古诗词

竹枝歌二首

张元凯

水落寒江露钓矶,春时去路已全非。shuǐ luò hán jiāng lù diào jī,chūn shí qù lù yǐ quán fēi。
郎今无那舟行远,匹马先从间道归。láng jīn wú nà zhōu xíng yuǎn,pǐ mǎ xiān cóng jiān dào guī。

张元凯

明苏州吴县人,字左虞。少习《毛诗》。以世职为苏州卫指挥,督运漕粮北上,有功不得叙,自免归。悒悒不得志,以酒自放,酒酣谈天下事,慷慨风发。工诗,有《伐檀斋集》。 张元凯的作品>>

猜您喜欢

横塘逢钱功甫同泛湖上功甫作歌为赠率尔酬之

张元凯

横塘十里青山转,太湖秋水明如练。héng táng shí lǐ qīng shān zhuǎn,tài hú qiū shuǐ míng rú liàn。
菱歌才起眠鸥惊,蘋花尽落游鱼见。líng gē cái qǐ mián ōu jīng,píng huā jǐn luò yóu yú jiàn。
兰叶浮来五两轻,葡萄一斛偏能盈。lán yè fú lái wǔ liǎng qīng,pú táo yī hú piān néng yíng。
缩项槎头银片阔,巨螯盘里珊瑚横。suō xiàng chá tóu yín piàn kuò,jù áo pán lǐ shān hú héng。
船窗乱扑芙蓉绿,鸬鹚杓泛清于玉。chuán chuāng luàn pū fú róng lǜ,lú cí biāo fàn qīng yú yù。
一歌杜甫渼陂行,再歌李白乌栖曲。yī gē dù fǔ měi bēi xíng,zài gē lǐ bái wū qī qū。
临流击楫烟云开,欲倾李杜平生怀。lín liú jī jí yān yún kāi,yù qīng lǐ dù píng shēng huái。
相逢龊龊莫可语,眼中唯见钱生来。xiāng féng chuò chuò mò kě yǔ,yǎn zhōng wéi jiàn qián shēng lái。
钱生谓我才情丽,鹔鹴裘上春霞曳。qián shēng wèi wǒ cái qíng lì,sù shuāng qiú shàng chūn xiá yè。
何为执戟风尘中,折腰十载青衫敝。hé wèi zhí jǐ fēng chén zhōng,zhé yāo shí zài qīng shān bì。
子言亹亹真慨慷,丈夫无泪沾衣裳。zi yán wěi wěi zhēn kǎi kāng,zhàng fū wú lèi zhān yī shang。
湖波万顷峰七十,与子携手同翱翔。hú bō wàn qǐng fēng qī shí,yǔ zi xié shǒu tóng áo xiáng。
楞伽精舍翠微里,松篁绕屋花盈几。léng gā jīng shě cuì wēi lǐ,sōng huáng rào wū huā yíng jǐ。
支郎却喜许询至,旋开香积醍醐美。zhī láng què xǐ xǔ xún zhì,xuán kāi xiāng jī tí hú měi。
夕阳明灭水上飞,千山尽紫光湿衣。xī yáng míng miè shuǐ shàng fēi,qiān shān jǐn zǐ guāng shī yī。
空门旷寂且高卧,城郭偪促毋庸归。kōng mén kuàng jì qiě gāo wò,chéng guō bī cù wú yōng guī。
君不见初月一痕五湖渺,馆娃镜里蛾眉巧。jūn bù jiàn chū yuè yī hén wǔ hú miǎo,guǎn wá jìng lǐ é méi qiǎo。
又不见吴山落木秋风急,越来溪上戈船入。yòu bù jiàn wú shān luò mù qiū fēng jí,yuè lái xī shàng gē chuán rù。
僣王图霸倏一时,故宫荒寝千年思。tiě wáng tú bà shū yī shí,gù gōng huāng qǐn qiān nián sī。
黍离麛鹿宛然在,夫差勾践争何为。shǔ lí mí lù wǎn rán zài,fū chà gōu jiàn zhēng hé wèi。
子怀和璧徒美好,我非石人不耐老。zi huái hé bì tú měi hǎo,wǒ fēi shí rén bù nài lǎo。
歌凤狂言只自嗤,雕虫小技安足道。gē fèng kuáng yán zhǐ zì chī,diāo chóng xiǎo jì ān zú dào。
但须日饮三千钟,颓然醉倒万事空。dàn xū rì yǐn sān qiān zhōng,tuí rán zuì dào wàn shì kōng。
醒来孤岭发长啸,一声惊落天高鸿。xǐng lái gū lǐng fā zhǎng xiào,yī shēng jīng luò tiān gāo hóng。

