古诗词

焦夫子画

吕陶

予不见夫子之身,不知夫子何如人。yǔ bù jiàn fū zi zhī shēn,bù zhī fū zi hé rú rén。
但见蕴之为之赞,与可笔其神。dàn jiàn yùn zhī wèi zhī zàn,yǔ kě bǐ qí shén。
二公规鉴少许与,独于夫子何勤勤。èr gōng guī jiàn shǎo xǔ yǔ,dú yú fū zi hé qín qín。
意是抱道者,有志不得伸。yì shì bào dào zhě,yǒu zhì bù dé shēn。
洁操蜀江泉,栖心岷岭云。jié cāo shǔ jiāng quán,qī xīn mín lǐng yún。
野饭有藜糁,浊杯无醨醇。yě fàn yǒu lí sǎn,zhuó bēi wú lí chún。
平居不荷蓧,来者莫问津。píng jū bù hé diào,lái zhě mò wèn jīn。
笑歌千古已白日,睥睨六合皆红尘。xiào gē qiān gǔ yǐ bái rì,pì nì liù hé jiē hóng chén。
气貌特怪陋,意味尤酸辛。qì mào tè guài lòu,yì wèi yóu suān xīn。
破褐聊被体,如敝履之安贫。pò hè liáo bèi tǐ,rú bì lǚ zhī ān pín。
爬痒颇适兴,如扪虱之自珍。pá yǎng pǒ shì xīng,rú mén shī zhī zì zhēn。
五六十载一邑间,安宁寇乱昏复晨。wǔ liù shí zài yī yì jiān,ān níng kòu luàn hūn fù chén。
世累不我及,浩然保天真。shì lèi bù wǒ jí,hào rán bǎo tiān zhēn。
尝闻西南维,是古多隐沦。cháng wén xī nán wéi,shì gǔ duō yǐn lún。
令伯纯好任公贤,风范皆足师吾民。lìng bó chún hǎo rèn gōng xián,fēng fàn jiē zú shī wú mín。
仲元高明君平晦,声迹长共日月新。zhòng yuán gāo míng jūn píng huì,shēng jì zhǎng gòng rì yuè xīn。
当时传公议,后世仰嘉闻。dāng shí chuán gōng yì,hòu shì yǎng jiā wén。
夫子虽不达,见于绘像诗与文。fū zi suī bù dá,jiàn yú huì xiàng shī yǔ wén。
清标可想味,素节难等伦。qīng biāo kě xiǎng wèi,sù jié nán děng lún。
从此千万年,焜耀寂寞滨。cóng cǐ qiān wàn nián,kūn yào jì mò bīn。

吕陶

宋成都人,字元钧,号净德。仁宗皇祐间进士。神宗熙宁三年举制科,对策枚数王安石新法之过,出通判蜀州。哲宗元祐初,擢殿中侍御史,首上邪正之辨,劾新党蔡确、韩缜、张璪、章惇等。累迁中书舍人,进给事中。哲宗亲政,知陈州。坐元祐党夺职,责衡州居住。徽宗立,复集贤殿修撰、知梓州,致仕。有《净德集》。 吕陶的作品>>

猜您喜欢

张万福

吕陶

闻说宣麻伏紫宸,愿将忠胆触龙鳞。wén shuō xuān má fú zǐ chén,yuàn jiāng zhōng dǎn chù lóng lín。
此翁八十真堪笑,何事昌言有直臣。cǐ wēng bā shí zhēn kān xiào,hé shì chāng yán yǒu zhí chén。

钱徽

吕陶

封疆万里等闲开,一日千金不吝财。fēng jiāng wàn lǐ děng xián kāi,yī rì qiān jīn bù lìn cái。
持语无名求贡者,何须更入右银台。chí yǔ wú míng qiú gòng zhě,hé xū gèng rù yòu yín tái。

舒元舆

吕陶

仗内邪根欲去难,承平思虑渐阑珊。zhàng nèi xié gēn yù qù nán,chéng píng sī lǜ jiàn lán shān。
殿帘高卷春风里,空忆词臣赋牡丹。diàn lián gāo juǎn chūn fēng lǐ,kōng yì cí chén fù mǔ dān。

