古诗词

李兼济分教江阴

袁说友

结交不在久,但问交者谁。jié jiāo bù zài jiǔ,dàn wèn jiāo zhě shuí。
相从何用频,要以道谊期。xiāng cóng hé yòng pín,yào yǐ dào yì qī。
我初未识君,已诵班马辞。wǒ chū wèi shí jūn,yǐ sòng bān mǎ cí。
太学金薤篇,烂若琳琅垂。tài xué jīn xiè piān,làn ruò lín láng chuí。
妙理溯家学,雄文想英姿。miào lǐ sù jiā xué,xióng wén xiǎng yīng zī。
天乎慰此心,而获亲芝眉。tiān hū wèi cǐ xīn,ér huò qīn zhī méi。
一见语未尽,觉我骄气移。yī jiàn yǔ wèi jǐn,jué wǒ jiāo qì yí。
荷君偶过听,得我嗟何迟。hé jūn ǒu guò tīng,dé wǒ jiē hé chí。
我方缚微官,君亦居所疑。wǒ fāng fù wēi guān,jūn yì jū suǒ yí。
于今五六年,见日常差池。yú jīn wǔ liù nián,jiàn rì cháng chà chí。
有时适相逢,一语不及私。yǒu shí shì xiāng féng,yī yǔ bù jí sī。
往往从容间,百篇惟新诗。wǎng wǎng cóng róng jiān,bǎi piān wéi xīn shī。
归来念所得,如日身亲之。guī lái niàn suǒ dé,rú rì shēn qīn zhī。
君将抱停涵,一洒澄江缁。jūn jiāng bào tíng hán,yī sǎ chéng jiāng zī。
想君车马至,短褐环旌旗。xiǎng jūn chē mǎ zhì,duǎn hè huán jīng qí。
万口如一词,是曰得所师。wàn kǒu rú yī cí,shì yuē dé suǒ shī。
一斑见稍稍,士气今虹霓。yī bān jiàn shāo shāo,shì qì jīn hóng ní。
江城见儒英,而我失所资。jiāng chéng jiàn rú yīng,ér wǒ shī suǒ zī。
自惭索米久,不去今何为。zì cán suǒ mǐ jiǔ,bù qù jīn hé wèi。
及瓜早归欤,问舍江之湄。jí guā zǎo guī yú,wèn shě jiāng zhī méi。
政须迩门墙,作意频追随。zhèng xū ěr mén qiáng,zuò yì pín zhuī suí。
穷达于其天,纷纷徒自欺。qióng dá yú qí tiān,fēn fēn tú zì qī。
买羊沽酒日,剖此胸中奇。mǎi yáng gū jiǔ rì,pōu cǐ xiōng zhōng qí。

袁说友

宋建宁建安人,流寓湖州,字起严,号东塘居士。孝宗隆兴元年进士。授溧阳主簿。历知池州、衢州、平江府,入为吏部尚书兼侍读。宁宗嘉泰三年,同知枢密院,进参知政事。罢以资政殿学士知镇江府。奉祠致仕。学问淹博,其疏奏多切时弊,诗文格调清新。任四川安抚使时,尝命属官辑蜀中诗文为《成都文类》。有《东塘集》。 袁说友的作品>>

猜您喜欢

求酒于周时仲教授

袁说友

寒窗矻矻数更声,灯火无多独自亲。hán chuāng kū kū shù gèng shēng,dēng huǒ wú duō dú zì qīn。
忽报周郎好消息,明朝应遣白衣人。hū bào zhōu láng hǎo xiāo xī,míng cháo yīng qiǎn bái yī rén。

泊金山观虞仲房书云峰扁榜

袁说友

平生笔法蔡中郎,到处标名忆仲房。píng shēng bǐ fǎ cài zhōng láng,dào chù biāo míng yì zhòng fáng。
一涕无从人不见,云峰亭下水茫茫。yī tì wú cóng rén bù jiàn,yún fēng tíng xià shuǐ máng máng。

题汪伯时家藏颜鲁公书裴将军帖

袁说友

诗成小见英雄手,笔落能令风雨惊。shī chéng xiǎo jiàn yīng xióng shǒu,bǐ luò néng lìng fēng yǔ jīng。
万古言言有馀烈,从今词翰岂虚名。wàn gǔ yán yán yǒu yú liè,cóng jīn cí hàn qǐ xū míng。

