古诗词

观永叔五代史

刘敞

大均运元和,万物分一气。dà jūn yùn yuán hé,wàn wù fēn yī qì。
相杂以成文,自然故为贵。xiāng zá yǐ chéng wén,zì rán gù wèi guì。
道衰三王末,议出百家沸。dào shuāi sān wáng mò,yì chū bǎi jiā fèi。
仲尼日月也,薄日为之既。zhòng ní rì yuè yě,báo rì wèi zhī jì。
春秋曰笔削,天地复经纬。chūn qiū yuē bǐ xuē,tiān dì fù jīng wěi。
大法初粲然,乱臣以为畏。dà fǎ chū càn rán,luàn chén yǐ wèi wèi。
微言迨秦汉,变雅从晋魏。wēi yán dài qín hàn,biàn yǎ cóng jìn wèi。
逐末竞锥刀,浇淳玩花卉。zhú mò jìng zhuī dāo,jiāo chún wán huā huì。
安知作述本,庸识文章意。ān zhī zuò shù běn,yōng shí wén zhāng yì。
中间马与班,二子称仿佛。zhōng jiān mǎ yǔ bān,èr zi chēng fǎng fú。
犹云崇货力,尚或排刚毅。yóu yún chóng huò lì,shàng huò pái gāng yì。
才难乃其然,可以长歔欷。cái nán nǎi qí rán,kě yǐ zhǎng xū xī。
退之不为史,于道其犹未。tuì zhī bù wèi shǐ,yú dào qí yóu wèi。
胡为体明哲,曾是回怨诽。hú wèi tǐ míng zhé,céng shì huí yuàn fěi。
国典竟芜杂,唐风亦隐厞。guó diǎn jìng wú zá,táng fēng yì yǐn fèi。
陵夷九易姓,祸乱森如猬。líng yí jiǔ yì xìng,huò luàn sēn rú wèi。
儒术骇中绝,斯民迟攸塈。rú shù hài zhōng jué,sī mín chí yōu jì。
纷纭混朱紫,清浊谁泾渭。fēn yún hùn zhū zǐ,qīng zhuó shuí jīng wèi。
龙飞真人出,虎变斯文蔚。lóng fēi zhēn rén chū,hǔ biàn sī wén wèi。
天意晚有属,先生拔乎汇。tiān yì wǎn yǒu shǔ,xiān shēng bá hū huì。
是非原正始,简古斥辞费。shì fēi yuán zhèng shǐ,jiǎn gǔ chì cí fèi。
哀善伤获麟,疾邪记有蜚。āi shàn shāng huò lín,jí xié jì yǒu fēi。
处心必至公,拨乱岂多讳。chù xīn bì zhì gōng,bō luàn qǐ duō huì。
何必藏名山,端如避罗罻。hé bì cáng míng shān,duān rú bì luó wèi。
曰余仰炉治,有意自勍剕。yuē yú yǎng lú zhì,yǒu yì zì qíng fèi。
踵门投耒耜,假荫亲蔽芾。zhǒng mén tóu lěi sì,jiǎ yīn qīn bì fèi。
所望窥册府,无宁辱赒饩。suǒ wàng kuī cè fǔ,wú níng rǔ zhōu xì。
狂者实进取,日中固必熭。kuáng zhě shí jìn qǔ,rì zhōng gù bì wèi。
饮河虽非量,满腹尚自慰。yǐn hé suī fēi liàng,mǎn fù shàng zì wèi。
演孔幸受经,居斋窃忘味。yǎn kǒng xìng shòu jīng,jū zhāi qiè wàng wèi。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

风雨

刘敞

园林自有主,风雨苦无情。yuán lín zì yǒu zhǔ,fēng yǔ kǔ wú qíng。
密叶枝枝绿,飞花片片轻。mì yè zhī zhī lǜ,fēi huā piàn piàn qīng。
眼看春不住,醉任酒频倾。yǎn kàn chūn bù zhù,zuì rèn jiǔ pín qīng。
何处莺求友,时闻啭一声。hé chù yīng qiú yǒu,shí wén zhuàn yī shēng。

送汝南张秘校及第后之官

刘敞

从我陈蔡者,怜君不及门。cóng wǒ chén cài zhě,lián jūn bù jí mén。
青云期自致,鸣鹤果孤鶱。qīng yún qī zì zhì,míng hè guǒ gū xiān。
仕道半纶重,及亲三釜尊。shì dào bàn lún zhòng,jí qīn sān fǔ zūn。
因声谢汝士,为喜月告存。yīn shēng xiè rǔ shì,wèi xǐ yuè gào cún。

戏呈府公

刘敞

残春亦无几,短夜不须眠。cán chūn yì wú jǐ,duǎn yè bù xū mián。
翠幕深灯烛,清风引管弦。cuì mù shēn dēng zhú,qīng fēng yǐn guǎn xián。
诙谐玩兹世,醉倒忘吾年。huī xié wán zī shì,zuì dào wàng wú nián。
不作方外趣,安知濠上贤。bù zuò fāng wài qù,ān zhī háo shàng xián。

度支苏员外才翁挽歌二首

刘敞

湖海青云士,元龙如古人。hú hǎi qīng yún shì,yuán lóng rú gǔ rén。
草书到圣地,词学洎天伦。cǎo shū dào shèng dì,cí xué jì tiān lún。
零落风流尽,平生意气亲。líng luò fēng liú jǐn,píng shēng yì qì qīn。
空存华屋处,寂寞已埃尘。kōng cún huá wū chù,jì mò yǐ āi chén。

