古诗词

次韵沈泽夫逍遥歌

史浩

在昔蒙庄有至言,万物逍遥天地间。zài xī méng zhuāng yǒu zhì yán,wàn wù xiāo yáo tiān dì jiān。
大鹏斥鴳异禀赋,随性奚假人防闲。dà péng chì yàn yì bǐng fù,suí xìng xī jiǎ rén fáng xián。
怒飞未觉宇宙隘,决起那知世界宽。nù fēi wèi jué yǔ zhòu ài,jué qǐ nà zhī shì jiè kuān。
洪纤有量莫相越,智巧不用常优闲。hóng xiān yǒu liàng mò xiāng yuè,zhì qiǎo bù yòng cháng yōu xián。
默观万化尽如许,脱悟此理行非艰。mò guān wàn huà jǐn rú xǔ,tuō wù cǐ lǐ xíng fēi jiān。
但当涵养取深造,工夫只在澄心源。dàn dāng hán yǎng qǔ shēn zào,gōng fū zhǐ zài chéng xīn yuán。
心源澄寂固能应,视彼所寓皆居安。xīn yuán chéng jì gù néng yīng,shì bǐ suǒ yù jiē jū ān。
佳哉蒙庄岂诞妄,所得实自吾孔颜。jiā zāi méng zhuāng qǐ dàn wàng,suǒ dé shí zì wú kǒng yán。
远则兼善非附势,穷而独处非左计。yuǎn zé jiān shàn fēi fù shì,qióng ér dú chù fēi zuǒ jì。
陋巷箪瓢依圣师,何殊禹稷游平世。lòu xiàng dān piáo yī shèng shī,hé shū yǔ jì yóu píng shì。
修仙欲生成大幻,佞佛欲死是乾慧。xiū xiān yù shēng chéng dà huàn,nìng fú yù sǐ shì qián huì。
死生之说本同归,原始当求一言契。sǐ shēng zhī shuō běn tóng guī,yuán shǐ dāng qiú yī yán qì。
了知吾道出世间,学渚深流不思济。le zhī wú dào chū shì jiān,xué zhǔ shēn liú bù sī jì。
遂令前辈薄后人,直谓轲死真无继。suì lìng qián bèi báo hòu rén,zhí wèi kē sǐ zhēn wú jì。
此生造化曷可轻,勿为名利思营营。cǐ shēng zào huà hé kě qīng,wù wèi míng lì sī yíng yíng。
吹嘘呼吸勤吐纳,导引致寿先熊经。chuī xū hū xī qín tǔ nà,dǎo yǐn zhì shòu xiān xióng jīng。
后枯正藉一溉力,且使既老身康宁。hòu kū zhèng jí yī gài lì,qiě shǐ jì lǎo shēn kāng níng。
向上更须观一著,一之所起犹未形。xiàng shàng gèng xū guān yī zhù,yī zhī suǒ qǐ yóu wèi xíng。
从渠海岱自更貌,何止一阅三千龄。cóng qú hǎi dài zì gèng mào,hé zhǐ yī yuè sān qiān líng。
守一还期守真一,真一诚通能事毕。shǒu yī hái qī shǒu zhēn yī,zhēn yī chéng tōng néng shì bì。
吾之所取进乎技,解牛中得养生术。wú zhī suǒ qǔ jìn hū jì,jiě niú zhōng dé yǎng shēng shù。
史浩

史浩

史浩(1106年—1194年),字直翁,号真隐。明州鄞县人,南宋政治家、词人。高宗绍兴十五年(1144年)进士,由温州教授除太学正,升为国子博士。他向宋高宗建议立太子,以此受知于朝廷,绍兴三十二年,宋孝宗即位,授参知政事。隆兴元年,拜尚书右仆射。淳熙十年,除太保致仕,封魏国公。宋光宗御极,进太师。绍熙五年,薨,年八十九,封会稽郡王。宋宁宗登基,赐谥文惠。嘉定十四年,以子史弥远贵,追封越王,改谥忠定,配享孝宗庙庭。为昭勋阁二十四功臣之一。 史浩的作品>>

猜您喜欢

次韵黄虚中春怀

史浩

杏园桑陌草连空,点点残红溅晚风。xìng yuán sāng mò cǎo lián kōng,diǎn diǎn cán hóng jiàn wǎn fēng。
篱落喜闻营细柳,烟尘徒尔隘新丰。lí luò xǐ wén yíng xì liǔ,yān chén tú ěr ài xīn fēng。
不因宣室咨梁傅,安得朝廷知弱翁。bù yīn xuān shì zī liáng fù,ān dé cháo tíng zhī ruò wēng。
他日淮肥惊鹤唳,金龟似斗合须公。tā rì huái féi jīng hè lì,jīn guī shì dòu hé xū gōng。

