古诗词

定风波

黄庭坚

小院难图云雨期。xiǎo yuàn nán tú yún yǔ qī。
幽欢浑待赏花时。yōu huān hún dài shǎng huā shí。
到得春来君却去。dào dé chūn lái jūn què qù。
相误。xiāng wù。
不须言语泪双垂。bù xū yán yǔ lèi shuāng chuí。
密约尊前难嘱付。mì yuē zūn qián nán zhǔ fù。
偷顾。tōu gù。
手搓金橘敛双眉。shǒu cuō jīn jú liǎn shuāng méi。
庭榭清风明月媚。tíng xiè qīng fēng míng yuè mèi。
须记。xū jì。
归时莫待杏花飞。guī shí mò dài xìng huā fēi。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

送陈季常归洛

黄庭坚

人生俱行役,何能如聚鹿。rén shēng jù xíng yì,hé néng rú jù lù。
浮楂在江湖,邂逅一相触。fú zhā zài jiāng hú,xiè hòu yī xiāng chù。
天边数年别,故人有陈叔。tiān biān shù nián bié,gù rén yǒu chén shū。
谁云区区叶,车马肯来辱。shuí yún qū qū yè,chē mǎ kěn lái rǔ。
清樽听夜语,常灺三四烛。qīng zūn tīng yè yǔ,cháng xiè sān sì zhú。
剧谈连古今,天汉泻崖谷。jù tán lián gǔ jīn,tiān hàn xiè yá gǔ。
高材叹加壮,所向动乖俗。gāo cái tàn jiā zhuàng,suǒ xiàng dòng guāi sú。
我官尘土闲,强折腰不曲。wǒ guān chén tǔ xián,qiáng zhé yāo bù qū。
饱饭逐人行,君来方拭目。bǎo fàn zhú rén xíng,jūn lái fāng shì mù。
汝颍无奇士,仆夫催结束。rǔ yǐng wú qí shì,pū fū cuī jié shù。
嗟如秋窗晖,来少去苦速。jiē rú qiū chuāng huī,lái shǎo qù kǔ sù。
蚤吾接雍容,爱德心不足。zǎo wú jiē yōng róng,ài dé xīn bù zú。
岁晚托懿亲,清义乃愈笃。suì wǎn tuō yì qīn,qīng yì nǎi yù dǔ。
落日送河梁,鸣蝉度乔木。luò rì sòng hé liáng,míng chán dù qiáo mù。
岁寒赠君何,唯有南溪竹。suì hán zèng jūn hé,wéi yǒu nán xī zhú。

次韵答薛乐道

黄庭坚

薛侯笔如椽,峥嵘来索敌。xuē hóu bǐ rú chuán,zhēng róng lái suǒ dí。
出门决一战,莫见旗鼓迹。chū mén jué yī zhàn,mò jiàn qí gǔ jì。
令严初不动,帐下闻吹笛。lìng yán chū bù dòng,zhàng xià wén chuī dí。
乍奔水上军,拔帜入赵壁。zhà bēn shuǐ shàng jūn,bá zhì rù zhào bì。
长驱剧崩摧,百万俱辟易。zhǎng qū jù bēng cuī,bǎi wàn jù pì yì。
子于风雅闲,信矣强有力。zi yú fēng yǎ xián,xìn yǐ qiáng yǒu lì。
天材如升斗,吾恨付与窄。tiān cái rú shēng dòu,wú hèn fù yǔ zhǎi。
揽物能微吟,假借少储积。lǎn wù néng wēi yín,jiǎ jiè shǎo chǔ jī。
山城坐井底,闻见更苦僻。shān chéng zuò jǐng dǐ,wén jiàn gèng kǔ pì。
子非知音耶,何不指瑕谪。zi fēi zhī yīn yé,hé bù zhǐ xiá zhé。