阳山顾生愿甫赠我长歌颇过推与乃述怀志答

张元凯

男儿七尺期自爱,要令姓字千秋在。nán ér qī chǐ qī zì ài,yào lìng xìng zì qiān qiū zài。
不然草木与同腐,富贵纷华何足数。bù rán cǎo mù yǔ tóng fǔ,fù guì fēn huá hé zú shù。
吾家骠骑从文皇,赏延带砺山河长。wú jiā biāo qí cóng wén huáng,shǎng yán dài lì shān hé zhǎng。
谁知后世贱介胄,虫沙猿鹤无低昂。shuí zhī hòu shì jiàn jiè zhòu,chóng shā yuán hè wú dī áng。
吾生久拼弃五斗,无奈嗷嗷啼八口。wú shēng jiǔ pīn qì wǔ dòu,wú nài áo áo tí bā kǒu。
身沾寸禄为人役,手持破斧门挂席。shēn zhān cùn lù wèi rén yì,shǒu chí pò fǔ mén guà xí。
逐队随行公府间,缁尘赤汗难为颜。zhú duì suí xíng gōng fǔ jiān,zī chén chì hàn nán wèi yán。
借人瘦马风吹倒,传家旧芾屋漏殷。jiè rén shòu mǎ fēng chuī dào,chuán jiā jiù fèi wū lòu yīn。
首如飞蓬色如土,傍人犹妒蛾眉妩。shǒu rú fēi péng sè rú tǔ,bàng rén yóu dù é méi wǔ。
以兹贝锦耀空幻,屏居寂寂南山涧。yǐ zī bèi jǐn yào kōng huàn,píng jū jì jì nán shān jiàn。
阴符在匣羞与传,父书剩有毛苌编。yīn fú zài xiá xiū yǔ chuán,fù shū shèng yǒu máo cháng biān。
皎月流辉照白雪,飞泉疏越鸣朱弦。jiǎo yuè liú huī zhào bái xuě,fēi quán shū yuè míng zhū xián。
虽然踉蹡人间弃,但言风雅心如醉。suī rán liáng qiāng rén jiān qì,dàn yán fēng yǎ xīn rú zuì。
乍来破产聊自放,青山啸傲常无恙。zhà lái pò chǎn liáo zì fàng,qīng shān xiào ào cháng wú yàng。
江东复生顾虎头,自云痴绝无所求。jiāng dōng fù shēng gù hǔ tóu,zì yún chī jué wú suǒ qiú。
徙倚沧浪赓孺子,拍浮绿酒歌张侯。xǐ yǐ cāng làng gēng rú zi,pāi fú lǜ jiǔ gē zhāng hóu。
贫交廿载真尔汝,何事长歌太称许。pín jiāo niàn zài zhēn ěr rǔ,hé shì zhǎng gē tài chēng xǔ。
谓我斯名堪不朽,敝帚千金良可丑。wèi wǒ sī míng kān bù xiǔ,bì zhǒu qiān jīn liáng kě chǒu。
吁嗟发短心则长,敦诗说礼聊自藏。xū jiē fā duǎn xīn zé zhǎng,dūn shī shuō lǐ liáo zì cáng。
攀援今人身徒瘁,尚论古人口亦香。pān yuán jīn rén shēn tú cuì,shàng lùn gǔ rén kǒu yì xiāng。
君不见扬家子云老执戟,至今玄草光生白。jūn bù jiàn yáng jiā zi yún lǎo zhí jǐ,zhì jīn xuán cǎo guāng shēng bái。
又不见湘累沉浮在鱼腹,世间离骚比珠玉。yòu bù jiàn xiāng lèi chén fú zài yú fù,shì jiān lí sāo bǐ zhū yù。
毋论鹖士与波臣,日月文章万古新。wú lùn hé shì yǔ bō chén,rì yuè wén zhāng wàn gǔ xīn。
即今青鬓不弩力,辗转白发来侵人。jí jīn qīng bìn bù nǔ lì,niǎn zhuǎn bái fā lái qīn rén。

