古诗词

巫山十二峰二十五韵

袁说友

巫山磊块山林姿,一丘一壑贪成痴。wū shān lěi kuài shān lín zī,yī qiū yī hè tān chéng chī。
寸峰拳石瞥眼过,张皇攫觅惟忧迟。cùn fēng quán shí piē yǎn guò,zhāng huáng jué mì wéi yōu chí。
东南佳山多秀丽,就中所欠雄与奇。dōng nán jiā shān duō xiù lì,jiù zhōng suǒ qiàn xióng yǔ qí。
饱闻巫山冠巴峡,奇峰十二相参差。bǎo wén wū shān guān bā xiá,qí fēng shí èr xiāng cān chà。
昔年图画常一见,欲见此山无路之。xī nián tú huà cháng yī jiàn,yù jiàn cǐ shān wú lù zhī。
扁舟西溯上三峡,千岩万壑争追随。biǎn zhōu xī sù shàng sān xiá,qiān yán wàn hè zhēng zhuī suí。
终朝应接已不暇,心目洞骇俱忘疲。zhōng cháo yīng jiē yǐ bù xiá,xīn mù dòng hài jù wàng pí。
蓦然钟鼓高唐上,峰峦二六排旌旗。mò rán zhōng gǔ gāo táng shàng,fēng luán èr liù pái jīng qí。
一峰霞彩迥在望,一峰展翠开屏帷。yī fēng xiá cǎi jiǒng zài wàng,yī fēng zhǎn cuì kāi píng wéi。
无心出岫云吐色,偃盖平峦松并枝。wú xīn chū xiù yún tǔ sè,yǎn gài píng luán sōng bìng zhī。
仙踪鹤驾羽衣近,坛石瑶台阊阖低。xiān zōng hè jià yǔ yī jìn,tán shí yáo tái chāng hé dī。
白云一起凤皇下,清泉四合蛟龙嬉。bái yún yī qǐ fèng huáng xià,qīng quán sì hé jiāo lóng xī。
群峰角立变态异,一一大巧乾坤为。qún fēng jiǎo lì biàn tài yì,yī yī dà qiǎo qián kūn wèi。
外堪击拊试声律,中含造化分四时。wài kān jī fǔ shì shēng lǜ,zhōng hán zào huà fēn sì shí。
天下名山亦多矣,未有列岫奇如兹。tiān xià míng shān yì duō yǐ,wèi yǒu liè xiù qí rú zī。
九华一景固天巧,惜与江流相背驰。jiǔ huá yī jǐng gù tiān qiǎo,xī yǔ jiāng liú xiāng bèi chí。
南北两峰喧众口,妆抹却恨同西施。nán běi liǎng fēng xuān zhòng kǒu,zhuāng mǒ què hèn tóng xī shī。
何如此峰无限好,行行列列临江湄。hé rú cǐ fēng wú xiàn hǎo,xíng xíng liè liè lín jiāng méi。
烟云漠漠出寸碧,风雨时时横黛眉。yān yún mò mò chū cùn bì,fēng yǔ shí shí héng dài méi。
舟人渔子漫回首,骚士墨客劳支颐。zhōu rén yú zi màn huí shǒu,sāo shì mò kè láo zhī yí。
我来穿水入天去,貂裘章甫生尘缁。wǒ lái chuān shuǐ rù tiān qù,diāo qiú zhāng fǔ shēng chén zī。
昂头见此大奇特,跻攀不上空嗟嘻。áng tóu jiàn cǐ dà qí tè,jī pān bù shàng kōng jiē xī。
吾将欲访三岛登九嶷,上蓬莱道山之壁,绝泰华终南之嵋。wú jiāng yù fǎng sān dǎo dēng jiǔ yí,shàng péng lái dào shān zhī bì,jué tài huá zhōng nán zhī méi。
飞凫去舄啸沧海,却来巫峡温前诗。fēi fú qù xì xiào cāng hǎi,què lái wū xiá wēn qián shī。

袁说友

宋建宁建安人,流寓湖州,字起严,号东塘居士。孝宗隆兴元年进士。授溧阳主簿。历知池州、衢州、平江府,入为吏部尚书兼侍读。宁宗嘉泰三年,同知枢密院,进参知政事。罢以资政殿学士知镇江府。奉祠致仕。学问淹博,其疏奏多切时弊,诗文格调清新。任四川安抚使时,尝命属官辑蜀中诗文为《成都文类》。有《东塘集》。 袁说友的作品>>

猜您喜欢

寄同年怀安曹守二首

袁说友

我丈之贤今老成,题舆剖竹傍青城。wǒ zhàng zhī xián jīn lǎo chéng,tí yú pōu zhú bàng qīng chéng。
从容官事一时了,莫忘莼鲈秋日羹。cóng róng guān shì yī shí le,mò wàng chún lú qiū rì gēng。

