古诗词

尽心堂

史浩

曲士怀轩裳,铢寸较得失。qū shì huái xuān shang,zhū cùn jiào dé shī。
纷纭战宠辱,矛盾相撞抶。fēn yún zhàn chǒng rǔ,máo dùn xiāng zhuàng chì。
大方惟达人,天游寄虚室。dà fāng wéi dá rén,tiān yóu jì xū shì。
卷舒傥由己,出处要无必。juǎn shū tǎng yóu jǐ,chū chù yào wú bì。
时来作砭针,一起当疗疾。shí lái zuò biān zhēn,yī qǐ dāng liáo jí。
时去收龙蛇,夭矫自超逸。shí qù shōu lóng shé,yāo jiǎo zì chāo yì。
隐见了无碍,妙迹那可诘。yǐn jiàn le wú ài,miào jì nà kě jí。
我公天人姿,宿有补天术。wǒ gōng tiān rén zī,sù yǒu bǔ tiān shù。
心宜尽心理,心静与天一。xīn yí jǐn xīn lǐ,xīn jìng yǔ tiān yī。
当年风雨会,黄道宾出日。dāng nián fēng yǔ huì,huáng dào bīn chū rì。
乾坤方疮痍,涂炭入忧恤。qián kūn fāng chuāng yí,tú tàn rù yōu xù。
神锋指幽燕,酋领将斧锧。shén fēng zhǐ yōu yàn,qiú lǐng jiāng fǔ zhì。
世数有长消,匆匆谢簪绂。shì shù yǒu zhǎng xiāo,cōng cōng xiè zān fú。
归来卧林薮,道自无伸屈。guī lái wò lín sǒu,dào zì wú shēn qū。
庆堂示馀彦,亲洒银笔述。qìng táng shì yú yàn,qīn sǎ yín bǐ shù。
聊遗郢人斤,千载斫妙质。liáo yí yǐng rén jīn,qiān zài zhuó miào zhì。
定应山水观,中与胸趣匹。dìng yīng shān shuǐ guān,zhōng yǔ xiōng qù pǐ。
仰看衡云飞,云静山崒嵂。yǎng kàn héng yún fēi,yún jìng shān zú lǜ。
俯眄湘流水,舟楫空荡潏。fǔ miǎn xiāng liú shuǐ,zhōu jí kōng dàng yù。
可怜天东北,狼烟暗郁律。kě lián tiān dōng běi,láng yān àn yù lǜ。
神州见苍莽,悲风为萧瑟。shén zhōu jiàn cāng mǎng,bēi fēng wèi xiāo sè。
再拜愿有期,经纶勿韬郁。zài bài yuàn yǒu qī,jīng lún wù tāo yù。
天心酌民言,公再调鼎实。tiān xīn zhuó mín yán,gōng zài diào dǐng shí。
风霆驱八荒,游戏须一出。fēng tíng qū bā huāng,yóu xì xū yī chū。
史浩

史浩

史浩(1106年—1194年),字直翁,号真隐。明州鄞县人,南宋政治家、词人。高宗绍兴十五年(1144年)进士,由温州教授除太学正,升为国子博士。他向宋高宗建议立太子,以此受知于朝廷,绍兴三十二年,宋孝宗即位,授参知政事。隆兴元年,拜尚书右仆射。淳熙十年,除太保致仕,封魏国公。宋光宗御极,进太师。绍熙五年,薨,年八十九,封会稽郡王。宋宁宗登基,赐谥文惠。嘉定十四年,以子史弥远贵,追封越王,改谥忠定,配享孝宗庙庭。为昭勋阁二十四功臣之一。 史浩的作品>>

猜您喜欢

拟进讲筵尚书终篇锡宴诗

史浩

煌煌典诰炳丹青,圣主于今集大成。huáng huáng diǎn gào bǐng dān qīng,shèng zhǔ yú jīn jí dà chéng。
已究商周真灏噩,固知尧禹本聪明。yǐ jiū shāng zhōu zhēn hào è,gù zhī yáo yǔ běn cōng míng。
神驰帝乐翔云海,恩逐天香到酒觥。shén chí dì lè xiáng yún hǎi,ēn zhú tiān xiāng dào jiǔ gōng。
下拜龙威瞻咫尺,群臣始觉倍光生。xià bài lóng wēi zhān zhǐ chǐ,qún chén shǐ jué bèi guāng shēng。