寄宿田家偶述

张元凯

西原夕照生平陆,东皋阴阴返樵牧。xī yuán xī zhào shēng píng lù,dōng gāo yīn yīn fǎn qiáo mù。
夜行恐有醉尉呵,驱车且入田家宿。yè xíng kǒng yǒu zuì wèi hē,qū chē qiě rù tián jiā sù。
田家老翁开柴门,拥彗不解犊鼻裈。tián jiā lǎo wēng kāi chái mén,yōng huì bù jiě dú bí kūn。
青山偏近新茅屋,绿酒那嫌旧瓦盆。qīng shān piān jìn xīn máo wū,lǜ jiǔ nà xián jiù wǎ pén。
爨下一妇亦华发,豆萁乱束烹枯鳜。cuàn xià yī fù yì huá fā,dòu qí luàn shù pēng kū guì。
团圞野坐不燃藜,短檐之下多明月。tuán luán yě zuò bù rán lí,duǎn yán zhī xià duō míng yuè。
自言门户无壮丁,数亩山田久不登。zì yán mén hù wú zhuàng dīng,shù mǔ shān tián jiǔ bù dēng。
近岁徵科猛于虎,几年蓄积消如冰。jìn suì zhēng kē měng yú hǔ,jǐ nián xù jī xiāo rú bīng。
闺中有女年十四,求鬻豪家气劳悴。guī zhōng yǒu nǚ nián shí sì,qiú yù háo jiā qì láo cuì。
蛾眉换得金钱归,掌中空有明珠泪。é méi huàn dé jīn qián guī,zhǎng zhōng kōng yǒu míng zhū lèi。
不记豪家谁姓名,此儿歌舞便教成。bù jì háo jiā shuí xìng míng,cǐ ér gē wǔ biàn jiào chéng。
婉媚自能当主爱,光华漫许倾人城。wǎn mèi zì néng dāng zhǔ ài,guāng huá màn xǔ qīng rén chéng。
前年寄采宜男草,曾遣苍头向吾道。qián nián jì cǎi yí nán cǎo,céng qiǎn cāng tóu xiàng wú dào。
此中粱肉厌丘坻,忍令葵藿常不饱。cǐ zhōng liáng ròu yàn qiū chí,rěn lìng kuí huò cháng bù bǎo。
虽然儿女情自偏,不如聊且耕吾田。suī rán ér nǚ qíng zì piān,bù rú liáo qiě gēng wú tián。
以色事人岂常好,人间富贵浮云然。yǐ sè shì rén qǐ cháng hǎo,rén jiān fù guì fú yún rán。
闻之长啸斟大斗,仰见明河落高柳。wén zhī zhǎng xiào zhēn dà dòu,yǎng jiàn míng hé luò gāo liǔ。
相逢良夜一论心,别去青溪重回首。xiāng féng liáng yè yī lùn xīn,bié qù qīng xī zhòng huí shǒu。

