古诗词

庐陵赠异孤峰

姚镛

几度云间望鹤飞,相逢犹喜及秋期。jǐ dù yún jiān wàng hè fēi,xiāng féng yóu xǐ jí qiū qī。
明朝采药青原洞,好掬寒泉供祖师。míng cháo cǎi yào qīng yuán dòng,hǎo jū hán quán gōng zǔ shī。

姚镛

姚镛(1191~?)(生年据集中《继周圹记》‘馀年将四十而鳏’推定),字希声,号雪篷,又号敬庵,剡溪(今浙江嵊县)人。宁宗嘉定十年(1217)进士,理宗绍定元年(1228)为吉州判官。六年,以平寇功,擢守赣州。因忤帅臣,贬衡阳。嘉熙元年(1237)始离贬所。景定五年(1264)掌教黄岩县学。镛工诗词,有《雪篷集》一卷,《绝妙好词笺》传于世。 姚镛的作品>>

猜您喜欢

午兴

姚镛

心闲日日理黄庭,四体和柔胜药灵。xīn xián rì rì lǐ huáng tíng,sì tǐ hé róu shèng yào líng。
独步小轩无一事,老槐阴里鹤梳翎。dú bù xiǎo xuān wú yī shì,lǎo huái yīn lǐ hè shū líng。

送僧孤峰

姚镛

分得西林云满巢,瓣香端为远公烧。fēn dé xī lín yún mǎn cháo,bàn xiāng duān wèi yuǎn gōng shāo。
阿兄不解陶潜饮,只倚山中水一瓢。ā xiōng bù jiě táo qián yǐn,zhǐ yǐ shān zhōng shuǐ yī piáo。

赠孤峰

姚镛

拄杖寻幽古寺中,云容淡淡雨蒙蒙。zhǔ zhàng xún yōu gǔ sì zhōng,yún róng dàn dàn yǔ méng méng。
归来一笑春多事,野杏山桃各自红。guī lái yī xiào chūn duō shì,yě xìng shān táo gè zì hóng。

忆孤峰

姚镛

浮杯方渡湘江上,又逐孤云到岳前。fú bēi fāng dù xiāng jiāng shàng,yòu zhú gū yún dào yuè qián。
七十二峰烟雨夜,与谁同话懒残禅。qī shí èr fēng yān yǔ yè,yǔ shuí tóng huà lǎn cán chán。

题孤峰房

姚镛

云木阴森天气清,杜鹃啼了又啼莺。yún mù yīn sēn tiān qì qīng,dù juān tí le yòu tí yīng。
幽人午枕不成梦,忆得故山春树生。yōu rén wǔ zhěn bù chéng mèng,yì dé gù shān chūn shù shēng。

龟松泉

姚镛

未让葛洪丹井灵,石根流水更清泠。wèi ràng gé hóng dān jǐng líng,shí gēn liú shuǐ gèng qīng líng。
多年不见仙桃出,化作老松生茯苓。duō nián bù jiàn xiān táo chū,huà zuò lǎo sōng shēng fú líng。

放船

姚镛

数幅蒲帆破晓烟,一篙春水涨平川。shù fú pú fān pò xiǎo yān,yī gāo chūn shuǐ zhǎng píng chuān。
谁家池馆多杨柳,时送飞花到客船。shuí jiā chí guǎn duō yáng liǔ,shí sòng fēi huā dào kè chuán。

出游

姚镛

春来日日风兼雨,今日晴明试杖藜。chūn lái rì rì fēng jiān yǔ,jīn rì qíng míng shì zhàng lí。
闭户不知花信过,野桃开了到棠梨。bì hù bù zhī huā xìn guò,yě táo kāi le dào táng lí。

春日书怀

姚镛

柔风散原野,百草摇春心。róu fēng sàn yuán yě,bǎi cǎo yáo chūn xīn。
丛薄曜阳彩,嘤鸣调好音。cóng báo yào yáng cǎi,yīng míng diào hǎo yīn。
节物一以变,万感集素襟。jié wù yī yǐ biàn,wàn gǎn jí sù jīn。
玄发不常居,华景无停阴。xuán fā bù cháng jū,huá jǐng wú tíng yīn。
胡为苦贫贱,征尘翳瑶簪。hú wèi kǔ pín jiàn,zhēng chén yì yáo zān。
萱叶覆堂阶,荆花感晴林。xuān yè fù táng jiē,jīng huā gǎn qíng lín。
明当理星驾,归息清溪浔。míng dāng lǐ xīng jià,guī xī qīng xī xún。

杂诗

姚镛

北风日以劲,古道无人行。běi fēng rì yǐ jìn,gǔ dào wú rén xíng。
阳坡树已黄,阴崖草犹青。yáng pō shù yǐ huáng,yīn yá cǎo yóu qīng。
四时相代谢,谁为此枯荣。sì shí xiāng dài xiè,shuí wèi cǐ kū róng。
揽衣坐幽磴,下有流泉声。lǎn yī zuò yōu dèng,xià yǒu liú quán shēng。
听之不成调,挹之有馀清。tīng zhī bù chéng diào,yì zhī yǒu yú qīng。
悠悠京洛尘,污人头上缨。yōu yōu jīng luò chén,wū rén tóu shàng yīng。

春馆

姚镛

山馆四无邻,东风伴幽寂。shān guǎn sì wú lín,dōng fēng bàn yōu jì。
瓶花羞晚红,庭草炫春碧。píng huā xiū wǎn hóng,tíng cǎo xuàn chūn bì。
猿攀松树枝,鹤踏苍苔色。yuán pān sōng shù zhī,hè tà cāng tái sè。
麾之不肯去,听读麻衣易。huī zhī bù kěn qù,tīng dú má yī yì。

春夜曲

姚镛

金鱼锁合兰缸小,酒不支愁寻睡早。jīn yú suǒ hé lán gāng xiǎo,jiǔ bù zhī chóu xún shuì zǎo。
梨花欲堕风更寒,燕子不归春自老。lí huā yù duò fēng gèng hán,yàn zi bù guī chūn zì lǎo。
流苏护帐香云结,三十六簧清吹咽。liú sū hù zhàng xiāng yún jié,sān shí liù huáng qīng chuī yàn。
缄书欲寄湘水深,城乌啼落花西川。jiān shū yù jì xiāng shuǐ shēn,chéng wū tí luò huā xī chuān。

野庙

姚镛

未知何王庙,岁月日已非。wèi zhī hé wáng miào,suì yuè rì yǐ fēi。
熏炉松柏煤,画壁苔藓衣。xūn lú sōng bǎi méi,huà bì tái xiǎn yī。
门空牧竖戏,树老山魈依。mén kōng mù shù xì,shù lǎo shān xiāo yī。
田家社酒香,纸窖生光辉。tián jiā shè jiǔ xiāng,zhǐ jiào shēng guāng huī。

题东山赠何青霞诗后

姚镛

青霞道士来相见,手阅东山诗一卷。qīng xiá dào shì lái xiāng jiàn,shǒu yuè dōng shān shī yī juǎn。
句里明知山水心,笔端照见烟霞面。jù lǐ míng zhī shān shuǐ xīn,bǐ duān zhào jiàn yān xiá miàn。
昨宵梦上寥阳殿,仙官敕作青霞传。zuó xiāo mèng shàng liáo yáng diàn,xiān guān chì zuò qīng xiá chuán。
传成不及卷中诗,罚读灵歌三百遍。chuán chéng bù jí juǎn zhōng shī,fá dú líng gē sān bǎi biàn。
44123