古诗词

童丱须知舅姑篇

史浩

女子年既笄,出适乃从夫。nǚ zi nián jì jī,chū shì nǎi cóng fū。
从夫始曰妇,将以事舅姑。cóng fū shǐ yuē fù,jiāng yǐ shì jiù gū。
舅姑生男儿,鼓舞更忻愉。jiù gū shēng nán ér,gǔ wǔ gèng xīn yú。
禀受胚胎成,身体洎发肤。bǐng shòu pēi tāi chéng,shēn tǐ jì fā fū。
玩之如美玉,宝之如明珠。wán zhī rú měi yù,bǎo zhī rú míng zhū。
觊其能立身,孝养勤朝晡。jì qí néng lì shēn,xiào yǎng qín cháo bū。
岂知壮有室,却使失欢娱。qǐ zhī zhuàng yǒu shì,què shǐ shī huān yú。
妇既恣狼戾,夫亦与之俱。fù jì zì láng lì,fū yì yǔ zhī jù。
翁妪有憎恶,导夫起嗟吁。wēng yù yǒu zēng è,dǎo fū qǐ jiē xū。
叔妹有异胞,俾夫肆欺诬。shū mèi yǒu yì bāo,bǐ fū sì qī wū。
及其享富贵,却云夫自图。jí qí xiǎng fù guì,què yún fū zì tú。
珍异私帑积,赀产别籍拘。zhēn yì sī tǎng jī,zī chǎn bié jí jū。
不念翁与妪,生尔夫之躯。bù niàn wēng yǔ yù,shēng ěr fū zhī qū。
不念叔与妹,尔夫当友于。bù niàn shū yǔ mèi,ěr fū dāng yǒu yú。
动辄生离间,岂不负心乎。dòng zhé shēng lí jiān,qǐ bù fù xīn hū。
天殃或人祸,舍尔其谁诛。tiān yāng huò rén huò,shě ěr qí shuí zhū。
我有为妇法,尔其听而孚。wǒ yǒu wèi fù fǎ,ěr qí tīng ér fú。
凡事舅姑礼,与事亲无殊。fán shì jiù gū lǐ,yǔ shì qīn wú shū。
唯当辅君子,相勉以相须。wéi dāng fǔ jūn zi,xiāng miǎn yǐ xiāng xū。
定省问安否,温凊视衣襦。dìng shěng wèn ān fǒu,wēn qìng shì yī rú。
俎豆奉燕乐,几杖供扶持。zǔ dòu fèng yàn lè,jǐ zhàng gōng fú chí。
出因侍坐席,入则临庖厨。chū yīn shì zuò xí,rù zé lín páo chú。
亲意或欲与,承命惟所需。qīn yì huò yù yǔ,chéng mìng wéi suǒ xū。
不作曾元养,问有必曰无。bù zuò céng yuán yǎng,wèn yǒu bì yuē wú。
亲意所爱敬,率行不敢渝。qīn yì suǒ ài jìng,lǜ xíng bù gǎn yú。
当以内则篇,终身为范模。dāng yǐ nèi zé piān,zhōng shēn wèi fàn mó。
其有疾病时,忧惶问医巫。qí yǒu jí bìng shí,yōu huáng wèn yī wū。
不眠衣带敝,不食形容枯。bù mián yī dài bì,bù shí xíng róng kū。
药饵必自试,宁敢离须臾。yào ěr bì zì shì,níng gǎn lí xū yú。
以至复初后,吾身方得苏。yǐ zhì fù chū hòu,wú shēn fāng dé sū。
其有贫困时,四壁立家徒。qí yǒu pín kùn shí,sì bì lì jiā tú。
夫既日负米,不惮涉崎岖。fū jì rì fù mǐ,bù dàn shè qí qū。
妇亦悯其劳,推食盈盘盂。fù yì mǐn qí láo,tuī shí yíng pán yú。
质贷如已尽,素手居穷途。zhì dài rú yǐ jǐn,sù shǒu jū qióng tú。
每务宽慈抱,何尝使向隅。měi wù kuān cí bào,hé cháng shǐ xiàng yú。
以其所以养,粗粝成甘腴。yǐ qí suǒ yǐ yǎng,cū lì chéng gān yú。
亲怒我勿怨,亲肥我独臞。qīn nù wǒ wù yuàn,qīn féi wǒ dú qú。
忘饥日反哺,岂不见慈乌。wàng jī rì fǎn bǔ,qǐ bù jiàn cí wū。
亲既感尔孝,祝尔多英雏。qīn jì gǎn ěr xiào,zhù ěr duō yīng chú。
佗日尔有妇,复与尔同符。tuó rì ěr yǒu fù,fù yǔ ěr tóng fú。
因知妇行孝,乃自立根株。yīn zhī fù xíng xiào,nǎi zì lì gēn zhū。
出尔反乎尔,曾不差锱铢。chū ěr fǎn hū ěr,céng bù chà zī zhū。
当时奉翁妪,后效收桑榆。dāng shí fèng wēng yù,hòu xiào shōu sāng yú。
时哉不可失,作诗劝踟蹰。shí zāi bù kě shī,zuò shī quàn chí chú。
史浩

