古诗词

次韵杨醇中

史浩

昔年居处虽同里,止识荆州面而已。xī nián jū chù suī tóng lǐ,zhǐ shí jīng zhōu miàn ér yǐ。
朅来蜗舍细论文,始向灵台见吾子。qiè lái wō shě xì lùn wén,shǐ xiàng líng tái jiàn wú zi。
夜阑相与哦新诗,珠玑璀璨皆英辞。yè lán xiāng yǔ ó xīn shī,zhū jī cuǐ càn jiē yīng cí。
野塘转月梅影瘦,深院风静帘旌垂。yě táng zhuǎn yuè méi yǐng shòu,shēn yuàn fēng jìng lián jīng chuí。
策杖园林穷胜事,心远尤惊尘世异。cè zhàng yuán lín qióng shèng shì,xīn yuǎn yóu jīng chén shì yì。
岂唯得助有江山,更却红裙爱文字。qǐ wéi dé zhù yǒu jiāng shān,gèng què hóng qún ài wén zì。
金盘磊落百果装,玉壶嘉醑浮清光。jīn pán lěi luò bǎi guǒ zhuāng,yù hú jiā xǔ fú qīng guāng。
坐上风流俱鲍谢,况乃有子无他肠。zuò shàng fēng liú jù bào xiè,kuàng nǎi yǒu zi wú tā cháng。
酒行无算不可数,便欲飞身到仙府。jiǔ xíng wú suàn bù kě shù,biàn yù fēi shēn dào xiān fǔ。
忽然巨轴出长篇,愧我无言参也鲁。hū rán jù zhóu chū zhǎng piān,kuì wǒ wú yán cān yě lǔ。
笑呼适意谈交情,共听夜鹤鸣空庭。xiào hū shì yì tán jiāo qíng,gòng tīng yè hè míng kōng tíng。
良辰美景赏心处,喜遂四者之难并。liáng chén měi jǐng shǎng xīn chù,xǐ suì sì zhě zhī nán bìng。
却将健句徐推拓,三叹馀音见依约。què jiāng jiàn jù xú tuī tuò,sān tàn yú yīn jiàn yī yuē。
约去辞荣归故乡,赞我纷华滋味薄。yuē qù cí róng guī gù xiāng,zàn wǒ fēn huá zī wèi báo。
次言奎画在蓬门,乞与龙章照眼根。cì yán kuí huà zài péng mén,qǐ yǔ lóng zhāng zhào yǎn gēn。
兹我谢氏如获宝,报以琼瑶未足论。zī wǒ xiè shì rú huò bǎo,bào yǐ qióng yáo wèi zú lùn。
我惭辅相初无补,偶尔逢时遇真主。wǒ cán fǔ xiāng chū wú bǔ,ǒu ěr féng shí yù zhēn zhǔ。
但能奉此翰墨珍,庶若商那因考父。dàn néng fèng cǐ hàn mò zhēn,shù ruò shāng nà yīn kǎo fù。
林间稚子献殷勤,只为君知爱厥亲。lín jiān zhì zi xiàn yīn qín,zhǐ wèi jūn zhī ài jué qīn。
遗羹美意见方册,今此一举如千钧。yí gēng měi yì jiàn fāng cè,jīn cǐ yī jǔ rú qiān jūn。
君不见皇家已视金銮草,趣君径上长安道。jūn bù jiàn huáng jiā yǐ shì jīn luán cǎo,qù jūn jìng shàng zhǎng ān dào。
忠臣须取孝子门,空谷行歌驹皎皎。zhōng chén xū qǔ xiào zi mén,kōng gǔ xíng gē jū jiǎo jiǎo。
史浩

史浩

史浩(1106年—1194年),字直翁,号真隐。明州鄞县人,南宋政治家、词人。高宗绍兴十五年(1144年)进士,由温州教授除太学正,升为国子博士。他向宋高宗建议立太子,以此受知于朝廷,绍兴三十二年,宋孝宗即位,授参知政事。隆兴元年,拜尚书右仆射。淳熙十年,除太保致仕,封魏国公。宋光宗御极,进太师。绍熙五年,薨,年八十九,封会稽郡王。宋宁宗登基,赐谥文惠。嘉定十四年,以子史弥远贵,追封越王,改谥忠定,配享孝宗庙庭。为昭勋阁二十四功臣之一。 史浩的作品>>

猜您喜欢

童丱须知衣服八篇

史浩

官中催税急如弦,纳中还须陪费钱。guān zhōng cuī shuì jí rú xián,nà zhōng hái xū péi fèi qián。
若有纰疏并糊药,忍看捧血满庭鲜。ruò yǒu pī shū bìng hú yào,rěn kàn pěng xuè mǎn tíng xiān。

