古诗词

竹枝词袁宏道评曰:刘荪州无此奥

徐渭

风前烛焰片时红。fēng qián zhú yàn piàn shí hóng。
马首西时马尾东。mǎ shǒu xī shí mǎ wěi dōng。
两只鸳鸯睡不醒,一只相思愁杀侬。liǎng zhǐ yuān yāng shuì bù xǐng,yī zhǐ xiāng sī chóu shā nóng。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

闻张子荩廷捷之作奉内山尊公

徐渭

山阴岂少攀花客,最上高枝更绝伦。shān yīn qǐ shǎo pān huā kè,zuì shàng gāo zhī gèng jué lún。
南宋到今知几度,东风分付只三人。nán sòng dào jīn zhī jǐ dù,dōng fēng fēn fù zhǐ sān rén。
传书乡国惊先辈,有子明廷慰老臣。chuán shū xiāng guó jīng xiān bèi,yǒu zi míng tíng wèi lǎo chén。
想见当年清梦里,是谁亲送石麒麟。xiǎng jiàn dāng nián qīng mèng lǐ,shì shuí qīn sòng shí qí lín。

闻张

徐渭

曲江能得几高枝,得意新郎又会稽。qū jiāng néng dé jǐ gāo zhī,dé yì xīn láng yòu huì jī。
三骏连年空冀北,只蹄冲晓破江西。sān jùn lián nián kōng jì běi,zhǐ tí chōng xiǎo pò jiāng xī。
浅沙鳞介号悬水,大壑风雷吼瑞泥。qiǎn shā lín jiè hào xuán shuǐ,dà hè fēng léi hǒu ruì ní。
何处弹冠应有客,心知不为舞虹霓。hé chù dàn guān yīng yǒu kè,xīn zhī bù wèi wǔ hóng ní。

子荩太史之归也侍庆有馀间值雪初下乃邀我六逸觞于寿芝楼中余醉而抽赋

徐渭

江城小馆共飞梅,笑值高楼向夕开。jiāng chéng xiǎo guǎn gòng fēi méi,xiào zhí gāo lóu xiàng xī kāi。
百鸟投林天未暗,万山戴雪月将来。bǎi niǎo tóu lín tiān wèi àn,wàn shān dài xuě yuè jiāng lái。
盘堆藕蔗供我饮,字绾龙蛇待律猜。pán duī ǒu zhè gōng wǒ yǐn,zì wǎn lóng shé dài lǜ cāi。
明日两舟乘兴至,宜兴令尹煮茶陪。míng rì liǎng zhōu chéng xīng zhì,yí xīng lìng yǐn zhǔ chá péi。

董尧章谢国塾归葬其亲送之

徐渭

异姓侯王有定襄,为君东道即儿郎。yì xìng hóu wáng yǒu dìng xiāng,wèi jūn dōng dào jí ér láng。
不因卜鬣愁崩雨,何用穿貂必冒霜。bù yīn bo liè chóu bēng yǔ,hé yòng chuān diāo bì mào shuāng。
车骑殷勤虚左席,榻尘容易厚高梁。chē qí yīn qín xū zuǒ xí,tà chén róng yì hòu gāo liáng。
明年二月葡萄绿,莫负花前设醴香。míng nián èr yuè pú táo lǜ,mò fù huā qián shè lǐ xiāng。

盛泰父苑西草堂得声字

徐渭

太仆街前万马鸣,野人门巷寂无声。tài pū jiē qián wàn mǎ míng,yě rén mén xiàng jì wú shēng。
径邀邺下才贤入,共醉吴儿拍板横。jìng yāo yè xià cái xián rù,gòng zuì wú ér pāi bǎn héng。
一匣黄金倾北走,半墙红树出西清。yī xiá huáng jīn qīng běi zǒu,bàn qiáng hóng shù chū xī qīng。
年来四海浮萍席,几逐栖乌散凤城。nián lái sì hǎi fú píng xí,jǐ zhú qī wū sàn fèng chéng。

送冯永丰之官兼便归省

徐渭

但谓家园倒玉卮,宁期燕市扫玻瓈。dàn wèi jiā yuán dào yù zhī,níng qī yàn shì sǎo bō lí。
正当菊醑堪持蟹,无奈鱼肠去割鸡。zhèng dāng jú xǔ kān chí xiè,wú nài yú cháng qù gē jī。
父老争看怀绶锦,羹汤尚及煮菱齑。fù lǎo zhēng kàn huái shòu jǐn,gēng tāng shàng jí zhǔ líng jī。
晨昏岂少高堂念,迫岸江舠候吏催。chén hūn qǐ shǎo gāo táng niàn,pò àn jiāng dāo hòu lì cuī。

饮季子守海棠树下作追寿其六十

徐渭

信哉廉吏子孙贤,僦住将军种药廛。xìn zāi lián lì zi sūn xián,jiù zhù jiāng jūn zhǒng yào chán。
试问海棠经几阅,不知今夕是何年。shì wèn hǎi táng jīng jǐ yuè,bù zhī jīn xī shì hé nián。
一枝粉靥人俱丽,百蒂红丝雨并悬。yī zhī fěn yè rén jù lì,bǎi dì hóng sī yǔ bìng xuán。
醉与花神为约去,孙枝还看大如椽。zuì yǔ huā shén wèi yuē qù,sūn zhī hái kàn dà rú chuán。

