi rén fù zhě,mò ruò xùn ér sūn。
积善与仁孝,可以立于身。jī shàn yǔ rén xiào,kě yǐ lì yú shēn。
我愿移此竹,栽于率土滨。wǒ yuàn yí cǐ zhú,zāi yú lǜ tǔ bīn。
使彼行人见,皆为慈孝人。shǐ bǐ xíng rén jiàn,jiē wèi cí xiào rén。
樵童见此竹,且莫伐我薪。qiáo tóng jiàn cǐ zhú,qiě mò fá wǒ xīn。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

次韵和台源诸篇九首南屏山

黄庭坚

欲雕佳句累层峦,深愧挥斤斫鼻端。yù diāo jiā jù lèi céng luán,shēn kuì huī jīn zhuó bí duān。
作者七人俱老大,昂藏却立古衣冠。zuò zhě qī rén jù lǎo dà,áng cáng què lì gǔ yī guān。
千年避世朝市改,万籁入松溪涧寒。qiān nián bì shì cháo shì gǎi,wàn lài rù sōng xī jiàn hán。
我有号钟锁蛛网,何时对汝发清弹。wǒ yǒu hào zhōng suǒ zhū wǎng,hé shí duì rǔ fā qīng dàn。

次韵和台源诸篇九首南屏山

黄庭坚

篁竹参天无人行,来游者多蹊自成。huáng zhú cān tiān wú rén xíng,lái yóu zhě duō qī zì chéng。
石屏重叠翡翠玉,莲荡宛转芙蓉城。shí píng zhòng dié fěi cuì yù,lián dàng wǎn zhuǎn fú róng chéng。
世缘遮尽不到眼,幽事相引颇关情。shì yuán zhē jǐn bù dào yǎn,yōu shì xiāng yǐn pǒ guān qíng。
一炉沈水坐终日,唤梦鹁鸪相应鸣。yī lú shěn shuǐ zuò zhōng rì,huàn mèng bó gū xiāng yīng míng。

次韵和台源诸篇九首南屏山

黄庭坚

藤树谁知先后生,万年相倚共枯荣。téng shù shuí zhī xiān hòu shēng,wàn nián xiāng yǐ gòng kū róng。
层台定自有天地,鼻祖已来传父兄。céng tái dìng zì yǒu tiān dì,bí zǔ yǐ lái chuán fù xiōng。
虎豹文章藏雾雨,龙蛇头角听雷声。hǔ bào wén zhāng cáng wù yǔ,lóng shé tóu jiǎo tīng léi shēng。
何时暂取苍烟策,献与本朝优老成。hé shí zàn qǔ cāng yān cè,xiàn yǔ běn cháo yōu lǎo chéng。

次韵和台源诸篇九首南屏山

黄庭坚

横阁晴虹渡石溪,几年钥锁镇瑶扉。héng gé qíng hóng dù shí xī,jǐ nián yào suǒ zhèn yáo fēi。
洞中日月真长久,世上功名果是非。dòng zhōng rì yuè zhēn zhǎng jiǔ,shì shàng gōng míng guǒ shì fēi。
叱石元知牧羊在,烂柯应有看棋归。chì shí yuán zhī mù yáng zài,làn kē yīng yǒu kàn qí guī。
若逢白鹤来华表,识取当年丁令威。ruò féng bái hè lái huá biǎo,shí qǔ dāng nián dīng lìng wēi。

次韵和台源诸篇九首南屏山

黄庭坚

固蒂深根且一邱,少时尝恐斧斤求。gù dì shēn gēn qiě yī qiū,shǎo shí cháng kǒng fǔ jīn qiú。
何人比拟明堂柱,几岁经营江汉洲。hé rén bǐ nǐ míng táng zhù,jǐ suì jīng yíng jiāng hàn zhōu。
终以不才名四海,果然无祸阅千秋。zhōng yǐ bù cái míng sì hǎi,guǒ rán wú huò yuè qiān qiū。
空山万籁月明底,安得闲眠石枕头。kōng shān wàn lài yuè míng dǐ,ān dé xián mián shí zhěn tóu。

次韵和台源诸篇九首南屏山

黄庭坚

造物成形妙画工,地形咫尺远连空。zào wù chéng xíng miào huà gōng,dì xíng zhǐ chǐ yuǎn lián kōng。
蛟鼍出没三万顷,云雨纵横十二峰。jiāo tuó chū méi sān wàn qǐng,yún yǔ zòng héng shí èr fēng。
清坐使人无俗气,闲来当暑起清风。qīng zuò shǐ rén wú sú qì,xián lái dāng shǔ qǐ qīng fēng。
诸山落木萧萧夜,醉梦江湖一叶中。zhū shān luò mù xiāo xiāo yè,zuì mèng jiāng hú yī yè zhōng。

次韵和台源诸篇九首南屏山

黄庭坚

洞天名籍知第几,洞口诸峰苍翠堆。dòng tiān míng jí zhī dì jǐ,dòng kǒu zhū fēng cāng cuì duī。
雕虎啸风斤斧去,飞廉吹雨晓烟回。diāo hǔ xiào fēng jīn fǔ qù,fēi lián chuī yǔ xiǎo yān huí。
日晴圭角升云气,月冷明珠割蚌胎。rì qíng guī jiǎo shēng yún qì,yuè lěng míng zhū gē bàng tāi。
种玉田中饱春笋,仙人忆得早归来。zhǒng yù tián zhōng bǎo chūn sǔn,xiān rén yì dé zǎo guī lái。