拟进讲筵尚书终篇锡宴诗

史浩

蚤朝论道沃宸聪,更许经生侍九重。zǎo cháo lùn dào wò chén cōng,gèng xǔ jīng shēng shì jiǔ zhòng。
万卷精微归一览,小儒糟粕受三冬。wàn juǎn jīng wēi guī yī lǎn,xiǎo rú zāo pò shòu sān dōng。
明兼舜目超唐汉,宴锡需云法祖宗。míng jiān shùn mù chāo táng hàn,yàn xī xū yún fǎ zǔ zōng。
愧乏涓尘裨海岳,今辰亦得奉舂容。kuì fá juān chén bì hǎi yuè,jīn chén yì dé fèng chōng róng。

寄题蒋学正三径庵

史浩

浮名两角竞蜗牛,举世谁人肯罢休。fú míng liǎng jiǎo jìng wō niú,jǔ shì shuí rén kěn bà xiū。
鼻祖独能轻汉魏,耳孙宁不慕羊求。bí zǔ dú néng qīng hàn wèi,ěr sūn níng bù mù yáng qiú。
似闻竹外三家市,犹占溪头十里秋。shì wén zhú wài sān jiā shì,yóu zhàn xī tóu shí lǐ qiū。
安得枯藤破烟暝,细寻佳处赋清幽。ān dé kū téng pò yān míng,xì xún jiā chù fù qīng yōu。

寄题蒋学正三径庵

史浩

纷纷俗子信么么,过眼何须问唯阿。fēn fēn sú zi xìn me me,guò yǎn hé xū wèn wéi ā。
三径固知皆坦路,一庵聊复障颓波。sān jìng gù zhī jiē tǎn lù,yī ān liáo fù zhàng tuí bō。
陶潜彭泽思松菊,贺老鉴湖吟芰荷。táo qián péng zé sī sōng jú,hè lǎo jiàn hú yín jì hé。
闻说与君同得道,月明风静每相过。wén shuō yǔ jūn tóng dé dào,yuè míng fēng jìng měi xiāng guò。

饯徽州李守

史浩

当年仗策扣军戏,已有昌言简帝知。dāng nián zhàng cè kòu jūn xì,yǐ yǒu chāng yán jiǎn dì zhī。
目见飞龙升白水,手扶赫日上咸池。mù jiàn fēi lóng shēng bái shuǐ,shǒu fú hè rì shàng xián chí。
飘萍一世其如命,剖竹专城会得时。piāo píng yī shì qí rú mìng,pōu zhú zhuān chéng huì dé shí。
三十六峰方秀发,可无佳致付新诗。sān shí liù fēng fāng xiù fā,kě wú jiā zhì fù xīn shī。

饯徽州李守

史浩

九重翔凤舞丝纶,圣主临朝见故人。jiǔ zhòng xiáng fèng wǔ sī lún,shèng zhǔ lín cháo jiàn gù rén。
德友再生洙水上,客星今起钓台滨。dé yǒu zài shēng zhū shuǐ shàng,kè xīng jīn qǐ diào tái bīn。
紫荷欲待明光晓,红旆先行泽国春。zǐ hé yù dài míng guāng xiǎo,hóng pèi xiān xíng zé guó chūn。
祖帐岂须怀别思,来年马首向城闉。zǔ zhàng qǐ xū huái bié sī,lái nián mǎ shǒu xiàng chéng yīn。

次韵周祭酒所和馆中雪诗

史浩

不作当年行路难,平明下马趋朝班。bù zuò dāng nián xíng lù nán,píng míng xià mǎ qū cháo bān。
欢声渐入玉连锁,瑞气先凝金博山。huān shēng jiàn rù yù lián suǒ,ruì qì xiān níng jīn bó shān。
曾说岁穰占腊里,更传天喜见颜间。céng shuō suì ráng zhàn là lǐ,gèng chuán tiān xǐ jiàn yán jiān。
归来乞与新诗句,清绝何人许共攀。guī lái qǐ yǔ xīn shī jù,qīng jué hé rén xǔ gòng pān。

次韵周祭酒所和馆中雪诗

史浩

造化工夫正不难,幻成梅柳已班班。zào huà gōng fū zhèng bù nán,huàn chéng méi liǔ yǐ bān bān。
清吟且可对冰柱,烂醉未应颓玉山。qīng yín qiě kě duì bīng zhù,làn zuì wèi yīng tuí yù shān。
鹤冷风亭来砌下,雁迷烟渚驻云间。hè lěng fēng tíng lái qì xià,yàn mí yān zhǔ zhù yún jiān。
不移跬步居银阙,仙驭何劳着手攀。bù yí kuǐ bù jū yín quē,xiān yù hé láo zhe shǒu pān。