送蒋邦士守备江藩

张元凯

君不见淮阴侯,绛灌为伍恒自羞。jūn bù jiàn huái yīn hóu,jiàng guàn wèi wǔ héng zì xiū。
又不见灌将军,武安怠骜若罔闻。yòu bù jiàn guàn jiāng jūn,wǔ ān dài ào ruò wǎng wén。
男儿七尺不易生,要令千载知其名。nán ér qī chǐ bù yì shēng,yào lìng qiān zài zhī qí míng。
吾今困处蓬蒿室,寸心烱烱无人识。wú jīn kùn chù péng hāo shì,cùn xīn jiǒng jiǒng wú rén shí。
东邻少年何琐尾,西家老子生儿齿。dōng lín shǎo nián hé suǒ wěi,xī jiā lǎo zi shēng ér chǐ。
潦倒生平那可论,区区唯有蒋侯耳。lǎo dào shēng píng nà kě lùn,qū qū wéi yǒu jiǎng hóu ěr。
蒋侯能诵孙吴篇,猿臂善开五石弦。jiǎng hóu néng sòng sūn wú piān,yuán bì shàn kāi wǔ shí xián。
从来未肯畏强御,片言可以服文吏。cóng lái wèi kěn wèi qiáng yù,piàn yán kě yǐ fú wén lì。
毕竟二千石,不揽卫尉权。bì jìng èr qiān shí,bù lǎn wèi wèi quán。
能作吴军气,终令赵璧全。néng zuò wú jūn qì,zhōng lìng zhào bì quán。
遂尔声名满人口,量移远驻江之右。suì ěr shēng míng mǎn rén kǒu,liàng yí yuǎn zhù jiāng zhī yòu。
江头送别试雕弓,杨叶穿来当折柳。jiāng tóu sòng bié shì diāo gōng,yáng yè chuān lái dāng zhé liǔ。
西风吹落满地霜,晨驱匹马上河梁。xī fēng chuī luò mǎn dì shuāng,chén qū pǐ mǎ shàng hé liáng。
宝刀脱赠泣数行,英雄事业谁能当。bǎo dāo tuō zèng qì shù xíng,yīng xióng shì yè shuí néng dāng。
壮心寂寞何为乎,送君慷慨歌乌乌。zhuàng xīn jì mò hé wèi hū,sòng jūn kāng kǎi gē wū wū。

送谢芝玉转饷北上

张元凯

谢侯年来半白头,何为又作燕京游。xiè hóu nián lái bàn bái tóu,hé wèi yòu zuò yàn jīng yóu。
张生久乏资身策,厌向人间送行客。zhāng shēng jiǔ fá zī shēn cè,yàn xiàng rén jiān sòng xíng kè。
冰满关河雪满山,持觞欲饮风吹寒。bīng mǎn guān hé xuě mǎn shān,chí shāng yù yǐn fēng chuī hán。
貂裘揽挈惨无语,叹息离人行路难。diāo qiú lǎn qiè cǎn wú yǔ,tàn xī lí rén xíng lù nán。
年光寂寂流如电,愈见江河成世变。nián guāng jì jì liú rú diàn,yù jiàn jiāng hé chéng shì biàn。
君在行间三十年,由来吾辈人人贱。jūn zài xíng jiān sān shí nián,yóu lái wú bèi rén rén jiàn。
丈夫所志在雄飞,安能雌伏情依依。zhàng fū suǒ zhì zài xióng fēi,ān néng cí fú qíng yī yī。
周王大发钜桥粟,伯夷甘守空山薇。zhōu wáng dà fā jù qiáo sù,bó yí gān shǒu kōng shān wēi。
人各自有志,士也难再辱。rén gè zì yǒu zhì,shì yě nán zài rǔ。
纵谓时乎肯复来,安能长受人羁束。zòng wèi shí hū kěn fù lái,ān néng zhǎng shòu rén jī shù。
南山之趾北山头,白云片片还相留。nán shān zhī zhǐ běi shān tóu,bái yún piàn piàn hái xiāng liú。
即看明世无真隐,何事秦时有故侯。jí kàn míng shì wú zhēn yǐn,hé shì qín shí yǒu gù hóu。
愿君不负青山约,且执牙筹算行橐。yuàn jūn bù fù qīng shān yuē,qiě zhí yá chóu suàn xíng tuó。
黄金留作买山资,莫向长安乞官爵。huáng jīn liú zuò mǎi shān zī,mò xiàng zhǎng ān qǐ guān jué。
吾先蹑屩深山中,君归定访山人踪。wú xiān niè juē shēn shān zhōng,jūn guī dìng fǎng shān rén zōng。
看君白发增几许,抚掌大笑沧溟空。kàn jūn bái fā zēng jǐ xǔ,fǔ zhǎng dà xiào cāng míng kōng。

