古诗词

入荆江

刘敞

此江自岷山,浩瀚浮西极。cǐ jiāng zì mín shān,hào hàn fú xī jí。
中为三峡束,壅阏气愤激。zhōng wèi sān xiá shù,yōng è qì fèn jī。
崩腾得平地,千里怒未息。bēng téng dé píng dì,qiān lǐ nù wèi xī。
虽投洞庭阔,争道犹逼窄。suī tóu dòng tíng kuò,zhēng dào yóu bī zhǎi。
触岸皆倒流,势兼万牛力。chù àn jiē dào liú,shì jiān wàn niú lì。
浑黄不可鉴,咫尺瞢玄白。hún huáng bù kě jiàn,zhǐ chǐ méng xuán bái。
颇似昆仑流,泄源下积石。pǒ shì kūn lún liú,xiè yuán xià jī shí。
逶迤屡屈折,九曲乃大直。wēi yí lǚ qū zhé,jiǔ qū nǎi dà zhí。
始信枉渚歌,至今犹悽恻。shǐ xìn wǎng zhǔ gē,zhì jīn yóu qī cè。
中流忽沙沸,惨惨半江黑。zhōng liú hū shā fèi,cǎn cǎn bàn jiāng hēi。
俄顷成丘陵,方舟渡安得。é qǐng chéng qiū líng,fāng zhōu dù ān dé。
坤仪理专静,何故辄损益。kūn yí lǐ zhuān jìng,hé gù zhé sǔn yì。
多异真穷乡,所逢岂中国。duō yì zhēn qióng xiāng,suǒ féng qǐ zhōng guó。
墨生忍黔突,孔子不暖席。mò shēng rěn qián tū,kǒng zi bù nuǎn xí。
贤圣亦远游,吾宁倦行役。xián shèng yì yuǎn yóu,wú níng juàn xíng yì。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

富谷老人臧用自

刘敞

白发衰翁双涕零,曾随诸将战咸平。bái fā shuāi wēng shuāng tì líng,céng suí zhū jiāng zhàn xián píng。
一捐左衽迷归路,郤问中华似隔生。yī juān zuǒ rèn mí guī lù,xì wèn zhōng huá shì gé shēng。
思报汉恩身已朽,耻埋胡壤死无名。sī bào hàn ēn shēn yǐ xiǔ,chǐ mái hú rǎng sǐ wú míng。
今朝纵观非他意,得见官仪眼自明。jīn cháo zòng guān fēi tā yì,dé jiàn guān yí yǎn zì míng。

都运陈光禄自河北移陜西以病不得诣别作七言奉送

刘敞

西州判袂忽三年,梦想城南尺五天。xī zhōu pàn mèi hū sān nián,mèng xiǎng chéng nán chǐ wǔ tiān。
谢病归来真老矣,伤春刻意益茫然。xiè bìng guī lái zhēn lǎo yǐ,shāng chūn kè yì yì máng rán。
受降塞外威名远,足食关中寄注专。shòu jiàng sāi wài wēi míng yuǎn,zú shí guān zhōng jì zhù zhuān。
北顾邯郸复临灞,更能一醉促哀弦。běi gù hán dān fù lín bà,gèng néng yī zuì cù āi xián。

游禅智寺

刘敞

重冈斗上半浮云,行绕芳丛日已曛。zhòng gāng dòu shàng bàn fú yún,xíng rào fāng cóng rì yǐ xūn。
蒙顶川原眼中见,扬州歌吹竹西闻。méng dǐng chuān yuán yǎn zhōng jiàn,yáng zhōu gē chuī zhú xī wén。
梵王重壁台先毁,古佛双林火亦焚。fàn wáng zhòng bì tái xiān huǐ,gǔ fú shuāng lín huǒ yì fén。
会看旃檀重满地,莫悲糜鹿向成群。huì kàn zhān tán zhòng mǎn dì,mò bēi mí lù xiàng chéng qún。

寄题黄州李史君韦杜山居

刘敞

主人朝隐望谁先,卜筑城南地复偏。zhǔ rén cháo yǐn wàng shuí xiān,bo zhù chéng nán dì fù piān。
服食早知仁者寿,退休前惜大夫贤。fú shí zǎo zhī rén zhě shòu,tuì xiū qián xī dà fū xián。
封千户比苍苍竹,亩一钟金上上田。fēng qiān hù bǐ cāng cāng zhú,mǔ yī zhōng jīn shàng shàng tián。
从此去天才尺五,几时鸡犬亦登仙。cóng cǐ qù tiān cái chǐ wǔ,jǐ shí jī quǎn yì dēng xiān。

和庞相公寄题白

刘敞

丹凤何年此地栖,苍山流水入岩扉。dān fèng hé nián cǐ dì qī,cāng shān liú shuǐ rù yán fēi。
主人早逐长离去,邑子先期驷马归。zhǔ rén zǎo zhú zhǎng lí qù,yì zi xiān qī sì mǎ guī。
修竹万竿终岁碧,蹲鸱千亩入秋肥。xiū zhú wàn gān zhōng suì bì,dūn chī qiān mǔ rù qiū féi。
已闻父老酾牛酒,会看夸乡画锦衣。yǐ wén fù lǎo shāi niú jiǔ,huì kàn kuā xiāng huà jǐn yī。