戏赠陈季张

黄庭坚

气清语不凡,郭与陈季优。qì qīng yǔ bù fán,guō yǔ chén jì yōu。
季子有美质,明月悬高秋。jì zi yǒu měi zhì,míng yuè xuán gāo qiū。
词谈贯百家,炙毂出膏油。cí tán guàn bǎi jiā,zhì gǔ chū gāo yóu。
放声寄大块,肆情无去留。fàng shēng jì dà kuài,sì qíng wú qù liú。
方圆付自尔,规矩为疮疣。fāng yuán fù zì ěr,guī jǔ wèi chuāng yóu。
当其说荒唐,众口莫能咻。dāng qí shuō huāng táng,zhòng kǒu mò néng xiū。
书案鼠篆尘,衔蔬满床头。shū àn shǔ zhuàn chén,xián shū mǎn chuáng tóu。
居不省家舍,那问犬马牛。jū bù shěng jiā shě,nà wèn quǎn mǎ niú。
吾尝观圣人,与世为献酬。wú cháng guān shèng rén,yǔ shì wèi xiàn chóu。
道通众人行,智欲万物周。dào tōng zhòng rén xíng,zhì yù wàn wù zhōu。
微言观季子,颇亦有意不。wēi yán guān jì zi,pǒ yì yǒu yì bù。
季子捧腹笑,吾岂搢绅囚。jì zi pěng fù xiào,wú qǐ jìn shēn qiú。
我将乘扶摇,南与大鹏游。wǒ jiāng chéng fú yáo,nán yǔ dà péng yóu。
相羊九万里,厌则下沧洲。xiāng yáng jiǔ wàn lǐ,yàn zé xià cāng zhōu。
黄子失所答,如耕不能耰。huáng zi shī suǒ dá,rú gēng bù néng yōu。
井蛙延海鳖,乐事擅一邱。jǐng wā yán hǎi biē,lè shì shàn yī qiū。
束牲盟伯夷,固自取揶揄。shù shēng méng bó yí,gù zì qǔ yé yú。
无心以触物,爱子如虚舟。wú xīn yǐ chù wù,ài zi rú xū zhōu。
维楫苟不存,倾覆当谁尤。wéi jí gǒu bù cún,qīng fù dāng shuí yóu。
尚思济来者,非但自为谋。shàng sī jì lái zhě,fēi dàn zì wèi móu。

