古诗词

李兼济分教江阴

袁说友

结交不在久,但问交者谁。jié jiāo bù zài jiǔ,dàn wèn jiāo zhě shuí。
相从何用频,要以道谊期。xiāng cóng hé yòng pín,yào yǐ dào yì qī。
我初未识君,已诵班马辞。wǒ chū wèi shí jūn,yǐ sòng bān mǎ cí。
太学金薤篇,烂若琳琅垂。tài xué jīn xiè piān,làn ruò lín láng chuí。
妙理溯家学,雄文想英姿。miào lǐ sù jiā xué,xióng wén xiǎng yīng zī。
天乎慰此心,而获亲芝眉。tiān hū wèi cǐ xīn,ér huò qīn zhī méi。
一见语未尽,觉我骄气移。yī jiàn yǔ wèi jǐn,jué wǒ jiāo qì yí。
荷君偶过听,得我嗟何迟。hé jūn ǒu guò tīng,dé wǒ jiē hé chí。
我方缚微官,君亦居所疑。wǒ fāng fù wēi guān,jūn yì jū suǒ yí。
于今五六年,见日常差池。yú jīn wǔ liù nián,jiàn rì cháng chà chí。
有时适相逢,一语不及私。yǒu shí shì xiāng féng,yī yǔ bù jí sī。
往往从容间,百篇惟新诗。wǎng wǎng cóng róng jiān,bǎi piān wéi xīn shī。
归来念所得,如日身亲之。guī lái niàn suǒ dé,rú rì shēn qīn zhī。
君将抱停涵,一洒澄江缁。jūn jiāng bào tíng hán,yī sǎ chéng jiāng zī。
想君车马至,短褐环旌旗。xiǎng jūn chē mǎ zhì,duǎn hè huán jīng qí。
万口如一词,是曰得所师。wàn kǒu rú yī cí,shì yuē dé suǒ shī。
一斑见稍稍,士气今虹霓。yī bān jiàn shāo shāo,shì qì jīn hóng ní。
江城见儒英,而我失所资。jiāng chéng jiàn rú yīng,ér wǒ shī suǒ zī。
自惭索米久,不去今何为。zì cán suǒ mǐ jiǔ,bù qù jīn hé wèi。
及瓜早归欤,问舍江之湄。jí guā zǎo guī yú,wèn shě jiāng zhī méi。
政须迩门墙,作意频追随。zhèng xū ěr mén qiáng,zuò yì pín zhuī suí。
穷达于其天,纷纷徒自欺。qióng dá yú qí tiān,fēn fēn tú zì qī。
买羊沽酒日,剖此胸中奇。mǎi yáng gū jiǔ rì,pōu cǐ xiōng zhōng qí。

袁说友

宋建宁建安人,流寓湖州,字起严,号东塘居士。孝宗隆兴元年进士。授溧阳主簿。历知池州、衢州、平江府,入为吏部尚书兼侍读。宁宗嘉泰三年,同知枢密院,进参知政事。罢以资政殿学士知镇江府。奉祠致仕。学问淹博,其疏奏多切时弊,诗文格调清新。任四川安抚使时,尝命属官辑蜀中诗文为《成都文类》。有《东塘集》。 袁说友的作品>>

猜您喜欢

和兼善韵

袁说友

江湖踪迹厌萍游,只有诗魔老未休。jiāng hú zōng jì yàn píng yóu,zhǐ yǒu shī mó lǎo wèi xiū。
平日故人谈语句,期年裹眼识风流。píng rì gù rén tán yǔ jù,qī nián guǒ yǎn shí fēng liú。
自能作意闲中趣,无复关心世外愁。zì néng zuò yì xián zhōng qù,wú fù guān xīn shì wài chóu。
趁此百年身偶健,为君一语竟须酬。chèn cǐ bǎi nián shēn ǒu jiàn,wèi jūn yī yǔ jìng xū chóu。

和惠国博韵

袁说友

平生心赏有高踪,更喜夤缘造化中。píng shēng xīn shǎng yǒu gāo zōng,gèng xǐ yín yuán zào huà zhōng。
语次欲传须柳子,诗宗不愧是江翁。yǔ cì yù chuán xū liǔ zi,shī zōng bù kuì shì jiāng wēng。
无言可究称醇德,有眼能看拜下风。wú yán kě jiū chēng chún dé,yǒu yǎn néng kàn bài xià fēng。
共睹谢庭兰玉秀,只今攀桂广寒宫。gòng dǔ xiè tíng lán yù xiù,zhǐ jīn pān guì guǎng hán gōng。