和建王雪

史浩

春风剪水出云来,著处为花是有才。chūn fēng jiǎn shuǐ chū yún lái,zhù chù wèi huā shì yǒu cái。
柳絮压盐知句丽,银杯逐马看朝回。liǔ xù yā yán zhī jù lì,yín bēi zhú mǎ kàn cháo huí。
已开谢砌俱堆玉,不信何郎只咏梅。yǐ kāi xiè qì jù duī yù,bù xìn hé láng zhǐ yǒng méi。
梁苑词华萃文杰,笑渠楚国赋阳台。liáng yuàn cí huá cuì wén jié,xiào qú chǔ guó fù yáng tái。

和建王颐真庵

史浩

夫君锦绣裹肝肠,思涌秋涛溢海塘。fū jūn jǐn xiù guǒ gān cháng,sī yǒng qiū tāo yì hǎi táng。
曾向囊中明的砾,却来句里得清凉。céng xiàng náng zhōng míng de lì,què lái jù lǐ dé qīng liáng。
妙因目击初无语,神与天通自发光。miào yīn mù jī chū wú yǔ,shén yǔ tiān tōng zì fā guāng。
欲识至音还太古,湖江道术两相忘。yù shí zhì yīn hái tài gǔ,hú jiāng dào shù liǎng xiāng wàng。

次韵陈察平望有作

史浩

白旄黄钺拟亲麾,胜气俄周天四围。bái máo huáng yuè nǐ qīn huī,shèng qì é zhōu tiān sì wéi。
犬豕闻风先兽骇,狼狐见月已星稀。quǎn shǐ wén fēng xiān shòu hài,láng hú jiàn yuè yǐ xīng xī。
郁葱非雾中原在,岌嶪神京大驾归。yù cōng fēi wù zhōng yuán zài,jí yè shén jīng dà jià guī。
谠议更须频启沃,间无容发是投机。dǎng yì gèng xū pín qǐ wò,jiān wú róng fā shì tóu jī。

再次韵马德骏郎中

史浩

父老骈肩不可麾,炉烟争绕御班围。fù lǎo pián jiān bù kě huī,lú yān zhēng rào yù bān wéi。
共瞻帝所天光近,更识淮壖马迹稀。gòng zhān dì suǒ tiān guāng jìn,gèng shí huái ruán mǎ jì xī。
丹扆预传雄算去,元枢先奏凯歌归。dān yǐ yù chuán xióng suàn qù,yuán shū xiān zòu kǎi gē guī。
由来干舞苗民格,即是姚虞上上机。yóu lái gàn wǔ miáo mín gé,jí shì yáo yú shàng shàng jī。

再次韵马德骏郎中

史浩

戈鋋掣电万人麾,无霸空矜大十围。gē chán chè diàn wàn rén huī,wú bà kōng jīn dà shí wéi。
关外羽书长踵至,路旁烽火觉烟稀。guān wài yǔ shū zhǎng zhǒng zhì,lù páng fēng huǒ jué yān xī。
已闻异域离心久,行见名王稽首归。yǐ wén yì yù lí xīn jiǔ,xíng jiàn míng wáng jī shǒu guī。
个是吾皇用神武,小臣宁能泄天机。gè shì wú huáng yòng shén wǔ,xiǎo chén níng néng xiè tiān jī。

又次韵

史浩

当年复被乞州麾,敢意今朝扈禁围。dāng nián fù bèi qǐ zhōu huī,gǎn yì jīn cháo hù jìn wéi。
光闪雪矛情益壮,声传玉漏梦全稀。guāng shǎn xuě máo qíng yì zhuàng,shēng chuán yù lòu mèng quán xī。
已无马向清淮饮,端有龙从白水归。yǐ wú mǎ xiàng qīng huái yǐn,duān yǒu lóng cóng bái shuǐ guī。
倚柁预思歌凯后,却寻鸥鸟共忘机。yǐ duò yù sī gē kǎi hòu,què xún ōu niǎo gòng wàng jī。

又次韵

史浩

健笔如椽不辍麾,瘦生端复减腰围。jiàn bǐ rú chuán bù chuò huī,shòu shēng duān fù jiǎn yāo wéi。
昔人句法今谁在,当代文雄似子稀。xī rén jù fǎ jīn shuí zài,dāng dài wén xióng shì zi xī。
光焰故应侵斗去,葩华直欲挽春归。guāng yàn gù yīng qīn dòu qù,pā huá zhí yù wǎn chūn guī。
炉香一瓣真消得,拟向君家觅锦机。lú xiāng yī bàn zhēn xiāo dé,nǐ xiàng jūn jiā mì jǐn jī。