寄别陈氏妹

黄庭坚

西风吹天云,顷刻异秦越。xī fēng chuī tiān yún,qǐng kè yì qín yuè。
叔子从天东,忽与同姓别。shū zi cóng tiān dōng,hū yǔ tóng xìng bié。
饯行在半涂,一食三四噎。jiàn xíng zài bàn tú,yī shí sān sì yē。
遥遥马嘶断,芳草迷车辙。yáo yáo mǎ sī duàn,fāng cǎo mí chē zhé。
引襟满眼泪,回首寸心折。yǐn jīn mǎn yǎn lèi,huí shǒu cùn xīn zhé。
母氏孝且慈,爱养数毛发。mǔ shì xiào qiě cí,ài yǎng shù máo fā。
诸儿恩至均,如指孰可龁。zhū ér ēn zhì jūn,rú zhǐ shú kě hé。
汝今始归人,绵绵比瓜瓞。rǔ jīn shǐ guī rén,mián mián bǐ guā dié。
中畦不灌溉,芳意还销歇。zhōng qí bù guàn gài,fāng yì hái xiāo xiē。
黄鸟止桑楚,南山采薇蕨。huáng niǎo zhǐ sāng chǔ,nán shān cǎi wēi jué。
择归既甚明,寡取乃为悦。zé guī jì shén míng,guǎ qǔ nǎi wèi yuè。
我开贤女传,须己为汝说。wǒ kāi xián nǚ chuán,xū jǐ wèi rǔ shuō。
在宋有伯姬,洁身若冰雪。zài sòng yǒu bó jī,jié shēn ruò bīng xuě。
下堂失傅母,上堂就焚爇。xià táng shī fù mǔ,shàng táng jiù fén ruò。
吾尝嘉惠康,有妇皆明哲。wú cháng jiā huì kāng,yǒu fù jiē míng zhé。
戮力事耦耕,甘贫至同穴。lù lì shì ǒu gēng,gān pín zhì tóng xué。
彼于视三公,其犹吹一吷。bǐ yú shì sān gōng,qí yóu chuī yī xuè。
雍容二南闲,此妇真豪杰。yōng róng èr nán xián,cǐ fù zhēn háo jié。
男儿何有哉,今壮而善耋。nán ér hé yǒu zāi,jīn zhuàng ér shàn dié。
逢时秉钧轴,邂逅把旄钺。féng shí bǐng jūn zhóu,xiè hòu bǎ máo yuè。
富贵多祸忧,朋党相媒糵。fù guì duō huò yōu,péng dǎng xiāng méi niè。
等之彀中游,巧者未如拙。děng zhī gòu zhōng yóu,qiǎo zhě wèi rú zhuō。
勿以贫贱故,事人不尽节。wù yǐ pín jiàn gù,shì rén bù jǐn jié。
母仪尊圣善,妇道尚曲折。mǔ yí zūn shèng shàn,fù dào shàng qū zhé。
葛生晚萋萋,絺绤代裘褐。gé shēng wǎn qī qī,chī xì dài qiú hè。
女工既有馀,枕簟清烦暍。nǚ gōng jì yǒu yú,zhěn diàn qīng fán yē。
谁言淮蔡远,曾不以日月。shuí yán huái cài yuǎn,céng bù yǐ rì yuè。
跂予升高丘,伫望飞鸟灭。qí yǔ shēng gāo qiū,zhù wàng fēi niǎo miè。
善怀诗所歌,行矣勿惜别。shàn huái shī suǒ gē,xíng yǐ wù xī bié。
皇皇太史笔,期汝书英烈。huáng huáng tài shǐ bǐ,qī rǔ shū yīng liè。

戏赠王晦之

黄庭坚

故人迩在登封居,折腰从事意何如。gù rén ěr zài dēng fēng jū,zhé yāo cóng shì yì hé rú。
月明曾听吹笙否,我亦未见缑山凫。yuè míng céng tīng chuī shēng fǒu,wǒ yì wèi jiàn gōu shān fú。
栖苴世上风波恶,情知不似田园乐。qī jū shì shàng fēng bō è,qíng zhī bù shì tián yuán lè。
未知嵩阳禅老之一言,何似黄石仙翁之三略。wèi zhī sōng yáng chán lǎo zhī yī yán,hé shì huáng shí xiān wēng zhī sān lüè。