用吴知立韵

袁说友

老去胸中句甚豪,清风应笑我徒劳。lǎo qù xiōng zhōng jù shén háo,qīng fēng yīng xiào wǒ tú láo。
可怜官事何时了,肯使诗盟取次逃。kě lián guān shì hé shí le,kěn shǐ shī méng qǔ cì táo。
剩欲论交思击节,不妨饮德要投醪。shèng yù lùn jiāo sī jī jié,bù fáng yǐn dé yào tóu láo。
如君岂是长贫者,自古诗成得绣袍。rú jūn qǐ shì zhǎng pín zhě,zì gǔ shī chéng dé xiù páo。

呈浙西张提仓

袁说友

老掾当年意已倾,执鞭虽晚眼仍青。lǎo yuàn dāng nián yì yǐ qīng,zhí biān suī wǎn yǎn réng qīng。
绣衣公子初云汉,璧水先生尚典刑。xiù yī gōng zi chū yún hàn,bì shuǐ xiān shēng shàng diǎn xíng。
负弩前驱容漫叟,下帷覃思愧玄经。fù nǔ qián qū róng màn sǒu,xià wéi tán sī kuì xuán jīng。
催科欲付翻羹手,照我山行定几星。cuī kē yù fù fān gēng shǒu,zhào wǒ shān xíng dìng jǐ xīng。

入山呈孙使君

袁说友

平生懒慢岂能刚,身外微官似漫郎。píng shēng lǎn màn qǐ néng gāng,shēn wài wēi guān shì màn láng。
不怪闲居为消渴,何劳多酌本醒狂。bù guài xián jū wèi xiāo kě,hé láo duō zhuó běn xǐng kuáng。
雪晴欲试穿云履,背冷仍寻曝日床。xuě qíng yù shì chuān yún lǚ,bèi lěng réng xún pù rì chuáng。
为想骑牛破山碧,晚风吹笛野梅香。wèi xiǎng qí niú pò shān bì,wǎn fēng chuī dí yě méi xiāng。

简唐英同年四首

袁说友

春风已落百花中,镜里空嗟两鬓蓬。chūn fēng yǐ luò bǎi huā zhōng,jìng lǐ kōng jiē liǎng bìn péng。
病懒未能禁酒困,多愁元不为诗穷。bìng lǎn wèi néng jìn jiǔ kùn,duō chóu yuán bù wèi shī qióng。
偶然贞曜生同世,尤喜丁宽易未东。ǒu rán zhēn yào shēng tóng shì,yóu xǐ dīng kuān yì wèi dōng。
聚散由来皆造化,一篇我欲谢天公。jù sàn yóu lái jiē zào huà,yī piān wǒ yù xiè tiān gōng。

简唐英同年四首

袁说友

早起孤舟掀浪中,自怜老大要飘蓬。zǎo qǐ gū zhōu xiān làng zhōng,zì lián lǎo dà yào piāo péng。
风前索酒轻寒杀,梦里寻诗始意穷。fēng qián suǒ jiǔ qīng hán shā,mèng lǐ xún shī shǐ yì qióng。
帆饱急随山脚去,橹回强趁水头东。fān bǎo jí suí shān jiǎo qù,lǔ huí qiáng chèn shuǐ tóu dōng。
明朝已作扫门计,未必堂堂舍盖公。míng cháo yǐ zuò sǎo mén jì,wèi bì táng táng shě gài gōng。

简唐英同年四首

袁说友

书生怀贽大门中,一见归来话小蓬。shū shēng huái zhì dà mén zhōng,yī jiàn guī lái huà xiǎo péng。
坐喜情文浑不薄,退嗟吾道岂忧穷。zuò xǐ qíng wén hún bù báo,tuì jiē wú dào qǐ yōu qióng。
更将儒术重熙载,要使君心亦欲东。gèng jiāng rú shù zhòng xī zài,yào shǐ jūn xīn yì yù dōng。
若也铭勋在彝鼎,古今何止一周公。ruò yě míng xūn zài yí dǐng,gǔ jīn hé zhǐ yī zhōu gōng。

简唐英同年四首

袁说友

旧言山色有无中,今日环观在短篷。jiù yán shān sè yǒu wú zhōng,jīn rì huán guān zài duǎn péng。
游子不堪归路冷,篙师愁杀裹囊穷。yóu zi bù kān guī lù lěng,gāo shī chóu shā guǒ náng qióng。
便回溪口风尤急,欲到山头月已东。biàn huí xī kǒu fēng yóu jí,yù dào shān tóu yuè yǐ dōng。
赢得闲言扰诗社,烦君更语主人公。yíng dé xián yán rǎo shī shè,fán jūn gèng yǔ zhǔ rén gōng。

