古诗词

巫山十二峰二十五韵

袁说友

巫山磊块山林姿,一丘一壑贪成痴。wū shān lěi kuài shān lín zī,yī qiū yī hè tān chéng chī。
寸峰拳石瞥眼过,张皇攫觅惟忧迟。cùn fēng quán shí piē yǎn guò,zhāng huáng jué mì wéi yōu chí。
东南佳山多秀丽,就中所欠雄与奇。dōng nán jiā shān duō xiù lì,jiù zhōng suǒ qiàn xióng yǔ qí。
饱闻巫山冠巴峡,奇峰十二相参差。bǎo wén wū shān guān bā xiá,qí fēng shí èr xiāng cān chà。
昔年图画常一见,欲见此山无路之。xī nián tú huà cháng yī jiàn,yù jiàn cǐ shān wú lù zhī。
扁舟西溯上三峡,千岩万壑争追随。biǎn zhōu xī sù shàng sān xiá,qiān yán wàn hè zhēng zhuī suí。
终朝应接已不暇,心目洞骇俱忘疲。zhōng cháo yīng jiē yǐ bù xiá,xīn mù dòng hài jù wàng pí。
蓦然钟鼓高唐上,峰峦二六排旌旗。mò rán zhōng gǔ gāo táng shàng,fēng luán èr liù pái jīng qí。
一峰霞彩迥在望,一峰展翠开屏帷。yī fēng xiá cǎi jiǒng zài wàng,yī fēng zhǎn cuì kāi píng wéi。
无心出岫云吐色,偃盖平峦松并枝。wú xīn chū xiù yún tǔ sè,yǎn gài píng luán sōng bìng zhī。
仙踪鹤驾羽衣近,坛石瑶台阊阖低。xiān zōng hè jià yǔ yī jìn,tán shí yáo tái chāng hé dī。
白云一起凤皇下,清泉四合蛟龙嬉。bái yún yī qǐ fèng huáng xià,qīng quán sì hé jiāo lóng xī。
群峰角立变态异,一一大巧乾坤为。qún fēng jiǎo lì biàn tài yì,yī yī dà qiǎo qián kūn wèi。
外堪击拊试声律,中含造化分四时。wài kān jī fǔ shì shēng lǜ,zhōng hán zào huà fēn sì shí。
天下名山亦多矣,未有列岫奇如兹。tiān xià míng shān yì duō yǐ,wèi yǒu liè xiù qí rú zī。
九华一景固天巧,惜与江流相背驰。jiǔ huá yī jǐng gù tiān qiǎo,xī yǔ jiāng liú xiāng bèi chí。
南北两峰喧众口,妆抹却恨同西施。nán běi liǎng fēng xuān zhòng kǒu,zhuāng mǒ què hèn tóng xī shī。
何如此峰无限好,行行列列临江湄。hé rú cǐ fēng wú xiàn hǎo,xíng xíng liè liè lín jiāng méi。
烟云漠漠出寸碧,风雨时时横黛眉。yān yún mò mò chū cùn bì,fēng yǔ shí shí héng dài méi。
舟人渔子漫回首,骚士墨客劳支颐。zhōu rén yú zi màn huí shǒu,sāo shì mò kè láo zhī yí。
我来穿水入天去,貂裘章甫生尘缁。wǒ lái chuān shuǐ rù tiān qù,diāo qiú zhāng fǔ shēng chén zī。
昂头见此大奇特,跻攀不上空嗟嘻。áng tóu jiàn cǐ dà qí tè,jī pān bù shàng kōng jiē xī。
吾将欲访三岛登九嶷,上蓬莱道山之壁,绝泰华终南之嵋。wú jiāng yù fǎng sān dǎo dēng jiǔ yí,shàng péng lái dào shān zhī bì,jué tài huá zhōng nán zhī méi。
飞凫去舄啸沧海,却来巫峡温前诗。fēi fú qù xì xiào cāng hǎi,què lái wū xiá wēn qián shī。

袁说友

宋建宁建安人,流寓湖州,字起严,号东塘居士。孝宗隆兴元年进士。授溧阳主簿。历知池州、衢州、平江府,入为吏部尚书兼侍读。宁宗嘉泰三年,同知枢密院,进参知政事。罢以资政殿学士知镇江府。奉祠致仕。学问淹博,其疏奏多切时弊,诗文格调清新。任四川安抚使时,尝命属官辑蜀中诗文为《成都文类》。有《东塘集》。 袁说友的作品>>

猜您喜欢

用陈和父太博韵题江州高远亭四首

袁说友

亭高未涉意先申,五马同来却报春。tíng gāo wèi shè yì xiān shēn,wǔ mǎ tóng lái què bào chūn。
一笑孰知今在旅,兹游端不厌居尘。yī xiào shú zhī jīn zài lǚ,zī yóu duān bù yàn jū chén。
分张好景因人重,排拶佳篇逐日新。fēn zhāng hǎo jǐng yīn rén zhòng,pái zā jiā piān zhú rì xīn。
我是东州西上客,也来吟作社中人。wǒ shì dōng zhōu xī shàng kè,yě lái yín zuò shè zhōng rén。