观崇德墨竹歌

黄庭坚

夜来北风元自小,何事吹折青琅玕。yè lái běi fēng yuán zì xiǎo,hé shì chuī zhé qīng láng gān。
数枝洒落高堂上,败叶萧萧烟景寒。shù zhī sǎ luò gāo táng shàng,bài yè xiāo xiāo yān jǐng hán。
乃是神工妙手欲自试,袭取天巧不作难。nǎi shì shén gōng miào shǒu yù zì shì,xí qǔ tiān qiǎo bù zuò nán。
行看叹息手摩拂,落势夭矫墨未干。xíng kàn tàn xī shǒu mó fú,luò shì yāo jiǎo mò wèi gàn。
往往尘晦碧纱笼,伊人或用姓名通,未必全收俊伟功。wǎng wǎng chén huì bì shā lóng,yī rén huò yòng xìng míng tōng,wèi bì quán shōu jùn wěi gōng。
有能蓺事便白首,不免身为老画工。yǒu néng yì shì biàn bái shǒu,bù miǎn shēn wèi lǎo huà gōng。
岂如崇德君,学有古人风。qǐ rú chóng dé jūn,xué yǒu gǔ rén fēng。
挥毫李卫言神笔,弹琴蔡琰方入室。huī háo lǐ wèi yán shén bǐ,dàn qín cài yǎn fāng rù shì。
道韫九岁能论诗,龙女早年先悟佛。dào yùn jiǔ suì néng lùn shī,lóng nǚ zǎo nián xiān wù fú。
弈棋樵客腐柯还,吹笙仙子下缑山。yì qí qiáo kè fǔ kē hái,chuī shēng xiān zi xià gōu shān。
更能遇物写形似,落笔不待施青丹。gèng néng yù wù xiě xíng shì,luò bǐ bù dài shī qīng dān。
尤知赏异老苍节,独与长松凌岁寒。yóu zhī shǎng yì lǎo cāng jié,dú yǔ zhǎng sōng líng suì hán。
世俗宁知真与伪,挥霍纷纭鬼神事。shì sú níng zhī zhēn yǔ wěi,huī huò fēn yún guǐ shén shì。
黄尘污眼轻白日,卷轴无人得觇视。huáng chén wū yǎn qīng bái rì,juǎn zhóu wú rén dé chān shì。
见我好吟爱画胜他人,直谓子美当前身。jiàn wǒ hǎo yín ài huà shèng tā rén,zhí wèi zi měi dāng qián shēn。
赠图索歌追故事,才薄岂易终斯文。zèng tú suǒ gē zhuī gù shì,cái báo qǐ yì zhōng sī wén。
所爱子猷发嘉兴,不可一日无此君。suǒ ài zi yóu fā jiā xīng,bù kě yī rì wú cǐ jūn。
吾家书斋符青壁,手种苍琅十数百。wú jiā shū zhāi fú qīng bì,shǒu zhǒng cāng láng shí shù bǎi。
一官偶仕叶公城,道远莫致心惨戚。yī guān ǒu shì yè gōng chéng,dào yuǎn mò zhì xīn cǎn qī。
我方得此兴不孤,造次卷置随琴书。wǒ fāng dé cǐ xīng bù gū,zào cì juǎn zhì suí qín shū。
思归才有故园梦,便可呼儿开此图。sī guī cái yǒu gù yuán mèng,biàn kě hū ér kāi cǐ tú。

送陈萧县

黄庭坚

欲留君以陈遵投辖之饮,不如送君以陶令无弦之琴。yù liú jūn yǐ chén zūn tóu xiá zhī yǐn,bù rú sòng jūn yǐ táo lìng wú xián zhī qín。
酒嫌别后风吹醒,琴为无弦方见心。jiǔ xián bié hòu fēng chuī xǐng,qín wèi wú xián fāng jiàn xīn。
去夏雨馀清夜醉,黄鹂不觉报春深。qù xià yǔ yú qīng yè zuì,huáng lí bù jué bào chūn shēn。
花枝柳色竞鲜好,乃是前日枯朽林。huā zhī liǔ sè jìng xiān hǎo,nǎi shì qián rì kū xiǔ lín。
人生用舍四时可,壮士憔悴非独今。rén shēng yòng shě sì shí kě,zhuàng shì qiáo cuì fēi dú jīn。
大夫黄绶领垂素,二十馀年走尘土。dà fū huáng shòu lǐng chuí sù,èr shí yú nián zǒu chén tǔ。
盈车载书遣儿读,不悔早为文墨误。yíng chē zài shū qiǎn ér dú,bù huǐ zǎo wèi wén mò wù。
治声翕然先向东,古萧子国今万户。zhì shēng xī rán xiān xiàng dōng,gǔ xiāo zi guó jīn wàn hù。
德性忠纯吏不欺,闺门孝友民所慕。dé xìng zhōng chún lì bù qī,guī mén xiào yǒu mín suǒ mù。
麦陇童儿怜雉乳,冰天穷子兼襦裤。mài lǒng tóng ér lián zhì rǔ,bīng tiān qióng zi jiān rú kù。
愔愔琴意如温风,乃知不必徽弦具。yīn yīn qín yì rú wēn fēng,nǎi zhī bù bì huī xián jù。
明月清河佳可游,官仓縻我不得去。míng yuè qīng hé jiā kě yóu,guān cāng mí wǒ bù dé qù。
白露为霜水一篙,秋香莲荡浮轻舠。bái lù wèi shuāng shuǐ yī gāo,qiū xiāng lián dàng fú qīng dāo。
此中亦有无弦意,相忆樽前把蟹螯。cǐ zhōng yì yǒu wú xián yì,xiāng yì zūn qián bǎ xiè áo。