尧峰山清晖轩落成送楞伽寺弘上人归隐且见余志

张元凯

尧峰古刹连翠微,黄茅盖殿白板扉。yáo fēng gǔ shā lián cuì wēi,huáng máo gài diàn bái bǎn fēi。
鸟窠蟒窟僧住少,只馀山水含清晖。niǎo kē mǎng kū sēng zhù shǎo,zhǐ yú shān shuǐ hán qīng huī。
楞伽山中大弟子,偶来飞锡披荆枳。léng gā shān zhōng dà dì zi,ǒu lái fēi xī pī jīng zhǐ。
石头路滑雪纷纷,却遇庞家老居士。shí tóu lù huá xuě fēn fēn,què yù páng jiā lǎo jū shì。
相期岩下种青莲,懒乞人间造业钱。xiāng qī yán xià zhǒng qīng lián,lǎn qǐ rén jiān zào yè qián。
无金布地不著想,有珠系衣且自捐。wú jīn bù dì bù zhù xiǎng,yǒu zhū xì yī qiě zì juān。
一袈裟地无十笏,绵蕞草构为禅室。yī jiā shā dì wú shí hù,mián zuì cǎo gòu wèi chán shì。
松麈蒲团日日闲,黄花翠竹纤纤出。sōng zhǔ pú tuán rì rì xián,huáng huā cuì zhú xiān xiān chū。
本来无住亦无生,究竟何能识净因。běn lái wú zhù yì wú shēng,jiū jìng hé néng shí jìng yīn。
且将清澈宝云井,作供灯光华鬘身。qiě jiāng qīng chè bǎo yún jǐng,zuò gōng dēng guāng huá mán shēn。
涧底流泉鸣不止,峰头朗月恒如此。jiàn dǐ liú quán míng bù zhǐ,fēng tóu lǎng yuè héng rú cǐ。
蝴蝶浮生梦已醒,莲花事业心如水。hú dié fú shēng mèng yǐ xǐng,lián huā shì yè xīn rú shuǐ。
般若慈航咫尺间,菩提高树岂难攀。bān ruò cí háng zhǐ chǐ jiān,pú tí gāo shù qǐ nán pān。
愿留白足常为伴,未许黄梅便出山。yuàn liú bái zú cháng wèi bàn,wèi xǔ huáng méi biàn chū shān。

客舍答顾愿甫

张元凯

燕京八月青霜飞,秦庭客子悲无衣。yàn jīng bā yuè qīng shuāng fēi,qín tíng kè zi bēi wú yī。
千里故人一书札,问我式微何不归。qiān lǐ gù rén yī shū zhá,wèn wǒ shì wēi hé bù guī。
驰驱失路汗无血,纵横计尽徒存舌。chí qū shī lù hàn wú xuè,zòng héng jì jǐn tú cún shé。
三秋雨散金错囊,十年苔绣芙蓉铁。sān qiū yǔ sàn jīn cuò náng,shí nián tái xiù fú róng tiě。
但愿铩羽归故山,将雏栖息藩篱间。dàn yuàn shā yǔ guī gù shān,jiāng chú qī xī fān lí jiān。
仰看吾国有大鸟,飞鸣有意惊人寰。yǎng kàn wú guó yǒu dà niǎo,fēi míng yǒu yì jīng rén huán。

初春与客即事

张元凯

霏微细雨生湖滨,门前柳色朝朝新。fēi wēi xì yǔ shēng hú bīn,mén qián liǔ sè cháo cháo xīn。
芳草能留远游客,黄鹂似报江南春。fāng cǎo néng liú yuǎn yóu kè,huáng lí shì bào jiāng nán chūn。
杏子花开好颜色,施朱著粉谁为饰。xìng zi huā kāi hǎo yán sè,shī zhū zhù fěn shuí wèi shì。
嫣然疑是东家妹,乍来窥我墙头立。yān rán yí shì dōng jiā mèi,zhà lái kuī wǒ qiáng tóu lì。
似与东风旧有情,相逢沽酒阖闾城。shì yǔ dōng fēng jiù yǒu qíng,xiāng féng gū jiǔ hé lǘ chéng。
婆娑且就垆头醉,慷慨谁论世上名。pó suō qiě jiù lú tóu zuì,kāng kǎi shuí lùn shì shàng míng。