和陆成父司户过淮阴县韵三首

袁说友

谁云追信属酂侯,政为高皇意欲留。shuí yún zhuī xìn shǔ cuó hóu,zhèng wèi gāo huáng yì yù liú。
岁晚不疑云梦计,那知大业已兴刘。suì wǎn bù yí yún mèng jì,nà zhī dà yè yǐ xīng liú。

和陆成父司户过淮阴县韵三首

袁说友

当年三杰共封侯,谁念淮阴为汉留。dāng nián sān jié gòng fēng hóu,shuí niàn huái yīn wèi hàn liú。
不是向来曾蹑足,未容平勃独安刘。bù shì xiàng lái céng niè zú,wèi róng píng bó dú ān liú。

和陆成父司户过淮阴县韵三首

袁说友

论功久已冠群侯,更欲王齐愿自留。lùn gōng jiǔ yǐ guān qún hóu,gèng yù wáng qí yuàn zì liú。
从此朝家若惩创,王侯应得戒非刘。cóng cǐ cháo jiā ruò chéng chuàng,wáng hóu yīng dé jiè fēi liú。

和成父过宝应县韵

袁说友

趁得花封八月凉,相家有子绾铜章。chèn dé huā fēng bā yuè liáng,xiāng jiā yǒu zi wǎn tóng zhāng。
习华指日神京路,此地方知宝应祥。xí huá zhǐ rì shén jīng lù,cǐ dì fāng zhī bǎo yīng xiáng。

和梁转运判官韵

袁说友

古括人豪醉墨鲜,一樽宁怯酒如船。gǔ kuò rén háo zuì mò xiān,yī zūn níng qiè jiǔ rú chuán。
新诗磊磊珠玑落,不记梅花在眼前。xīn shī lěi lěi zhū jī luò,bù jì méi huā zài yǎn qián。

李君量晋州奉诏还朝

袁说友

厌直承明两建牙,更将义概浃朝家。yàn zhí chéng míng liǎng jiàn yá,gèng jiāng yì gài jiā cháo jiā。
举杯珍重吾归矣,林下需君步软沙。jǔ bēi zhēn zhòng wú guī yǐ,lín xià xū jūn bù ruǎn shā。

岳之妇人多以白练蒙首俗传马伏波征蛮死于岳至今不为之易素

袁说友

将军久已归黄壤,江妇如何未黑头。jiāng jūn jiǔ yǐ guī huáng rǎng,jiāng fù rú hé wèi hēi tóu。
若使将军知此意,素缣蒙首也应休。ruò shǐ jiāng jūn zhī cǐ yì,sù jiān méng shǒu yě yīng xiū。

江岸茅舍傍古梅奇甚携酒即之

袁说友

不为村深与水隈,也依篱落及时开。bù wèi cūn shēn yǔ shuǐ wēi,yě yī lí luò jí shí kāi。
几年寂寞无人问,一日声名动客杯。jǐ nián jì mò wú rén wèn,yī rì shēng míng dòng kè bēi。

李英才作墨梅于天庆观壁

袁说友

小折霜林半壁间,春风日日付毫端。xiǎo zhé shuāng lín bàn bì jiān,chūn fēng rì rì fù háo duān。
秋高为借横斜影,留与吾师岁晚看。qiū gāo wèi jiè héng xié yǐng,liú yǔ wú shī suì wǎn kàn。

题墨梅

袁说友

轻梅拂拂有馀清,笔下翻成月下横。qīng méi fú fú yǒu yú qīng,bǐ xià fān chéng yuè xià héng。
昨夜小屏幽梦断,恍如烟雨瘴江城。zuó yè xiǎo píng yōu mèng duàn,huǎng rú yān yǔ zhàng jiāng chéng。

善颂堂

袁说友

家法传忠孝,朝英仰正平。jiā fǎ chuán zhōng xiào,cháo yīng yǎng zhèng píng。
抗词严庙制,勇去乐亲荣。kàng cí yán miào zhì,yǒng qù lè qīn róng。
一室从新扁,群公咏落成。yī shì cóng xīn biǎn,qún gōng yǒng luò chéng。
清风天籁静,斜日雪山横。qīng fēng tiān lài jìng,xié rì xuě shān héng。
养志闵曾重,浮名广受轻。yǎng zhì mǐn céng zhòng,fú míng guǎng shòu qīng。
闻风千载下,凛凛万夫惊。wén fēng qiān zài xià,lǐn lǐn wàn fū jīng。

