古诗词

次韵李光祖瑞香

史浩

石蹊万折冻欲裂,两岸梅英照天发。shí qī wàn zhé dòng yù liè,liǎng àn méi yīng zhào tiān fā。
于中更有锦薰笼,芳菲不待勾萌达。yú zhōng gèng yǒu jǐn xūn lóng,fāng fēi bù dài gōu méng dá。
奇姿苒苒来仙源,从此横枝不直钱。qí zī rǎn rǎn lái xiān yuán,cóng cǐ héng zhī bù zhí qián。
东风零乱委泥土,只为山家作玉田。dōng fēng líng luàn wěi ní tǔ,zhǐ wèi shān jiā zuò yù tián。
岂若夫君有真色,紫葩碧叶从初得。qǐ ruò fū jūn yǒu zhēn sè,zǐ pā bì yè cóng chū dé。
几将消息露人间,纷纷尘俗谁能识。jǐ jiāng xiāo xī lù rén jiān,fēn fēn chén sú shuí néng shí。
晚居卢阜声名飞,蕙帐悠悠春梦迟。wǎn jū lú fù shēng míng fēi,huì zhàng yōu yōu chūn mèng chí。
起来鼻观犹馥郁,杖藜便觉香风随。qǐ lái bí guān yóu fù yù,zhàng lí biàn jué xiāng fēng suí。
夭桃谩说燕脂染,落絮徒云白毡糁。yāo táo mán shuō yàn zhī rǎn,luò xù tú yún bái zhān sǎn。
品题一著佳客称,并使丁香风味减。pǐn tí yī zhù jiā kè chēng,bìng shǐ dīng xiāng fēng wèi jiǎn。
蓝溪夫子诚好事,赠我此花良有为。lán xī fū zi chéng hǎo shì,zèng wǒ cǐ huā liáng yǒu wèi。
平生岩壑在胸中,培殖根荄年不记。píng shēng yán hè zài xiōng zhōng,péi zhí gēn gāi nián bù jì。
故应谓我知花谱,千夫彩綷来吾圃。gù yīng wèi wǒ zhī huā pǔ,qiān fū cǎi cuì lái wú pǔ。
拜嘉欢喜不敢当,直欲美芹羞帝所。bài jiā huān xǐ bù gǎn dāng,zhí yù měi qín xiū dì suǒ。
昔扈龙舆白石川,回銮小憩玉津园。xī hù lóng yú bái shí chuān,huí luán xiǎo qì yù jīn yuán。
曾见此花千百本,较量今者端无前。céng jiàn cǐ huā qiān bǎi běn,jiào liàng jīn zhě duān wú qián。
若居御苑逢膏泽,车载盆栽惟所适。ruò jū yù yuàn féng gāo zé,chē zài pén zāi wéi suǒ shì。
吾王顾盼即生春,不费阳和些子力。wú wáng gù pàn jí shēng chūn,bù fèi yáng hé xiē zi lì。
史浩

史浩

史浩(1106年—1194年),字直翁,号真隐。明州鄞县人,南宋政治家、词人。高宗绍兴十五年(1144年)进士,由温州教授除太学正,升为国子博士。他向宋高宗建议立太子,以此受知于朝廷,绍兴三十二年,宋孝宗即位,授参知政事。隆兴元年,拜尚书右仆射。淳熙十年,除太保致仕,封魏国公。宋光宗御极,进太师。绍熙五年,薨,年八十九,封会稽郡王。宋宁宗登基,赐谥文惠。嘉定十四年,以子史弥远贵,追封越王,改谥忠定,配享孝宗庙庭。为昭勋阁二十四功臣之一。 史浩的作品>>

猜您喜欢

童丱须知衾褥八篇

史浩

我生自幼识艰难,枕席虽温敢自安。wǒ shēng zì yòu shí jiān nán,zhěn xí suī wēn gǎn zì ān。
安得衾裯无限数,普令天下不忧寒。ān dé qīn chóu wú xiàn shù,pǔ lìng tiān xià bù yōu hán。

童丱须知衾褥八篇

史浩

梦幻浮华有此身,青毡已旧不须新。mèng huàn fú huá yǒu cǐ shēn,qīng zhān yǐ jiù bù xū xīn。
百年撤手成归计,多少衣衾属别人。bǎi nián chè shǒu chéng guī jì,duō shǎo yī qīn shǔ bié rén。