致政王殿丞逍遥亭

黄庭坚

漆园著书五十二,致意最在逍遥游。qī yuán zhù shū wǔ shí èr,zhì yì zuì zài xiāo yáo yóu。
后来作者逐音响,百一未必知庄周。hòu lái zuò zhě zhú yīn xiǎng,bǎi yī wèi bì zhī zhuāng zhōu。
幽人往往泥出处,俗士不可与庄语。yōu rén wǎng wǎng ní chū chù,sú shì bù kě yǔ zhuāng yǔ。
逍遥如何,一蛇一龙。xiāo yáo rú hé,yī shé yī lóng。
以无为当有,以守雌为雄。yǐ wú wèi dāng yǒu,yǐ shǒu cí wèi xióng。
与物无对,无内无外。yǔ wù wú duì,wú nèi wú wài。
与民成功,有物有对。yǔ mín chéng gōng,yǒu wù yǒu duì。
左肘生杨观物化,右臂为鸡即时夜。zuǒ zhǒu shēng yáng guān wù huà,yòu bì wèi jī jí shí yè。
果若乘气有待游,如何六气无穷谢。guǒ ruò chéng qì yǒu dài yóu,rú hé liù qì wú qióng xiè。
天之苍苍非正色,道真微妙安可得。tiān zhī cāng cāng fēi zhèng sè,dào zhēn wēi miào ān kě dé。
利害丛中火甚多,此心寂寞谁能识。lì hài cóng zhōng huǒ shén duō,cǐ xīn jì mò shuí néng shí。
丈人春秋诚未高,视听聪明齿牙牢。zhàng rén chūn qiū chéng wèi gāo,shì tīng cōng míng chǐ yá láo。
所为淳拙有深越,持置酷似巨山陶。suǒ wèi chún zhuō yǒu shēn yuè,chí zhì kù shì jù shān táo。
平生刚直折不得,目送飞鸿向宾客。píng shēng gāng zhí zhé bù dé,mù sòng fēi hóng xiàng bīn kè。
早束衣冠林底眠,非关暮年俗眼白。zǎo shù yī guān lín dǐ mián,fēi guān mù nián sú yǎn bái。
种田百亩初为酒,买地一区今有宅。zhǒng tián bǎi mǔ chū wèi jiǔ,mǎi dì yī qū jīn yǒu zhái。
家人岁计不婴心,两儿长不能措画。jiā rén suì jì bù yīng xīn,liǎng ér zhǎng bù néng cuò huà。
迩来信己不问天,万事逍遥只眼前。ěr lái xìn jǐ bù wèn tiān,wàn shì xiāo yáo zhǐ yǎn qián。
何必读书始晓事,此翁暗合庄生意。hé bì dú shū shǐ xiǎo shì,cǐ wēng àn hé zhuāng shēng yì。