和程泰之阁学春雪韵

袁说友

妒腊三呈白,欺春六出花。dù là sān chéng bái,qī chūn liù chū huā。
玉层浑欲堕,珠霰一何奢。yù céng hún yù duò,zhū xiàn yī hé shē。
巧态穿庭树,馀寒恋钓槎。qiǎo tài chuān tíng shù,yú hán liàn diào chá。
积难殊未密,散易已成赊。jī nán shū wèi mì,sàn yì yǐ chéng shē。
有客门间卧,何人帐里遮。yǒu kè mén jiān wò,hé rén zhàng lǐ zhē。
浅斟羞独举,低唱敢言哗。qiǎn zhēn xiū dú jǔ,dī chàng gǎn yán huā。
故压梅花信,犹先柳絮斜。gù yā méi huā xìn,yóu xiān liǔ xù xié。
晚澌方历乱,夜橹正咿哑。wǎn sī fāng lì luàn,yè lǔ zhèng yī yǎ。
剩把新年雪,初烹改火茶。shèng bǎ xīn nián xuě,chū pēng gǎi huǒ chá。
剪裁归妙造,比兴属诗家。jiǎn cái guī miào zào,bǐ xīng shǔ shī jiā。
应有呵纤手,朝窗学画鸦。yīng yǒu hē xiān shǒu,cháo chuāng xué huà yā。

连宵得雨应祷

袁说友

蜀旱昔流行,皇恩念凋瘵。shǔ hàn xī liú xíng,huáng ēn niàn diāo zhài。
饥寒乏冬酒,烹剥仰春菜。jī hán fá dōng jiǔ,pēng bō yǎng chūn cài。
二麦傥复失,一饱竟安在。èr mài tǎng fù shī,yī bǎo jìng ān zài。
当春苦旱乾,甘泽未沾沛。dāng chūn kǔ hàn qián,gān zé wèi zhān pèi。
奔走山川灵,翻覆云雨改。bēn zǒu shān chuān líng,fān fù yún yǔ gǎi。
连宵建瓴水,万亩轻花穗。lián xiāo jiàn líng shuǐ,wàn mǔ qīng huā suì。
如渴饮得泉,如病药得瘥。rú kě yǐn dé quán,rú bìng yào dé chài。
高原沃清润,热蒸蒙濯洒。gāo yuán wò qīng rùn,rè zhēng méng zhuó sǎ。
只今麦陇收,可以日月待。zhǐ jīn mài lǒng shōu,kě yǐ rì yuè dài。
喜气挂珠玉,词源拥涛濑。xǐ qì guà zhū yù,cí yuán yōng tāo lài。
自怜忧国愿,窘似生体疥。zì lián yōu guó yuàn,jiǒng shì shēng tǐ jiè。
得此霢霂益,遂入清凉界。dé cǐ mài mù yì,suì rù qīng liáng jiè。
容我早归田,怀章东望拜。róng wǒ zǎo guī tián,huái zhāng dōng wàng bài。

被旨许浦阅舟归

袁说友

皇家百万兵,一一拱行阙。huáng jiā bǎi wàn bīng,yī yī gǒng xíng quē。
肦恩劳军士,有诏涓良月。fén ēn láo jūn shì,yǒu zhào juān liáng yuè。
鸣銮肃天仗,君王自亲阅。míng luán sù tiān zhàng,jūn wáng zì qīn yuè。
旌旗照鼙鼓,铠甲耀冰雪。jīng qí zhào pí gǔ,kǎi jiǎ yào bīng xuě。
金缯辱君赐,再拜嵩呼叠。jīn zēng rǔ jūn cì,zài bài sōng hū dié。
天子曰嘻哉,长江殆虚设。tiān zi yuē xī zāi,zhǎng jiāng dài xū shè。
云屯皆壮士,宁有中外别。yún tún jiē zhuàng shì,níng yǒu zhōng wài bié。
乃命臣某某,腆犒均行列。nǎi mìng chén mǒu mǒu,tiǎn kào jūn xíng liè。
许之问军旅,利害与优劣。xǔ zhī wèn jūn lǚ,lì hài yǔ yōu liè。
臣闻畴昔论,舟师利通捷。chén wén chóu xī lùn,zhōu shī lì tōng jié。
出入如风驰,进退如电掣。chū rù rú fēng chí,jìn tuì rú diàn chè。
乡来经始意,规置有馀烈。xiāng lái jīng shǐ yì,guī zhì yǒu yú liè。
更张一何误,事亦随废缺。gèng zhāng yī hé wù,shì yì suí fèi quē。
横舟卧平沙,鍪胄半折裂。héng zhōu wò píng shā,móu zhòu bàn zhé liè。
蒙冲才什五,水卒无枭杰。méng chōng cái shén wǔ,shuǐ zú wú xiāo jié。
只今众弊见,噤不一语决。zhǐ jīn zhòng bì jiàn,jìn bù yī yǔ jué。
往往忧国者,无路伸喙舌。wǎng wǎng yōu guó zhě,wú lù shēn huì shé。
小臣愧不敏,衔命纡华节。xiǎo chén kuì bù mǐn,xián mìng yū huá jié。
愿陈一得虑,竹头而木屑。yuàn chén yī dé lǜ,zhú tóu ér mù xiè。
方略许图上,稽首思罄竭。fāng lüè xǔ tú shàng,jī shǒu sī qìng jié。
君王赦其愚,臣敢毕其说。jūn wáng shè qí yú,chén gǎn bì qí shuō。