古诗词

天仙子

陈子龙

古道棠梨寒恻恻,子规满路东风湿。gǔ dào táng lí hán cè cè,zi guī mǎn lù dōng fēng shī。
留连好景为谁愁,归潮急,暮云碧,和雨和晴人不识。liú lián hǎo jǐng wèi shuí chóu,guī cháo jí,mù yún bì,hé yǔ hé qíng rén bù shí。
北望音书迷故国,一江春雨无消息。běi wàng yīn shū mí gù guó,yī jiāng chūn yǔ wú xiāo xī。
强将此恨问花枝,嫣红积,莺如织,侬泪未弹花泪滴。qiáng jiāng cǐ hèn wèn huā zhī,yān hóng jī,yīng rú zhī,nóng lèi wèi dàn huā lèi dī。
陈子龙

陈子龙

陈子龙(1608—1647)明末官员、文学家。初名介,字卧子、懋中、人中,号大樽、海士、轶符等。汉族,南直隶松江华亭(今上海松江)人。崇祯十年进士,曾任绍兴推官,论功擢兵科给事中,命甫下而明亡。清兵陷南京,他和太湖民众武装组织联络,开展抗清活动,事败后被捕,投水殉国。他是明末重要作家,诗歌成就较高,诗风或悲壮苍凉,充满民族气节;或典雅华丽;或合二种风格于一体。擅长七律、七言歌行、七绝,被公认为“明诗殿军”。陈子龙亦工词,为婉约词名家、云间词派盟主,被后代众多著名词评家誉为“明代第一词人”。 陈子龙的作品>>

猜您喜欢

钱塘东望有感

陈子龙

清溪东下大江回,立马层崖极望哀。qīng xī dōng xià dà jiāng huí,lì mǎ céng yá jí wàng āi。
晓日四明霞气重,春潮三浙浪云开。xiǎo rì sì míng xiá qì zhòng,chūn cháo sān zhè làng yún kāi。
禹陵风雨思王会,越国山川出霸才。yǔ líng fēng yǔ sī wáng huì,yuè guó shān chuān chū bà cái。
依旧谢公携伎处,红泉碧树待人来。yī jiù xiè gōng xié jì chù,hóng quán bì shù dài rén lái。

会葬夏瑗公二首

陈子龙

【其一】
丹旐飘飖岸柳疏,平芜渺渺正愁予。dān zhào piāo yáo àn liǔ shū,píng wú miǎo miǎo zhèng chóu yǔ。
惊涛不尽鸱夷血,痛哭空留贾傅书。jīng tāo bù jǐn chī yí xuè,tòng kū kōng liú jiǎ fù shū。
华岳暮云来大鸟,沅江春草媵文鱼。huá yuè mù yún lái dà niǎo,yuán jiāng chūn cǎo yìng wén yú。
范张未毕生平语,泪洒南枝恨有馀。fàn zhāng wèi bì shēng píng yǔ,lèi sǎ nán zhī hèn yǒu yú。
【其二】
二十年来金石期,谊兼师友独追随。èr shí nián lái jīn shí qī,yì jiān shī yǒu dú zhuī suí。
冠裳北阙同游日,风雨西窗起舞时。guān shang běi quē tóng yóu rì,fēng yǔ xī chuāng qǐ wǔ shí。
志在《春秋》真不爽,行成忠孝更何疑。zhì zài chūn qiū zhēn bù shuǎng,xíng chéng zhōng xiào gèng hé yí。
自伤旧约惭婴杵,未敢题君《堕泪碑》。zì shāng jiù yuē cán yīng chǔ,wèi gǎn tí jūn duò lèi bēi。

彭舍人因万年少乞予作催妆诗,戏赠二律

陈子龙

【其一】
碧城云幄夜焚香,七宝台空待晓妆。bì chéng yún wò yè fén xiāng,qī bǎo tái kōng dài xiǎo zhuāng。
为有求凰栽竹馆,可知飞燕宿瑶筐。wèi yǒu qiú huáng zāi zhú guǎn,kě zhī fēi yàn sù yáo kuāng。
银灯细马青珠络,石黛愁蛾白玉堂。yín dēng xì mǎ qīng zhū luò,shí dài chóu é bái yù táng。
亲摘步摇呼小字,应夸身是紫薇郎。qīn zhāi bù yáo hū xiǎo zì,yīng kuā shēn shì zǐ wēi láng。
【其二】
幽露红文遍采兰,大陵怀梦意珊珊。yōu lù hóng wén biàn cǎi lán,dà líng huái mèng yì shān shān。
六幺曲唱人将近,九子铃言夜未阑。liù yāo qū chàng rén jiāng jìn,jiǔ zi líng yán yè wèi lán。
蜀锦同心缠凤雀,魏钗压鬓卸龙鸾。shǔ jǐn tóng xīn chán fèng què,wèi chāi yā bìn xiè lóng luán。
朝看谒帝金闺壻,为拭天香玉手寒。cháo kàn yè dì jīn guī xù,wèi shì tiān xiāng yù shǒu hán。