寄题莹中野轩

黄庭坚

开轩城市如村落,人似往时陈太邱。kāi xuān chéng shì rú cūn luò,rén shì wǎng shí chén tài qiū。
暄景半窗行野马,雨寒疏竹上牵牛。xuān jǐng bàn chuāng xíng yě mǎ,yǔ hán shū zhú shàng qiān niú。
平生江海心犹在,退食诗书吏罢休。píng shēng jiāng hǎi xīn yóu zài,tuì shí shī shū lì bà xiū。
□□□□□□力,必知耆旧想风流。lì,bì zhī qí jiù xiǎng fēng liú。

观叔祖少卿奕棋

黄庭坚

世上滔滔声利间,独凭棋局老青山。shì shàng tāo tāo shēng lì jiān,dú píng qí jú lǎo qīng shān。
心游万里不知远,身与一山相对闲。xīn yóu wàn lǐ bù zhī yuǎn,shēn yǔ yī shān xiāng duì xián。
夜半解围灯寂寞,樽前翻却酒阑珊。yè bàn jiě wéi dēng jì mò,zūn qián fān què jiǔ lán shān。
因观胜负无常在,生死□□□不关。yīn guān shèng fù wú cháng zài,shēng sǐ bù guān。

次韵郭明叔登县楼见思长句

黄庭坚

令尹登临多暇日,杖生芝菌笔生埃。lìng yǐn dēng lín duō xiá rì,zhàng shēng zhī jūn bǐ shēng āi。
溪横凤尾寒光去,山拥旌阳翠气来。xī héng fèng wěi hán guāng qù,shān yōng jīng yáng cuì qì lái。
晚市张灯明远近,□□留客舞徘徊。wǎn shì zhāng dēng míng yuǎn jìn,liú kè wǔ pái huái。
红裳珠履知多在,点检惟无□秀才。hóng shang zhū lǚ zhī duō zài,diǎn jiǎn wéi wú xiù cái。

夜观蜀志

黄庭坚

盖世英雄不自知,暮年初志各参差。gài shì yīng xióng bù zì zhī,mù nián chū zhì gè cān chà。
南阳陇底卧龙日,北固樽前失箸时。nán yáng lǒng dǐ wò lóng rì,běi gù zūn qián shī zhù shí。
霸主三分割天下,宗臣十倍胜曹丕。bà zhǔ sān fēn gē tiān xià,zōng chén shí bèi shèng cáo pī。
寒炉夜发尘书读,似覆输筹一局棋。hán lú yè fā chén shū dú,shì fù shū chóu yī jú qí。

行役县西喜雨寄任公渐大夫

黄庭坚

行役劳人望县斋,心如枯井喜尘埃。xíng yì láo rén wàng xiàn zhāi,xīn rú kū jǐng xǐ chén āi。
青灯帘外萧萧雨,破梦山根殷殷雷。qīng dēng lián wài xiāo xiāo yǔ,pò mèng shān gēn yīn yīn léi。
新麦欲连天际好,浓云犹傍日边来。xīn mài yù lián tiān jì hǎo,nóng yún yóu bàng rì biān lái。
田歌已有丰年意,令尹眉头想豁开。tián gē yǐ yǒu fēng nián yì,lìng yǐn méi tóu xiǎng huō kāi。

戏赠

黄庭坚

水牯从来犯稼苗,著绳只要鼻穿牢。shuǐ gǔ cóng lái fàn jià miáo,zhù shéng zhǐ yào bí chuān láo。
行须万里无寸草,卧对十方同一槽。xíng xū wàn lǐ wú cùn cǎo,wò duì shí fāng tóng yī cáo。
租税及时王事了,云山横笛月轮高。zū shuì jí shí wáng shì le,yún shān héng dí yuè lún gāo。
华亭浪说吹毛剑,不见全牛可下刀。huá tíng làng shuō chuī máo jiàn,bù jiàn quán niú kě xià dāo。

癸亥立春日煮茗于石池

黄庭坚

中叔风流映江左,当年桃李自光辉。zhōng shū fēng liú yìng jiāng zuǒ,dāng nián táo lǐ zì guāng huī。
看成佛屋上云雨,不忍学宫荒蕨薇。kàn chéng fú wū shàng yún yǔ,bù rěn xué gōng huāng jué wēi。
人物深藏青白眼,官联曾近赭黄衣。rén wù shēn cáng qīng bái yǎn,guān lián céng jìn zhě huáng yī。
蛛丝柱后惠文暗,憔悴今乘别驾归。zhū sī zhù hòu huì wén àn,qiáo cuì jīn chéng bié jià guī。

次韵答任仲微

黄庭坚

伯氏文章足起家,雁行唯我乏芳华。bó shì wén zhāng zú qǐ jiā,yàn xíng wéi wǒ fá fāng huá。
不堪黄绶腰铜印,只合清江把钓车。bù kān huáng shòu yāo tóng yìn,zhǐ hé qīng jiāng bǎ diào chē。
缩项鱼肥炊稻饭,扶头酒熟卧芦花。suō xiàng yú féi chuī dào fàn,fú tóu jiǔ shú wò lú huā。
吴儿何敢当伦比,或有离骚似景差。wú ér hé gǎn dāng lún bǐ,huò yǒu lí sāo shì jǐng chà。