古诗词

次韵石七三六言七首

黄庭坚

为君试讲古学,此事可笺天公。wèi jūn shì jiǎng gǔ xué,cǐ shì kě jiān tiān gōng。
君看花梢朝露,何如松上霜风。jūn kàn huā shāo cháo lù,hé rú sōng shàng shuāng fēng。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

次韵答李端叔

黄庭坚

喜接高谈若饮冰,风骚清兴坐来增。xǐ jiē gāo tán ruò yǐn bīng,fēng sāo qīng xīng zuò lái zēng。
重寻伐木君何厚,欲赋骊驹我未能。zhòng xún fá mù jūn hé hòu,yù fù lí jū wǒ wèi néng。
山影北来浮汇泽,松行东望际钟陵。shān yǐng běi lái fú huì zé,sōng xíng dōng wàng jì zhōng líng。
相期烂醉西楼月,缓带凭栏濯郁蒸。xiāng qī làn zuì xī lóu yuè,huǎn dài píng lán zhuó yù zhēng。

戏题葆真阁

黄庭坚

真常自在如来性,肯綮修持祗益劳。zhēn cháng zì zài rú lái xìng,kěn qǐ xiū chí zhī yì láo。
十二因缘无妙果,三千世界起秋毫。shí èr yīn yuán wú miào guǒ,sān qiān shì jiè qǐ qiū háo。
有心便醉声闻酒,空手须磨般若刀。yǒu xīn biàn zuì shēng wén jiǔ,kōng shǒu xū mó bān ruò dāo。
截断众流寻一句,不离兔角与龟毛。jié duàn zhòng liú xún yī jù,bù lí tù jiǎo yǔ guī máo。

戏赠惠南禅师

黄庭坚

佛子禅心若苇林,此门无古亦无今。fú zi chán xīn ruò wěi lín,cǐ mén wú gǔ yì wú jīn。
庭前柏树祖师意,竿上风幡仁者心。tíng qián bǎi shù zǔ shī yì,gān shàng fēng fān rén zhě xīn。
草木同沾甘露味,人天倾听海潮音。cǎo mù tóng zhān gān lù wèi,rén tiān qīng tīng hǎi cháo yīn。
胡床默坐不须说,拨尽寒灰劫数深。hú chuáng mò zuò bù xū shuō,bō jǐn hán huī jié shù shēn。

寄别说道

黄庭坚

数行嘉树红张锦,一派春波绿泼油。shù xíng jiā shù hóng zhāng jǐn,yī pài chūn bō lǜ pō yóu。
回望江城见归鸟,乱鸣双橹散轻鸥。huí wàng jiāng chéng jiàn guī niǎo,luàn míng shuāng lǔ sàn qīng ōu。
柳条折赠经年别,芦篪吹成落日愁。liǔ tiáo zhé zèng jīng nián bié,lú chí chuī chéng luò rì chóu。
双鲤寄书难尽信,有情江水尚回流。shuāng lǐ jì shū nán jǐn xìn,yǒu qíng jiāng shuǐ shàng huí liú。

李大夫招饮

黄庭坚

欲遣吟人对好山,暮天和雨醉凭栏。yù qiǎn yín rén duì hǎo shān,mù tiān hé yǔ zuì píng lán。
座中云气侵人湿,砌下泉声逼酒寒。zuò zhōng yún qì qīn rén shī,qì xià quán shēng bī jiǔ hán。
红烛围棋生死急,清风挥麈笑谈闲。hóng zhú wéi qí shēng sǐ jí,qīng fēng huī zhǔ xiào tán xián。
更筹报尽不成起,车从厌厌夜已阑。gèng chóu bào jǐn bù chéng qǐ,chē cóng yàn yàn yè yǐ lán。

南康席上赠刘李二君

黄庭坚

伯伦酒德无人敌,太白诗名有古风。bó lún jiǔ dé wú rén dí,tài bái shī míng yǒu gǔ fēng。
浪许薄才酬大雅,长愁小户对洪钟。làng xǔ báo cái chóu dà yǎ,zhǎng chóu xiǎo hù duì hóng zhōng。
月明如昼九江水,天静无云五老峰。yuè míng rú zhòu jiǔ jiāng shuǐ,tiān jìng wú yún wǔ lǎo fēng。
此赏不疏真共喜,登临归兴尚谁同。cǐ shǎng bù shū zhēn gòng xǐ,dēng lín guī xīng shàng shuí tóng。

光山道中

黄庭坚

客子空知行路难,中田耕者自高闲。kè zi kōng zhī xíng lù nán,zhōng tián gēng zhě zì gāo xián。
柳条莺啭清阴里,楸树蝉嘶翠带间。liǔ tiáo yīng zhuàn qīng yīn lǐ,qiū shù chán sī cuì dài jiān。
梦幻百年随逝水,劳歌一曲对青山。mèng huàn bǎi nián suí shì shuǐ,láo gē yī qū duì qīng shān。
出门捧檄羞闲友,归寿吾亲得解颜。chū mén pěng xí xiū xián yǒu,guī shòu wú qīn dé jiě yán。