用陈和父太博韵题江州高远亭四首

袁说友

浔阳名郡敢言支,最爱江山左右之。xún yáng míng jùn gǎn yán zhī,zuì ài jiāng shān zuǒ yòu zhī。
松盖前倾浑似故,诗兵捷出愈称奇。sōng gài qián qīng hún shì gù,shī bīng jié chū yù chēng qí。
案头朱墨无多事,亭面东风足四时。àn tóu zhū mò wú duō shì,tíng miàn dōng fēng zú sì shí。
相与平分剩遗爱,未饶白傅去时思。xiāng yǔ píng fēn shèng yí ài,wèi ráo bái fù qù shí sī。

用陈和父太博韵题江州高远亭四首

袁说友

久说匡庐喜暂经,遐观但觉眼青青。jiǔ shuō kuāng lú xǐ zàn jīng,xiá guān dàn jué yǎn qīng qīng。
倚栏万事双颓鬓,抚掌千年一古亭。yǐ lán wàn shì shuāng tuí bìn,fǔ zhǎng qiān nián yī gǔ tíng。
珠玉名章方竞赋,江山喜色已先形。zhū yù míng zhāng fāng jìng fù,jiāng shān xǐ sè yǐ xiān xíng。
我来落笔真如助,撩得诗狂不为醒。wǒ lái luò bǐ zhēn rú zhù,liāo dé shī kuáng bù wèi xǐng。

清晖阁

袁说友

清晖杰阁几朝昏,吟咏曾喧白下门。qīng huī jié gé jǐ cháo hūn,yín yǒng céng xuān bái xià mén。
一别朱栏陪绮席,重来青草接荒村。yī bié zhū lán péi qǐ xí,zhòng lái qīng cǎo jiē huāng cūn。
名章尚忆江秋句,短些谁招月夜魂。míng zhāng shàng yì jiāng qiū jù,duǎn xiē shuí zhāo yuè yè hún。
老去情怀更萧瑟,懒从孤馆觅清樽。lǎo qù qíng huái gèng xiāo sè,lǎn cóng gū guǎn mì qīng zūn。

会文堂

袁说友

束带峨冠集会文,郡侯著语到诸君。shù dài é guān jí huì wén,jùn hóu zhù yǔ dào zhū jūn。
平居讲习须朋友,退食工夫在典坟。píng jū jiǎng xí xū péng yǒu,tuì shí gōng fū zài diǎn fén。
士学何先先尚志,书生务业业惟勤。shì xué hé xiān xiān shàng zhì,shū shēng wù yè yè wéi qín。
鹍鹏他日扶摇上,共致云霄庆策勋。kūn péng tā rì fú yáo shàng,gòng zhì yún xiāo qìng cè xūn。

桂椿堂

袁说友

欈李于门伯仲佳,声名籍籍到天涯。wéi lǐ yú mén bó zhòng jiā,shēng míng jí jí dào tiān yá。
一经早已传韦氏,五桂今重说窦家。yī jīng zǎo yǐ chuán wéi shì,wǔ guì jīn zhòng shuō dòu jiā。
满眼衣冠真盛事,几年棠棣看联华。mǎn yǎn yī guān zhēn shèng shì,jǐ nián táng dì kàn lián huá。
兰台曷与编青史,要使文风万世夸。lán tái hé yǔ biān qīng shǐ,yào shǐ wén fēng wàn shì kuā。

白雪堂

袁说友

今代斯文只此翁,乾旋坤转独孤忠。jīn dài sī wén zhǐ cǐ wēng,qián xuán kūn zhuǎn dú gū zhōng。
千年此地江山里,一日东坡翰墨中。qiān nián cǐ dì jiāng shān lǐ,yī rì dōng pō hàn mò zhōng。
莫起黄泉空老泪,可怜赤壁几春风。mò qǐ huáng quán kōng lǎo lèi,kě lián chì bì jǐ chūn fēng。
潇潇暮雨双双竹,白雪堂前忍酹公。xiāo xiāo mù yǔ shuāng shuāng zhú,bái xuě táng qián rěn lèi gōng。

知止堂

袁说友

先生七十已垂车,父子俱荣出帝都。xiān shēng qī shí yǐ chuí chē,fù zi jù róng chū dì dōu。
当世若无知止者,公朝何以励贪夫。dāng shì ruò wú zhī zhǐ zhě,gōng cháo hé yǐ lì tān fū。
升堂展卷人何在,访竹寻梅色尚臞。shēng táng zhǎn juǎn rén hé zài,fǎng zhú xún méi sè shàng qú。
我老自怜生也后,拊编犹得叹前芜。wǒ lǎo zì lián shēng yě hòu,fǔ biān yóu dé tàn qián wú。

