古诗词

扬州堡寨

袁说友

西风一舸来扬州,疋马直上新城头。xī fēng yī gě lái yáng zhōu,pǐ mǎ zhí shàng xīn chéng tóu。
环城九里十六步,一一峭壁临深沟。huán chéng jiǔ lǐ shí liù bù,yī yī qiào bì lín shēn gōu。
俄焉唯喏两军士,众手指示陈其由。é yān wéi nuò liǎng jūn shì,zhòng shǒu zhǐ shì chén qí yóu。
扬鞭试问筑城意,曰堡曰寨何所谋。yáng biān shì wèn zhù chéng yì,yuē bǎo yuē zhài hé suǒ móu。
诵言长淮十六郡,天险地利兹其尤。sòng yán zhǎng huái shí liù jùn,tiān xiǎn dì lì zī qí yóu。
江横万里限南北,藉此屏翰屯咽喉。jiāng héng wàn lǐ xiàn nán běi,jí cǐ píng hàn tún yàn hóu。
向来强敌蹈此境,夜半一叱遭虔刘。xiàng lái qiáng dí dǎo cǐ jìng,yè bàn yī chì zāo qián liú。
平畴旷野不可限,一城未足防侵牟。píng chóu kuàng yě bù kě xiàn,yī chéng wèi zú fáng qīn móu。
高城西北古城后,因势决策成楚丘。gāo chéng xī běi gǔ chéng hòu,yīn shì jué cè chéng chǔ qiū。
四门大开楼橹备,中有万甲藏戈矛。sì mén dà kāi lóu lǔ bèi,zhōng yǒu wàn jiǎ cáng gē máo。
譬如一铠何足恃,被之重铠前无忧。pì rú yī kǎi hé zú shì,bèi zhī zhòng kǎi qián wú yōu。
乃知旧臣建议仅出此,我亦策马嗟去休。nǎi zhī jiù chén jiàn yì jǐn chū cǐ,wǒ yì cè mǎ jiē qù xiū。
不知城二势则一,添足画蛇真赘疣。bù zhī chéng èr shì zé yī,tiān zú huà shé zhēn zhuì yóu。
君不见紫岩先生昔经理,钓桥深堑先防秋。jūn bù jiàn zǐ yán xiān shēng xī jīng lǐ,diào qiáo shēn qiàn xiān fáng qiū。
当时方略岂不究,而使浪策为今羞。dāng shí fāng lüè qǐ bù jiū,ér shǐ làng cè wèi jīn xiū。
吁哉成事不复说,只恐说计无时酬。xū zāi chéng shì bù fù shuō,zhǐ kǒng shuō jì wú shí chóu。
书生衔命偶经履,一见敢谓可与不。shū shēng xián mìng ǒu jīng lǚ,yī jiàn gǎn wèi kě yǔ bù。
世间万事一笑里,轻帆送我催行舟。shì jiān wàn shì yī xiào lǐ,qīng fān sòng wǒ cuī xíng zhōu。

袁说友

宋建宁建安人,流寓湖州,字起严,号东塘居士。孝宗隆兴元年进士。授溧阳主簿。历知池州、衢州、平江府,入为吏部尚书兼侍读。宁宗嘉泰三年,同知枢密院,进参知政事。罢以资政殿学士知镇江府。奉祠致仕。学问淹博,其疏奏多切时弊,诗文格调清新。任四川安抚使时,尝命属官辑蜀中诗文为《成都文类》。有《东塘集》。 袁说友的作品>>

猜您喜欢

和程泰之阁学咏雪十二题看雪

袁说友

阳春有脚时难驻,见睍初消意已先。yáng chūn yǒu jiǎo shí nán zhù,jiàn xiàn chū xiāo yì yǐ xiān。
我亦鬓蓬飞雪满,与君相遇约年年。wǒ yì bìn péng fēi xuě mǎn,yǔ jūn xiāng yù yuē nián nián。

和程泰之阁学咏雪十二题看雪

袁说友

凛节清姿老更坚,不须藏雪待炎天。lǐn jié qīng zī lǎo gèng jiān,bù xū cáng xuě dài yán tiān。
明年归拜颁冰宠,吉甫清风在舜弦。míng nián guī bài bān bīng chǒng,jí fǔ qīng fēng zài shùn xián。

和程泰之阁学咏雪十二题看雪

袁说友

一别瑶池辄去思,明年农事要先知。yī bié yáo chí zhé qù sī,míng nián nóng shì yào xiān zhī。
天风夜半幡旗动,便欲欺梅更压枝。tiān fēng yè bàn fān qí dòng,biàn yù qī méi gèng yā zhī。