史浩

史浩(1106年—1194年),字直翁,号真隐。明州鄞县人,南宋政治家、词人。高宗绍兴十五年(1144年)进士,由温州教授除太学正,升为国子博士。他向宋高宗建议立太子,以此受知于朝廷,绍兴三十二年,宋孝宗即位,授参知政事。隆兴元年,拜尚书右仆射。淳熙十年,除太保致仕,封魏国公。宋光宗御极,进太师。绍熙五年,薨,年八十九,封会稽郡王。宋宁宗登基,赐谥文惠。嘉定十四年,以子史弥远贵,追封越王,改谥忠定,配享孝宗庙庭。为昭勋阁二十四功臣之一。 史浩的作品>>

猜您喜欢

浣溪沙·其三

史浩

索得玄珠也是呆。suǒ dé xuán zhū yě shì dāi。
人人有分莫胡猜。rén rén yǒu fēn mò hú cāi。
顶门一眼镇长开。dǐng mén yī yǎn zhèn zhǎng kāi。
路断玉关无辙迹,雪埋葱岭没根栽。lù duàn yù guān wú zhé jì,xuě mái cōng lǐng méi gēn zāi。
始称达摩不曾来。shǐ chēng dá mó bù céng lái。

浣溪沙·其三

史浩

胜概朱楹俯碧湖。shèng gài zhū yíng fǔ bì hú。
萧萧风月一尘无。xiāo xiāo fēng yuè yī chén wú。
只堪绿蚁满尊浮。zhǐ kān lǜ yǐ mǎn zūn fú。
况是小春天正爽,杖藜相与探梅初。kuàng shì xiǎo chūn tiān zhèng shuǎng,zhàng lí xiāng yǔ tàn méi chū。
半皴枝上未成珠。bàn cūn zhī shàng wèi chéng zhū。

浣溪沙·其三

史浩

远岫数堆苍玉髻。yuǎn xiù shù duī cāng yù jì。
平湖千顷碧琉璃。píng hú qiān qǐng bì liú lí。
笙歌催我上船时。shēng gē cuī wǒ shàng chuán shí。
载月有如浮玉鉴,采莲还复拥燕脂。zài yuè yǒu rú fú yù jiàn,cǎi lián hái fù yōng yàn zhī。
更于何处觅瑶池。gèng yú hé chù mì yáo chí。

新荷叶

史浩

真隐先生,家居近在东湖。zhēn yǐn xiān shēng,jiā jū jìn zài dōng hú。
茅屋三椽,自有一种清虚。máo wū sān chuán,zì yǒu yī zhǒng qīng xū。
秫来酿酒,便无后、也解赊沽。shú lái niàng jiǔ,biàn wú hòu yě jiě shē gū。
只愁客至,不能拚此芳壶。zhǐ chóu kè zhì,bù néng pàn cǐ fāng hú。
且乐天真,醉乡里、无限欢娱。qiě lè tiān zhēn,zuì xiāng lǐ wú xiàn huān yú。
时倚花枝,困来著枕蘧蘧。shí yǐ huā zhī,kùn lái zhù zhěn qú qú。
回观昨梦,徒然使、心剿形癯。huí guān zuó mèng,tú rán shǐ xīn jiǎo xíng qú。
始知今日,得闲却是良图。shǐ zhī jīn rì,dé xián què shì liáng tú。

