古诗词

自马水还道中竹枝词

徐渭

湾湾曲曲几山溪。wān wān qū qū jǐ shān xī。
眼眼腮腮泪落丝。yǎn yǎn sāi sāi lèi luò sī。
立到马遥人影没,更谁知尔下山时。lì dào mǎ yáo rén yǐng méi,gèng shuí zhī ěr xià shān shí。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

书倪元镇画

徐渭

一幅淡烟光,云林笔有霜。yī fú dàn yān guāng,yún lín bǐ yǒu shuāng。
峰头横片石,天际渺长苍。fēng tóu héng piàn shí,tiān jì miǎo zhǎng cāng。
虽赝须金换,如真胜壁藏。suī yàn xū jīn huàn,rú zhēn shèng bì cáng。
偏舟归去景,入画亦茫茫。piān zhōu guī qù jǐng,rù huà yì máng máng。

无题

徐渭

翁也专枢密,侬今职赞襄。wēng yě zhuān shū mì,nóng jīn zhí zàn xiāng。
西京留守重,北帽侍中方。xī jīng liú shǒu zhòng,běi mào shì zhōng fāng。
陵气松鳞紫,湖霜藕叶黄。líng qì sōng lín zǐ,hú shuāng ǒu yè huáng。
江南秋色好,此去满帆樯。jiāng nán qiū sè hǎo,cǐ qù mǎn fān qiáng。

赋得草窗篇为周卫卿之号

徐渭

草绿鸟喈喈,闲窗一斗开。cǎo lǜ niǎo jiē jiē,xián chuāng yī dòu kāi。
百虫堪上笔,一片欲遮苔。bǎi chóng kān shàng bǐ,yī piàn yù zhē tái。
莫影纱纹瀫,春芽老氏孩。mò yǐng shā wén hú,chūn yá lǎo shì hái。
元公有知不,一笑陇牛堆。yuán gōng yǒu zhī bù,yī xiào lǒng niú duī。

食虎眼

徐渭

虎眼白琉璃,谁能隶虎皮。hǔ yǎn bái liú lí,shuí néng lì hǔ pí。
小毬蜂粉结,高液鸟群司。xiǎo qiú fēng fěn jié,gāo yè niǎo qún sī。
妇去茶如荠,王归胆亦饴。fù qù chá rú jì,wáng guī dǎn yì yí。
由来甘苦柄,舌观岂能持。yóu lái gān kǔ bǐng,shé guān qǐ néng chí。

徐渭

红绿楪文窑,姜橙捣末高。hóng lǜ yè wén yáo,jiāng chéng dǎo mò gāo。
双螯交雪挺,百品失风骚。shuāng áo jiāo xuě tǐng,bǎi pǐn shī fēng sāo。
喂喜朝争谷,飕闻夜泣糟。wèi xǐ cháo zhēng gǔ,sōu wén yè qì zāo。
大苏无缺事,只怪佞江瑶。dà sū wú quē shì,zhǐ guài nìng jiāng yáo。

徐渭

水族良多美,惟侬美独优。shuǐ zú liáng duō měi,wéi nóng měi dú yōu。
若教无此物,宁使有监州。ruò jiào wú cǐ wù,níng shǐ yǒu jiān zhōu。
辟鬼秦关夜,输魁海稻秋。pì guǐ qín guān yè,shū kuí hǎi dào qiū。
河豚直一死,只好作苍头。hé tún zhí yī sǐ,zhǐ hǎo zuò cāng tóu。

徐渭

吴兴馋吻守,越国朵颐人。wú xīng chán wěn shǒu,yuè guó duǒ yí rén。
风韵谁偏少,吹嘘尔绝伦。fēng yùn shuí piān shǎo,chuī xū ěr jué lún。
沅江九肪鳖,松泖四腮鳞。yuán jiāng jiǔ fáng biē,sōng mǎo sì sāi lín。
遍试张华醋,还谁五色文。biàn shì zhāng huá cù,hái shuí wǔ sè wén。