九日登一览楼

陈子龙

危楼樽酒赋《蒹葭》,南望潇湘水一涯。wēi lóu zūn jiǔ fù jiān jiā,nán wàng xiāo xiāng shuǐ yī yá。
云麓半函青海雾,岸枫遥映赤城霞。yún lù bàn hán qīng hǎi wù,àn fēng yáo yìng chì chéng xiá。
双飞日月驱神骏,半缺河山待女娲。shuāng fēi rì yuè qū shén jùn,bàn quē hé shān dài nǚ wā。
学就屠龙空束手,剑锋腾踏绕霜花。xué jiù tú lóng kōng shù shǒu,jiàn fēng téng tà rào shuāng huā。

潼关

陈子龙

天险东临锁地维,重关遥夜角声悲。tiān xiǎn dōng lín suǒ dì wéi,zhòng guān yáo yè jiǎo shēng bēi。
莲花影照千烽出,竹箭波回万马迟。lián huā yǐng zhào qiān fēng chū,zhú jiàn bō huí wàn mǎ chí。
四塞山河归汉关,二凌风雨送秦师。sì sāi shān hé guī hàn guān,èr líng fēng yǔ sòng qín shī。
长安游侠今无数,仗剑还能指义旗。zhǎng ān yóu xiá jīn wú shù,zhàng jiàn hái néng zhǐ yì qí。

古有所思行

陈子龙

紫云仙人归玉京,骖鸾谒帝游太清。zǐ yún xiān rén guī yù jīng,cān luán yè dì yóu tài qīng。
白榆历历琼台明,九龙衔烛五凤鸣bái yú lì lì qióng tái míng,
弄臣盘旋玉女笑,上帝一醉纷相迎。nòng chén pán xuán yù nǚ xiào,shàng dì yī zuì fēn xiāng yíng。
双成宛转歌未阕,共工头触不周折shuāng chéng wǎn zhuǎn gē wèi què,
璇室瑶台半已倾,杞国之人心欲绝。xuán shì yáo tái bàn yǐ qīng,qǐ guó zhī rén xīn yù jué。
银河倒泻沧溟波,五山鳌背高嵯峨。yín hé dào xiè cāng míng bō,wǔ shān áo bèi gāo cuó é。
方壶岱舆落海底,珊瑚沉绿生交柯。fāng hú dài yú luò hǎi dǐ,shān hú chén lǜ shēng jiāo kē。
乞得娲皇五色石,下土茫茫见深碧。qǐ dé wā huáng wǔ sè shí,xià tǔ máng máng jiàn shēn bì。
愿从北斗挹酒浆,九天无事觞霄客。yuàn cóng běi dòu yì jiǔ jiāng,jiǔ tiān wú shì shāng xiāo kè。

紫玉歌

陈子龙

红脂染霜襞秋波,吴山惨黛覆双蛾。hóng zhī rǎn shuāng bì qiū bō,wú shān cǎn dài fù shuāng é。
玉肌半蚀土花碧,香魂不死红女萝。yù jī bàn shí tǔ huā bì,xiāng hún bù sǐ hóng nǚ luó。
逢君华姿倾妾意,没命黄垆诚所志。féng jūn huá zī qīng qiè yì,méi mìng huáng lú chéng suǒ zhì。
双环脱指赠君心,墓门血碧杜鹃泪。shuāng huán tuō zhǐ zèng jūn xīn,mù mén xuè bì dù juān lèi。
昔日吴宫美晓妆,春云刷翠蟾蜍香。xī rì wú gōng měi xiǎo zhuāng,chūn yún shuā cuì chán chú xiāng。
今来泉下伴狐火,玉钗烟冷娇不锁。jīn lái quán xià bàn hú huǒ,yù chāi yān lěng jiāo bù suǒ。
高岗有鸟名凤凰,双双丹羽辉朝阳。gāo gǎng yǒu niǎo míng fèng huáng,shuāng shuāng dān yǔ huī cháo yáng。
今日重逢青琼枝,夜台哕哕同翱翔。jīn rì zhòng féng qīng qióng zhī,yè tái huì huì tóng áo xiáng。
生前最苦死别离,死后尤伤生相思。shēng qián zuì kǔ sǐ bié lí,sǐ hòu yóu shāng shēng xiāng sī。
馆娃宫里歌舞人,几度红绡鹧鸪云。guǎn wá gōng lǐ gē wǔ rén,jǐ dù hóng xiāo zhè gū yún。
何似华山畿下魂,不洒湘妃江竹痕。hé shì huá shān jī xià hún,bù sǎ xiāng fēi jiāng zhú hén。