题韩元吉可止斋

袁说友

平生我亦爱知休,三径如公最早谋。píng shēng wǒ yì ài zhī xiū,sān jìng rú gōng zuì zǎo móu。
归意酒醲何切切,宦情纸薄正悠悠。guī yì jiǔ nóng hé qiè qiè,huàn qíng zhǐ báo zhèng yōu yōu。
书来诲语如亲面,别后光阴叹转头。shū lái huì yǔ rú qīn miàn,bié hòu guāng yīn tàn zhuǎn tóu。
更为苍生须一起,志功元自合封留。gèng wèi cāng shēng xū yī qǐ,zhì gōng yuán zì hé fēng liú。

游扬子云墨池

袁说友

平堤修柏转林塘,飞盖同升吐凤堂。píng dī xiū bǎi zhuǎn lín táng,fēi gài tóng shēng tǔ fèng táng。
后世有传由准易,斯文无复数他扬。hòu shì yǒu chuán yóu zhǔn yì,sī wén wú fù shù tā yáng。
草玄大启天人奥,池色犹关翰墨场。cǎo xuán dà qǐ tiān rén ào,chí sè yóu guān hàn mò chǎng。
吊古怀贤尚遗恨,不然晁董可相颃。diào gǔ huái xián shàng yí hèn,bù rán cháo dǒng kě xiāng háng。

遂宁府境内火池

袁说友

泽中有火犹为革,焰出方池更异常。zé zhōng yǒu huǒ yóu wèi gé,yàn chū fāng chí gèng yì cháng。
气烈群山酣土赤,阳潜深地液硫黄。qì liè qún shān hān tǔ chì,yáng qián shēn dì yè liú huáng。
书生考订言虽确,造化工夫理甚彰。shū shēng kǎo dìng yán suī què,zào huà gōng fū lǐ shén zhāng。
君看舆薪一杯水,物因偏胜故为强。jūn kàn yú xīn yī bēi shuǐ,wù yīn piān shèng gù wèi qiáng。

过广安军王恭父大著墓

袁说友

与君执友共为郎,尚忆松江送客艎。yǔ jūn zhí yǒu gòng wèi láng,shàng yì sōng jiāng sòng kè huáng。
在昔清班方衮衮,至今衰草恨茫茫。zài xī qīng bān fāng gǔn gǔn,zhì jīn shuāi cǎo hèn máng máng。
百年名世嗟天丧,一日修文在帝傍。bǎi nián míng shì jiē tiān sàng,yī rì xiū wén zài dì bàng。
云槚风杉空挂剑,不胜老泪洒危冈。yún jiǎ fēng shān kōng guà jiàn,bù shèng lǎo lèi sǎ wēi gāng。

谒洪泽镇龙祠

袁说友

平生忠孝彻幽冥,稽首龙祠鉴此诚。píng shēng zhōng xiào chè yōu míng,jī shǒu lóng cí jiàn cǐ chéng。
自是皇灵频震叠,也知神力解因成。zì shì huáng líng pín zhèn dié,yě zhī shén lì jiě yīn chéng。
片帆以往无多路,百里之间只一程。piàn fān yǐ wǎng wú duō lù,bǎi lǐ zhī jiān zhǐ yī chéng。
目断长淮嗟往事,孤哀有泪落边城。mù duàn zhǎng huái jiē wǎng shì,gū āi yǒu lèi luò biān chéng。

游江渎庙用故侯吴龙图韵

袁说友

马嘶杨柳泊林塘,六月城南趁晓凉。mǎ sī yáng liǔ pō lín táng,liù yuè chéng nán chèn xiǎo liáng。
万古丛祠千木暗,五风十雨一炉香。wàn gǔ cóng cí qiān mù àn,wǔ fēng shí yǔ yī lú xiāng。
翚飞栋宇新轮奂,鼓奏牺牲荐豆觞。huī fēi dòng yǔ xīn lún huàn,gǔ zòu xī shēng jiàn dòu shāng。
努力为民祈福地,年丰今已格阴阳。nǔ lì wèi mín qí fú dì,nián fēng jīn yǐ gé yīn yáng。

刘德修殿院持节归蜀

袁说友

堂堂柏府几人过,屈指精忠竟若何。táng táng bǎi fǔ jǐ rén guò,qū zhǐ jīng zhōng jìng ruò hé。
正尔浮云遮白日,赖公砥柱立颓波。zhèng ěr fú yún zhē bái rì,lài gōng dǐ zhù lì tuí bō。
回天力挽千钧重,去国身轻一叶多。huí tiān lì wǎn qiān jūn zhòng,qù guó shēn qīng yī yè duō。
万里长江向东去,清明无日可镌磨。wàn lǐ zhǎng jiāng xiàng dōng qù,qīng míng wú rì kě juān mó。