醉蓬莱·劝酒

史浩

喜泉通碧甃。xǐ quán tōng bì zhòu。
秫刈黄云,酿成芳酎。shú yì huáng yún,niàng chéng fāng zhòu。
瑞霭凝香,更阳和钟秀。ruì ǎi níng xiāng,gèng yáng hé zhōng xiù。
晓瓮寒光,夜槽清响,听颔珠频溜。xiǎo wèng hán guāng,yè cáo qīng xiǎng,tīng hàn zhū pín liū。
昼锦堂深,聚星筵启,一觥为寿。zhòu jǐn táng shēn,jù xīng yán qǐ,yī gōng wèi shòu。
况此神仙,蕊宫俦侣,玉殿英游,尽皆亲旧。kuàng cǐ shén xiān,ruǐ gōng chóu lǚ,yù diàn yīng yóu,jǐn jiē qīn jiù。
赢得开怀,对良辰握手。yíng dé kāi huái,duì liáng chén wò shǒu。
醉席淋漓笑语,都不问、欲残更漏。zuì xí lín lí xiào yǔ,dōu bù wèn yù cán gèng lòu。
绣幕春风,轻丝美韵,明朝还又。xiù mù chūn fēng,qīng sī měi yùn,míng cháo hái yòu。

瑶台第一层

史浩

寥廓澄清。liáo kuò chéng qīng。
人正在、瑶台第一层。rén zhèng zài yáo tái dì yī céng。
瑞霭深处,蕊宫掩映,金碧觚棱。ruì ǎi shēn chù,ruǐ gōng yǎn yìng,jīn bì gū léng。
异花非世种,蔼剩馥、紫雾飞腾。yì huā fēi shì zhǒng,ǎi shèng fù zǐ wù fēi téng。
有仙驾,过吾庐环堵,少驻云軿。yǒu xiān jià,guò wú lú huán dǔ,shǎo zhù yún píng。
俄惊。é jīng。
重壶叠巘,顿然潇洒俗尘清。zhòng hú dié yǎn,dùn rán xiāo sǎ sú chén qīng。
佩环声里,宝觥潋滟,舞态娉婷。pèi huán shēng lǐ,bǎo gōng liàn yàn,wǔ tài pīng tíng。
祝言千岁寿,仍更予、五福川增。zhù yán qiān suì shòu,réng gèng yǔ wǔ fú chuān zēng。
返蓬瀛。fǎn péng yíng。
问今朝兹会,昔日谁曾。wèn jīn cháo zī huì,xī rì shuí céng。

南歌子·熟水

史浩

藻涧蟾光动,松风蟹眼鸣。zǎo jiàn chán guāng dòng,sōng fēng xiè yǎn míng。
浓熏沈麝入金瓶。nóng xūn shěn shè rù jīn píng。
泻出温温一盏、涤烦膺。xiè chū wēn wēn yī zhǎn dí fán yīng。
爽继云龙饼,香无芝术名。shuǎng jì yún lóng bǐng,xiāng wú zhī shù míng。
主人襟韵有馀清。zhǔ rén jīn yùn yǒu yú qīng。
不向今宵忘了、淡交情。bù xiàng jīn xiāo wàng le dàn jiāo qíng。

画堂春·茶词

史浩

小槽春酿香红。xiǎo cáo chūn niàng xiāng hóng。
良辰飞盖相从。liáng chén fēi gài xiāng cóng。
主人着意在金钟。zhǔ rén zhe yì zài jīn zhōng。
茗碗作先容。míng wǎn zuò xiān róng。
欲到醉乡深处,应须仗、两腋香风。yù dào zuì xiāng shēn chù,yīng xū zhàng liǎng yè xiāng fēng。
献酬高兴渺无穷。xiàn chóu gāo xīng miǎo wú qióng。
归骑莫匆匆。guī qí mò cōng cōng。

如梦令·其一饮妇人酒

史浩

摘索衣裳宫样。zhāi suǒ yī shang gōng yàng。
生得脸儿福相。shēng dé liǎn ér fú xiāng。
容止忒精神,一似观音形像。róng zhǐ tè jīng shén,yī shì guān yīn xíng xiàng。
归向。guī xiàng。
归向。guī xiàng。
见者擎拳合掌。jiàn zhě qíng quán hé zhǎng。

