古诗词

德起侍讲侍郎以亲老丐外章累数十上上虽察其诚至眷待方隆卒不许其去五月九日有旨令归觐且使迎奉以来一时士友莫不歆艳称叹为人臣子能使圣主敬爱贪恋如此诚千载之遇足以显其父母扬名后世矣上虞李某作诗送行

李光

别浦征帆速,归宁汉诏温。bié pǔ zhēng fān sù,guī níng hàn zhào wēn。
青云方得路,白发笑迎门。qīng yún fāng dé lù,bái fā xiào yíng mén。
欲报慈亲意,难忘圣主恩。yù bào cí qīn yì,nán wàng shèng zhǔ ēn。
朝回奉温凊,忠孝两能存。cháo huí fèng wēn qìng,zhōng xiào liǎng néng cún。
李光

李光

李光(1078年12月16日[1] —1159年4月22日),字泰发,一作字泰定,号转物老人。越州上虞(今浙江上虞东南)人。南宋名臣、文学家、词人,南宋四名臣之一,唐汝阳王李琎之后。徽宗崇宁五年(1106年)进士,调知开化县,移知常熟县。累官至参知政事,因与秦桧不合,出知绍兴府,改提举洞霄宫。绍兴十一年(1141年),贬藤州安置,后更贬至昌化军。秦桧死,内迁郴州。绍兴二十八年(1158年),复左朝奉大夫。绍兴二十九年(1159年),致仕,行至江州卒,年八十二。宋孝宗即位后,赠资政殿学士,赐谥庄简。有前后集三十卷,已佚。又有《椒亭小集》、《庄简集》等。 李光的作品>>

猜您喜欢

今岁遇元夕于五松连日大雪巷陌萧然孚先兄有诗诧灯火之盛因成四韵

李光

里巷萧条户半扃,更无冷月挂山城。lǐ xiàng xiāo tiáo hù bàn jiōng,gèng wú lěng yuè guà shān chéng。
荧荧小市唯渔火,耿耿幽窗但雪声。yíng yíng xiǎo shì wéi yú huǒ,gěng gěng yōu chuāng dàn xuě shēng。
海国此时瞻气象,端门何日睹升平。hǎi guó cǐ shí zhān qì xiàng,duān mén hé rì dǔ shēng píng。
会须一扫阴霾尽,尽放冰轮彻夜明。huì xū yī sǎo yīn mái jǐn,jǐn fàng bīng lún chè yè míng。

孚先兄以连雨形于咏歌是时适闻韩侯淮北之捷因次韵

李光

颓垣败屋未须悲,淮北于今暗铁衣。tuí yuán bài wū wèi xū bēi,huái běi yú jīn àn tiě yī。
背水汉营朝气锐,青冈敌骑夜声微。bèi shuǐ hàn yíng cháo qì ruì,qīng gāng dí qí yè shēng wēi。
萧条里巷徵符急,浩渺江湖羽檄稀。xiāo tiáo lǐ xiàng zhēng fú jí,hào miǎo jiāng hú yǔ xí xī。
不及戎行亲矢石,独将诗礼继庭闱。bù jí róng xíng qīn shǐ shí,dú jiāng shī lǐ jì tíng wéi。

伏睹亲征榜又闻韩侯过江北是皆可喜然小臣区区亦有不胜忧者辄次韵成鄙句呈子骏侍郎

李光

亲征一纸诏书颁,顿觉中原气象还。qīn zhēng yī zhǐ zhào shū bān,dùn jué zhōng yuán qì xiàng hái。
漫说风沙临瀚海,遥怜草木旧淮山。màn shuō fēng shā lín hàn hǎi,yáo lián cǎo mù jiù huái shān。
百年社稷倾危后,一掷乾坤胜负间。bǎi nián shè jì qīng wēi hòu,yī zhì qián kūn shèng fù jiān。
北望銮舆心共折,小臣无路得追攀。běi wàng luán yú xīn gòng zhé,xiǎo chén wú lù dé zhuī pān。

