古诗词

童丱须知君臣篇

史浩

浑沌判天地,高卑未相亲。hún dùn pàn tiān dì,gāo bēi wèi xiāng qīn。
三才欲通贯,中间须有人。sān cái yù tōng guàn,zhōng jiān xū yǒu rén。
人最灵于物,民至愚而神。rén zuì líng yú wù,mín zhì yú ér shén。
天地寄聪明,动静必相因。tiān dì jì cōng míng,dòng jìng bì xiāng yīn。
饱食无用心,蚩蚩禽兽均。bǎo shí wú yòng xīn,chī chī qín shòu jūn。
逸居苟不教,焉能叙彝伦。yì jū gǒu bù jiào,yān néng xù yí lún。
天地悯此类,是故立君臣。tiān dì mǐn cǐ lèi,shì gù lì jūn chén。
君以圣居上,发政先施仁。jūn yǐ shèng jū shàng,fā zhèng xiān shī rén。
臣以贤作辅,法度期持循。chén yǐ xián zuò fǔ,fǎ dù qī chí xún。
圣贤适际会,利泽渐无垠。shèng xián shì jì huì,lì zé jiàn wú yín。
君或肆酷虐,百姓皆颦呻。jūn huò sì kù nüè,bǎi xìng jiē pín shēn。
君或用忠恕,四海熙如春。jūn huò yòng zhōng shù,sì hǎi xī rú chūn。
臣或进谄谀,陂僻正路堙。chén huò jìn chǎn yú,bēi pì zhèng lù yīn。
臣或善谏诤,君子之道伸。chén huò shàn jiàn zhèng,jūn zi zhī dào shēn。
所以委质者,恭敬日恂恂。suǒ yǐ wěi zhì zhě,gōng jìng rì xún xún。
权幸不敢附,贿赂不足珍。quán xìng bù gǎn fù,huì lù bù zú zhēn。
穷达自有命,乌可毁天真。qióng dá zì yǒu mìng,wū kě huǐ tiān zhēn。
挺然秉中正,于以奉咨询。tǐng rán bǐng zhōng zhèng,yú yǐ fèng zī xún。
言必称尧舜,孟氏醇乎醇。yán bì chēng yáo shùn,mèng shì chún hū chún。
从容引当道,纳诲每谆谆。cóng róng yǐn dāng dào,nà huì měi zhūn zhūn。
君如语好货,公刘道可遵。jūn rú yǔ hǎo huò,gōng liú dào kě zūn。
居行有积裹,王业肇于豳。jū xíng yǒu jī guǒ,wáng yè zhào yú bīn。
君如语好色,太王爱妃嫔。jūn rú yǔ hǎo sè,tài wáng ài fēi pín。
当时无怨旷,后效应驺麟。dāng shí wú yuàn kuàng,hòu xiào yīng zōu lín。
见牛未见羊,王政此问津。jiàn niú wèi jiàn yáng,wáng zhèng cǐ wèn jīn。
今乐犹古乐,乐在同乎民。jīn lè yóu gǔ lè,lè zài tóng hū mín。
卒令归正道,何必批逆鳞。zú lìng guī zhèng dào,hé bì pī nì lín。
拳拳爱主心,曾莫懈昏晨。quán quán ài zhǔ xīn,céng mò xiè hūn chén。
谋猷入以告,归美法君陈。móu yóu rù yǐ gào,guī měi fǎ jūn chén。
善则君所有,过思已自新。shàn zé jūn suǒ yǒu,guò sī yǐ zì xīn。
况乃有几事,不密则失身。kuàng nǎi yǒu jǐ shì,bù mì zé shī shēn。
但能持此戒,何愧古臣邻。dàn néng chí cǐ jiè,hé kuì gǔ chén lín。
汉唐德既衰,风俗愈不淳。hàn táng dé jì shuāi,fēng sú yù bù chún。
上下怀猜贰,相视如越秦。shàng xià huái cāi èr,xiāng shì rú yuè qín。
上固好自用,下亦非同寅。shàng gù hǎo zì yòng,xià yì fēi tóng yín。
充员苟爵位,责效蔑涓尘。chōng yuán gǒu jué wèi,zé xiào miè juān chén。
朝居廊庙上,暮不齿簪绅。cháo jū láng miào shàng,mù bù chǐ zān shēn。
呜呼君臣间,何乃如参辰。wū hū jūn chén jiān,hé nǎi rú cān chén。
恭惟我清朝,一德格穹旻。gōng wéi wǒ qīng cháo,yī dé gé qióng mín。
起喜歌声洽,恩覃率土滨。qǐ xǐ gē shēng qià,ēn tán lǜ tǔ bīn。
史浩