李甘

吕陶

夜进麻词晓未宣,满朝簪笏尽谊然。yè jìn má cí xiǎo wèi xuān,mǎn cháo zān hù jǐn yì rán。
李甘轻肆君休议,不相奸凶已可贤。lǐ gān qīng sì jūn xiū yì,bù xiāng jiān xiōng yǐ kě xián。

柳仲郢

吕陶

方当炙手已寒灰,倚伏循环可动怀。fāng dāng zhì shǒu yǐ hán huī,yǐ fú xún huán kě dòng huái。
试问华堂歌舞妓,几人曾以玉为钗。shì wèn huá táng gē wǔ jì,jǐ rén céng yǐ yù wèi chāi。

李景让

吕陶

终日清风耸搢绅,不存骗石远他人。zhōng rì qīng fēng sǒng jìn shēn,bù cún piàn shí yuǎn tā rén。
如何议欲迁三庙,却使门庭有俗尘。rú hé yì yù qiān sān miào,què shǐ mén tíng yǒu sú chén。

王潮

吕陶

六幕恢恢皆纲罗,琴书无计避干戈。liù mù huī huī jiē gāng luó,qín shū wú jì bì gàn gē。
泉南更起招贤院,从此衣冠去转多。quán nán gèng qǐ zhāo xián yuàn,cóng cǐ yī guān qù zhuǎn duō。

为山

吕陶

累石封泥一饷间,层岩叠嶂尽回环。lèi shí fēng ní yī xiǎng jiān,céng yán dié zhàng jǐn huí huán。
真形惟有山常在,何事徒劳作假山。zhēn xíng wéi yǒu shān cháng zài,hé shì tú láo zuò jiǎ shān。

植竹

吕陶

为怜高节耸寒林,择地培根我意深。wèi lián gāo jié sǒng hán lín,zé dì péi gēn wǒ yì shēn。
千亩封侯虽未必,且凭霜雪试虚心。qiān mǔ fēng hóu suī wèi bì,qiě píng shuāng xuě shì xū xīn。

西阳道中

吕陶

千山杂遝开还掩,一水萦纡浅复深。qiān shān zá tà kāi hái yǎn,yī shuǐ yíng yū qiǎn fù shēn。
浑似嘉陵江上路,转令羁客动归心。hún shì jiā líng jiāng shàng lù,zhuǎn lìng jī kè dòng guī xīn。

过天彭怀昔游三首

吕陶

西湖风物似当时,惟有流光去莫追。xī hú fēng wù shì dāng shí,wéi yǒu liú guāng qù mò zhuī。
十四年前植修竹,茂阴如识绕方池。shí sì nián qián zhí xiū zhú,mào yīn rú shí rào fāng chí。

过天彭怀昔游三首

吕陶

昔向朝亭种牡丹,花开酒熟不胜欢。xī xiàng cháo tíng zhǒng mǔ dān,huā kāi jiǔ shú bù shèng huān。
雾中双眼犹能看,更约春深欲倚栏。wù zhōng shuāng yǎn yóu néng kàn,gèng yuē chūn shēn yù yǐ lán。

过天彭怀昔游三首

吕陶

曾向高楼赋晚晴,每看鱼鸟乐长生。céng xiàng gāo lóu fù wǎn qíng,měi kàn yú niǎo lè zhǎng shēng。
下楼还是红尘道,不信机心胜野情。xià lóu hái shì hóng chén dào,bù xìn jī xīn shèng yě qíng。

初春三绝

吕陶

雪霜收尽苦寒威,六幕融融喜气归。xuě shuāng shōu jǐn kǔ hán wēi,liù mù róng róng xǐ qì guī。
原上枯荄还不死,有心刚欲报春晖。yuán shàng kū gāi hái bù sǐ,yǒu xīn gāng yù bào chūn huī。

初春三绝

吕陶

谁知真宰执天端,天运无私造化宽。shuí zhī zhēn zǎi zhí tiān duān,tiān yùn wú sī zào huà kuān。
是物向荣皆锐意,莫于春色办蒿兰。shì wù xiàng róng jiē ruì yì,mò yú chūn sè bàn hāo lán。