童丱须知玩好八篇

史浩

圣主中扃日湛然,白珩不重只尊贤。shèng zhǔ zhōng jiōng rì zhàn rán,bái háng bù zhòng zhǐ zūn xián。
更于老氏求三宝,慈俭每为天下先。gèng yú lǎo shì qiú sān bǎo,cí jiǎn měi wèi tiān xià xiān。

童丱须知玩好八篇

史浩

异物丛珍品最高,此心不可动纤毫。yì wù cóng zhēn pǐn zuì gāo,cǐ xīn bù kě dòng xiān háo。
西戎慕义陈方物,太保犹先作旅獒。xī róng mù yì chén fāng wù,tài bǎo yóu xiān zuò lǚ áo。

童丱须知玩好八篇

史浩

德产精微偏海隅,谁知寸宝可亡虞。dé chǎn jīng wēi piān hǎi yú,shuí zhī cùn bǎo kě wáng yú。
果闻晋国成功后,垂棘还同合浦珠。guǒ wén jìn guó chéng gōng hòu,chuí jí hái tóng hé pǔ zhū。

童丱须知玩好八篇

史浩

六国精英辇运来,妆成舞殿与歌台。liù guó jīng yīng niǎn yùn lái,zhuāng chéng wǔ diàn yǔ gē tái。
金块珠砾今何在,但见阿房满地灰。jīn kuài zhū lì jīn hé zài,dàn jiàn ā fáng mǎn dì huī。

童丱须知玩好八篇

史浩

文帝勤劳养庆源,力行恭俭为元元。wén dì qín láo yǎng qìng yuán,lì xíng gōng jiǎn wèi yuán yuán。
后王犹听奸臣奏,独为青骢伐大宛。hòu wáng yóu tīng jiān chén zòu,dú wèi qīng cōng fá dà wǎn。

童丱须知玩好八篇

史浩

内家嗜好淡无营,天下方知仰圣明。nèi jiā shì hǎo dàn wú yíng,tiān xià fāng zhī yǎng shèng míng。
唐帝若无倪若水,南方黔首怨鵁鶄。táng dì ruò wú ní ruò shuǐ,nán fāng qián shǒu yuàn jiāo jīng。

童丱须知玩好八篇

史浩

人鬼幽明两不关,人生只畏鬼为奸。rén guǐ yōu míng liǎng bù guān,rén shēng zhǐ wèi guǐ wèi jiān。
欲知古器从何得,尽出丘陵冢墓间。yù zhī gǔ qì cóng hé dé,jǐn chū qiū líng zhǒng mù jiān。

童丱须知玩好八篇

史浩

谷粟桑麻不可无,剩求珍玩欲何如。gǔ sù sāng má bù kě wú,shèng qiú zhēn wán yù hé rú。
道人家具唯清净,不用巾箱巧贮储。dào rén jiā jù wéi qīng jìng,bù yòng jīn xiāng qiǎo zhù chǔ。

童丱须知衣服八篇

史浩

葛覃专美后妃贤,浣濯衣裳是所先。gé tán zhuān měi hòu fēi xián,huàn zhuó yī shang shì suǒ xiān。
若使身无恭俭德,金珠镂绘谩新鲜。ruò shǐ shēn wú gōng jiǎn dé,jīn zhū lòu huì mán xīn xiān。

童丱须知衣服八篇

史浩

巧把真珠缕作襦,争奇斗好尽功夫。qiǎo bǎ zhēn zhū lǚ zuò rú,zhēng qí dòu hǎo jǐn gōng fū。
文皇海内多丝帛,只为夫人曳地无。wén huáng hǎi nèi duō sī bó,zhǐ wèi fū rén yè dì wú。

童丱须知衣服八篇

史浩

织者何人衣者谁,越溪寒女汉宫妃。zhī zhě hé rén yī zhě shuí,yuè xī hán nǚ hàn gōng fēi。
宫妃莫道无青史,马后先传大练衣。gōng fēi mò dào wú qīng shǐ,mǎ hòu xiān chuán dà liàn yī。

童丱须知衣服八篇

史浩

人君风化匪虚文,举动常令天下闻。rén jūn fēng huà fěi xū wén,jǔ dòng cháng lìng tiān xià wén。
唐帝宫中三浣濯,未如晋武雉裘焚。táng dì gōng zhōng sān huàn zhuó,wèi rú jìn wǔ zhì qiú fén。

童丱须知衣服八篇

史浩

柔桑春茧未登盆,催税公文已在门。róu sāng chūn jiǎn wèi dēng pén,cuī shuì gōng wén yǐ zài mén。
一口无辜系囚狱,全家号泣动乡村。yī kǒu wú gū xì qiú yù,quán jiā hào qì dòng xiāng cūn。