史浩

史浩(1106年—1194年),字直翁,号真隐。明州鄞县人,南宋政治家、词人。高宗绍兴十五年(1144年)进士,由温州教授除太学正,升为国子博士。他向宋高宗建议立太子,以此受知于朝廷,绍兴三十二年,宋孝宗即位,授参知政事。隆兴元年,拜尚书右仆射。淳熙十年,除太保致仕,封魏国公。宋光宗御极,进太师。绍熙五年,薨,年八十九,封会稽郡王。宋宁宗登基,赐谥文惠。嘉定十四年,以子史弥远贵,追封越王,改谥忠定,配享孝宗庙庭。为昭勋阁二十四功臣之一。 史浩的作品>>

猜您喜欢

感皇恩·其二

史浩

风雨揽元宵,收灯方了。fēng yǔ lǎn yuán xiāo,shōu dēng fāng le。
深院红莲尚围绕。shēn yuàn hóng lián shàng wéi rào。
德星同聚,更有祥光临照。dé xīng tóng jù,gèng yǒu xiáng guāng lín zhào。
始知真洞府,春长好。shǐ zhī zhēn dòng fǔ,chūn zhǎng hǎo。
应是化工,偏怜衰老。yīng shì huà gōng,piān lián shuāi lǎo。
剩把青藜作荣耀。shèng bǎ qīng lí zuò róng yào。
正须沉醉,拚却玉山频倒。zhèng xū chén zuì,pàn què yù shān pín dào。
寄声更漏子,休催晓。jì shēng gèng lòu zi,xiū cuī xiǎo。

满庭芳·其一叔父庆宅并章服代作

史浩

烘锦花堤,铺绵柳巷,晓来膏雨初晴。hōng jǐn huā dī,pù mián liǔ xiàng,xiǎo lái gāo yǔ chū qíng。
画堂初建,碧沼映朱楹。huà táng chū jiàn,bì zhǎo yìng zhū yíng。
最好芙蓉绣褥,交辉敞、孔雀金屏。zuì hǎo fú róng xiù rù,jiāo huī chǎng kǒng què jīn píng。
那堪更,华裾满坐,和气动欢声。nà kān gèng,huá jū mǎn zuò,hé qì dòng huān shēng。
冰清。bīng qīng。
真美行,棠阴善政,槐市高名。zhēn měi xíng,táng yīn shàn zhèng,huái shì gāo míng。
今朝消受得,茜服光荣。jīn cháo xiāo shòu dé,qiàn fú guāng róng。
况是齐眉并寿,谁云道、乐事难并。kuàng shì qí méi bìng shòu,shuí yún dào lè shì nán bìng。
相将见,飞凫过阙,除目下彤庭。xiāng jiāng jiàn,fēi fú guò quē,chú mù xià tóng tíng。

满庭芳·其二立春词,时方狱空

史浩

爱日轻融,阴云初敛,一番雪意阑珊。ài rì qīng róng,yīn yún chū liǎn,yī fān xuě yì lán shān。
柳摇金缕,梅绽五腮寒。liǔ yáo jīn lǚ,méi zhàn wǔ sāi hán。
知是东皇翠葆,飞星汉、来止人间。zhī shì dōng huáng cuì bǎo,fēi xīng hàn lái zhǐ rén jiān。
开新宴,笙歌逗晓,和气满城寰。kāi xīn yàn,shēng gē dòu xiǎo,hé qì mǎn chéng huán。
风光,偏舜水,贤侯政美,棠荫多欢。fēng guāng,piān shùn shuǐ,xián hóu zhèng měi,táng yīn duō huān。
更圜扉草鞠,木索长闲。gèng huán fēi cǎo jū,mù suǒ zhǎng xián。
休向今朝惜醉,红妆映、群玉颓山。xiū xiàng jīn cháo xī zuì,hóng zhuāng yìng qún yù tuí shān。
相将见,宜春帖子,清夜写金銮。xiāng jiāng jiàn,yí chūn tiē zi,qīng yè xiě jīn luán。

点绛唇

史浩

我为劳生,自怜浪迹天涯遍。wǒ wèi láo shēng,zì lián làng jì tiān yá biàn。
如今春换。rú jīn chūn huàn。
又是孤萍断。yòu shì gū píng duàn。
谁信年时,老子情非浅。shuí xìn nián shí,lǎo zi qíng fēi qiǎn。
思量见。sī liàng jiàn。
画楼天远。huà lóu tiān yuǎn。
花倚夕阳院。huā yǐ xī yáng yuàn。

