古诗词

春日书怀

姚镛

柔风散原野,百草摇春心。róu fēng sàn yuán yě,bǎi cǎo yáo chūn xīn。
丛薄曜阳彩,嘤鸣调好音。cóng báo yào yáng cǎi,yīng míng diào hǎo yīn。
节物一以变,万感集素襟。jié wù yī yǐ biàn,wàn gǎn jí sù jīn。
玄发不常居,华景无停阴。xuán fā bù cháng jū,huá jǐng wú tíng yīn。
胡为苦贫贱,征尘翳瑶簪。hú wèi kǔ pín jiàn,zhēng chén yì yáo zān。
萱叶覆堂阶,荆花感晴林。xuān yè fù táng jiē,jīng huā gǎn qíng lín。
明当理星驾,归息清溪浔。míng dāng lǐ xīng jià,guī xī qīng xī xún。

姚镛

姚镛(1191~?)(生年据集中《继周圹记》‘馀年将四十而鳏’推定),字希声,号雪篷,又号敬庵,剡溪(今浙江嵊县)人。宁宗嘉定十年(1217)进士,理宗绍定元年(1228)为吉州判官。六年,以平寇功,擢守赣州。因忤帅臣,贬衡阳。嘉熙元年(1237)始离贬所。景定五年(1264)掌教黄岩县学。镛工诗词,有《雪篷集》一卷,《绝妙好词笺》传于世。 姚镛的作品>>

猜您喜欢

赠相者

姚镛

眼白骨多屯,还能阅世人。yǎn bái gǔ duō tún,hái néng yuè shì rén。
空灵三寸舌,不疗一生贫。kōng líng sān cùn shé,bù liáo yī shēng pín。
岁晚离骚国,天涯放逐臣。suì wǎn lí sāo guó,tiān yá fàng zhú chén。
相过话人物,京洛尚风尘。xiāng guò huà rén wù,jīng luò shàng fēng chén。

送上超古还径山

姚镛

相见忽秋初,言诗足起予。xiāng jiàn hū qiū chū,yán shī zú qǐ yǔ。
身虽披坏衲,手未释群书。shēn suī pī huài nà,shǒu wèi shì qún shū。
双径云多润,诸山木易疏。shuāng jìng yún duō rùn,zhū shān mù yì shū。
此心超万古,禅诵特其馀。cǐ xīn chāo wàn gǔ,chán sòng tè qí yú。

见赵章泉

姚镛

秉芳独向章泉老,四海儿童以字传。bǐng fāng dú xiàng zhāng quán lǎo,sì hǎi ér tóng yǐ zì chuán。
特诏难更高士服,好诗多入贾人船。tè zhào nán gèng gāo shì fú,hǎo shī duō rù jiǎ rén chuán。
行窝冷落熙宁后,放鹤风流景祐前。xíng wō lěng luò xī níng hòu,fàng hè fēng liú jǐng yòu qián。
一代典刑能几见,愿从几杖阅耆年。yī dài diǎn xíng néng jǐ jiàn,yuàn cóng jǐ zhàng yuè qí nián。

见袁蒙斋

姚镛

书说曾传到剡中,不图今见古人风。shū shuō céng chuán dào shàn zhōng,bù tú jīn jiàn gǔ rén fēng。
间生伊洛二三子,安得龚黄十数公。jiān shēng yī luò èr sān zi,ān dé gōng huáng shí shù gōng。
仁性未尝离日用,道心元自与人同。rén xìng wèi cháng lí rì yòng,dào xīn yuán zì yǔ rén tóng。
絜斋衣钵慈湖学,愿发精微一启蒙。jié zhāi yī bō cí hú xué,yuàn fā jīng wēi yī qǐ méng。

拜先君墓

姚镛

次第瞻山看水流,夜台中閟忆三秋。cì dì zhān shān kàn shuǐ liú,yè tái zhōng bì yì sān qiū。
新松成行如人长,老鹤无言似我愁。xīn sōng chéng xíng rú rén zhǎng,lǎo hè wú yán shì wǒ chóu。
僧奉晨昏惟茗供,儿悲霜露只蘋羞。sēng fèng chén hūn wéi míng gōng,ér bēi shuāng lù zhǐ píng xiū。
结庐终岁关心事,怊怅钟声出暝楼。jié lú zhōng suì guān xīn shì,chāo chàng zhōng shēng chū míng lóu。