送何君庸上赣石

黄庭坚

腊梅开尽欲凋年,痛饮千江壁底眠。là méi kāi jǐn yù diāo nián,tòng yǐn qiān jiāng bì dǐ mián。
江寒山瘦思亲友,归守平生二顷田。jiāng hán shān shòu sī qīn yǒu,guī shǒu píng shēng èr qǐng tián。
西昌万户深篁竹,楚国无人知白玉。xī chāng wàn hù shēn huáng zhú,chǔ guó wú rén zhī bái yù。
欲附弦歌慰寂寥,弦断枯桐谁识曲。yù fù xián gē wèi jì liáo,xián duàn kū tóng shuí shí qū。
樽前顾曲客姓周,学问东山继先流。zūn qián gù qū kè xìng zhōu,xué wèn dōng shān jì xiān liú。
梅花恼人已落尽,真成何逊醉扬州。méi huā nǎo rén yǐ luò jǐn,zhēn chéng hé xùn zuì yáng zhōu。
我今颔底髭半白,背世□□学春秋。wǒ jīn hàn dǐ zī bàn bái,bèi shì xué chūn qiū。
此书百年锁蛛网,亦谓岁晚逢何休。cǐ shū bǎi nián suǒ zhū wǎng,yì wèi suì wǎn féng hé xiū。
荀侯画谋取垂棘,之奇贪贤无处适。xún hóu huà móu qǔ chuí jí,zhī qí tān xián wú chù shì。
大庾岭头烟雨中,万峰插天如剑直。dà yǔ lǐng tóu yān yǔ zhōng,wàn fēng chā tiān rú jiàn zhí。
苦怀行李冰绕须,野店酒旗可试沽。kǔ huái xíng lǐ bīng rào xū,yě diàn jiǔ qí kě shì gū。
只今人才不易得,傥逢涤器试相如。zhǐ jīn rén cái bù yì dé,tǎng féng dí qì shì xiāng rú。

寄怀赵正夫奉议

黄庭坚

春皇抚宇宙,仁气被园林。chūn huáng fǔ yǔ zhòu,rén qì bèi yuán lín。
草木怀元宠,松柏抱常心。cǎo mù huái yuán chǒng,sōng bǎi bào cháng xīn。
揽观万物表,有觉咏时禽。lǎn guān wàn wù biǎo,yǒu jué yǒng shí qín。
一劝君沽酒,一起予投簪。yī quàn jūn gū jiǔ,yī qǐ yǔ tóu zān。
小人畏罪罟,澡雪奉官箴。xiǎo rén wèi zuì gǔ,zǎo xuě fèng guān zhēn。
鸡鸣风雨晦,鹤鸣涧谷阴。jī míng fēng yǔ huì,hè míng jiàn gǔ yīn。
维此方寸宝,日月所照临。wéi cǐ fāng cùn bǎo,rì yuè suǒ zhào lín。
泽蒲渐绿弱,山桃破红深。zé pú jiàn lǜ ruò,shān táo pò hóng shēn。
永怀寂寞人,黄卷事幽寻。yǒng huái jì mò rén,huáng juǎn shì yōu xún。
虚窗驰野马,宴坐醉古今。xū chuāng chí yě mǎ,yàn zuò zuì gǔ jīn。
鸳鸯求好匹,笙磬和同音。yuān yāng qiú hǎo pǐ,shēng qìng hé tóng yīn。
何时闻笑语,清夜对横琴。hé shí wén xiào yǔ,qīng yè duì héng qín。