童丱须知衣服八篇

史浩

千梭札札未成端,织了先须纳县官。qiān suō zhá zhá wèi chéng duān,zhī le xiān xū nà xiàn guān。
请得却资泥土用,不知机上忍饥寒。qǐng dé què zī ní tǔ yòng,bù zhī jī shàng rěn jī hán。

童丱须知衣服八篇

史浩

蜡屐平生能几两,衣裘粗足莫贪多。là jī píng shēng néng jǐ liǎng,yī qiú cū zú mò tān duō。
愚哉富室千箱积,回禄穿窬汝奈何。yú zāi fù shì qiān xiāng jī,huí lù chuān yú rǔ nài hé。

童丱须知酒醴八篇

史浩

欢欣歌饮皆从欠,乐极悲哀自此生。huān xīn gē yǐn jiē cóng qiàn,lè jí bēi āi zì cǐ shēng。
不见古人成礼处,主宾百拜只三行。bù jiàn gǔ rén chéng lǐ chù,zhǔ bīn bǎi bài zhǐ sān xíng。

童丱须知酒醴八篇

史浩

越主投醪仇可报,商家沈酗自相攻。yuè zhǔ tóu láo chóu kě bào,shāng jiā shěn xù zì xiāng gōng。
的知此物难多饮,只为邦家作礼容。de zhī cǐ wù nán duō yǐn,zhǐ wèi bāng jiā zuò lǐ róng。

童丱须知酒醴八篇

史浩

为子孙顺为臣忠,夫妻和睦弟恭兄。wèi zi sūn shùn wèi chén zhōng,fū qī hé mù dì gōng xiōng。
如何却致彝纶斁,只为贪他酒味醲。rú hé què zhì yí lún yì,zhǐ wèi tān tā jiǔ wèi nóng。

童丱须知酒醴八篇

史浩

平日恂恂号古人,三杯才饮乱天真。píng rì xún xún hào gǔ rén,sān bēi cái yǐn luàn tiān zhēn。
精神愦愦如痴梦,赢得时时病在身。jīng shén kuì kuì rú chī mèng,yíng dé shí shí bìng zài shēn。

童丱须知酒醴八篇

史浩

酒可忘忧更养神,直须少饮始为真。jiǔ kě wàng yōu gèng yǎng shén,zhí xū shǎo yǐn shǐ wèi zhēn。
君看阮籍刘伶辈,终为沉酣丧此身。jūn kàn ruǎn jí liú líng bèi,zhōng wèi chén hān sàng cǐ shēn。

童丱须知酒醴八篇

史浩

女子亲傍礼法拘,合移孝道事翁姑。nǚ zi qīn bàng lǐ fǎ jū,hé yí xiào dào shì wēng gū。
若还径醉无醒日,亦自无心相厥夫。ruò hái jìng zuì wú xǐng rì,yì zì wú xīn xiāng jué fū。

童丱须知酒醴八篇

史浩

居家姆传未曾成,才及笄年便有行。jū jiā mǔ chuán wèi céng chéng,cái jí jī nián biàn yǒu xíng。
中馈既然长酩酊,儿孙婢仆尽纵横。zhōng kuì jì rán zhǎng mǐng dīng,ér sūn bì pū jǐn zòng héng。

童丱须知酒醴八篇

史浩

休说私酤趁得钱,官场警捕致忧煎。xiū shuō sī gū chèn dé qián,guān chǎng jǐng bǔ zhì yōu jiān。
锥刀未必成家计,家计因兹却荡然。zhuī dāo wèi bì chéng jiā jì,jiā jì yīn zī què dàng rán。

童丱须知膳羞八篇

史浩

圣主勤勤欲措刑,何尝黩武爱兴兵。shèng zhǔ qín qín yù cuò xíng,hé cháng dú wǔ ài xīng bīng。
四方罢贡伤生物,愈见仁恩浃有情。sì fāng bà gòng shāng shēng wù,yù jiàn rén ēn jiā yǒu qíng。

童丱须知膳羞八篇

史浩

设牧端因飨鬼神,大亨亦为养贤人。shè mù duān yīn xiǎng guǐ shén,dà hēng yì wèi yǎng xián rén。
抡材祈福缘何事,只为苍生不为身。lūn cái qí fú yuán hé shì,zhǐ wèi cāng shēng bù wèi shēn。

童丱须知膳羞八篇

史浩

滹沱麦饭出匆匆,禁脔天厨未必丰。hū tuó mài fàn chū cōng cōng,jìn luán tiān chú wèi bì fēng。
若使平安能念此,铏羹土塯古人同。ruò shǐ píng ān néng niàn cǐ,xíng gēng tǔ liù gǔ rén tóng。

童丱须知膳羞八篇

史浩

嗟见时人大侈生,八珍同聚一杯羹。jiē jiàn shí rén dà chǐ shēng,bā zhēn tóng jù yī bēi gēng。
若知过口成污秽,何用留心事割烹。ruò zhī guò kǒu chéng wū huì,hé yòng liú xīn shì gē pēng。