古诗词

竹枝歌二首

张元凯

水落寒江露钓矶,春时去路已全非。shuǐ luò hán jiāng lù diào jī,chūn shí qù lù yǐ quán fēi。
郎今无那舟行远,匹马先从间道归。láng jīn wú nà zhōu xíng yuǎn,pǐ mǎ xiān cóng jiān dào guī。

张元凯

明苏州吴县人,字左虞。少习《毛诗》。以世职为苏州卫指挥,督运漕粮北上,有功不得叙,自免归。悒悒不得志,以酒自放,酒酣谈天下事,慷慨风发。工诗,有《伐檀斋集》。 张元凯的作品>>

猜您喜欢

杂咏十首渔父

张元凯

滋兰徒佩芳,种菊徒采英。zī lán tú pèi fāng,zhǒng jú tú cǎi yīng。
饘粥苟不继,不如学躬耕。zhān zhōu gǒu bù jì,bù rú xué gōng gēng。
荷锄出东皋,布谷方有声。hé chú chū dōng gāo,bù gǔ fāng yǒu shēng。
好雨以时至,春水昨夜生。hǎo yǔ yǐ shí zhì,chūn shuǐ zuó yè shēng。
井井畎亩界,油油禾黍平。jǐng jǐng quǎn mǔ jiè,yóu yóu hé shǔ píng。
吾志在一饱,匪冀仓箱盈。wú zhì zài yī bǎo,fěi jì cāng xiāng yíng。
南阳迟诸葛,谷口寻子真。nán yáng chí zhū gé,gǔ kǒu xún zi zhēn。
翻嫌沮溺辈,后世知其名。fān xián jǔ nì bèi,hòu shì zhī qí míng。

杂咏十首渔父

张元凯

芍药恣欢谑,桃李竞光华。sháo yào zì huān xuè,táo lǐ jìng guāng huá。
吾本葵藿士,弃之等尘沙。wú běn kuí huò shì,qì zhī děng chén shā。
负郭开三径,言树桑与麻。fù guō kāi sān jìng,yán shù sāng yǔ má。
兼之艺蔬韭,春雨生萌芽。jiān zhī yì shū jiǔ,chūn yǔ shēng méng yá。
接竹引寒泉,薙草驱鸣蛙。jiē zhú yǐn hán quán,tì cǎo qū míng wā。
绕畦白水流,傍屋青山斜。rào qí bái shuǐ liú,bàng wū qīng shān xié。
浊酒聊自慰,劳力何须嗟。zhuó jiǔ liáo zì wèi,láo lì hé xū jiē。
终作灌园人,且卖故侯瓜。zhōng zuò guàn yuán rén,qiě mài gù hóu guā。

杂咏十首渔父

张元凯

积富匪用拙,良贾久居奇。jī fù fěi yòng zhuō,liáng jiǎ jiǔ jū qí。
或遗戎王利,或挟寡妇赀。huò yí róng wáng lì,huò xié guǎ fù zī。
艑舸江湖间,辎车都会驰。biàn gě jiāng hú jiān,zī chē dōu huì chí。
居陶为朱公,适齐为子皮。jū táo wèi zhū gōng,shì qí wèi zi pí。
但知素封贵,不识县官谁。dàn zhī sù fēng guì,bù shí xiàn guān shuí。
蹑履明珠缘,揄袂文縠垂。niè lǚ míng zhū yuán,yú mèi wén hú chuí。
行乐谅无尽,金多任所之。xíng lè liàng wú jǐn,jīn duō rèn suǒ zhī。
安能守穷巷,季次原宪为。ān néng shǒu qióng xiàng,jì cì yuán xiàn wèi。

