古诗词

永遇乐·妾薄命

韩邦奇

莺舌轻调,燕泥新缀,蝶梦先醒。yīng shé qīng diào,yàn ní xīn zhuì,dié mèng xiān xǐng。
篱落谁家,夭桃临水,横放一枝红影。lí luò shuí jiā,yāo táo lín shuǐ,héng fàng yī zhī hóng yǐng。
此时无奈,青楼音信,却似瓶沉玉井。cǐ shí wú nài,qīng lóu yīn xìn,què shì píng chén yù jǐng。
叹青春、容易抛掷,早过二分光景。tàn qīng chūn róng yì pāo zhì,zǎo guò èr fēn guāng jǐng。
珠帘半卷,银屏独倚,还把云妆重整。zhū lián bàn juǎn,yín píng dú yǐ,hái bǎ yún zhuāng zhòng zhěng。
检点韶华,娇柳夭桃,谁占东君穷。jiǎn diǎn sháo huá,jiāo liǔ yāo táo,shuí zhàn dōng jūn qióng。
此君还似,杨花无定,点点和烟芳径。cǐ jūn hái shì,yáng huā wú dìng,diǎn diǎn hé yān fāng jìng。
但无言、凭栏悄悄,此心自省。dàn wú yán píng lán qiāo qiāo,cǐ xīn zì shěng。

韩邦奇

明陕西朝邑人,字汝节,号苑洛。正德三年进士,授吏部主事,进员外郎。以上疏论时政忤旨,谪平阳通判。迁浙江按察佥事。中官采富阳茶鱼,为民害,邦奇作歌哀之。遂被诬陷,斥为民。嘉靖初,起复为山东参议。后屡起屡罢,终以南兵部尚书致仕。邦奇性刚直,治政严肃,自奉节俭。一生好学不倦,经子史及天文、地理、乐律、术数、兵法之书无不通究。著述甚富。有《易学启蒙意见》、《禹贡详略》、《苑洛志乐》、《洪范图解》等。 韩邦奇的作品>>

猜您喜欢

岳坟

韩邦奇

黄阁纷纷议讲和,江淮从此欲投戈。huáng gé fēn fēn yì jiǎng hé,jiāng huái cóng cǐ yù tóu gē。
万松宫晚笙箫迥,五国城高雨雪多。wàn sōng gōng wǎn shēng xiāo jiǒng,wǔ guó chéng gāo yǔ xuě duō。
楚泽竟亡周社稷,燕京谁复汉山河。chǔ zé jìng wáng zhōu shè jì,yàn jīng shuí fù hàn shān hé。
祠前吊古忧时客,暮倚南枝一慨歌。cí qián diào gǔ yōu shí kè,mù yǐ nán zhī yī kǎi gē。

兰溪夜坐呈慧岩九月十日也

韩邦奇

秋净星河夜色遥,江城独坐思迢迢。qiū jìng xīng hé yè sè yáo,jiāng chéng dú zuò sī tiáo tiáo。
烧残小阁双银爉,听尽高楼几玉箫。shāo cán xiǎo gé shuāng yín là,tīng jǐn gāo lóu jǐ yù xiāo。
桂送暗香如妒月,竹摇疏影欲凌霄。guì sòng àn xiāng rú dù yuè,zhú yáo shū yǐng yù líng xiāo。
昨朝画舫逢佳节,撑到西湖第几桥。zuó cháo huà fǎng féng jiā jié,chēng dào xī hú dì jǐ qiáo。

慰遣严州士民时调江西奏免进贡章下

韩邦奇

匪才尸素圣思深,士庶何劳泪满襟。fěi cái shī sù shèng sī shēn,shì shù hé láo lèi mǎn jīn。
明主昌言神禹度,斯民直道葛天心。míng zhǔ chāng yán shén yǔ dù,sī mín zhí dào gé tiān xīn。
还看匣有平津剑,更喜囊无暮夜金。hái kàn xiá yǒu píng jīn jiàn,gèng xǐ náng wú mù yè jīn。
惆怅此时不忍去,且维轻舸越江浔。chóu chàng cǐ shí bù rěn qù,qiě wéi qīng gě yuè jiāng xún。