丁端叔茶马会同年同庚

袁说友

竹林宾主乐襟期,并榜齐年两见之。zhú lín bīn zhǔ lè jīn qī,bìng bǎng qí nián liǎng jiàn zhī。
丙午同生虽共老,甲辰笑我独为雌。bǐng wǔ tóng shēng suī gòng lǎo,jiǎ chén xiào wǒ dú wèi cí。
秋鸿社燕时难值,桂酒椒浆醉莫辞。qiū hóng shè yàn shí nán zhí,guì jiǔ jiāo jiāng zuì mò cí。
半是天涯老行客,耆英当继洛中诗。bàn shì tiān yá lǎo xíng kè,qí yīng dāng jì luò zhōng shī。

登蓬莱閤

袁说友

痴儿官事苦相临,每到蓬莱慰赏心。chī ér guān shì kǔ xiāng lín,měi dào péng lái wèi shǎng xīn。
一水萦湖连海去,片云带雨入山深。yī shuǐ yíng hú lián hǎi qù,piàn yún dài yǔ rù shān shēn。
自怜老客从渠晚,喜有诗翁到此寻。zì lián lǎo kè cóng qú wǎn,xǐ yǒu shī wēng dào cǐ xún。
中外升沉政悬绝,强抽荒思续高吟。zhōng wài shēng chén zhèng xuán jué,qiáng chōu huāng sī xù gāo yín。

馈春茶于制司属官

袁说友

戊午新芽上蜀江,表情未有敢先尝。wù wǔ xīn yá shàng shǔ jiāng,biǎo qíng wèi yǒu gǎn xiān cháng。
几年争斗无双品,万里书来第一纲。jǐ nián zhēng dòu wú shuāng pǐn,wàn lǐ shū lái dì yī gāng。
水截龙章浮碾玉,炉煎蟹眼试凭汤。shuǐ jié lóng zhāng fú niǎn yù,lú jiān xiè yǎn shì píng tāng。
知君文字五千卷,正欲冥搜锦绣肠。zhī jūn wén zì wǔ qiān juǎn,zhèng yù míng sōu jǐn xiù cháng。

求酒于邵元实删定

袁说友

骨相酸寒不足论,平生心赏旧家村。gǔ xiāng suān hán bù zú lùn,píng shēng xīn shǎng jiù jiā cūn。
七年误索长安米,百病几成楚客魂。qī nián wù suǒ zhǎng ān mǐ,bǎi bìng jǐ chéng chǔ kè hún。
命薄不堪嗟分定,官闲犹得荷君恩。mìng báo bù kān jiē fēn dìng,guān xián yóu dé hé jūn ēn。
秋风一醉馀疴殄,须乞庄生五石樽。qiū fēng yī zuì yú kē tiǎn,xū qǐ zhuāng shēng wǔ shí zūn。

乞酒于林子长通判

袁说友

衰颜得酒尚能赪,笑我维罍耻弗盈。shuāi yán dé jiǔ shàng néng chēng,xiào wǒ wéi léi chǐ fú yíng。
无计青州几从事,可怜白面一书生。wú jì qīng zhōu jǐ cóng shì,kě lián bái miàn yī shū shēng。
新篘竞说邻家熟,好句惭无健笔成。xīn chōu jìng shuō lín jiā shú,hǎo jù cán wú jiàn bǐ chéng。
传语白衣人记取,何须秋帽始关情。chuán yǔ bái yī rén jì qǔ,hé xū qiū mào shǐ guān qíng。

谢诚斋惠酒

袁说友

褰裳乐得送迎翁,遣句犹烦七字工。qiān shang lè dé sòng yíng wēng,qiǎn jù yóu fán qī zì gōng。
颇识当年斤斧手,却惭昔日马牛风。pǒ shí dāng nián jīn fǔ shǒu,què cán xī rì mǎ niú fēng。
平生杨敬惟称项,晚岁侯芭只守雄。píng shēng yáng jìng wéi chēng xiàng,wǎn suì hóu bā zhǐ shǒu xióng。
便把黄封红客眼,一尊已当百壶丰。biàn bǎ huáng fēng hóng kè yǎn,yī zūn yǐ dāng bǎi hú fēng。