度支苏员外才翁挽歌二首

刘敞

爱客每倾盖,传家能象贤。ài kè měi qīng gài,chuán jiā néng xiàng xián。
犹多嫌白眼,自不废青毡。yóu duō xián bái yǎn,zì bù fèi qīng zhān。
吏隐如他日,郎潜遂几年。lì yǐn rú tā rì,láng qián suì jǐ nián。
人琴俱已矣,情至一潸然。rén qín jù yǐ yǐ,qíng zhì yī shān rán。

挽宋道中词

刘敞

交游日零落,之子复云亡。jiāo yóu rì líng luò,zhī zi fù yún wáng。
常恨神锋隽,端成中道伤。cháng hèn shén fēng juàn,duān chéng zhōng dào shāng。
文章不用世,词赐仅为郎。wén zhāng bù yòng shì,cí cì jǐn wèi láng。
名士如君辈,风流岂易忘。míng shì rú jūn bèi,fēng liú qǐ yì wàng。

吴侍郎挽词二首

刘敞

高第贤良策,朝廷擢季功。gāo dì xián liáng cè,cháo tíng zhuó jì gōng。
固疑多直諌,不得久居中。gù yí duō zhí dǒng,bù dé jiǔ jū zhōng。
长啸临边月,孤飞避远鸿。zhǎng xiào lín biān yuè,gū fēi bì yuǎn hóng。
盘桓周召际,重见二南风。pán huán zhōu zhào jì,zhòng jiàn èr nán fēng。

吴侍郎挽词二首

刘敞

临汝休车骑,治中愧后门。lín rǔ xiū chē qí,zhì zhōng kuì hòu mén。
平生一倾盖,谈笑极忘言。píng shēng yī qīng gài,tán xiào jí wàng yán。
契阔声尘远,差池岁月奔。qì kuò shēng chén yuǎn,chà chí suì yuè bēn。
匣中宝刀赠,知辱故交恩。xiá zhōng bǎo dāo zèng,zhī rǔ gù jiāo ēn。

与黄寺丞卜邻

刘敞

卜居先卜邻,相望成相亲。bo jū xiān bo lín,xiāng wàng chéng xiāng qīn。
无复羁旅恨,况逢性情真。wú fù jī lǚ hèn,kuàng féng xìng qíng zhēn。
食薇亦自足,倾盖不为新。shí wēi yì zì zú,qīng gài bù wèi xīn。
杖屦通阡陌,谁能倦角巾。zhàng jù tōng qiān mò,shuí néng juàn jiǎo jīn。

闻徙关中兵备河东

刘敞

胡兵绝当路,戍卒下河源。hú bīng jué dāng lù,shù zú xià hé yuán。
烽火飞狐口,旌旗积雁门。fēng huǒ fēi hú kǒu,jīng qí jī yàn mén。
和亲固下策,薄伐本中原。hé qīn gù xià cè,báo fá běn zhōng yuán。
谁断匈奴臂,非无国士恩。shuí duàn xiōng nú bì,fēi wú guó shì ēn。

立冬后风雨

刘敞

冷雨欲成雪,高风催过云。lěng yǔ yù chéng xuě,gāo fēng cuī guò yún。
流光随衮衮,吹萚共纷纷。liú guāng suí gǔn gǔn,chuī tuò gòng fēn fēn。
此去天地闭,向来金石焚。cǐ qù tiān dì bì,xiàng lái jīn shí fén。
敝貂宁独恨,四序欲平分。bì diāo níng dú hèn,sì xù yù píng fēn。

别西掖手种小梧桐赠三阁老

刘敞

亭亭高未足,玩玩意空深。tíng tíng gāo wèi zú,wán wán yì kōng shēn。
颇似少陵叟,能留一院阴。pǒ shì shǎo líng sǒu,néng liú yī yuàn yīn。
幸今长勿剪,无用晚知音。xìng jīn zhǎng wù jiǎn,wú yòng wǎn zhī yīn。
莫作吴侬态,翻从爨下寻。mò zuò wú nóng tài,fān cóng cuàn xià xún。

西风

刘敞

西风木叶下,远想洞庭秋。xī fēng mù yè xià,yuǎn xiǎng dòng tíng qiū。
物色摧年老,天时助客愁。wù sè cuī nián lǎo,tiān shí zhù kè chóu。
李衡千树橘,张翰一渔舟。lǐ héng qiān shù jú,zhāng hàn yī yú zhōu。
亦自人间乐,功名安足谋。yì zì rén jiān lè,gōng míng ān zú móu。

北风

刘敞

北风动江海,飞雨湿清秋。běi fēng dòng jiāng hǎi,fēi yǔ shī qīng qiū。
蝉噪曾何急,猿啼不自愁。chán zào céng hé jí,yuán tí bù zì chóu。
冥冥高叶下,莽莽乱云浮。míng míng gāo yè xià,mǎng mǎng luàn yún fú。
正复开人意,披襟百尺楼。zhèng fù kāi rén yì,pī jīn bǎi chǐ lóu。

盗贼

刘敞

村落枹鼓起,城楼刁斗频。cūn luò bāo gǔ qǐ,chéng lóu diāo dòu pín。
畏涂深虎豹,行路入荆榛。wèi tú shēn hǔ bào,xíng lù rù jīng zhēn。
故老人人怨,烽烟处处新。gù lǎo rén rén yuàn,fēng yān chù chù xīn。
桃源容客棹,属意武陵春。táo yuán róng kè zhào,shǔ yì wǔ líng chūn。