和孚先兄久雨

李光

未容春色到园林,寂寞莺花困久阴。wèi róng chūn sè dào yuán lín,jì mò yīng huā kùn jiǔ yīn。
积潦坏墙低易补,晓寒侵被破难禁。jī lǎo huài qiáng dī yì bǔ,xiǎo hán qīn bèi pò nán jìn。
门闲剩欲偿诗债,裘敝犹堪当酒金。mén xián shèng yù cháng shī zhài,qiú bì yóu kān dāng jiǔ jīn。
昨夜东风扫群翳,放回天地发生心。zuó yè dōng fēng sǎo qún yì,fàng huí tiān dì fā shēng xīn。

甲寅仲秋水涨独民先兄元发弟徙居招提日有登览棋酒之胜连日雨复大作水且荐至举室几于湿浸仰二公之旷达叹辎重之为累辄成鄙句以寄并呈志尹宣教表兄洎往来诸友兄一笑

李光

活计从来祗旋营,急难方悟此生轻。huó jì cóng lái zhī xuán yíng,jí nán fāng wù cǐ shēng qīng。
资身但有书盈腹,润屋不将金满籯。zī shēn dàn yǒu shū yíng fù,rùn wū bù jiāng jīn mǎn yíng。
尘榻晓寒资酒力,空阶夜雨杂棋声。chén tà xiǎo hán zī jiǔ lì,kōng jiē yè yǔ zá qí shēng。
茗瓯时赴汤休约,肯念人间雨与晴。míng ōu shí fù tāng xiū yuē,kěn niàn rén jiān yǔ yǔ qíng。

喜晴

李光

西风一夜卷层波,并落人声喜气多。xī fēng yī yè juǎn céng bō,bìng luò rén shēng xǐ qì duō。
巨浸涨天吞梦泽,空庭积水湛星河。jù jìn zhǎng tiān tūn mèng zé,kōng tíng jī shuǐ zhàn xīng hé。
光摇万瓦疑浮动,翠飐群山巧琢磨。guāng yáo wàn wǎ yí fú dòng,cuì zhǎn qún shān qiǎo zuó mó。
从此江湖更清旷,肯将轩冕换渔蓑。cóng cǐ jiāng hú gèng qīng kuàng,kěn jiāng xuān miǎn huàn yú suō。

赋长庆寺白桃花

李光

似与江梅欲抗衡,空庭初见数枝横。shì yǔ jiāng méi yù kàng héng,kōng tíng chū jiàn shù zhī héng。
素肌临水琼琚冷,落叶沾苔絮雪轻。sù jī lín shuǐ qióng jū lěng,luò yè zhān tái xù xuě qīng。
玉体生来清自韵,冰魂别后梦难成。yù tǐ shēng lái qīng zì yùn,bīng hún bié hòu mèng nán chéng。
故应天遣娱春晚,一洗人间紫与赪。gù yīng tiān qiǎn yú chūn wǎn,yī xǐ rén jiān zǐ yǔ chēng。

三月十一日独寓经阁民先元发商叟见过纵步长廊因至旼师房爱其洁雅携棋瀹茗竟日而归因成鄙句

李光

长廊散步寻僧话,青眼相邀得老旼。zhǎng láng sàn bù xún sēng huà,qīng yǎn xiāng yāo dé lǎo mín。
久礼忏堂心独苦,惯迎野客语尤真。jiǔ lǐ chàn táng xīn dú kǔ,guàn yíng yě kè yǔ yóu zhēn。
当轩翠竹根根静,对手拈棋局局新。dāng xuān cuì zhú gēn gēn jìng,duì shǒu niān qí jú jú xīn。
日暮循堤还旧隐,一杯那复较醨醇。rì mù xún dī hái jiù yǐn,yī bēi nà fù jiào lí chún。

晚晴

李光

宿云解驳远峰青,谷鸟惊呼报午晴。sù yún jiě bó yuǎn fēng qīng,gǔ niǎo jīng hū bào wǔ qíng。
屋冷篱疏茅店迥,路平沙软笋舆轻。wū lěng lí shū máo diàn jiǒng,lù píng shā ruǎn sǔn yú qīng。
行穷坡岭山方好,卷尽旌旗眼更明。xíng qióng pō lǐng shān fāng hǎo,juǎn jǐn jīng qí yǎn gèng míng。
慷慨未须关世务,胸怀得酒暂能平。kāng kǎi wèi xū guān shì wù,xiōng huái dé jiǔ zàn néng píng。