四月丁卯对雨寄赵正夫

黄庭坚

公家常匆务,退食用寝讹。gōng jiā cháng cōng wù,tuì shí yòng qǐn é。
相思虽劳勤,书问不能多。xiāng sī suī láo qín,shū wèn bù néng duō。
时雨光万物,开云见羲和。shí yǔ guāng wàn wù,kāi yún jiàn xī hé。
乾坤有美意,畎浍未盈科。qián kūn yǒu měi yì,quǎn huì wèi yíng kē。
凯风吹南荣,官槐绿婆娑。kǎi fēng chuī nán róng,guān huái lǜ pó suō。
鷾鸸将其匹,来巢自成家。yì ér jiāng qí pǐ,lái cháo zì chéng jiā。
于物无讥嫌,人亦不谁何。yú wù wú jī xián,rén yì bù shuí hé。
眷言生理拙,无地牧鸡鹅。juàn yán shēng lǐ zhuō,wú dì mù jī é。
丈人春秋高,雏鷇勤摩挲。zhàng rén chūn qiū gāo,chú kòu qín mó sā。
在公每怀归,安得借明驼。zài gōng měi huái guī,ān dé jiè míng tuó。
畏涂失无乡,酌海持一蠡。wèi tú shī wú xiāng,zhuó hǎi chí yī lí。
平生朱丝绳,寂寞长生窠。píng shēng zhū sī shéng,jì mò zhǎng shēng kē。
故人累累去,宰木上女萝。gù rén lèi lèi qù,zǎi mù shàng nǚ luó。
生存半白首,会面阻山河。shēng cún bàn bái shǒu,huì miàn zǔ shān hé。
赵侯秉金玉,不与世同波。zhào hóu bǐng jīn yù,bù yǔ shì tóng bō。
从容觉差晚,鄙心寄琢磨。cóng róng jué chà wǎn,bǐ xīn jì zuó mó。
外物良难必,岁寒不改柯。wài wù liáng nán bì,suì hán bù gǎi kē。

赋陈季张北轩杏花得酒字

黄庭坚

青春不拣势薄厚,春到人家尽花柳。qīng chūn bù jiǎn shì báo hòu,chūn dào rén jiā jǐn huā liǔ。
杏园主人殊未来,岂谓一枝先入手。xìng yuán zhǔ rén shū wèi lái,qǐ wèi yī zhī xiān rù shǒu。
天晴日暖笼紫烟,镜里红妆犹带酒。tiān qíng rì nuǎn lóng zǐ yān,jìng lǐ hóng zhuāng yóu dài jiǔ。
江梅已尽桃李迟,此时此花即吾友。jiāng méi yǐ jǐn táo lǐ chí,cǐ shí cǐ huā jí wú yǒu。
栏边渐满枝上空,叹息踌躇为之久。lán biān jiàn mǎn zhī shàng kōng,tàn xī chóu chú wèi zhī jiǔ。
荣衰何异人一生,少壮暂时成老丑。róng shuāi hé yì rén yī shēng,shǎo zhuàng zàn shí chéng lǎo chǒu。
狂痴未解惜光阴,不饮十人常八九。kuáng chī wèi jiě xī guāng yīn,bù yǐn shí rén cháng bā jiǔ。
岂如大醉升糟邱,太古乾坤随处有。qǐ rú dà zuì shēng zāo qiū,tài gǔ qián kūn suí chù yǒu。
更当种子如董仙,抟米谁能问升斗。gèng dāng zhǒng zi rú dǒng xiān,tuán mǐ shuí néng wèn shēng dòu。

送蒲元礼南归

黄庭坚

元礼佳少年,俊气欲无敌。yuán lǐ jiā shǎo nián,jùn qì yù wú dí。
文章诗最豪,溟涨助笔力。wén zhāng shī zuì háo,míng zhǎng zhù bǐ lì。
三年叶公城,于我固多益。sān nián yè gōng chéng,yú wǒ gù duō yì。
恨无荆鸡材,使君有羽翼。hèn wú jīng jī cái,shǐ jūn yǒu yǔ yì。
此行省亲闱,彩服耀春色。cǐ xíng shěng qīn wéi,cǎi fú yào chūn sè。
从容文字闲,固未旷子职。cóng róng wén zì xián,gù wèi kuàng zi zhí。
蕲春向鄂渚,曾不三四驿。qí chūn xiàng è zhǔ,céng bù sān sì yì。
吾师李武昌,金声而玉德。wú shī lǐ wǔ chāng,jīn shēng ér yù dé。
诚能勇一往,所进岂寸尺。chéng néng yǒng yī wǎng,suǒ jìn qǐ cùn chǐ。
江南后生秀,居多门下客。jiāng nán hòu shēng xiù,jū duō mén xià kè。
愿君从之游,琢磨就圭璧。yuàn jūn cóng zhī yóu,zuó mó jiù guī bì。
斗酒清夜阑,缺月挂屋壁。dòu jiǔ qīng yè lán,quē yuè guà wū bì。
鸡鸣马就辔,少别安足惜。jī míng mǎ jiù pèi,shǎo bié ān zú xī。
人生共一世,谁能无行役。rén shēng gòng yī shì,shuí néng wú xíng yì。