归德侯朝宗书来盛称我土人士之美兼慨世事诗以酬之

陈子龙

春风宛转下平台,有客横江尺素来。chūn fēng wǎn zhuǎn xià píng tái,yǒu kè héng jiāng chǐ sù lái。
雪苑旧推司马赋,云间今愧士龙才。xuě yuàn jiù tuī sī mǎ fù,yún jiān jīn kuì shì lóng cái。
东州评骘琅玕重,中土愁惊鼓角哀。dōng zhōu píng zhì láng gān zhòng,zhōng tǔ chóu jīng gǔ jiǎo āi。
历难公卿年少事,汉家宣室为君开。lì nán gōng qīng nián shǎo shì,hàn jiā xuān shì wèi jūn kāi。

小车行

陈子龙

小车班班黄尘晚,夫为推,妇为挽。xiǎo chē bān bān huáng chén wǎn,fū wèi tuī,fù wèi wǎn。
出门茫茫何所之?chū mén máng máng hé suǒ zhī?
青青者榆疗吾饥。qīng qīng zhě yú liáo wú jī。
愿得乐土共哺糜。yuàn dé lè tǔ gòng bǔ mí。
风吹黄篙,望见墙宇,中有主人当饲汝。fēng chuī huáng gāo,wàng jiàn qiáng yǔ,zhōng yǒu zhǔ rén dāng sì rǔ。
扣门无人室无釜,踯躅空巷泪如雨。kòu mén wú rén shì wú fǔ,zhí zhú kōng xiàng lèi rú yǔ。

易水歌

陈子龙

赵北燕南之古道,水流汤汤沙皓皓。zhào běi yàn nán zhī gǔ dào,shuǐ liú tāng tāng shā hào hào。
送君迢遥西入秦,天风萧条吹白草。sòng jūn tiáo yáo xī rù qín,tiān fēng xiāo tiáo chuī bái cǎo。
车骑衣冠满路旁,《骊驹》一唱心茫然。chē qí yī guān mǎn lù páng,lí jū yī chàng xīn máng rán。
手持玉觞不能饮,羽声飒沓飞清霜。shǒu chí yù shāng bù néng yǐn,yǔ shēng sà dá fēi qīng shuāng。
白虹照天光未灭,七尺屏风袖将绝。bái hóng zhào tiān guāng wèi miè,qī chǐ píng fēng xiù jiāng jué。
督亢图中不杀人,咸阳殿上空流血。dū kàng tú zhōng bù shā rén,xián yáng diàn shàng kōng liú xuè。
可惜六合归一家,美人钟鼓如云霞。kě xī liù hé guī yī jiā,měi rén zhōng gǔ rú yún xiá。
庆卿成尘渐离死,异日还逢博浪沙。qìng qīng chéng chén jiàn lí sǐ,yì rì hái féng bó làng shā。

春日早起

陈子龙

【其一】
独起凭栏对晓风,满溪春水小桥东。dú qǐ píng lán duì xiǎo fēng,mǎn xī chūn shuǐ xiǎo qiáo dōng。
始知昨夜红楼梦,身在桃花万树中。shǐ zhī zuó yè hóng lóu mèng,shēn zài táo huā wàn shù zhōng。
【其二】
柳叶初齐暗碧池,樱桃花落晓风吹。liǔ yè chū qí àn bì chí,yīng táo huā luò xiǎo fēng chuī。
好乘春露迷红粉,及见娇莺未语时。hǎo chéng chūn lù mí hóng fěn,jí jiàn jiāo yīng wèi yǔ shí。
561234