杂咏十首渔父

张元凯

背公死党客,朱家郭解伦。bèi gōng sǐ dǎng kè,zhū jiā guō jiě lún。
布衣相雄长,闾里岂沉沦。bù yī xiāng xióng zhǎng,lǘ lǐ qǐ chén lún。
所至比敌国,所谋类鬼神。suǒ zhì bǐ dí guó,suǒ móu lèi guǐ shén。
空室生青草,半夜回朱轮。kōng shì shēng qīng cǎo,bàn yè huí zhū lún。
走死地如骛,藏活士匪亲。zǒu sǐ dì rú wù,cáng huó shì fěi qīn。
一诺成泰岱,千金化纤尘。yī nuò chéng tài dài,qiān jīn huà xiān chén。
权可移卿相,貌不如中人。quán kě yí qīng xiāng,mào bù rú zhōng rén。
犹闻侠骨香,千年事若新。yóu wén xiá gǔ xiāng,qiān nián shì ruò xīn。

杂咏十首渔父

张元凯

有鷕两雉鸣,彩彩好羽仪。yǒu yǎo liǎng zhì míng,cǎi cǎi hǎo yǔ yí。
挟弹东邻子,潜睨如蹲狸。xié dàn dōng lín zi,qián nì rú dūn lí。
一发得其雄,再发并其雌。yī fā dé qí xióng,zài fā bìng qí cí。
洒血平芜间,赳赳过水湄。sǎ xuè píng wú jiān,jiū jiū guò shuǐ méi。
微物不充鼎,凭高一扬眉。wēi wù bù chōng dǐng,píng gāo yī yáng méi。
结束驰前山,射杀子母麋。jié shù chí qián shān,shè shā zi mǔ mí。
丈夫飞食肉,肯饱藿与葵。zhàng fū fēi shí ròu,kěn bǎo huò yǔ kuí。
所志猎沙场,好生亦何为。suǒ zhì liè shā chǎng,hǎo shēng yì hé wèi。

杂咏十首渔父

张元凯

李广不得志,屏居蓝田间。lǐ guǎng bù dé zhì,píng jū lán tián jiān。
大荒久尘埃,猿臂日闲闲,高秋偶会猎,白额藏草菅。dà huāng jiǔ chén āi,yuán bì rì xián xián,gāo qiū ǒu huì liè,bái é cáng cǎo jiān。
咆哮应弦倒,单车负以还。páo xiāo yīng xián dào,dān chē fù yǐ hái。
烹之侑斗酒,鞟也何斑斑。pēng zhī yòu dòu jiǔ,kuò yě hé bān bān。
卒史北平来,为言兵入关。zú shǐ běi píng lái,wèi yán bīng rù guān。
天子思飞将,趣装出南山。tiān zi sī fēi jiāng,qù zhuāng chū nán shān。
此时灞陵尉,已醒多愁颜。cǐ shí bà líng wèi,yǐ xǐng duō chóu yán。

杂咏十首渔父

张元凯

春日喜载阳,原隰绿草稠。chūn rì xǐ zài yáng,yuán xí lǜ cǎo chóu。
牧子驱其群,迟回上高丘。mù zi qū qí qún,chí huí shàng gāo qiū。
乱入苦竹冈,降饮浅水洲。luàn rù kǔ zhú gāng,jiàng yǐn qiǎn shuǐ zhōu。
相聚不相触,众耳湿湿柔。xiāng jù bù xiāng chù,zhòng ěr shī shī róu。
犉者洁可怜,骑之前村游。chún zhě jié kě lián,qí zhī qián cūn yóu。
睡来吹芦管,饥则饭乾糇。shuì lái chuī lú guǎn,jī zé fàn qián hóu。
老牯道傍喘,主人见且忧。lǎo gǔ dào bàng chuǎn,zhǔ rén jiàn qiě yōu。
此是丞相责,莫漫棰苍头。cǐ shì chéng xiāng zé,mò màn chuí cāng tóu。