过方城寻七叔祖旧题

黄庭坚

壮气南山若可排,今为野马与尘埃。zhuàng qì nán shān ruò kě pái,jīn wèi yě mǎ yǔ chén āi。
清谈落笔一万字,白眼举觞三百杯。qīng tán luò bǐ yī wàn zì,bái yǎn jǔ shāng sān bǎi bēi。
周鼎不酬康瓠价,豫章元是栋梁材。zhōu dǐng bù chóu kāng hù jià,yù zhāng yuán shì dòng liáng cái。
眷然挥涕方城路,冠盖当年向此来。juàn rán huī tì fāng chéng lù,guān gài dāng nián xiàng cǐ lái。

新息渡淮

黄庭坚

京尘无处可轩眉,照面淮滨喜自知。jīng chén wú chù kě xuān méi,zhào miàn huái bīn xǐ zì zhī。
风里麦苗连地起,雨中杨树带烟垂。fēng lǐ mài miáo lián dì qǐ,yǔ zhōng yáng shù dài yān chuí。
故林归计嗟迟暮,久客平生厌别离。gù lín guī jì jiē chí mù,jiǔ kè píng shēng yàn bié lí。
落日江南采蘋去,长歌柳恽洞庭诗。luò rì jiāng nán cǎi píng qù,zhǎng gē liǔ yùn dòng tíng shī。

初望淮山

黄庭坚

风裘雪帽别家林,紫燕黄鹂已夏深。fēng qiú xuě mào bié jiā lín,zǐ yàn huáng lí yǐ xià shēn。
三釜古人干禄意,一年慈母望归心。sān fǔ gǔ rén gàn lù yì,yī nián cí mǔ wàng guī xīn。
劳生逆旅何休息,病眼看山力不禁。láo shēng nì lǚ hé xiū xī,bìng yǎn kàn shān lì bù jìn。
想见夕阳三径里,乱蝉嘶罢柳阴阴。xiǎng jiàn xī yáng sān jìng lǐ,luàn chán sī bà liǔ yīn yīn。

宿广惠寺

黄庭坚

鸦啼残照下层城,僧舍初寒夜气清。yā tí cán zhào xià céng chéng,sēng shě chū hán yè qì qīng。
风乱竹枝垂地影,霜乾桐叶落阶声。fēng luàn zhú zhī chuí dì yǐng,shuāng qián tóng yè luò jiē shēng。
不遑将母伤今日,无以为家笑此生。bù huáng jiāng mǔ shāng jīn rì,wú yǐ wèi jiā xiào cǐ shēng。
都下苦无书信到,数行归雁月边横。dōu xià kǔ wú shū xìn dào,shù xíng guī yàn yuè biān héng。

初至叶县

黄庭坚

白鹤去寻王子晋,真龙得慕沈诸梁。bái hè qù xún wáng zi jìn,zhēn lóng dé mù shěn zhū liáng。
千年往事如飞鸟,一日倾愁对夕阳。qiān nián wǎng shì rú fēi niǎo,yī rì qīng chóu duì xī yáng。
遗老能名唐郡邑,断碑犹是晋文章。yí lǎo néng míng táng jùn yì,duàn bēi yóu shì jìn wén zhāng。
浮云不作苞桑计,只有荒山意绪长。fú yún bù zuò bāo sāng jì,zhǐ yǒu huāng shān yì xù zhǎng。

和答王世弼

黄庭坚

文章年少气如虹,肯爱闲曹一秃翁。wén zhāng nián shǎo qì rú hóng,kěn ài xián cáo yī tū wēng。
弦上深知流水意,鼻端不怯运斤风。xián shàng shēn zhī liú shuǐ yì,bí duān bù qiè yùn jīn fēng。
燕堂淡薄无歌舞,鲑菜清贫只韭葱。yàn táng dàn báo wú gē wǔ,guī cài qīng pín zhǐ jiǔ cōng。
惭愧伯鸾留步履,好贤应与孟光同。cán kuì bó luán liú bù lǚ,hǎo xián yīng yǔ mèng guāng tóng。

陈氏园咏竹

黄庭坚

不问主人来看竹,小溪风物似家林。bù wèn zhǔ rén lái kàn zhú,xiǎo xī fēng wù shì jiā lín。
春供馈妇几番笋,夏与行人百亩阴。chūn gōng kuì fù jǐ fān sǔn,xià yǔ xíng rén bǎi mǔ yīn。
直气虽冲云汉上,高材终恐斧斤寻。zhí qì suī chōng yún hàn shàng,gāo cái zhōng kǒng fǔ jīn xún。
截竿可举北溟钓,欲赠溪翁谁姓任。jié gān kě jǔ běi míng diào,yù zèng xī wēng shuí xìng rèn。

哀逝

黄庭坚

玉堂岑寂网蜘蛛,那复晨妆觐阿姑。yù táng cén jì wǎng zhī zhū,nà fù chén zhuāng jìn ā gū。
绿发朱颜成异物,青天白日闭黄垆。lǜ fā zhū yán chéng yì wù,qīng tiān bái rì bì huáng lú。
人间近别难期信,地下相逢果有无。rén jiān jìn bié nán qī xìn,dì xià xiāng féng guǒ yǒu wú。
万化途中能邂逅,可怜风烛不须臾。wàn huà tú zhōng néng xiè hòu,kě lián fēng zhú bù xū yú。