点绛唇

史浩

千里欢谣,使君美政高三辅。qiān lǐ huān yáo,shǐ jūn měi zhèng gāo sān fǔ。
沸天箫鼓。fèi tiān xiāo gǔ。
笑拥锋车去。xiào yōng fēng chē qù。
卧辙攀辕,漫拟双旌住。wò zhé pān yuán,màn nǐ shuāng jīng zhù。
还知否。hái zhī fǒu。
禁林深处。jìn lín shēn chù。
已辟金闺路。yǐ pì jīn guī lù。

点绛唇

史浩

翠幄园林,火云方绽南薰起。cuì wò yuán lín,huǒ yún fāng zhàn nán xūn qǐ。
玉轮天外。yù lún tiān wài。
夜色凉如水。yè sè liáng rú shuǐ。
况有清歌,劝我尊浮蚁。kuàng yǒu qīng gē,quàn wǒ zūn fú yǐ。
拚沉醉。pàn chén zuì。
万花丛里。wàn huā cóng lǐ。
一枕朦胧睡。yī zhěn méng lóng shuì。

点绛唇

史浩

曾到蟾宫,玉轮乞得长随手。céng dào chán gōng,yù lún qǐ dé zhǎng suí shǒu。
数声轻叩。shù shēng qīng kòu。
已有锵琼玖。yǐ yǒu qiāng qióng jiǔ。
最好长清,浑不惊秋候。zuì hǎo zhǎng qīng,hún bù jīng qiū hòu。
歌阑后。gē lán hòu。
那回辞酒。nà huí cí jiǔ。
笑把遮檀口。xiào bǎ zhē tán kǒu。

临江仙·其一宰执得旨移庖复会报劝

史浩

衮绣蝉联三重客,朝回晓日曈昽。gǔn xiù chán lián sān zhòng kè,cháo huí xiǎo rì tóng lóng。
绿杨门巷拥花骢。lǜ yáng mén xiàng yōng huā cōng。
喜承天上语,来作主人公。xǐ chéng tiān shàng yǔ,lái zuò zhǔ rén gōng。
况值瑶林风露爽,冰轮碾上晴空。kuàng zhí yáo lín fēng lù shuǎng,bīng lún niǎn shàng qíng kōng。
桂香和影堕金钟。guì xiāng hé yǐng duò jīn zhōng。
莫辞通夕醉,明日是秋中。mò cí tōng xī zuì,míng rì shì qiū zhōng。

临江仙·其二赠妇人写字

史浩

槛竹敲风初破睡,楚台梦雨精神。kǎn zhú qiāo fēng chū pò shuì,chǔ tái mèng yǔ jīng shén。
背屏斜映小腰身。bèi píng xié yìng xiǎo yāo shēn。
山明双剪水,香满一钗云。shān míng shuāng jiǎn shuǐ,xiāng mǎn yī chāi yún。
炉袅金丝帘窣地,绮窗秋静无尘。lú niǎo jīn sī lián sū dì,qǐ chuāng qiū jìng wú chén。
半钩春笋带湘筠。bàn gōu chūn sǔn dài xiāng yún。
兰亭初写就,愁杀卫夫人。lán tíng chū xiě jiù,chóu shā wèi fū rén。

临江仙·其三倚坐

史浩

绣幕罗裙风冉冉,象床毡幄低垂。xiù mù luó qún fēng rǎn rǎn,xiàng chuáng zhān wò dī chuí。
兽炉香袅锦屏围。shòu lú xiāng niǎo jǐn píng wéi。
不贪敧钿枕,偏爱倚花枝。bù tān jī diàn zhěn,piān ài yǐ huā zhī。
软玉红绡轻暖透,温温翠袖扶持。ruǎn yù hóng xiāo qīng nuǎn tòu,wēn wēn cuì xiù fú chí。
正忺安稳坐移时。zhèng xiān ān wěn zuò yí shí。
雨云忘峡梦,身境是瑶池。yǔ yún wàng xiá mèng,shēn jìng shì yáo chí。

