古诗词

定风波

黄庭坚

小院难图云雨期。xiǎo yuàn nán tú yún yǔ qī。
幽欢浑待赏花时。yōu huān hún dài shǎng huā shí。
到得春来君却去。dào dé chūn lái jūn què qù。
相误。xiāng wù。
不须言语泪双垂。bù xū yán yǔ lèi shuāng chuí。
密约尊前难嘱付。mì yuē zūn qián nán zhǔ fù。
偷顾。tōu gù。
手搓金橘敛双眉。shǒu cuō jīn jú liǎn shuāng méi。
庭榭清风明月媚。tíng xiè qīng fēng míng yuè mèi。
须记。xū jì。
归时莫待杏花飞。guī shí mò dài xìng huā fēi。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

玉笥山

黄庭坚

上天下地似探梯,怪石巉岩衬马蹄。shàng tiān xià dì shì tàn tī,guài shí chán yán chèn mǎ tí。
拟是客程行不得,隔林犹听杜鹃啼。nǐ shì kè chéng xíng bù dé,gé lín yóu tīng dù juān tí。

杨凝式行书

黄庭坚

世人尽学兰亭面,欲换凡骨无金丹。shì rén jǐn xué lán tíng miàn,yù huàn fán gǔ wú jīn dān。
谁知洛阳杨风子,下笔便到乌丝栏。shuí zhī luò yáng yáng fēng zi,xià bǐ biàn dào wū sī lán。

绝句

黄庭坚

花气薰人欲破禅,心情其实过中年。huā qì xūn rén yù pò chán,xīn qíng qí shí guò zhōng nián。
春来诗思何所似,八节滩头上水船。chūn lái shī sī hé suǒ shì,bā jié tān tóu shàng shuǐ chuán。

次韵梨花

黄庭坚

桃花人面各相红,不及天然玉作容。táo huā rén miàn gè xiāng hóng,bù jí tiān rán yù zuò róng。
总向风尘尘莫染,轻轻笼月倚墙东。zǒng xiàng fēng chén chén mò rǎn,qīng qīng lóng yuè yǐ qiáng dōng。

次韵答晁无咎见赠

黄庭坚

翕翕一日炎,耽耽万年永。xī xī yī rì yán,dān dān wàn nián yǒng。
四海仰首观,顷复归根静。sì hǎi yǎng shǒu guān,qǐng fù guī gēn jìng。
时雨泻玉除,潢流涨天井。shí yǔ xiè yù chú,huáng liú zhǎng tiān jǐng。
性不耐衣冠,入门疏造请。xìng bù nài yī guān,rù mén shū zào qǐng。
煮饼卧北窗,保此已徼幸。zhǔ bǐng wò běi chuāng,bǎo cǐ yǐ jiǎo xìng。
空馀见贤心,忍渴望梅岭。kōng yú jiàn xián xīn,rěn kě wàng méi lǐng。

见诸人唱和酴醾诗辄次韵戏咏

黄庭坚

梅残红药迟,此物共春归。méi cán hóng yào chí,cǐ wù gòng chūn guī。
名字因壶酒,风流付枕帏。míng zì yīn hú jiǔ,fēng liú fù zhěn wéi。
坠钿香径草,飘雪净垣衣。zhuì diàn xiāng jìng cǎo,piāo xuě jìng yuán yī。
玉气晴虹发,沉材锯屑霏。yù qì qíng hóng fā,chén cái jù xiè fēi。
直知多不厌,何忍摘令稀。zhí zhī duō bù yàn,hé rěn zhāi lìng xī。
常恨金沙学,颦时正可挥。cháng hèn jīn shā xué,pín shí zhèng kě huī。

岁寒知松柏

黄庭坚

群阴雕品物,松柏尚桓桓。qún yīn diāo pǐn wù,sōng bǎi shàng huán huán。
老去惟心在,相依到岁寒。lǎo qù wéi xīn zài,xiāng yī dào suì hán。
霜严御史府,雨立大夫官。shuāng yán yù shǐ fǔ,yǔ lì dà fū guān。
牺象沟中断,徽弦爨下残。xī xiàng gōu zhōng duàn,huī xián cuàn xià cán。
光阴一鸟过,剪伐万牛难。guāng yīn yī niǎo guò,jiǎn fá wàn niú nán。
春日辉桃李,苍颜亦预观。chūn rì huī táo lǐ,cāng yán yì yù guān。

东观读未见书

黄庭坚

汉规群玉府,东观近宸居。hàn guī qún yù fǔ,dōng guān jìn chén jū。
诏许无双士,来观未见书。zhào xǔ wú shuāng shì,lái guān wèi jiàn shū。
皇文开万卷,家学陋三馀。huáng wén kāi wàn juǎn,jiā xué lòu sān yú。
竹帛森延阁,星辰绕直庐。zhú bó sēn yán gé,xīng chén rào zhí lú。
诸生起孤贱,天子自吹嘘。zhū shēng qǐ gū jiàn,tiān zi zì chuī xū。
愿以多闻力,论思补帝裾。yuàn yǐ duō wén lì,lùn sī bǔ dì jū。

被褐怀珠玉

黄庭坚

国士怀珠玉,通津不易扛。guó shì huái zhū yù,tōng jīn bù yì káng。
椟藏心有待,褐短义难降。dú cáng xīn yǒu dài,hè duǎn yì nán jiàng。
宝唾归青简,晴虹贯夜窗。bǎo tuò guī qīng jiǎn,qíng hóng guàn yè chuāng。
直言方按剑,岂是故迷邦。zhí yán fāng àn jiàn,qǐ shì gù mí bāng。
弹雀轻千仞,连城买一双。dàn què qīng qiān rèn,lián chéng mǎi yī shuāng。
安知蓝缕底,明月弄寒江。ān zhī lán lǚ dǐ,míng yuè nòng hán jiāng。