送邃谷子

韩邦奇

十载相思隔帝州,天涯此日复离愁。shí zài xiāng sī gé dì zhōu,tiān yá cǐ rì fù lí chóu。
湖明返照吴山暮,枫落寒潮越海秋。hú míng fǎn zhào wú shān mù,fēng luò hán cháo yuè hǎi qiū。
流涕贾生空上策,怀乡王粲谩登楼。liú tì jiǎ shēng kōng shàng cè,huái xiāng wáng càn mán dēng lóu。
茫茫水国销魂地,万里烟波一叶舟。máng máng shuǐ guó xiāo hún dì,wàn lǐ yān bō yī yè zhōu。

送邃谷子

韩邦奇

阊阖沉沉万里遥,五云深处拥箫韶。chāng hé chén chén wàn lǐ yáo,wǔ yún shēn chù yōng xiāo sháo。
谁将麟史开春讲,日有龙旗候早朝。shuí jiāng lín shǐ kāi chūn jiǎng,rì yǒu lóng qí hòu zǎo cháo。
黄阁雍雍周俊彦,金貂楚楚汉骠姚。huáng gé yōng yōng zhōu jùn yàn,jīn diāo chǔ chǔ hàn biāo yáo。
如君独上忧时策,越岭东南见海潮。rú jūn dú shàng yōu shí cè,yuè lǐng dōng nán jiàn hǎi cháo。

喜友见访

韩邦奇

多病还惊岁月过,静看周易养天和。duō bìng hái jīng suì yuè guò,jìng kàn zhōu yì yǎng tiān hé。
经春陋巷无冠盖,此日柴门扫薜萝。jīng chūn lòu xiàng wú guān gài,cǐ rì chái mén sǎo bì luó。
两世交情诗卷在,十年为别梦魂多。liǎng shì jiāo qíng shī juǎn zài,shí nián wèi bié mèng hún duō。
当时童子今华发,且对清樽一浩歌。dāng shí tóng zi jīn huá fā,qiě duì qīng zūn yī hào gē。

送两洲宗伯

韩邦奇

万树春梅映晓晴,一川淑气拂行旌。wàn shù chūn méi yìng xiǎo qíng,yī chuān shū qì fú xíng jīng。
凤翔北阙台空在,龙绕长江水自清。fèng xiáng běi quē tái kōng zài,lóng rào zhǎng jiāng shuǐ zì qīng。
一代风云虚鼎席,百年礼乐属春卿。yī dài fēng yún xū dǐng xí,bǎi nián lǐ lè shǔ chūn qīng。
相逢若问思归客,衰鬓萧萧病已成。xiāng féng ruò wèn sī guī kè,shuāi bìn xiāo xiāo bìng yǐ chéng。

送慧岩归舟回夜泊野渡头

韩邦奇

人世销魂是祖筵,朋情别思重凄然。rén shì xiāo hún shì zǔ yán,péng qíng bié sī zhòng qī rán。
烟江风雨秋帆共,山馆琴樽夜榻联。yān jiāng fēng yǔ qiū fān gòng,shān guǎn qín zūn yè tà lián。
寒露自看梧树月,重阳空负菊花天。hán lù zì kàn wú shù yuè,zhòng yáng kōng fù jú huā tiān。
孤舟独有瓶中酒,痛饮和衣一醉眠。gū zhōu dú yǒu píng zhōng jiǔ,tòng yǐn hé yī yī zuì mián。

桐庐舟中

韩邦奇

海天时候乍阴晴,岁晏孤帆逐水程。hǎi tiān shí hòu zhà yīn qíng,suì yàn gū fān zhú shuǐ chéng。
两岸苍山寒雾合,一江溟雨暮潮生。liǎng àn cāng shān hán wù hé,yī jiāng míng yǔ mù cháo shēng。
几年漂泊归心切,万里奔忙宦况轻。jǐ nián piāo pō guī xīn qiè,wàn lǐ bēn máng huàn kuàng qīng。
深夜茫茫风浪起,推蓬却见月华明。shēn yè máng máng fēng làng qǐ,tuī péng què jiàn yuè huá míng。