和程泰之阁学咏雪十二题看雪

袁说友

洒窗犹作故人来,声到楼头画角猜。sǎ chuāng yóu zuò gù rén lái,shēng dào lóu tóu huà jiǎo cāi。
闻罢更须凭目力,个中时欲认真梅。wén bà gèng xū píng mù lì,gè zhōng shí yù rèn zhēn méi。

和程泰之阁学咏雪十二题看雪

袁说友

饮冰受命元非僻,啮雪充饥岂是狂。yǐn bīng shòu mìng yuán fēi pì,niè xuě chōng jī qǐ shì kuáng。
何似催班仙仗里,一堂均宴近臣觞。hé shì cuī bān xiān zhàng lǐ,yī táng jūn yàn jìn chén shāng。

和程泰之阁学咏雪十二题看雪

袁说友

庭柯风动还筛玉,稍稍柔条醉欲持。tíng kē fēng dòng hái shāi yù,shāo shāo róu tiáo zuì yù chí。
刚道琼瑶未轻扫,晚鸦栖处已摇枝。gāng dào qióng yáo wèi qīng sǎo,wǎn yā qī chù yǐ yáo zhī。

和程泰之阁学咏雪十二题看雪

袁说友

浪走娇儿意却痴,长安饿客最忧时。làng zǒu jiāo ér yì què chī,zhǎng ān è kè zuì yōu shí。
尤怜甲士寒侵骨,十万边兵政有辞。yóu lián jiǎ shì hán qīn gǔ,shí wàn biān bīng zhèng yǒu cí。

和程泰之阁学咏雪十二题看雪

袁说友

天与骚人景物宜,风流嘲戏恰相知。tiān yǔ sāo rén jǐng wù yí,fēng liú cháo xì qià xiāng zhī。
长安道上吟诗罢,笑里骑驴缓勒羁。zhǎng ān dào shàng yín shī bà,xiào lǐ qí lǘ huǎn lēi jī。

和程泰之阁学咏雪十二题看雪

袁说友

一庭冰柱初融湿,满阵飞沙又压檐。yī tíng bīng zhù chū róng shī,mǎn zhèn fēi shā yòu yā yán。
夺得琼花消息早,扬州十里上珠帘。duó dé qióng huā xiāo xī zǎo,yáng zhōu shí lǐ shàng zhū lián。

江上度元宵节

袁说友

一舟元夕卧孤村,夜半相呼了不应。yī zhōu yuán xī wò gū cūn,yè bàn xiāng hū le bù yīng。
说与儿曹休谇语,黄州明日买残灯。shuō yǔ ér cáo xiū suì yǔ,huáng zhōu míng rì mǎi cán dēng。

上元次日至黄州遇雨

袁说友

谁说黄州斗样微,满城灯火亦相辉。shuí shuō huáng zhōu dòu yàng wēi,mǎn chéng dēng huǒ yì xiāng huī。
痴儿方有揶揄意,却得连江雨解围。chī ér fāng yǒu yé yú yì,què dé lián jiāng yǔ jiě wéi。

遇顺风

袁说友

天高江阔快飞篷,云去山移过眼中。tiān gāo jiāng kuò kuài fēi péng,yún qù shān yí guò yǎn zhōng。
江上鼓鼙惊不断,连朝送我岳阳风。jiāng shàng gǔ pí jīng bù duàn,lián cháo sòng wǒ yuè yáng fēng。

遇顺风不及到齐山

袁说友

爱渠风伯送行舟,莫作齐山一日留。ài qú fēng bó sòng xíng zhōu,mò zuò qí shān yī rì liú。
直向峡江千里去,搀天绝壁快吟眸。zhí xiàng xiá jiāng qiān lǐ qù,chān tiān jué bì kuài yín móu。

发山阳得顺风二首

袁说友

晓入山阳古渡头,轻帆猎猎送行舟。xiǎo rù shān yáng gǔ dù tóu,qīng fān liè liè sòng xíng zhōu。
风师怜我征程滞,顷刻扬舲到泗州。fēng shī lián wǒ zhēng chéng zhì,qǐng kè yáng líng dào sì zhōu。

发山阳得顺风二首

袁说友

一阵南风更带回,轻扶柂橹疾于飞。yī zhèn nán fēng gèng dài huí,qīng fú yí lǔ jí yú fēi。
舟行若借帆樯便,细数何须十日归。zhōu xíng ruò jiè fān qiáng biàn,xì shù hé xū shí rì guī。