古诗词

今古路

刘敞

出门道路多,纵横不可测。chū mén dào lù duō,zòng héng bù kě cè。
我今欲远行,须问曾行客。wǒ jīn yù yuǎn xíng,xū wèn céng xíng kè。
徐徐逢路人,借问青松侧。xú xú féng lù rén,jiè wèn qīng sōng cè。
客曰今何往,答之游京国。kè yuē jīn hé wǎng,dá zhī yóu jīng guó。
客乃指要路,而言行有益。kè nǎi zhǐ yào lù,ér yán xíng yǒu yì。
古路虽大道,不如今路直。gǔ lù suī dà dào,bù rú jīn lù zhí。
但行今人路,犹如假羽翼。dàn xíng jīn rén lù,yóu rú jiǎ yǔ yì。
彼客别我去,独自踌躇立。bǐ kè bié wǒ qù,dú zì chóu chú lì。
为见今古路,信乃无差忒。wèi jiàn jīn gǔ lù,xìn nǎi wú chà tè。
今路足轮蹄,古路多荆棘。jīn lù zú lún tí,gǔ lù duō jīng jí。
欲行今人路,恐背古人迹。yù xíng jīn rén lù,kǒng bèi gǔ rén jì。
欲行古人路,今人笑迂僻。yù xíng gǔ rén lù,jīn rén xiào yū pì。
又拟不出门,奈何饥寒逼。yòu nǐ bù chū mén,nài hé jī hán bī。
哀哀此时路,悠悠苍天色。āi āi cǐ shí lù,yōu yōu cāng tiān sè。
不避今人嫌,路须行古陌。bù bì jīn rén xián,lù xū xíng gǔ mò。
古陌虽然远,且保无蹶失。gǔ mò suī rán yuǎn,qiě bǎo wú jué shī。
勉哉自勉哉,前去难云适。miǎn zāi zì miǎn zāi,qián qù nán yún shì。
不获见杨朱,万古凝愁魄。bù huò jiàn yáng zhū,wàn gǔ níng chóu pò。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

和圣俞逢卖梅花五首

刘敞

安得繁英种满园,风前月下共方樽。ān dé fán yīng zhǒng mǎn yuán,fēng qián yuè xià gòng fāng zūn。
放歌起舞浓阴里,长使清香濯醉魂。fàng gē qǐ wǔ nóng yīn lǐ,zhǎng shǐ qīng xiāng zhuó zuì hún。

和圣俞逢卖梅花五首

刘敞

可怜风雨逼流阴,无奈芳菲恼客心。kě lián fēng yǔ bī liú yīn,wú nài fāng fēi nǎo kè xīn。
暂引江南春入眼,不辞多掷袖中金。zàn yǐn jiāng nán chūn rù yǎn,bù cí duō zhì xiù zhōng jīn。

观城上梅花忆和

刘敞

城头梅树花初发,每到花前忆剡中。chéng tóu méi shù huā chū fā,měi dào huā qián yì shàn zhōng。
白水碧山应不少,与谁携手过春风。bái shuǐ bì shān yīng bù shǎo,yǔ shuí xié shǒu guò chūn fēng。

送张译归

刘敞

雪霜载涂春欲晞,江流水驻君北归。xuě shuāng zài tú chūn yù xī,jiāng liú shuǐ zhù jūn běi guī。
南方遐夐久共住,可怜不及双凫飞。nán fāng xiá xiòng jiǔ gòng zhù,kě lián bù jí shuāng fú fēi。

小园春日

刘敞

草色初新柳带长,宿烟清露湿朝阳。cǎo sè chū xīn liǔ dài zhǎng,sù yān qīng lù shī cháo yáng。
东山云起西山碧,南舍花开北舍香。dōng shān yún qǐ xī shān bì,nán shě huā kāi běi shě xiāng。

寄东平侍读叔平侍郎

刘敞

曲榭层台花木深,春风千骑盛登临。qū xiè céng tái huā mù shēn,chūn fēng qiān qí shèng dēng lín。
高山流水非无意,正得君来慰我心。gāo shān liú shuǐ fēi wú yì,zhèng dé jūn lái wèi wǒ xīn。

上巳不赴金明集招邻几谈

刘敞

楼船旗鼓扬春风,曲水浮觞一醉同。lóu chuán qí gǔ yáng chūn fēng,qū shuǐ fú shāng yī zuì tóng。
穷巷谁怜车马绝,萧条相对两衰翁。qióng xiàng shuí lián chē mǎ jué,xiāo tiáo xiāng duì liǎng shuāi wēng。

梅雨

刘敞

无穷云雾湿梅天,终日昏昏只欲眠。wú qióng yún wù shī méi tiān,zhōng rì hūn hūn zhǐ yù mián。
髀肉生圆头发白,强寻高处望山川。bì ròu shēng yuán tóu fā bái,qiáng xún gāo chù wàng shān chuān。

诏赐御书稽古两字作口号示子弟

刘敞

毛玠素屏非俗物,韩棱宝剑得龙渊。máo jiè sù píng fēi sú wù,hán léng bǎo jiàn dé lóng yuān。
谟明敢与皋陶比,稽古虚参尧舜篇。mó míng gǎn yǔ gāo táo bǐ,jī gǔ xū cān yáo shùn piān。

秋晚雨中隐几偶书寄圣俞五首

刘敞

秋云欺日不得光,西风送雨寒苍茫。qiū yún qī rì bù dé guāng,xī fēng sòng yǔ hán cāng máng。
北来鸿雁翅羽湿,那能自致凌天翔。běi lái hóng yàn chì yǔ shī,nà néng zì zhì líng tiān xiáng。

秋晚雨中隐几偶书寄圣俞五首

刘敞

如闻蛮服愚弄兵,凶酋恃险愁孤城。rú wén mán fú yú nòng bīng,xiōng qiú shì xiǎn chóu gū chéng。
军书插羽惧不急,安得良术吹天晴。jūn shū chā yǔ jù bù jí,ān dé liáng shù chuī tiān qíng。

秋晚雨中隐几偶书寄圣俞五首

刘敞

穷秋未穷草木衰,里人过半单裳衣。qióng qiū wèi qióng cǎo mù shuāi,lǐ rén guò bàn dān shang yī。
谷中吹律不可待,上天爱日何时辉。gǔ zhōng chuī lǜ bù kě dài,shàng tiān ài rì hé shí huī。

秋晚雨中隐几偶书寄圣俞五首

刘敞

我欲乘桴渡南溟,手携水伯趋蓬瀛。wǒ yù chéng fú dù nán míng,shǒu xié shuǐ bó qū péng yíng。
秋来雨多蛟蜃喜,满目愁见风涛生。qiū lái yǔ duō jiāo shèn xǐ,mǎn mù chóu jiàn fēng tāo shēng。

秋晚雨中隐几偶书寄圣俞五首

刘敞

安得独上昆仑巅,侧身常近清阳边。ān dé dú shàng kūn lún diān,cè shēn cháng jìn qīng yáng biān。
氛妖堕散昏垫解,使我目朗心萧然。fēn yāo duò sàn hūn diàn jiě,shǐ wǒ mù lǎng xīn xiāo rán。

羊角风

刘敞

我似灵鲲初化鹏,径辞北海向南溟。wǒ shì líng kūn chū huà péng,jìng cí běi hǎi xiàng nán míng。
可烦更借扶摇力,已度皋兰望紫庭。kě fán gèng jiè fú yáo lì,yǐ dù gāo lán wàng zǐ tíng。