游雨花台

史浩

试扶鸠策上烟霞,尚想当年天雨花。shì fú jiū cè shàng yān xiá,shàng xiǎng dāng nián tiān yǔ huā。
潮熟野航归别浦,雪乾宿鹭点晴沙。cháo shú yě háng guī bié pǔ,xuě qián sù lù diǎn qíng shā。
高连西竺三千界,俯眺南阳十万家。gāo lián xī zhú sān qiān jiè,fǔ tiào nán yáng shí wàn jiā。
更欲云开穷远目,郁葱起处认中华。gèng yù yún kāi qióng yuǎn mù,yù cōng qǐ chù rèn zhōng huá。

次韵冯圆中郎中游甘露寺

史浩

试凭古刹俯江城,追思孙权共孔明。shì píng gǔ shā fǔ jiāng chéng,zhuī sī sūn quán gòng kǒng míng。
三国有人成底事,六朝何代不交兵。sān guó yǒu rén chéng dǐ shì,liù cháo hé dài bù jiāo bīng。
中原天子今恹复,北塞胡儿始削平。zhōng yuán tiān zi jīn yān fù,běi sāi hú ér shǐ xuē píng。
附翼攀鳞真际会,小臣亦解说功名。fù yì pān lín zhēn jì huì,xiǎo chén yì jiě shuō gōng míng。

喜到镇江复用前韵

史浩

试于京口驻旌麾,仰觇清光在日围。shì yú jīng kǒu zhù jīng huī,yǎng chān qīng guāng zài rì wéi。
浮玉林峦随指顾,平山栏槛尚依稀。fú yù lín luán suí zhǐ gù,píng shān lán kǎn shàng yī xī。
烟尘已逐胡奴去,城郭空惊丁令归。yān chén yǐ zhú hú nú qù,chéng guō kōng jīng dīng lìng guī。
摩抚正须烦恺悌,进攻初不碍乘机。mó fǔ zhèng xū fán kǎi tì,jìn gōng chū bù ài chéng jī。

次韵建王秦府有感

史浩

世间谁不有兴亡,堪叹伊人事最彰。shì jiān shuí bù yǒu xīng wáng,kān tàn yī rén shì zuì zhāng。
诗礼未闻传似续,楼台先欲芘淫荒。shī lǐ wèi wén chuán shì xù,lóu tái xiān yù pí yín huāng。
自从冠履归泉下,无复轮蹄塞柳行。zì cóng guān lǚ guī quán xià,wú fù lún tí sāi liǔ xíng。
富贵由来保勤俭,高危满溢岂能长。fù guì yóu lái bǎo qín jiǎn,gāo wēi mǎn yì qǐ néng zhǎng。

次韵梁谏议吴殿院二诗江皋晚望

史浩

烟销晴日淡笼沙,伫立江皋望眼赊。yān xiāo qíng rì dàn lóng shā,zhù lì jiāng gāo wàng yǎn shē。
金刹倚空知梵宇,青蓑著艇见渔家。jīn shā yǐ kōng zhī fàn yǔ,qīng suō zhù tǐng jiàn yú jiā。
时平喜听三京复,乱定还拚两鬓华。shí píng xǐ tīng sān jīng fù,luàn dìng hái pàn liǎng bìn huá。
丘壑满胸随处好,不妨旌旆过云涯。qiū hè mǎn xiōng suí chù hǎo,bù fáng jīng pèi guò yún yá。

次韵梁谏议吴殿院二诗江皋晚望

史浩

万古金焦浪拍沙,隔江虽迩到何赊。wàn gǔ jīn jiāo làng pāi shā,gé jiāng suī ěr dào hé shē。
颇闻敌马轻千里,未省瓜州今几家。pǒ wén dí mǎ qīng qiān lǐ,wèi shěng guā zhōu jīn jǐ jiā。
阴雨连宵舟懒动,好风吹晓日方华。yīn yǔ lián xiāo zhōu lǎn dòng,hǎo fēng chuī xiǎo rì fāng huá。
会须急作登连计,建邺明朝在一涯。huì xū jí zuò dēng lián jì,jiàn yè míng cháo zài yī yá。

恭和御制秋晚曲宴诗

史浩

清时睿泽浸函生,和气熏陶万宝成。qīng shí ruì zé jìn hán shēng,hé qì xūn táo wàn bǎo chéng。
乃即上林开特宴,更容广乐奏新声。nǎi jí shàng lín kāi tè yàn,gèng róng guǎng lè zòu xīn shēng。
奉觞剑履风云合,立仗旌旗日月明。fèng shāng jiàn lǚ fēng yún hé,lì zhàng jīng qí rì yuè míng。
兴国旧仪欣再读,愿观混一致升平。xīng guó jiù yí xīn zài dú,yuàn guān hùn yī zhì shēng píng。