喜谢侯相过

张元凯

夫差城中车与马,扬扬谁识衡门下。fū chà chéng zhōng chē yǔ mǎ,yáng yáng shuí shí héng mén xià。
安石能来问许询,相逢绝少元规尘。ān shí néng lái wèn xǔ xún,xiāng féng jué shǎo yuán guī chén。
直钩共把沧浪钓,开口且向青天啸。zhí gōu gòng bǎ cāng làng diào,kāi kǒu qiě xiàng qīng tiān xiào。
东邻杏花方嫣然,柳条才可胜春烟。dōng lín xìng huā fāng yān rán,liǔ tiáo cái kě shèng chūn yān。
床头禄米储一斛,换酒堪直三千钱。chuáng tóu lù mǐ chǔ yī hú,huàn jiǔ kān zhí sān qiān qián。

寒食限韵作

张元凯

阖闾风土不禁火,绿水城边碧油舸。hé lǘ fēng tǔ bù jìn huǒ,lǜ shuǐ chéng biān bì yóu gě。
屡逢蹴鞠踏花茵,时见秋千乱云朵。lǚ féng cù jū tà huā yīn,shí jiàn qiū qiān luàn yún duǒ。
金莲点点步底生,鸳鸯彩彩缠头亸。jīn lián diǎn diǎn bù dǐ shēng,yuān yāng cǎi cǎi chán tóu duǒ。
越女曾为吴馆娃,周郎只合留江左。yuè nǚ céng wèi wú guǎn wá,zhōu láng zhǐ hé liú jiāng zuǒ。
前溪桃树隔垂杨,仿佛红妆隐青琐。qián xī táo shù gé chuí yáng,fǎng fú hóng zhuāng yǐn qīng suǒ。

枫桥与送者别

张元凯

枫桥秋水绿无涯,枫叶满树红于花。fēng qiáo qiū shuǐ lǜ wú yá,fēng yè mǎn shù hóng yú huā。
万里之行才十里,阖闾城头尚堪指。wàn lǐ zhī xíng cái shí lǐ,hé lǘ chéng tóu shàng kān zhǐ。
游子尊前泪湿衣,离心已逐片帆飞。yóu zi zūn qián lèi shī yī,lí xīn yǐ zhú piàn fān fēi。
酒酣不识身为客,意欲元同送者归。jiǔ hān bù shí shēn wèi kè,yì yù yuán tóng sòng zhě guī。

扬州春眺即事

张元凯

紫萸村边扬子湾,黄公垆头使者关。zǐ yú cūn biān yáng zi wān,huáng gōng lú tóu shǐ zhě guān。
舟楫远通淮北水,楼台近见江南山。zhōu jí yuǎn tōng huái běi shuǐ,lóu tái jìn jiàn jiāng nán shān。
高冈百尺临官渡,浮烟不尽斜阳暮。gāo gāng bǎi chǐ lín guān dù,fú yān bù jǐn xié yáng mù。
前朝杨柳几株存,寒鸦飞尽芜城路。qián cháo yáng liǔ jǐ zhū cún,hán yā fēi jǐn wú chéng lù。

客堂秋夕

张元凯

高梧百尺入云凉,清水一池生月光。gāo wú bǎi chǐ rù yún liáng,qīng shuǐ yī chí shēng yuè guāng。
秋夜初长客不寐,坐听砧声思故乡。qiū yè chū zhǎng kè bù mèi,zuò tīng zhēn shēng sī gù xiāng。
明河辗转天欲曙,寒螀唧唧犹自语。míng hé niǎn zhuǎn tiān yù shǔ,hán jiāng jī jī yóu zì yǔ。
挈衣起写故乡书,明日关河雁南去。qiè yī qǐ xiě gù xiāng shū,míng rì guān hé yàn nán qù。