宿坌道登城北高台值雪

徐渭

迢迢坌道枕重边,高阁登临倍黯然。tiáo tiáo bèn dào zhěn zhòng biān,gāo gé dēng lín bèi àn rán。
百灶营烟明可数,双谯蝶粉绕能圆。bǎi zào yíng yān míng kě shù,shuāng qiáo dié fěn rào néng yuán。
偶逢飞雪关山杳,渐近浮云帝里连。ǒu féng fēi xuě guān shān yǎo,jiàn jìn fú yún dì lǐ lián。
莫讶金汤坚若瓮,昆阳城小古来坚。mò yà jīn tāng jiān ruò wèng,kūn yáng chéng xiǎo gǔ lái jiān。

凤皇台

徐渭

池馆中山称最繁,题诗纪凤自开元。chí guǎn zhōng shān chēng zuì fán,tí shī jì fèng zì kāi yuán。
翻因一片荒台土,直贱千金沁水园。fān yīn yī piàn huāng tái tǔ,zhí jiàn qiān jīn qìn shuǐ yuán。
柳色条条通御气,梅花垛垛隔高垣。liǔ sè tiáo tiáo tōng yù qì,méi huā duǒ duǒ gé gāo yuán。
三山二水无由见,风景都非旧日言。sān shān èr shuǐ wú yóu jiàn,fēng jǐng dōu fēi jiù rì yán。

李长公邀集莲花峰

徐渭

万山西去翠涛长,特插层峰菡萏黄。wàn shān xī qù cuì tāo zhǎng,tè chā céng fēng hàn dàn huáng。
止与将军横一槊,翻疑迦叶坐中央。zhǐ yǔ jiāng jūn héng yī shuò,fān yí jiā yè zuò zhōng yāng。
频传鹦鹉篝长袖,新买韩卢猎大荒。pín chuán yīng wǔ gōu zhǎng xiù,xīn mǎi hán lú liè dà huāng。
昨夜边西闻插羽,几回乘醉拂干将。zuó yè biān xī wén chā yǔ,jǐ huí chéng zuì fú gàn jiāng。

客有为留春咏者亦命赋之

徐渭

春去春来何所之,春花随尔亦全稀。chūn qù chūn lái hé suǒ zhī,chūn huā suí ěr yì quán xī。
黄金大药终难驻,红袖娇遮晚更飞。huáng jīn dà yào zhōng nán zhù,hóng xiù jiāo zhē wǎn gèng fēi。
忍唱骊驹催客去,欲冯啼鸟唤侬归。rěn chàng lí jū cuī kè qù,yù féng tí niǎo huàn nóng guī。
年年此际肠堪断,何事东君如别离。nián nián cǐ jì cháng kān duàn,hé shì dōng jūn rú bié lí。

尽社咏留春者并函寄复赋二首

徐渭

社坛高咏集精蓝,大块青阳俨去骖。shè tán gāo yǒng jí jīng lán,dà kuài qīng yáng yǎn qù cān。
闻道沉酣剧河朔,只愁风雨送江南。wén dào chén hān jù hé shuò,zhǐ chóu fēng yǔ sòng jiāng nán。
筵前旨放勾芒辖,嫁后宁烧玳瑁簪。yán qián zhǐ fàng gōu máng xiá,jià hòu níng shāo dài mào zān。
转眼城南桑树下,更题少妇绕饥蚕。zhuǎn yǎn chéng nán sāng shù xià,gèng tí shǎo fù rào jī cán。

尽社咏留春者并函寄复赋二首

徐渭

西施石上老红茵,贺监湖头款绿蘋。xī shī shí shàng lǎo hóng yīn,hè jiān hú tóu kuǎn lǜ píng。
去卜犹能啼故主,风光应亦恋吾人。qù bo yóu néng tí gù zhǔ,fēng guāng yīng yì liàn wú rén。
天涯一燕衔花转,酒畔双蛾对雨颦。tiān yá yī yàn xián huā zhuǎn,jiǔ pàn shuāng é duì yǔ pín。
并是断绳千尺井,大家无计挽银瓶。bìng shì duàn shéng qiān chǐ jǐng,dà jiā wú jì wǎn yín píng。

金刚子珠串

徐渭

金刚百子寸绒排,携向丛林忏始开。jīn gāng bǎi zi cùn róng pái,xié xiàng cóng lín chàn shǐ kāi。
梵底波涛生海壁,须根琥珀映鳌腮。fàn dǐ bō tāo shēng hǎi bì,xū gēn hǔ pò yìng áo sāi。
珠遗象罔收非一,棘取猴么鐀尽来。zhū yí xiàng wǎng shōu fēi yī,jí qǔ hóu me kuì jǐn lái。
最好可师无臂挂,飘然推下讲经台。zuì hǎo kě shī wú bì guà,piāo rán tuī xià jiǎng jīng tái。

四山楼诗

徐渭

深巷双门夹道隈,烟云斜日倚楼台。shēn xiàng shuāng mén jiā dào wēi,yān yún xié rì yǐ lóu tái。
檐扉四面空中启,山翠千重囱里来。yán fēi sì miàn kōng zhōng qǐ,shān cuì qiān zhòng cōng lǐ lái。
小座客临看易满,匝帘鸟下绕能回。xiǎo zuò kè lín kàn yì mǎn,zā lián niǎo xià rào néng huí。
却言月夜宜清啸,秋半应知上几回。què yán yuè yè yí qīng xiào,qiū bàn yīng zhī shàng jǐ huí。