徐渭

尔故饱菱芡,饥来窃稻梁。ěr gù bǎo líng qiàn,jī lái qiè dào liáng。
逃萧孟尝走,结草杜回亢。táo xiāo mèng cháng zǒu,jié cǎo dù huí kàng。
蜕许山蝉嫩,腥怜海麝香。tuì xǔ shān chán nèn,xīng lián hǎi shè xiāng。
那能亲箬笠,衣夜伴渔郎。nà néng qīn ruò lì,yī yè bàn yú láng。

徐渭

织筱挈千篮,枯筐养八蚕。zhī xiǎo qiè qiān lán,kū kuāng yǎng bā cán。
缚严愁广武,雾重死淮南。fù yán chóu guǎng wǔ,wù zhòng sǐ huái nán。
金紫膏相蚀,尖团酒各酣。jīn zǐ gāo xiāng shí,jiān tuán jiǔ gè hān。
秦人不曾识,付与两齐参。qín rén bù céng shí,fù yǔ liǎng qí cān。

胡市归

徐渭

胡养复胡王,无鹰不饱扬。hú yǎng fù hú wáng,wú yīng bù bǎo yáng。
满城屠菜马,是鼻掩绵羊。mǎn chéng tú cài mǎ,shì bí yǎn mián yáng。
即苦新输辇,犹胜旧杀伤。jí kǔ xīn shū niǎn,yóu shèng jiù shā shāng。
从来无上策,莫笑嫁王嫱。cóng lái wú shàng cè,mò xiào jià wáng qiáng。

客饷我笋脯一小筐稚而甘澹拟谢

徐渭

晨觞急十斟,笋脯美辽参。chén shāng jí shí zhēn,sǔn pú měi liáo cān。
玉版禅师韵,黄冠道士簪。yù bǎn chán shī yùn,huáng guān dào shì zān。
山存仍受虎,春代并更禽。shān cún réng shòu hǔ,chūn dài bìng gèng qín。
箨畔夫将妇,随农插绿针。tuò pàn fū jiāng fù,suí nóng chā lǜ zhēn。

闻人赏给事园白牡丹

徐渭

白牡丹殊雅,曾于旧谱闻。bái mǔ dān shū yǎ,céng yú jiù pǔ wén。
扫眉娇虢国,新寡缟文君。sǎo méi jiāo guó guó,xīn guǎ gǎo wén jūn。
黑牯眠云饱,黄蜂夺雪芬。hēi gǔ mián yún bǎo,huáng fēng duó xuě fēn。
爱憎谁与定,赊酒借花醺。ài zēng shuí yǔ dìng,shē jiǔ jiè huā xūn。

闻人赏给事园白牡丹

徐渭

梁园月下白,青琐第中逢。liáng yuán yuè xià bái,qīng suǒ dì zhōng féng。
定是千金买,来陪一捻红。dìng shì qiān jīn mǎi,lái péi yī niǎn hóng。
珍奴学龟息,越女斗猿公。zhēn nú xué guī xī,yuè nǚ dòu yuán gōng。
作意驱脂粉,天然输与侬。zuò yì qū zhī fěn,tiān rán shū yǔ nóng。

闻人赏给事园白牡丹

徐渭

休量姑射子,不语息夫人。xiū liàng gū shè zi,bù yǔ xī fū rén。
香暗闻龙脑,须黄见蝶身。xiāng àn wén lóng nǎo,xū huáng jiàn dié shēn。
雪腮宜买笑,霜鬓可饶嗔。xuě sāi yí mǎi xiào,shuāng bìn kě ráo chēn。
莫学卢郎妇,题诗谑老人。mò xué lú láng fù,tí shī xuè lǎo rén。

化城寺

徐渭

方引主人辖,转为山寺嬉。fāng yǐn zhǔ rén xiá,zhuǎn wèi shān sì xī。
门深当水尽,路曲入松移。mén shēn dāng shuǐ jǐn,lù qū rù sōng yí。
破铎摇檐鸽,寒萍蔽沼龟。pò duó yáo yán gē,hán píng bì zhǎo guī。
过溪无虎啸,枉送远禅师。guò xī wú hǔ xiào,wǎng sòng yuǎn chán shī。