古诗词

次韵李圣和寒食郊居二首

刘挚

林梢黄绿野禽鸣,泱漭春阳泛地平。lín shāo huáng lǜ yě qín míng,yāng mǎng chūn yáng fàn dì píng。
禁火人家甘冷淡,浴蚕天气趁清明。jìn huǒ rén jiā gān lěng dàn,yù cán tiān qì chèn qīng míng。
谁将马络寻春去,独佩诗囊傍水行。shuí jiāng mǎ luò xún chūn qù,dú pèi shī náng bàng shuǐ xíng。
稚女弄花田叟醉,笑歌真是太平声。zhì nǚ nòng huā tián sǒu zuì,xiào gē zhēn shì tài píng shēng。

刘挚

宋永静军东光人,字莘老。仁宗嘉祐中进士。以荐召试,补馆阁校勘。迁监察御史里行,屡上疏反对新法,谪监衡州盐仓。神宗元丰中除右司郎中,知滑州。哲宗立,召为吏部郎中,擢侍御史,劾新党并罢常平、免役法。拜尚书右丞,累迁右仆射。以言官劾其援引私党等,罢知郓州。哲宗亲政,连贬新州安置。有《忠肃集》。 刘挚的作品>>

猜您喜欢

虎枕

刘挚

耒阳得奇枕,状比猛兽姿。lěi yáng dé qí zhěn,zhuàng bǐ měng shòu zī。
呀吻目睛转,中有机纽施。ya wěn mù jīng zhuǎn,zhōng yǒu jī niǔ shī。
持须世所戒,羊质还可嗤。chí xū shì suǒ jiè,yáng zhì hái kě chī。
莫作邯郸想,曲肱吾所师。mò zuò hán dān xiǎng,qū gōng wú suǒ shī。
151«567891011