款塞来享

黄庭坚

前朝夏州守,来款塞门西。qián cháo xià zhōu shǒu,lái kuǎn sāi mén xī。
圣主敷文德,降书付狄鞮。shèng zhǔ fū wén dé,jiàng shū fù dí dī。
毡裘瞻日月,剺面带金犀。zhān qiú zhān rì yuè,lí miàn dài jīn xī。
殿陛闲干羽,边亭息鼓鼙。diàn bì xián gàn yǔ,biān tíng xī gǔ pí。
永输量谷马,不作触藩羝。yǒng shū liàng gǔ mǎ,bù zuò chù fān dī。
声势常相倚,今闻定五溪。shēng shì cháng xiāng yǐ,jīn wén dìng wǔ xī。

次韵廖明略同吴明府白云亭宴集

黄庭坚

江静明花竹,山空响管弦。jiāng jìng míng huā zhú,shān kōng xiǎng guǎn xián。
风生学士麈,云绕令君筵。fēng shēng xué shì zhǔ,yún rào lìng jūn yán。
百越馀生聚,三吴远接连。bǎi yuè yú shēng jù,sān wú yuǎn jiē lián。
庖霜刀落鲙,执玉酒明船。páo shuāng dāo luò kuài,zhí yù jiǔ míng chuán。
叶县飞来舄,壶公谪处天。yè xiàn fēi lái xì,hú gōng zhé chù tiān。
酌时多暴谑,舞短更成妍。zhuó shí duō bào xuè,wǔ duǎn gèng chéng yán。
唯我孤登览,观诗未究宣。wéi wǒ gū dēng lǎn,guān shī wèi jiū xuān。
空馀五字赏,文似两京然。kōng yú wǔ zì shǎng,wén shì liǎng jīng rán。
医是肱三折,官当岁九迁。yī shì gōng sān zhé,guān dāng suì jiǔ qiān。
老夫看镜罢,衰白敢争先。lǎo fū kàn jìng bà,shuāi bái gǎn zhēng xiān。

送杨瓘雁门省亲二首其二

黄庭坚

蜀客出衰世,独升邹鲁堂。shǔ kè chū shuāi shì,dú shēng zōu lǔ táng。
蚊虻观得失,虎豹擅文章。wén méng guān dé shī,hǔ bào shàn wén zhāng。
吾子已强学,草玄宜不忘。wú zi yǐ qiáng xué,cǎo xuán yí bù wàng。
江河须畎浍,松柏要冰霜。jiāng hé xū quǎn huì,sōng bǎi yào bīng shuāng。
马策路千里,雁门书数行。mǎ cè lù qiān lǐ,yàn mén shū shù xíng。
旨甘君有妇,尺璧爱分光。zhǐ gān jūn yǒu fù,chǐ bì ài fēn guāng。

送杨瓘雁门省亲二首其二

黄庭坚

执戟老翁年七十,人看生理亦无聊。zhí jǐ lǎo wēng nián qī shí,rén kàn shēng lǐ yì wú liáo。
草玄事业窥周易,作赋声名动汉朝。cǎo xuán shì yè kuī zhōu yì,zuò fù shēng míng dòng hàn cháo。
今见远孙勤翰墨,还持遗稿困箪瓢。jīn jiàn yuǎn sūn qín hàn mò,hái chí yí gǎo kùn dān piáo。
三年乡校趋晨鼓,一日边城听夜刁。sān nián xiāng xiào qū chén gǔ,yī rì biān chéng tīng yè diāo。
野饭盈盘厌葱韭,春风半道解狐貂。yě fàn yíng pán yàn cōng jiǔ,chūn fēng bàn dào jiě hú diāo。
归时定倒迎门屣,问雁安能学度辽。guī shí dìng dào yíng mén xǐ,wèn yàn ān néng xué dù liáo。

次韵曾都曹喜雨

黄庭坚

水旱国代有,人神理本通。shuǐ hàn guó dài yǒu,rén shén lǐ běn tōng。
遍雩祠小大,敢指蜺雌雄。biàn yú cí xiǎo dà,gǎn zhǐ ní cí xióng。
地厌焚惔极,天回顾盼中。dì yàn fén tán jí,tiān huí gù pàn zhōng。
蛟龙起乖卧,星斗晦澄空。jiāo lóng qǐ guāi wò,xīng dòu huì chéng kōng。
云挟雷声走,江翻电脚红。yún xié léi shēng zǒu,jiāng fān diàn jiǎo hóng。
宠光归稼穑,滴沥在梧桐。chǒng guāng guī jià sè,dī lì zài wú tóng。
诐讼犹相及,时霖恐未丰。bì sòng yóu xiāng jí,shí lín kǒng wèi fēng。
洁斋蕲得岁,同病托诸公。jié zhāi qí dé suì,tóng bìng tuō zhū gōng。

太和奉呈吉老县丞

黄庭坚

山拥鸠民县,江横决事厅。shān yōng jiū mín xiàn,jiāng héng jué shì tīng。
土风尊健讼,吏道要繁刑。tǔ fēng zūn jiàn sòng,lì dào yào fán xíng。
觟䚦今无种,蒲卢教未形。huà zhì jīn wú zhǒng,pú lú jiào wèi xíng。
里多齐瞯氏,材谢宋庖丁。lǐ duō qí xián shì,cái xiè sòng páo dīng。
令尹三年课,斯人万物灵。lìng yǐn sān nián kè,sī rén wàn wù líng。
吾方师岂弟,僚友助丹青。wú fāng shī qǐ dì,liáo yǒu zhù dān qīng。