古诗词

木兰花慢·征南三首

张弘范

乾坤秋更老,听鼓角,壮边声。qián kūn qiū gèng lǎo,tīng gǔ jiǎo,zhuàng biān shēng。
纵马蹙重山,舟横沧海,戮虎诛鲸。zòng mǎ cù zhòng shān,zhōu héng cāng hǎi,lù hǔ zhū jīng。
笑入蛮烟瘴雾,看旌麾、一举要澄清。xiào rù mán yān zhàng wù,kàn jīng huī yī jǔ yào chéng qīng。
仰报九重圣德,俯怜四海苍生。yǎng bào jiǔ zhòng shèng dé,fǔ lián sì hǎi cāng shēng。
一尊别后短长亭。yī zūn bié hòu duǎn zhǎng tíng。
寒日促行程,甚翠袖停杯。hán rì cù xíng chéng,shén cuì xiù tíng bēi。
红裙住舞,有语君听。hóng qún zhù wǔ,yǒu yǔ jūn tīng。
鹏翼岂徒高举,卷天南地北日升平。péng yì qǐ tú gāo jǔ,juǎn tiān nán dì běi rì shēng píng。
记取归来时候,海棠风里相迎。jì qǔ guī lái shí hòu,hǎi táng fēng lǐ xiāng yíng。

张弘范

张弘范(1238年—1280年),字仲畴,易州定兴人,元朝初期重要将领,名将张柔第九子,曾参加过襄阳之战,后跟随元帅伯颜南下攻打南宋,是忽必烈灭宋之战的主要指挥者,曾击败南宋将领文天祥与张世杰,官居江东道宣慰使,深受元世祖忽必烈的器重。至元十七年(1280年)正月十日病死,时年四十三岁。元世祖赠予银青荣禄大夫、平章政事,予谥武烈。元武宗至大四年(1311年),加赠推忠效节翊运功臣、太师、开府仪同三司、上柱国、齐国公,改谥忠武。元仁宗延祐五年(1319年),加赠“保大功臣”,加封淮阳王,予谥献武。 张弘范的作品>>

猜您喜欢

水鸥

张弘范

万里长江两白鸥,溶溶泄泄恣沈浮。wàn lǐ zhǎng jiāng liǎng bái ōu,róng róng xiè xiè zì shěn fú。
一般都在春风里,反不如他得自由。yī bān dōu zài chūn fēng lǐ,fǎn bù rú tā dé zì yóu。

落花

张弘范

莫为春归怨子规,百花开尽是飞时。mò wèi chūn guī yuàn zi guī,bǎi huā kāi jǐn shì fēi shí。
算来只是东君罪,不合当时着力吹。suàn lái zhǐ shì dōng jūn zuì,bù hé dāng shí zhe lì chuī。

题采莲图

张弘范

小娃采得白莲还,此个工夫有底难。xiǎo wá cǎi dé bái lián hái,cǐ gè gōng fū yǒu dǐ nán。
多少桑间辛苦妇,谁人移向画图看。duō shǎo sāng jiān xīn kǔ fù,shuí rén yí xiàng huà tú kàn。

投宿

张弘范

荒村投宿马匆匆,暂歇离鞍古院中。huāng cūn tóu sù mǎ cōng cōng,zàn xiē lí ān gǔ yuàn zhōng。
酒尽一杯春日暮,吟鞭轻袅兴无穷。jiǔ jǐn yī bēi chūn rì mù,yín biān qīng niǎo xīng wú qióng。

题曹娥庙

张弘范

一夕为亲犹尽孝,若为男子事君何。yī xī wèi qīn yóu jǐn xiào,ruò wèi nán zi shì jūn hé。
江淮多少英雄将,厚禄肥家学倒戈。jiāng huái duō shǎo yīng xióng jiāng,hòu lù féi jiā xué dào gē。

霜月早行

张弘范

霜满溪桥月满山,哦诗驴背怯清寒。shuāng mǎn xī qiáo yuè mǎn shān,ó shī lǘ bèi qiè qīng hán。
那知年少青楼客,醉拥芙蓉梦未阑。nà zhī nián shǎo qīng lóu kè,zuì yōng fú róng mèng wèi lán。

压沙怀古

张弘范

巳闻春日雪生香,更着秋来叶醉霜。sì wén chūn rì xuě shēng xiāng,gèng zhe qiū lái yè zuì shuāng。
到此春秋无一物,不堪回首吊兴亡。dào cǐ chūn qiū wú yī wù,bù kān huí shǒu diào xīng wáng。

过江

张弘范

磨剑剑石石痕裂,饮马长江江水竭。mó jiàn jiàn shí shí hén liè,yǐn mǎ zhǎng jiāng jiāng shuǐ jié。
我军百万战袍红,尽是江南儿女血。wǒ jūn bǎi wàn zhàn páo hóng,jǐn shì jiāng nán ér nǚ xuè。

春月

张弘范

分破黄昏绿柳烟,娟娟落影卧秋千。fēn pò huáng hūn lǜ liǔ yān,juān juān luò yǐng wò qiū qiān。
休夸八月中秋夜,桃杏香中更苦怜。xiū kuā bā yuè zhōng qiū yè,táo xìng xiāng zhōng gèng kǔ lián。

海棠

张弘范

风卷晴霞空树头,东皇西去太真愁。fēng juǎn qíng xiá kōng shù tóu,dōng huáng xī qù tài zhēn chóu。
可怜零落胭脂色,绿叶争如枝上稠。kě lián líng luò yān zhī sè,lǜ yè zhēng rú zhī shàng chóu。

白莲

张弘范

洒泪湘妃不喜妆,和烟迷月涨秋塘。sǎ lèi xiāng fēi bù xǐ zhuāng,hé yān mí yuè zhǎng qiū táng。
翠盘影里呈妍白,恨煞诗人玉有香。cuì pán yǐng lǐ chéng yán bái,hèn shā shī rén yù yǒu xiāng。

柳眉

张弘范

似敛还舒嫩觉羞,隋堤如为古今忧。shì liǎn hái shū nèn jué xiū,suí dī rú wèi gǔ jīn yōu。
翠尖管取传春意,莫向长亭管别愁。cuì jiān guǎn qǔ chuán chūn yì,mò xiàng zhǎng tíng guǎn bié chóu。

柳眉

张弘范

睡起纱窗对晓奁,暂时初识远山尖。shuì qǐ shā chuāng duì xiǎo lián,zàn shí chū shí yuǎn shān jiān。
多情笑煞张京兆,应恐香螺涴玉纤。duō qíng xiào shā zhāng jīng zhào,yīng kǒng xiāng luó wò yù xiān。

佳人昼寝图

张弘范

午枕风微雾縠凉,日长睡损玉霓裳。wǔ zhěn fēng wēi wù hú liáng,rì zhǎng shuì sǔn yù ní shang。
此生幸免春蚕苦,何事无心到绣床。cǐ shēng xìng miǎn chūn cán kǔ,hé shì wú xīn dào xiù chuáng。

守一卷头

张弘范

世事翻腾尽万般,一心长拟泰山安。shì shì fān téng jǐn wàn bān,yī xīn zhǎng nǐ tài shān ān。
酒壶书卷林泉意,更要诗人仔细看。jiǔ hú shū juǎn lín quán yì,gèng yào shī rén zǎi xì kàn。
107«2345678