古诗词

送韩七寺丞知萧山

刘敞

君家颍川上,时论数八龙。jūn jiā yǐng chuān shàng,shí lùn shù bā lóng。
声华自照映,远与高阳同。shēng huá zì zhào yìng,yuǎn yǔ gāo yáng tóng。
季慈又青出,秀气凌秋空。jì cí yòu qīng chū,xiù qì líng qiū kōng。
安步可远到,何为菰芦中。ān bù kě yuǎn dào,hé wèi gū lú zhōng。
会稽自禹来,山水天下雄。huì jī zì yǔ lái,shān shuǐ tiān xià xióng。
古人每独往,胜事殊未穷。gǔ rén měi dú wǎng,shèng shì shū wèi qióng。
聊欲因弦歌,登临极江东。liáo yù yīn xián gē,dēng lín jí jiāng dōng。
超然语高迈,令人愧樊笼。chāo rán yǔ gāo mài,lìng rén kuì fán lóng。
我昔更此邑,稚年尚儿童。wǒ xī gèng cǐ yì,zhì nián shàng ér tóng。
迩来成梦寐,自笑成秃翁。ěr lái chéng mèng mèi,zì xiào chéng tū wēng。
安得方寸金,换君腰下铜。ān dé fāng cùn jīn,huàn jūn yāo xià tóng。
越吟不自然,极目南飞鸿。yuè yín bù zì rán,jí mù nán fēi hóng。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

和赵七得屯田郎

刘敞

童稚闻君赋上林,校雠偏愧接华簪。tóng zhì wén jūn fù shàng lín,xiào chóu piān kuì jiē huá zān。
朝廷礼乐推先进,莫叹郎潜佩肘金。cháo tíng lǐ lè tuī xiān jìn,mò tàn láng qián pèi zhǒu jīn。

鄢陵兴国寺题壁

刘敞

寂寞空堂欲暮时,钟声断续雨千丝。jì mò kōng táng yù mù shí,zhōng shēng duàn xù yǔ qiān sī。
此中会有西来意,正复庭前柏树知。cǐ zhōng huì yǒu xī lái yì,zhèng fù tíng qián bǎi shù zhī。

荼蘼二首

刘敞

琼林殿侧玉钩栏,雪覆新花四月闲。qióng lín diàn cè yù gōu lán,xuě fù xīn huā sì yuè xián。
密影酡容千客坐,柔条何啻万龙蟠。mì yǐng tuó róng qiān kè zuò,róu tiáo hé chì wàn lóng pán。

荼蘼二首

刘敞

明红暗紫竞芬菲,送尽东风不自知。míng hóng àn zǐ jìng fēn fēi,sòng jǐn dōng fēng bù zì zhī。
占得馀香慰愁眼,百芳无得似荼蘼。zhàn dé yú xiāng wèi chóu yǎn,bǎi fāng wú dé shì tú mí。

木香花

刘敞

粉刺丛丛斗野芳,春风摇曳不成行。fěn cì cóng cóng dòu yě fāng,chūn fēng yáo yè bù chéng xíng。
只因爱学宫妆样,分得梅花一半香。zhǐ yīn ài xué gōng zhuāng yàng,fēn dé méi huā yī bàn xiāng。

迎春花

刘敞

华省当时绿鬓郎,金樽美酒醉红芳。huá shěng dāng shí lǜ bìn láng,jīn zūn měi jiǔ zuì hóng fāng。
今日对花不成饮,春愁已与草俱长。jīn rì duì huā bù chéng yǐn,chūn chóu yǐ yǔ cǎo jù zhǎng。

刘敞

龙孙春吐一尺芽,紫锦包玉离泥沙。lóng sūn chūn tǔ yī chǐ yá,zǐ jǐn bāo yù lí ní shā。
金刀璀璨截嫩节,铜钱不与大梁赊。jīn dāo cuǐ càn jié nèn jié,tóng qián bù yǔ dà liáng shē。

听女奴弹胡琴

刘敞

女奴能为马上曲,一弹一弹复一弹。nǚ nú néng wèi mǎ shàng qū,yī dàn yī dàn fù yī dàn。
我醉已眠都不醒,半天落月微霜寒。wǒ zuì yǐ mián dōu bù xǐng,bàn tiān luò yuè wēi shuāng hán。

庭前菊花

刘敞

翠叶金花刮眼明,薄霜浓露倍多情。cuì yè jīn huā guā yǎn míng,báo shuāng nóng lù bèi duō qíng。
谁人正苦山中醉,借与繁香醒宿酲。shuí rén zhèng kǔ shān zhōng zuì,jiè yǔ fán xiāng xǐng sù chéng。

戏作二首

刘敞

仙家千载亦何长,人世空惊日月忙。xiān jiā qiān zài yì hé zhǎng,rén shì kōng jīng rì yuè máng。
洞里桃花莫相笑,刘郎今是老刘郎。dòng lǐ táo huā mò xiāng xiào,liú láng jīn shì lǎo liú láng。

戏作二首

刘敞

文章落笔有谁先,坐上诗成海外传。wén zhāng luò bǐ yǒu shuí xiān,zuò shàng shī chéng hǎi wài chuán。
明日帝京应纸贵,开帘却扇有新编。míng rì dì jīng yīng zhǐ guì,kāi lián què shàn yǒu xīn biān。

赠别长安妓蔡

刘敞

玳筵银烛彻宵明,白玉佳人唱渭城。dài yán yín zhú chè xiāo míng,bái yù jiā rén chàng wèi chéng。
更尽一杯须起舞,关河秋月不胜情。gèng jǐn yī bēi xū qǐ wǔ,guān hé qiū yuè bù shèng qíng。

张三馆有前岁赴举时题字处作

刘敞

羁旅关东来献书,还曾题柱宿匡庐。jī lǚ guān dōng lái xiàn shū,hái céng tí zhù sù kuāng lú。
自知不及相如健,重到曾无驾驷车。zì zhī bù jí xiāng rú jiàn,zhòng dào céng wú jià sì chē。

张三馆有前岁赴举时题字处作

刘敞

暂怀印绶过家庭,车马骖驔去路轻。zàn huái yìn shòu guò jiā tíng,chē mǎ cān diàn qù lù qīng。
自为彩衣生意气,敢将昼锦比光荣。zì wèi cǎi yī shēng yì qì,gǎn jiāng zhòu jǐn bǐ guāng róng。

葵花

刘敞

白露清风催八月,紫兰红叶共凄凉。bái lù qīng fēng cuī bā yuè,zǐ lán hóng yè gòng qī liáng。
黄花冷淡无人看,独自倾心向太阳。huáng huā lěng dàn wú rén kàn,dú zì qīng xīn xiàng tài yáng。