赠池元坚

李光

去国曾闻首扣阍,今聆议论汗浆翻。qù guó céng wén shǒu kòu hūn,jīn líng yì lùn hàn jiāng fān。
忠忱我愧西都向,行谊君贤太学蕃。zhōng chén wǒ kuì xī dōu xiàng,xíng yì jūn xián tài xué fān。
壁水门开趋辇路,黄封囊奏乞神幡。bì shuǐ mén kāi qū niǎn lù,huáng fēng náng zòu qǐ shén fān。
英风义概几成俗,涵养都由圣主恩。yīng fēng yì gài jǐ chéng sú,hán yǎng dōu yóu shèng zhǔ ēn。

赠池元坚

李光

常丞若问老庸斋,屋借湖光一镜开。cháng chéng ruò wèn lǎo yōng zhāi,wū jiè hú guāng yī jìng kāi。
执卷多应鹄袍至,载醪无复绣衣来。zhí juǎn duō yīng gǔ páo zhì,zài láo wú fù xiù yī lái。
渔樵剩喜皆予伍,鸥鹭相忘不我猜。yú qiáo shèng xǐ jiē yǔ wǔ,ōu lù xiāng wàng bù wǒ cāi。
翰长邻居清健甚,时时赓唱亦奇哉。hàn zhǎng lín jū qīng jiàn shén,shí shí gēng chàng yì qí zāi。

孤坐有怀

李光

烛底黄花伴独醒,小窗寒月半栊明。zhú dǐ huáng huā bàn dú xǐng,xiǎo chuāng hán yuè bàn lóng míng。
满添宿火留香雾,重理残杯渍落英。mǎn tiān sù huǒ liú xiāng wù,zhòng lǐ cán bēi zì luò yīng。
老骥自能寻旧枥,偏师暂喜解长城。lǎo jì zì néng xún jiù lì,piān shī zàn xǐ jiě zhǎng chéng。
独馀惠远秋莲社,怀抱时时得再倾。dú yú huì yuǎn qiū lián shè,huái bào shí shí dé zài qīng。

蘧庵道人寄和重九感怀诗五章语皆超胜意兼释老辄次其韵

李光

百岁光阴日半斜,因缘已透更何嗟。bǎi suì guāng yīn rì bàn xié,yīn yuán yǐ tòu gèng hé jiē。
饱参禅窟传心印,一见桃溪悟落花。bǎo cān chán kū chuán xīn yìn,yī jiàn táo xī wù luò huā。
了得顿门方自在,修持径路断无差。le dé dùn mén fāng zì zài,xiū chí jìng lù duàn wú chà。
世人学道徒勤苦,终日蒸炊只是沙。shì rén xué dào tú qín kǔ,zhōng rì zhēng chuī zhǐ shì shā。

次曾敦史会秀野诗韵

李光

握手相逢醉别筵,兴酣真是饮中仙。wò shǒu xiāng féng zuì bié yán,xīng hān zhēn shì yǐn zhōng xiān。
一枰聊欲观成败,三盏何劳辨圣贤。yī píng liáo yù guān chéng bài,sān zhǎn hé láo biàn shèng xián。
老去不传巫峡梦,夜来频咽玉池泉。lǎo qù bù chuán wū xiá mèng,yè lái pín yàn yù chí quán。
鉴湖自昔多清赏,结约芒鞋上钓船。jiàn hú zì xī duō qīng shǎng,jié yuē máng xié shàng diào chuán。

次曾敦史会秀野诗韵

李光

闲地逢君怀抱开,携壶选胜得同来。xián dì féng jūn huái bào kāi,xié hú xuǎn shèng dé tóng lái。
青山满眼空排闼,红袖何人为举杯。qīng shān mǎn yǎn kōng pái tà,hóng xiù hé rén wèi jǔ bēi。
四面轩窗供眺望,一时簪履许参陪。sì miàn xuān chuāng gōng tiào wàng,yī shí zān lǚ xǔ cān péi。
黄昏渺渺溪桥路,灯火微明恨独回。huáng hūn miǎo miǎo xī qiáo lù,dēng huǒ wēi míng hèn dú huí。