古诗词

过马肝峡石形与色皆如马肝迸出峭壁之上予观之盖石芝耳大窠一本小者四五不知风雨几百载而质不败赋石芝行

袁说友

巉岩复巉岩,昨日通灵滩。chán yán fù chán yán,zuó rì tōng líng tān。
通灵二十里,有峡名马肝。tōng líng èr shí lǐ,yǒu xiá míng mǎ gān。
一山削壁立万仞,中有突兀如芝蟠。yī shān xuē bì lì wàn rèn,zhōng yǒu tū wù rú zhī pán。
轮囷累片叶,盘结分枝栾。lún qūn lèi piàn yè,pán jié fēn zhī luán。
宛然老枝菌,如出枯树端。wǎn rán lǎo zhī jūn,rú chū kū shù duān。
大窠数尺迸崖缝,小者四五高低攒。dà kē shù chǐ bèng yá fèng,xiǎo zhě sì wǔ gāo dī zǎn。
往来竞称马肝石,不悟石芝为异观。wǎng lái jìng chēng mǎ gān shí,bù wù shí zhī wèi yì guān。
朝廷日清明,郡国无旷官。cháo tíng rì qīng míng,jùn guó wú kuàng guān。
钟此温厚气,瑞草凝巑岏。zhōng cǐ wēn hòu qì,ruì cǎo níng cuán wán。
不见为羊又为马,石芝灵异元非难。bù jiàn wèi yáng yòu wèi mǎ,shí zhī líng yì yuán fēi nán。
此芝瑞峡中,一一行人看。cǐ zhī ruì xiá zhōng,yī yī xíng rén kàn。
何人果妙丹青手,便可图上归长安。hé rén guǒ miào dān qīng shǒu,biàn kě tú shàng guī zhǎng ān。

袁说友

宋建宁建安人,流寓湖州,字起严,号东塘居士。孝宗隆兴元年进士。授溧阳主簿。历知池州、衢州、平江府,入为吏部尚书兼侍读。宁宗嘉泰三年,同知枢密院,进参知政事。罢以资政殿学士知镇江府。奉祠致仕。学问淹博,其疏奏多切时弊,诗文格调清新。任四川安抚使时,尝命属官辑蜀中诗文为《成都文类》。有《东塘集》。 袁说友的作品>>

猜您喜欢

用杨诚斋韵再题欧阳长老墨梅

袁说友

玉容曾浥麝,仿佛带香开。yù róng céng yì shè,fǎng fú dài xiāng kāi。
不比真花怯,斓斑怕雨来。bù bǐ zhēn huā qiè,lán bān pà yǔ lái。

用杨诚斋韵再题欧阳长老墨梅

袁说友

从来冰雪体,引墨为君开。cóng lái bīng xuě tǐ,yǐn mò wèi jūn kāi。
寄语金鸾客,和羹人正来。jì yǔ jīn luán kè,hé gēng rén zhèng lái。

和康叔探梅韵三首

袁说友

今年人忆去年梅,试问今年花已开。jīn nián rén yì qù nián méi,shì wèn jīn nián huā yǐ kāi。
见说春风正料理,不应小雨便花摧。jiàn shuō chūn fēng zhèng liào lǐ,bù yīng xiǎo yǔ biàn huā cuī。

和康叔探梅韵三首

袁说友

诗坛传檄未应虚,忍负东君自作疏。shī tán chuán xí wèi yīng xū,rěn fù dōng jūn zì zuò shū。
急急花前岩下看,横斜清浅两何如。jí jí huā qián yán xià kàn,héng xié qīng qiǎn liǎng hé rú。

和康叔探梅韵三首

袁说友

寻梅著语乐清闲,已觉孤山气象还。xún méi zhù yǔ lè qīng xián,yǐ jué gū shān qì xiàng hái。
未办轻舟行百里,也须踏脚法华山。wèi bàn qīng zhōu xíng bǎi lǐ,yě xū tà jiǎo fǎ huá shān。

题石上玉簪花

袁说友

欲访招提倦不禁,空怀落落海潮音。yù fǎng zhāo tí juàn bù jìn,kōng huái luò luò hǎi cháo yīn。
如今不作维摩病,犹记年时赋玉簪。rú jīn bù zuò wéi mó bìng,yóu jì nián shí fù yù zān。

题石上玉簪花

袁说友

翠钿琼葩别样芳,凉风微雨淡梳妆。cuì diàn qióng pā bié yàng fāng,liáng fēng wēi yǔ dàn shū zhuāng。
姮娥夜半朝天阙,应有遗簪坠帝旁。héng é yè bàn cháo tiān quē,yīng yǒu yí zān zhuì dì páng。

和范石湖咏双莲三首

袁说友

江妃瑟里恨沈沈,万点红边意转深。jiāng fēi sè lǐ hèn shěn shěn,wàn diǎn hóng biān yì zhuǎn shēn。
拥出三千歌舞罢,翠绡萦得两同心。yōng chū sān qiān gē wǔ bà,cuì xiāo yíng dé liǎng tóng xīn。

和范石湖咏双莲三首

袁说友

天泉池上舞晴晖,一别人家未肯归。tiān quán chí shàng wǔ qíng huī,yī bié rén jiā wèi kěn guī。
千载却随湘女泣,风前时学凤凰飞。qiān zài què suí xiāng nǚ qì,fēng qián shí xué fèng huáng fēi。

和范石湖咏双莲三首

袁说友

鉴湖一曲记蓬莱,棹入红蕖挽不回。jiàn hú yī qū jì péng lái,zhào rù hóng qú wǎn bù huí。
今日池光少公事,好怀聊复为渠开。jīn rì chí guāng shǎo gōng shì,hǎo huái liáo fù wèi qú kāi。

题尤提举惠双莲二首

袁说友

十年踪迹落修门,剩忆西湖菡萏风。shí nián zōng jì luò xiū mén,shèng yì xī hú hàn dàn fēng。
今日江城秋浦上,舞绡依约旧相逢。jīn rì jiāng chéng qiū pǔ shàng,wǔ xiāo yī yuē jiù xiāng féng。

题尤提举惠双莲二首

袁说友

六月炎歊苦盛长,一枝遣伴北窗凉。liù yuè yán xiāo kǔ shèng zhǎng,yī zhī qiǎn bàn běi chuāng liáng。
此花便合雄文记,拟为君书瑞应堂。cǐ huā biàn hé xióng wén jì,nǐ wèi jūn shū ruì yīng táng。

致菊种于子长

袁说友

好花一岁几回开,喜见东篱旧信来。hǎo huā yī suì jǐ huí kāi,xǐ jiàn dōng lí jiù xìn lái。
不惜移根到邻里,离披也入画堂栽。bù xī yí gēn dào lín lǐ,lí pī yě rù huà táng zāi。

致盆栀子于同年楼大防天官

袁说友

一轮月影涨幽香,碧玉钗头白玉妆。yī lún yuè yǐng zhǎng yōu xiāng,bì yù chāi tóu bái yù zhuāng。
持似此花供燕几,玉堂端可寿萱堂。chí shì cǐ huā gōng yàn jǐ,yù táng duān kě shòu xuān táng。

和程阁学送小春茶韵四首

袁说友

眼看节物去重来,又见寒梢数点梅。yǎn kàn jié wù qù zhòng lái,yòu jiàn hán shāo shù diǎn méi。
草木已随新岁好,冬芽豫占一年魁。cǎo mù yǐ suí xīn suì hǎo,dōng yá yù zhàn yī nián kuí。