杏花天

史浩

梦魂飞过屏山曲。mèng hún fēi guò píng shān qū。
见依旧、如花似玉。jiàn yī jiù rú huā shì yù。
天寒翠袖依修竹。tiān hán cuì xiù yī xiū zhú。
两点春山斗绿。liǎng diǎn chūn shān dòu lǜ。
披衣起、闲愁万斛。pī yī qǐ xián chóu wàn hú。
正月澹、梅花照屋。zhèng yuè dàn méi huā zhào wū。
重温绣被薰清馥。zhòng wēn xiù bèi xūn qīng fù。
不管明烧画烛。bù guǎn míng shāo huà zhú。

瑞鹤仙·劝酒

史浩

瑞烟笼绣幕。ruì yān lóng xiù mù。
正玳席欢燕,觥筹交错。zhèng dài xí huān yàn,gōng chóu jiāo cuò。
高情动寥廓。gāo qíng dòng liáo kuò。
恣清谈雄辩,珠玑频落。zì qīng tán xióng biàn,zhū jī pín luò。
锵锵妙乐。qiāng qiāng miào lè。
且赢取、升平快乐。qiě yíng qǔ shēng píng kuài lè。
又何辞、醉玉颓山,是处有人扶著。yòu hé cí zuì yù tuí shān,shì chù yǒu rén fú zhù。
追念抟风微利,画饼浮名,久成离索。zhuī niàn tuán fēng wēi lì,huà bǐng fú míng,jiǔ chéng lí suǒ。
输忠素约。shū zhōng sù yuē。
没材具,漫担阁。méi cái jù,màn dān gé。
怅良辰美景,花前月下,空把欢游蹉却。chàng liáng chén měi jǐng,huā qián yuè xià,kōng bǎ huān yóu cuō què。
到如今、对酒当歌,怎休领略。dào rú jīn duì jiǔ dāng gē,zěn xiū lǐng lüè。

临江仙·其一

史浩

忆昔来时双髻小,如今云鬓堆鸦。yì xī lái shí shuāng jì xiǎo,rú jīn yún bìn duī yā。
绿窗冉冉度年华。lǜ chuāng rǎn rǎn dù nián huá。
秋波娇殢酒,春笋惯分茶。qiū bō jiāo tì jiǔ,chūn sǔn guàn fēn chá。
居士近来心绪懒,不堪老眼看花。jū shì jìn lái xīn xù lǎn,bù kān lǎo yǎn kàn huā。
画堂明月隔天涯。huà táng míng yuè gé tiān yá。
春风吹柳絮,知是落谁家。chūn fēng chuī liǔ xù,zhī shì luò shuí jiā。

临江仙·其二题道隆观

史浩

试凭阑干春欲暮,桃花点点胭脂。shì píng lán gàn chūn yù mù,táo huā diǎn diǎn yān zhī。
故山凝望水云迷。gù shān níng wàng shuǐ yún mí。
数堆苍玉髻,千顷碧琉璃。shù duī cāng yù jì,qiān qǐng bì liú lí。
我本清都闲散客,蓬莱未是幽奇。wǒ běn qīng dōu xián sàn kè,péng lái wèi shì yōu qí。
明朝归去鹤齐飞。míng cháo guī qù hè qí fēi。
三山乘缥缈,海运到天池。sān shān chéng piāo miǎo,hǎi yùn dào tiān chí。

如梦令·其二

史浩

粉脸霞生一缕。fěn liǎn xiá shēng yī lǚ。
掩映绿云秋水。yǎn yìng lǜ yún qiū shuǐ。
言语更雍容,具足十分娇美。yán yǔ gèng yōng róng,jù zú shí fēn jiāo měi。
无比。wú bǐ。
无比。wú bǐ。
要比除非镜里。yào bǐ chú fēi jìng lǐ。

如梦令·其二

史浩

红杏白梨肌理。hóng xìng bái lí jī lǐ。
时样新妆淡伫。shí yàng xīn zhuāng dàn zhù。
真个是观音,少个杨枝净水。zhēn gè shì guān yīn,shǎo gè yáng zhī jìng shuǐ。
欢喜。huān xǐ。
欢喜。huān xǐ。
尽此一钟醇美。jǐn cǐ yī zhōng chún měi。