古诗词

探春慢··孙无言徵刻予词于扬州,遥有此寄

沈谦

一树琼花,二分明月,扬州自古佳丽。yī shù qióng huā,èr fēn míng yuè,yáng zhōu zì gǔ jiā lì。
杜牧曾游,何郎不再,试问风流谁继。dù mù céng yóu,hé láng bù zài,shì wèn fēng liú shuí jì。
才子飘零尽,还喜得、词编玳瑁,知音千古寥寥,能识高山流水。cái zi piāo líng jǐn,hái xǐ dé cí biān dài mào,zhī yīn qiān gǔ liáo liáo,néng shí gāo shān liú shuǐ。
念我朱颜易老,奈江梦少花,洒笔成泪。niàn wǒ zhū yán yì lǎo,nài jiāng mèng shǎo huā,sǎ bǐ chéng lèi。
浪许金荃,羞称玉树,何处更将愁讳。làng xǔ jīn quán,xiū chēng yù shù,hé chù gèng jiāng chóu huì。
从此然脂夜,免冻了、春纤十指。cóng cǐ rán zhī yè,miǎn dòng le chūn xiān shí zhǐ。
虞生不恨,相逢竟须沉醉。yú shēng bù hèn,xiāng féng jìng xū chén zuì。

沈谦

明末清初浙江仁和人,字去矜,号东江子。明诸生。少颖慧,六岁能辨四声。长益笃学,尤好为诗古文。崇祯末,为西泠十子之一。入清,以医为业。有《东江集钞》、《杂说》等。 沈谦的作品>>

猜您喜欢

晚眺

沈谦

川原望不极,孤客自登台。chuān yuán wàng bù jí,gū kè zì dēng tái。
落日大荒远,平沙秋雨来。luò rì dà huāng yuǎn,píng shā qiū yǔ lái。
青门生事渺,白石壮心哀。qīng mén shēng shì miǎo,bái shí zhuàng xīn āi。
归思西风后,空怜作赋才。guī sī xī fēng hòu,kōng lián zuò fù cái。

春晓偶成

沈谦

倚枕看山色,开帘爱晓晴。yǐ zhěn kàn shān sè,kāi lián ài xiǎo qíng。
客愁偏对雪,春梦不离莺。kè chóu piān duì xuě,chūn mèng bù lí yīng。
天地悲歧路,诗书误此生。tiān dì bēi qí lù,shī shū wù cǐ shēng。
不知鸿与雁,底事厌南征。bù zhī hóng yǔ yàn,dǐ shì yàn nán zhēng。

以所撰兴福宫剧本授吴伶因寄伯拨商霖

沈谦

玉箫金管自纷纷,凤吹鸾歌几度闻。yù xiāo jīn guǎn zì fēn fēn,fèng chuī luán gē jǐ dù wén。
曾见春前飞白雪,敢言天上驻游云。céng jiàn chūn qián fēi bái xuě,gǎn yán tiān shàng zhù yóu yún。
行杯绮席花争发,秉烛银台日未曛。xíng bēi qǐ xí huā zhēng fā,bǐng zhú yín tái rì wèi xūn。
休说爨桐人不辨,可怜垂老却逢君。xiū shuō cuàn tóng rén bù biàn,kě lián chuí lǎo què féng jūn。

寄诸虎男兼怀昉思

沈谦

西湖携手即天涯,慧日峰前浪滚沙。xī hú xié shǒu jí tiān yá,huì rì fēng qián làng gǔn shā。
别后青蘋逢打鸭,到时黄柳不胜鸦。bié hòu qīng píng féng dǎ yā,dào shí huáng liǔ bù shèng yā。
闲心阅世头先白,醉眼看春日未斜。xián xīn yuè shì tóu xiān bái,zuì yǎn kàn chūn rì wèi xié。
苦忆樽前人万里,可无消息问京华。kǔ yì zūn qián rén wàn lǐ,kě wú xiāo xī wèn jīng huá。

拟唐人长安春望

沈谦

春衣初试觉微寒,有客平原立马看。chūn yī chū shì jué wēi hán,yǒu kè píng yuán lì mǎ kàn。
地迥烟光摇渭水,雪晴山色满长安。dì jiǒng yān guāng yáo wèi shuǐ,xuě qíng shān sè mǎn zhǎng ān。
愁添白发功名薄,欲近青霄道路难。chóu tiān bái fā gōng míng báo,yù jìn qīng xiāo dào lù nán。
日暮宸游歌吹发,承恩阙下拥千官。rì mù chén yóu gē chuī fā,chéng ēn quē xià yōng qiān guān。

雨中西泠桥泛舟至涌金门诗

沈谦

微雨映朝日,轻舟荡寒烟。wēi yǔ yìng cháo rì,qīng zhōu dàng hán yān。
不悟山色佳,却与幽性便。bù wù shān sè jiā,què yǔ yōu xìng biàn。
虹梁锁深翠,花坞含晚妍。hóng liáng suǒ shēn cuì,huā wù hán wǎn yán。
鼓楫翻浪蕊,鸥凫起翩翩。gǔ jí fān làng ruǐ,ōu fú qǐ piān piān。
南国绮罗歇,万古空婵娟。nán guó qǐ luó xiē,wàn gǔ kōng chán juān。
宝钗变黄土,尚忆同心言。bǎo chāi biàn huáng tǔ,shàng yì tóng xīn yán。
佳丽亮难久,幽忧讵能宣。jiā lì liàng nán jiǔ,yōu yōu jù néng xuān。
羲贺不我贷,行乐及盛年。xī hè bù wǒ dài,xíng lè jí shèng nián。
中流振哀竹,坐客泪如泉。zhōng liú zhèn āi zhú,zuò kè lèi rú quán。

情诗

沈谦

驱马出国门,擐鞭与君辞。qū mǎ chū guó mén,huàn biān yǔ jūn cí。
我行岂云乐,生离有余哀。wǒ xíng qǐ yún lè,shēng lí yǒu yú āi。
永念平生亲,流涕如连丝。yǒng niàn píng shēng qīn,liú tì rú lián sī。
况复多阴霖,行潦成污池。kuàng fù duō yīn lín,xíng lǎo chéng wū chí。
驽马已云罢,欲进忽复迟。nú mǎ yǐ yún bà,yù jìn hū fù chí。
聊复稍盘桓,故乡犹可晞。liáo fù shāo pán huán,gù xiāng yóu kě xī。
前路邈何极,忧念生狂痴。qián lù miǎo hé jí,yōu niàn shēng kuáng chī。

阻雨寄柴虎臣毛稚黄虞景明

沈谦

春雨何冥冥,浮云互相逾。chūn yǔ hé míng míng,fú yún hù xiāng yú。
童童蔽长路,车马不得驱。tóng tóng bì zhǎng lù,chē mǎ bù dé qū。
故人在西南,高视综群书。gù rén zài xī nán,gāo shì zōng qún shū。
《阳春》一以奏,《下里》徒纷如。yáng chūn yī yǐ zòu,xià lǐ tú fēn rú。
伊余苦俗累,悠悠怅离居。yī yú kǔ sú lèi,yōu yōu chàng lí jū。
弃置宁不伤,何以荣薄躯。qì zhì níng bù shāng,hé yǐ róng báo qū。
仰视高飞鸿,安能与之俱。yǎng shì gāo fēi hóng,ān néng yǔ zhī jù。
203«891011121314