即席

黄庭坚

落叶不胜扫,月明树阴疏。luò yè bù shèng sǎo,yuè míng shù yīn shū。
亲邻二三子,樽酒相与俱。qīn lín èr sān zi,zūn jiǔ xiāng yǔ jù。
霜栗剥寒橐,晚菘煮青蔬。shuāng lì bō hán tuó,wǎn sōng zhǔ qīng shū。
解官方就门,敦薄无简书。jiě guān fāng jiù mén,dūn báo wú jiǎn shū。
纯益气萧萧,未羁天马驹。chún yì qì xiāo xiāo,wèi jī tiān mǎ jū。
元礼喜作诗,豪气小未除。yuán lǐ xǐ zuò shī,háo qì xiǎo wèi chú。
大薛知力学,日来反三隅。dà xuē zhī lì xué,rì lái fǎn sān yú。
小薛受善言,如以柳贯鱼。xiǎo xuē shòu shàn yán,rú yǐ liǔ guàn yú。
天民尝逸驾,近稍就橛株。tiān mín cháng yì jià,jìn shāo jiù jué zhū。
知命虽畸人,清谈颇有馀。zhī mìng suī jī rén,qīng tán pǒ yǒu yú。
阿卢快犊子,规矩尚小殊。ā lú kuài dú zi,guī jǔ shàng xiǎo shū。
不材于用少,我则涧底樗。bù cái yú yòng shǎo,wǒ zé jiàn dǐ chū。
会合只偶然,等闲异秦吴。huì hé zhǐ ǒu rán,děng xián yì qín wú。
人生一世闲,何异乐出虚。rén shēng yī shì xián,hé yì lè chū xū。
过耳莫省领,披怀使恢疏。guò ěr mò shěng lǐng,pī huái shǐ huī shū。
买网尚可鲙,倒壶更遣沽。mǎi wǎng shàng kě kuài,dào hú gèng qiǎn gū。
不当爱一醉,倒倩路人扶。bù dāng ài yī zuì,dào qiàn lù rén fú。

赠李彦深

黄庭坚

琼枝虽疗渴,萱草忘人忧。qióng zhī suī liáo kě,xuān cǎo wàng rén yōu。
李君气萧萧,翠竹摇清秋。lǐ jūn qì xiāo xiāo,cuì zhú yáo qīng qiū。
步竹来过门,日色在帘钩。bù zhú lái guò mén,rì sè zài lián gōu。
开云睹白雉,临水对虚舟。kāi yún dǔ bái zhì,lín shuǐ duì xū zhōu。
言少常造极,色夷似无求。yán shǎo cháng zào jí,sè yí shì wú qiú。
醉尉厅索寞,寒泉沃茶瓯。zuì wèi tīng suǒ mò,hán quán wò chá ōu。
四坐愁水厄,井瓶犹屡投。sì zuò chóu shuǐ è,jǐng píng yóu lǚ tóu。
斮锡碎玉札,闲荐当众羞。cuò xī suì yù zhá,xián jiàn dāng zhòng xiū。
微物不足贵,且延君少留。wēi wù bù zú guì,qiě yán jūn shǎo liú。
行役阻相见,心如旆悠悠。xíng yì zǔ xiāng jiàn,xīn rú pèi yōu yōu。
春鱼出清涔,社酒欲胜篘。chūn yú chū qīng cén,shè jiǔ yù shèng chōu。
时来得晤语,呼客尽更筹。shí lái dé wù yǔ,hū kè jǐn gèng chóu。