次韵周祭酒所和馆中雪诗

史浩

风急何辞上阁难,且来共住玉京班。fēng jí hé cí shàng gé nán,qiě lái gòng zhù yù jīng bān。
一蓑已得诗中画,万叠休传海外山。yī suō yǐ dé shī zhōng huà,wàn dié xiū chuán hǎi wài shān。
未放微阳穿日脚,少留清影在窗间。wèi fàng wēi yáng chuān rì jiǎo,shǎo liú qīng yǐng zài chuāng jiān。
莫嗔爱入西湖社,夫子龙鳞正许攀。mò chēn ài rù xī hú shè,fū zi lóng lín zhèng xǔ pān。

梅花借喜雪韵

史浩

老去风光报答难,树头春律喜新班。lǎo qù fēng guāng bào dá nán,shù tóu chūn lǜ xǐ xīn bān。
忽惊断岸一番雪,便忆故园千叠山。hū jīng duàn àn yī fān xuě,biàn yì gù yuán qiān dié shān。
斜日淡烟茅舍外,冷香幽韵竹篱间。xié rì dàn yān máo shě wài,lěng xiāng yōu yùn zhú lí jiān。
玉壶虚佐寒窗静,不敢呼童取次攀。yù hú xū zuǒ hán chuāng jìng,bù gǎn hū tóng qǔ cì pān。

梅花借喜雪韵

史浩

看花容易咏花难,自古何人立首班。kàn huā róng yì yǒng huā nán,zì gǔ hé rén lì shǒu bān。
东阁五言还水部,西湖一径指孤山。dōng gé wǔ yán hái shuǐ bù,xī hú yī jìng zhǐ gū shān。
度墙野月黄昏后,啄雪幽禽去住间。dù qiáng yě yuè huáng hūn hòu,zhuó xuě yōu qín qù zhù jiān。
冷定识渠真面目,从兹桃李不须攀。lěng dìng shí qú zhēn miàn mù,cóng zī táo lǐ bù xū pān。

梅花借喜雪韵

史浩

谩取山樊作二难,只今风味若为班。mán qǔ shān fán zuò èr nán,zhǐ jīn fēng wèi ruò wèi bān。
斜窥浅碧洛神赋,瘦怯轻寒姑射山。xié kuī qiǎn bì luò shén fù,shòu qiè qīng hán gū shè shān。
小辍殊杯清影下,竞留新绝翠微间。xiǎo chuò shū bēi qīng yǐng xià,jìng liú xīn jué cuì wēi jiān。
枝边青子垂垂出,金鼎成时试一攀。zhī biān qīng zi chuí chuí chū,jīn dǐng chéng shí shì yī pān。

次韵刘国正再赋

史浩

去腊寻幽良独难,杖藜何处见斓斑。qù là xún yōu liáng dú nán,zhàng lí hé chù jiàn lán bān。
江村篱落雪晴路,水月池台春近山。jiāng cūn lí luò xuě qíng lù,shuǐ yuè chí tái chūn jìn shān。
纸帐朦胧来醉里,人家依约在林间。zhǐ zhàng méng lóng lái zuì lǐ,rén jiā yī yuē zài lín jiān。
西湖处士君今是,月晓多应独自攀。xī hú chù shì jūn jīn shì,yuè xiǎo duō yīng dú zì pān。

次韵何国博春日隔年

史浩

嶰琯灰飞又一年,彩幡聊复映皤然。xiè guǎn huī fēi yòu yī nián,cǎi fān liáo fù yìng pó rán。
香催元日椒花酒,星点千家爆竹烟。xiāng cuī yuán rì jiāo huā jiǔ,xīng diǎn qiān jiā bào zhú yān。
未分风光销老里,拟追欢赏到春边。wèi fēn fēng guāng xiāo lǎo lǐ,nǐ zhuī huān shǎng dào chūn biān。
凭谁为向东君说,莫遣寒英趁野泉。píng shuí wèi xiàng dōng jūn shuō,mò qiǎn hán yīng chèn yě quán。

次韵唐太博重过西湖

史浩

红尘汩汩解穷年,试说西湖思豁然。hóng chén gǔ gǔ jiě qióng nián,shì shuō xī hú sī huō rán。
上下层楼涵倒影,联翩飞鸟没寒烟。shàng xià céng lóu hán dào yǐng,lián piān fēi niǎo méi hán yān。
未须梅萼催诗兴,长有春风在日边。wèi xū méi è cuī shī xīng,zhǎng yǒu chūn fēng zài rì biān。
安得扁舟去招隐,云窗相对听鸣泉。ān dé biǎn zhōu qù zhāo yǐn,yún chuāng xiāng duì tīng míng quán。