鹧鸪天·其一昙少云丈室观李子永见赠佳阕,走笔次韵

史浩

画角梅花曲未终。huà jiǎo méi huā qū wèi zhōng。
霜严飞落五更风。shuāng yán fēi luò wǔ gèng fēng。
谁知林外鸡三唱,推出红轮海上峰。shuí zhī lín wài jī sān chàng,tuī chū hóng lún hǎi shàng fēng。
官一品,禄千钟。guān yī pǐn,lù qiān zhōng。
此时分付荷重瞳。cǐ shí fēn fù hé zhòng tóng。
更教赐子云南境,绝胜湖边九里松。gèng jiào cì zi yún nán jìng,jué shèng hú biān jiǔ lǐ sōng。

鹧鸪天·其二次韵陆务观贺东归

史浩

我本飘然出岫云。wǒ běn piāo rán chū xiù yún。
挂冠归去岸纶巾。guà guān guī qù àn lún jīn。
但教名利休缰锁,心地何时不是春。dàn jiào míng lì xiū jiāng suǒ,xīn dì hé shí bù shì chūn。
竹叶美,菊花新。zhú yè měi,jú huā xīn。
百杯且听绕梁尘。bǎi bēi qiě tīng rào liáng chén。
故乡父老应相贺,林下方今见一人。gù xiāng fù lǎo yīng xiāng hè,lín xià fāng jīn jiàn yī rén。

蝶恋花·扇鼓

史浩

桂影团团光正满。guì yǐng tuán tuán guāng zhèng mǎn。
更似菱花,齐把匀娇面。gèng shì líng huā,qí bǎ yún jiāo miàn。
非镜非蟾君细看。fēi jìng fēi chán jūn xì kàn。
元来却是吴姬扇。yuán lái què shì wú jī shàn。
一曲阳春犹未遍。yī qū yáng chūn yóu wèi biàn。
惊落梁尘,不数莺喉啭。jīng luò liáng chén,bù shù yīng hóu zhuàn。
好著红绡笼玉腕。hǎo zhù hóng xiāo lóng yù wàn。
轻敲引入笙歌院。qīng qiāo yǐn rù shēng gē yuàn。

鹧鸪天·其三祝寿

史浩

孔雀双飞敞画屏。kǒng què shuāng fēi chǎng huà píng。
锦花茵上舞娉婷。jǐn huā yīn shàng wǔ pīng tíng。
红绡袖暖琉璃滑,金鸭炉香椒桂馨。hóng xiāo xiù nuǎn liú lí huá,jīn yā lú xiāng jiāo guì xīn。
丹脸渥,秀眉青。dān liǎn wò,xiù méi qīng。
平生阴德在遐龄。píng shēng yīn dé zài xiá líng。
如今便好添龟鹤,元是南箕一寿星。rú jīn biàn hǎo tiān guī hè,yuán shì nán jī yī shòu xīng。

宝鼎现

史浩

霞霄丹阙,瑞霭佳气,青葱如绮。xiá xiāo dān quē,ruì ǎi jiā qì,qīng cōng rú qǐ。
才半月、东君雨露,无限韶华生宝砌。cái bàn yuè dōng jūn yǔ lù,wú xiàn sháo huá shēng bǎo qì。
渐向晚、放烛龙掀舞,周匝红蕖绀蕊。jiàn xiàng wǎn fàng zhú lóng xiān wǔ,zhōu zā hóng qú gàn ruǐ。
况对峙、鳌峰赑屃,不隔蓬莱弱水。kuàng duì zhì áo fēng bì xì,bù gé péng lái ruò shuǐ。
圣主有乐升平意。shèng zhǔ yǒu lè shēng píng yì。
引芝华、双辇凝翠。yǐn zhī huá shuāng niǎn níng cuì。
纷万俗、歌谣弦管,声混莺吟喧凤吹。fēn wàn sú gē yáo xián guǎn,shēng hùn yīng yín xuān fèng chuī。
更漏永、正冰轮掩映,光接康衢万里。gèng lòu yǒng zhèng bīng lún yǎn yìng,guāng jiē kāng qú wàn lǐ。
似移下、一天星斗,妆点都城表里。shì yí xià yī tiān xīng dòu,zhuāng diǎn dōu chéng biǎo lǐ。
清警跸、忽登楼,簇彩仗、锦襦丝履。qīng jǐng bì hū dēng lóu,cù cǎi zhàng jǐn rú sī lǚ。
看柑传万颗,恩浃王公近侍。kàn gān chuán wàn kē,ēn jiā wáng gōng jìn shì。
散异卉覆千官醉。sàn yì huì fù qiān guān zuì。
竞捧瑶觞起。jìng pěng yáo shāng qǐ。
愿岁岁、今宵宴赏,春满山河百二。yuàn suì suì jīn xiāo yàn shǎng,chūn mǎn shān hé bǎi èr。
5401234567»