西盘尚书

韩邦奇

海内耆英复几人,此心无日不山林。hǎi nèi qí yīng fù jǐ rén,cǐ xīn wú rì bù shān lín。
谩看结绿思归匣,慨拂丝朱自解音。mán kàn jié lǜ sī guī xiá,kǎi fú sī zhū zì jiě yīn。
竹满西盘来凤宿,泉流姑射听龙吟。zhú mǎn xī pán lái fèng sù,quán liú gū shè tīng lóng yín。
也知景物乡园好,天下苍生属望深。yě zhī jǐng wù xiāng yuán hǎo,tiān xià cāng shēng shǔ wàng shēn。

别端溪尚书

韩邦奇

四十年前春进士,交情今见旧陈雷。sì shí nián qián chūn jìn shì,jiāo qíng jīn jiàn jiù chén léi。
青襟绿鬓游燕阁,皓首苍颜上凤台。qīng jīn lǜ bìn yóu yàn gé,hào shǒu cāng yán shàng fèng tái。
新句每裁秋夜月,素心同看岁寒梅。xīn jù měi cái qiū yè yuè,sù xīn tóng kàn suì hán méi。
衰余已上求归疏,如子还酬济世才。shuāi yú yǐ shàng qiú guī shū,rú zi hái chóu jì shì cái。

怡椿轩椿岗总宪侍刑部时追思尊翁大司寇有作和韵

韩邦奇

老干森森独占春,芳枝还比旧精神。lǎo gàn sēn sēn dú zhàn chūn,fāng zhī hái bǐ jiù jīng shén。
阴浓西部云霄古,秀发南台雨露新。yīn nóng xī bù yún xiāo gǔ,xiù fā nán tái yǔ lù xīn。
华国共推金作鼎,传家再见玉垂绅。huá guó gòng tuī jīn zuò dǐng,chuán jiā zài jiàn yù chuí shēn。
高轩珍重怡神意,圣主年来眷命频。gāo xuān zhēn zhòng yí shén yì,shèng zhǔ nián lái juàn mìng pín。

送世宁晋帖吴笔

韩邦奇

风动微绡落五云,花生吴律扫千军。fēng dòng wēi xiāo luò wǔ yún,huā shēng wú lǜ sǎo qiān jūn。
天涵华岳双峰碧,潮逆长河九派分。tiān hán huá yuè shuāng fēng bì,cháo nì zhǎng hé jiǔ pài fēn。
江令梦醒文思迥,张颠醉后姓名闻。jiāng lìng mèng xǐng wén sī jiǒng,zhāng diān zuì hòu xìng míng wén。
寥寥末世苏黄体,满架珊瑚且赠君。liáo liáo mò shì sū huáng tǐ,mǎn jià shān hú qiě zèng jūn。

兰溪九日

韩邦奇

越水吴山久倦游,登临转觉动人愁。yuè shuǐ wú shān jiǔ juàn yóu,dēng lín zhuǎn jué dòng rén chóu。
一蓑烟笛沧江暮,万壑寒声落叶秋。yī suō yān dí cāng jiāng mù,wàn hè hán shēng luò yè qiū。
佳节莫看陶令菊,异乡休上仲宣楼。jiā jié mò kàn táo lìng jú,yì xiāng xiū shàng zhòng xuān lóu。
楚台荒草经霜白,且把茱萸对酒瓯。chǔ tái huāng cǎo jīng shuāng bái,qiě bǎ zhū yú duì jiǔ ōu。

答无涯都御史

韩邦奇

无涯词伯久驰名,寄我新诗字字清。wú yá cí bó jiǔ chí míng,jì wǒ xīn shī zì zì qīng。
灵运池边春草绿,滕王阁外浦云生。líng yùn chí biān chūn cǎo lǜ,téng wáng gé wài pǔ yún shēng。
九霄风雨惊龙跃,一曲箫韶听凤鸣。jiǔ xiāo fēng yǔ jīng lóng yuè,yī qū xiāo sháo tīng fèng míng。
安得沧洲同结舍,尽将花鸟写春情。ān dé cāng zhōu tóng jié shě,jǐn jiāng huā niǎo xiě chūn qíng。