杂咏十首渔父

张元凯

公孙牧豕时,种种已华颠。gōng sūn mù shǐ shí,zhǒng zhǒng yǐ huá diān。
伟身著短衣,昂首持长鞭。wěi shēn zhù duǎn yī,áng shǒu chí zhǎng biān。
涂附困泥中,白蹢涉菑田。tú fù kùn ní zhōng,bái dí shè zāi tián。
野乌饥萃止,辨色俱尚玄。yě wū jī cuì zhǐ,biàn sè jù shàng xuán。
穷年逐什一,形秽莫可捐。qióng nián zhú shén yī,xíng huì mò kě juān。
忽乘风云会,光华遍九天。hū chéng fēng yún huì,guāng huá biàn jiǔ tiān。
群豕化神龙,洿池变灵渊。qún shǐ huà shén lóng,wū chí biàn líng yuān。
丈夫此身在,何愁屯与邅。zhàng fū cǐ shēn zài,hé chóu tún yǔ zhān。

闺词十二首

张元凯

昨日书到家,知君在天涯。zuó rì shū dào jiā,zhī jūn zài tiān yá。
问妾近颜色,为报如荷花。wèn qiè jìn yán sè,wèi bào rú hé huā。
君若归来易,荷花露下媚。jūn ruò guī lái yì,hé huā lù xià mèi。
君若归来难,荷花霜后残。jūn ruò guī lái nán,hé huā shuāng hòu cán。

闺词十二首

张元凯

捣衣声不乱,捣衣情自深。dǎo yī shēng bù luàn,dǎo yī qíng zì shēn。
秋风一夕起,闺中同此音。qiū fēng yī xī qǐ,guī zhōng tóng cǐ yīn。
妾捣君不闻,天涯自有砧。qiè dǎo jūn bù wén,tiān yá zì yǒu zhēn。
也应如妾捣,为妾捣君心。yě yīng rú qiè dǎo,wèi qiè dǎo jūn xīn。

闺词十二首

张元凯

去年折柳条,送君木兰桡。qù nián zhé liǔ tiáo,sòng jūn mù lán ráo。
今年折柳条,泪尽万里桥。jīn nián zhé liǔ tiáo,lèi jǐn wàn lǐ qiáo。
何时守故土,双栖学鹪鹩。hé shí shǒu gù tǔ,shuāng qī xué jiāo liáo。
同见柳华盛,同见柳叶凋。tóng jiàn liǔ huá shèng,tóng jiàn liǔ yè diāo。

闺词十二首

张元凯

忆昔初嫁君,明珠照绿云。yì xī chū jià jūn,míng zhū zhào lǜ yún。
今日君离别,飞蓬乱不结。jīn rì jūn lí bié,fēi péng luàn bù jié。
忘我久食贫,游赵复游秦。wàng wǒ jiǔ shí pín,yóu zhào fù yóu qín。
秦人未逐客,安能返乡国。qín rén wèi zhú kè,ān néng fǎn xiāng guó。

闺词十二首

张元凯

思君劳梦寐,梦君归故园。sī jūn láo mèng mèi,mèng jūn guī gù yuán。
俨然乘驷马,衣上绣双鹓。yǎn rán chéng sì mǎ,yī shàng xiù shuāng yuān。
容华异昔日,冠盖盈前轩。róng huá yì xī rì,guān gài yíng qián xuān。
觉来心独喜,起对高堂言。jué lái xīn dú xǐ,qǐ duì gāo táng yán。

闺词十二首

张元凯

琴瑟昔在御,莫不静而好。qín sè xī zài yù,mò bù jìng ér hǎo。
自君久别离,房栊生青草。zì jūn jiǔ bié lí,fáng lóng shēng qīng cǎo。
弹琴无知音,调瑟多苦心。dàn qín wú zhī yīn,diào sè duō kǔ xīn。
弦繁曲亦乱,月落花阴阴。xián fán qū yì luàn,yuè luò huā yīn yīn。

闺词十二首

张元凯

临别牵人衣,紫骝门前嘶。lín bié qiān rén yī,zǐ liú mén qián sī。
倏忽袂已分,紫骝嘶不闻。shū hū mèi yǐ fēn,zǐ liú sī bù wén。
去去踏芳草,相亲在远道。qù qù tà fāng cǎo,xiāng qīn zài yuǎn dào。
坐叹容华妍,不如紫骝好。zuò tàn róng huá yán,bù rú zǐ liú hǎo。