新丰主人

张元凯

新丰主人邯郸妇,依然卖酒三河口。xīn fēng zhǔ rén hán dān fù,yī rán mài jiǔ sān hé kǒu。
芬芳芍药气如兰,潋滟葡萄绿于柳。fēn fāng sháo yào qì rú lán,liàn yàn pú táo lǜ yú liǔ。
东风日日飞轻尘,游子年年只问津。dōng fēng rì rì fēi qīng chén,yóu zi nián nián zhǐ wèn jīn。
迟回立马门前客,曾是垆头醉卧人。chí huí lì mǎ mén qián kè,céng shì lú tóu zuì wò rén。

短歌行赠王四丈赡美

张元凯

男儿何必纡朱紫,但令布素恒如此。nán ér hé bì yū zhū zǐ,dàn lìng bù sù héng rú cǐ。
又何必侈金帛,所贵人生在意适。yòu hé bì chǐ jīn bó,suǒ guì rén shēng zài yì shì。
琅琊群从鸾与凰,上林太液纷翱翔。láng yá qún cóng luán yǔ huáng,shàng lín tài yè fēn áo xiáng。
第四偶然恋桑梓,羽毛楚楚口吻香。dì sì ǒu rán liàn sāng zǐ,yǔ máo chǔ chǔ kǒu wěn xiāng。
白眉未尝结青鬓,未遽霜海燕双栖。bái méi wèi cháng jié qīng bìn,wèi jù shuāng hǎi yàn shuāng qī。
绕梁语芙蓉,一照满镜芳。rào liáng yǔ fú róng,yī zhào mǎn jìng fāng。
千金鹔鹴裘易解,日醉鹦鹉杯难忘。qiān jīn sù shuāng qiú yì jiě,rì zuì yīng wǔ bēi nán wàng。
司马才遗中人产,对人无奈多青眼。sī mǎ cái yí zhōng rén chǎn,duì rén wú nài duō qīng yǎn。
沙田种秫久不登,座客犹夸识信陵。shā tián zhǒng shú jiǔ bù dēng,zuò kè yóu kuā shí xìn líng。
平生倜傥无嚅嗫,沾沾聊自喜任侠。píng shēng tì tǎng wú rú niè,zhān zhān liáo zì xǐ rèn xiá。
余生落魄数数奇,十年归隐南山猎。yú shēng luò pò shù shù qí,shí nián guī yǐn nán shān liè。
无端痛饮白玉浆,有时脱赠莲花铗。wú duān tòng yǐn bái yù jiāng,yǒu shí tuō zèng lián huā jiá。
每承然诺肝胆倾,岂是论交在眉睫。měi chéng rán nuò gān dǎn qīng,qǐ shì lùn jiāo zài méi jié。
跻彼弇山堂,友于花萼尊俎光。jī bǐ yǎn shān táng,yǒu yú huā è zūn zǔ guāng。
再过娄水宅,彩衣戏舞娱头白。zài guò lóu shuǐ zhái,cǎi yī xì wǔ yú tóu bái。
人见颓然醉花月,不识人伦自尔能昭揭。rén jiàn tuí rán zuì huā yuè,bù shí rén lún zì ěr néng zhāo jiē。
人见生平曳纨绮,不识穷交可以托妻子。rén jiàn shēng píng yè wán qǐ,bù shí qióng jiāo kě yǐ tuō qī zi。
谷风再赋友道凉,吴侬情逐云飞扬。gǔ fēng zài fù yǒu dào liáng,wú nóng qíng zhú yún fēi yáng。
三秋门前正罗雀,一卧肘后生垂杨。sān qiū mén qián zhèng luó què,yī wò zhǒu hòu shēng chuí yáng。
不有君来破岑寂,翟公自署徒慨慷。bù yǒu jūn lái pò cén jì,dí gōng zì shǔ tú kǎi kāng。
眼中石交竟谁是,酒酣击筑天苍苍。yǎn zhōng shí jiāo jìng shuí shì,jiǔ hān jī zhù tiān cāng cāng。