古诗词

老子画象

刘挚

敝周僿于文,老子谈大道。bì zhōu sài yú wén,lǎo zi tán dà dào。
仁义已末流,体法固行潦。rén yì yǐ mò liú,tǐ fǎ gù xíng lǎo。
虚无抱玄珠,清净为至宝。xū wú bào xuán zhū,qīng jìng wèi zhì bǎo。
掊斗息群竞,死圣止大盗。póu dòu xī qún jìng,sǐ shèng zhǐ dà dào。
谓可愚斯民,狂澜复既倒。wèi kě yú sī mín,kuáng lán fù jì dào。
不知世大变,万伪火就燥。bù zhī shì dà biàn,wàn wěi huǒ jiù zào。
欲以区区言,反俗入羲昊。yù yǐ qū qū yán,fǎn sú rù xī hào。
浑沦五千言,道德何浩浩。hún lún wǔ qiān yán,dào dé hé hào hào。
汉尝求其说,施用未深造。hàn cháng qiú qí shuō,shī yòng wèi shēn zào。
衣食已有滋,烦苛以能扫。yī shí yǐ yǒu zī,fán kē yǐ néng sǎo。
惜哉衰世士,学术失探讨。xī zāi shuāi shì shì,xué shù shī tàn tǎo。
流而为刑名,惨礉极枯槁。liú ér wèi xíng míng,cǎn hé jí kū gǎo。
但见多申韩,举皆罪黄老。dàn jiàn duō shēn hán,jǔ jiē zuì huáng lǎo。
圣人无常师,有善取舆皂。shèng rén wú cháng shī,yǒu shàn qǔ yú zào。
问礼固有然,谁谓孔徒小。wèn lǐ gù yǒu rán,shuí wèi kǒng tú xiǎo。
遗貌知是非,君无论丑好。yí mào zhī shì fēi,jūn wú lùn chǒu hǎo。

刘挚

宋永静军东光人,字莘老。仁宗嘉祐中进士。以荐召试,补馆阁校勘。迁监察御史里行,屡上疏反对新法,谪监衡州盐仓。神宗元丰中除右司郎中,知滑州。哲宗立,召为吏部郎中,擢侍御史,劾新党并罢常平、免役法。拜尚书右丞,累迁右仆射。以言官劾其援引私党等,罢知郓州。哲宗亲政,连贬新州安置。有《忠肃集》。 刘挚的作品>>

猜您喜欢

虎枕

刘挚

耒阳得奇枕,状比猛兽姿。lěi yáng dé qí zhěn,zhuàng bǐ měng shòu zī。
呀吻目睛转,中有机纽施。ya wěn mù jīng zhuǎn,zhōng yǒu jī niǔ shī。
持须世所戒,羊质还可嗤。chí xū shì suǒ jiè,yáng zhì hái kě chī。
莫作邯郸想,曲肱吾所师。mò zuò hán dān xiǎng,qū gōng wú suǒ shī。
151«567891011