跋苏文忠公帖

袁说友

世言晚食同于肉,缓步犹云可当车。shì yán wǎn shí tóng yú ròu,huǎn bù yóu yún kě dāng chē。
三复文忠二三帖,古人深意在徐徐。sān fù wén zhōng èr sān tiē,gǔ rén shēn yì zài xú xú。

题山谷居士书坡公帖

袁说友

当年二老叹云云,犹喜坡翁返故乡。dāng nián èr lǎo tàn yún yún,yóu xǐ pō wēng fǎn gù xiāng。
展卷如今但陈迹,丘原无复起苏黄。zhǎn juǎn rú jīn dàn chén jì,qiū yuán wú fù qǐ sū huáng。

题胡待制平贼帖

袁说友

误国何人作计疏,满朝元未识真儒。wù guó hé rén zuò jì shū,mǎn cháo yuán wèi shí zhēn rú。
至今恨却无颇牧,不念丘原起日无。zhì jīn hèn què wú pǒ mù,bù niàn qiū yuán qǐ rì wú。

题徐氏子所藏四贤帖

袁说友

十年寻梦旧江湖,岁晚寻幽爱此居。shí nián xún mèng jiù jiāng hú,suì wǎn xún yōu ài cǐ jū。
今日门前山色好,客来衔袖有文书。jīn rì mén qián shān sè hǎo,kè lái xián xiù yǒu wén shū。

题徐氏手帖二首

袁说友

不作朝家青紫绨,笑看金鼎识刀圭。bù zuò cháo jiā qīng zǐ tí,xiào kàn jīn dǐng shí dāo guī。
右军六帖家藏在,乞与安西手自题。yòu jūn liù tiē jiā cáng zài,qǐ yǔ ān xī shǒu zì tí。

题徐氏手帖二首

袁说友

我昔曾窥玉海书,画图今见泽仙癯。wǒ xī céng kuī yù hǎi shū,huà tú jīn jiàn zé xiān qú。
为君持似人间世,凛凛犹堪立懦夫。wèi jūn chí shì rén jiān shì,lǐn lǐn yóu kān lì nuò fū。

叶信父家听琵琶

袁说友

娉婷未嫁惜琵琶,借与诗人着意夸。pīng tíng wèi jià xī pí pá,jiè yǔ shī rén zhe yì kuā。
不数前人推引曲,只矜赵女绮罗花。bù shù qián rén tuī yǐn qū,zhǐ jīn zhào nǚ qǐ luó huā。

观盐井二首

袁说友

桔槔汲水三千丈,顷转轮馀一日回。jú gāo jí shuǐ sān qiān zhàng,qǐng zhuǎn lún yú yī rì huí。
蓑笠傍城埋井底,皮囊挈出卤泉来。suō lì bàng chéng mái jǐng dǐ,pí náng qiè chū lǔ quán lái。

观盐井二首

袁说友

私井公盐日夜煎,力劳功寡废民田。sī jǐng gōng yán rì yè jiān,lì láo gōng guǎ fèi mín tián。
不如大噫驱东海,卷取洪波向蜀川。bù rú dà yī qū dōng hǎi,juǎn qǔ hóng bō xiàng shǔ chuān。

和程泰之阁学咏雪十二题看雪

袁说友

僵卧谁怜此意真,开门羞见玉为尘。jiāng wò shuí lián cǐ yì zhēn,kāi mén xiū jiàn yù wèi chén。
休穿东郭先生履,要踏蜂巢满地银。xiū chuān dōng guō xiān shēng lǚ,yào tà fēng cháo mǎn dì yín。

和程泰之阁学咏雪十二题看雪

袁说友

春芽初趁六花光,嫩火新烹唤客尝。chūn yá chū chèn liù huā guāng,nèn huǒ xīn pēng huàn kè cháng。
政藉琼浆浮点乳,浪云胜雪诧馀香。zhèng jí qióng jiāng fú diǎn rǔ,làng yún shèng xuě chà yú xiāng。

和程泰之阁学咏雪十二题看雪

袁说友

相看景物又年华,淅淅投窗意转嘉。xiāng kàn jǐng wù yòu nián huá,xī xī tóu chuāng yì zhuǎn jiā。
冷落不堪春信晚,稍留六出待梅花。lěng luò bù kān chūn xìn wǎn,shāo liú liù chū dài méi huā。