出山

姚镛

云阴漠漠雨潇潇,坐兀归舆野兴遥。yún yīn mò mò yǔ xiāo xiāo,zuò wù guī yú yě xīng yáo。
石涧水流苔路滑,竹篱秋去菊花焦。shí jiàn shuǐ liú tái lù huá,zhú lí qiū qù jú huā jiāo。
谁将束缊求山火,自立寒溪问板桥。shuí jiāng shù yūn qiú shān huǒ,zì lì hán xī wèn bǎn qiáo。
官事奔奔何日了,倚松临水羡渔樵。guān shì bēn bēn hé rì le,yǐ sōng lín shuǐ xiàn yú qiáo。

王别驾访天竺颐晔二师

姚镛

宝香熏彻碧莲台,别驾寻僧日暮回。bǎo xiāng xūn chè bì lián tái,bié jià xún sēng rì mù huí。
听雨斋前惊树长,浴云池上看花开。tīng yǔ zhāi qián jīng shù zhǎng,yù yún chí shàng kàn huā kāi。
青山久不逢坡老,玄鹤亲曾识辨才。qīng shān jiǔ bù féng pō lǎo,xuán hè qīn céng shí biàn cái。
二老风流如昨日,百年诗石未苍苔。èr lǎo fēng liú rú zuó rì,bǎi nián shī shí wèi cāng tái。

别毛沧洲

姚镛

风雨三更梦,江湖万里心。fēng yǔ sān gèng mèng,jiāng hú wàn lǐ xīn。
青灯正愁绝,可惜不能琴。qīng dēng zhèng chóu jué,kě xī bù néng qín。

送晔冲晦归天竺

姚镛

西湖山下多奇石,师去今游乳窦峰。xī hú shān xià duō qí shí,shī qù jīn yóu rǔ dòu fēng。
遥想石台登讲罢,野猿归洞鹤归松。yáo xiǎng shí tái dēng jiǎng bà,yě yuán guī dòng hè guī sōng。

寓霅川

姚镛

王戴溪头小隐仙,渔翁引上霅溪船。wáng dài xī tóu xiǎo yǐn xiān,yú wēng yǐn shàng zhà xī chuán。
几回倦钓思归去,又为蘋花住一年。jǐ huí juàn diào sī guī qù,yòu wèi píng huā zhù yī nián。

题画壁

姚镛

两山灌木带晴鸦,泯泯春流漾浦沙。liǎng shān guàn mù dài qíng yā,mǐn mǐn chūn liú yàng pǔ shā。
隔岸小舟呼不应,碧桃花外是谁家。gé àn xiǎo zhōu hū bù yīng,bì táo huā wài shì shuí jiā。

宿护国寺观晦翁先生题名

姚镛

满树棕花满径松,解鞍才是暝楼钟。mǎn shù zōng huā mǎn jìng sōng,jiě ān cái shì míng lóu zhōng。
上方月白山云静,看见东南一两峰。shàng fāng yuè bái shān yún jìng,kàn jiàn dōng nán yī liǎng fēng。

宿护国寺观晦翁先生题名

姚镛

看了题名看跋文,自怜不及晦翁门。kàn le tí míng kàn bá wén,zì lián bù jí huì wēng mén。
野僧惜打残碑卖,时共山猿洗墨痕。yě sēng xī dǎ cán bēi mài,shí gòng shān yuán xǐ mò hén。

访中洲

姚镛

踏雨来敲柳下门,荷香清透紫绡裙。tà yǔ lái qiāo liǔ xià mén,hé xiāng qīng tòu zǐ xiāo qún。
相逢未暇论奇字,先向水边看白云。xiāng féng wèi xiá lùn qí zì,xiān xiàng shuǐ biān kàn bái yún。

送僧

姚镛

去结茅堂霅水边,晓行持钵落花天。qù jié máo táng zhà shuǐ biān,xiǎo xíng chí bō luò huā tiān。
得钱未用栽松本,先买溪南旧石田。dé qián wèi yòng zāi sōng běn,xiān mǎi xī nán jiù shí tián。
44123