次韵酬张直

刘敞

未曾相见已相知,自许闻弦可识微。wèi céng xiāng jiàn yǐ xiāng zhī,zì xǔ wén xián kě shí wēi。
每信白头于义得,岂将青眼向君违。měi xìn bái tóu yú yì dé,qǐ jiāng qīng yǎn xiàng jūn wéi。
坳堂仍滞三年蛰,寥廓方看万里飞。ào táng réng zhì sān nián zhé,liáo kuò fāng kàn wàn lǐ fēi。
谁谓夜光投道路,莫因长铗起思归。shuí wèi yè guāng tóu dào lù,mò yīn zhǎng jiá qǐ sī guī。

陪府公泛汝水作七言奉呈府公给事

刘敞

寒波略傍曲城流,彩鹢遥兼翠盖浮。hán bō lüè bàng qū chéng liú,cǎi yì yáo jiān cuì gài fú。
努力济川天下望,暂时乘兴鉴中游。nǔ lì jì chuān tiān xià wàng,zàn shí chéng xīng jiàn zhōng yóu。
蓬莱清浅迷沧海,河汉昭回隔斗牛。péng lái qīng qiǎn mí cāng hǎi,hé hàn zhāo huí gé dòu niú。
君看龙门盛宾客,世间还自有仙舟。jūn kàn lóng mén shèng bīn kè,shì jiān hái zì yǒu xiān zhōu。

汾州有唐大历中崇徽公主嫁回鹘时手迹在石壁上李山甫作七言诗并刻之子华永叔内翰皆继其韵亦同赋

刘敞

锦车西去水东流,汉节何年送解忧。jǐn chē xī qù shuǐ dōng liú,hàn jié hé nián sòng jiě yōu。
独上青山自惆怅,强歌黄鹄少淹留。dú shàng qīng shān zì chóu chàng,qiáng gē huáng gǔ shǎo yān liú。
遗踪不逐哀笳断,丽句空增北渚愁。yí zōng bù zhú āi jiā duàn,lì jù kōng zēng běi zhǔ chóu。
君念平城三十万,谋臣奇计已堪羞。jūn niàn píng chéng sān shí wàn,móu chén qí jì yǐ kān xiū。

和永叔禁中对月

刘敞

珠宫银阙閟金銮,独得清辉尽夕看。zhū gōng yín quē bì jīn luán,dú dé qīng huī jǐn xī kàn。
冷夺雪霜深刺骨,莹分毫发凛冲冠。lěng duó xuě shuāng shēn cì gǔ,yíng fēn háo fā lǐn chōng guān。
通中梦觉炉香断,方底封馀玉滴乾。tōng zhōng mèng jué lú xiāng duàn,fāng dǐ fēng yú yù dī qián。
佳句冠传天上景,世人空仰白云端。jiā jù guān chuán tiān shàng jǐng,shì rén kōng yǎng bái yún duān。

正月初五

刘敞

雪霁春容满旧都,寻春写鞚杜城隅。xuě jì chūn róng mǎn jiù dōu,xún chūn xiě kòng dù chéng yú。
冰消流水相萦带,日出南山半有无。bīng xiāo liú shuǐ xiāng yíng dài,rì chū nán shān bàn yǒu wú。
往事废兴悲故老,扁舟沿溯想江湖。wǎng shì fèi xīng bēi gù lǎo,biǎn zhōu yán sù xiǎng jiāng hú。
路人应笑山公醉,此兴由来属我徒。lù rén yīng xiào shān gōng zuì,cǐ xīng yóu lái shǔ wǒ tú。

丙申闰月领扬州与京师诸公别戊戌十一月受诏还阁首尾仅三年尔然原叔伯庸隐甫子奇公南清卿之翰昌言八人者皆已徂谢感之怆然作七言寄滑州正臣密学给事

刘敞

冠盖如云笑别时,亦知陈迹易伤悲。guān gài rú yún xiào bié shí,yì zhī chén jì yì shāng bēi。
归来未似钟山醉,零落多于邺下诗。guī lái wèi shì zhōng shān zuì,líng luò duō yú yè xià shī。
人事可怜驹过隙,秋风几许鬓成丝。rén shì kě lián jū guò xì,qiū fēng jǐ xǔ bìn chéng sī。
何须更听山阳笛,欲近西州涕自垂。hé xū gèng tīng shān yáng dí,yù jìn xī zhōu tì zì chuí。

集禧斋宫雨后

刘敞

雨馀风露似清秋,灯烛愔愔十二楼。yǔ yú fēng lù shì qīng qiū,dēng zhú yīn yīn shí èr lóu。
高枕江湖时独往,卷帘河汉正西流。gāo zhěn jiāng hú shí dú wǎng,juǎn lián hé hàn zhèng xī liú。
人间浪逐颠冥客,物外初知汗漫游。rén jiān làng zhú diān míng kè,wù wài chū zhī hàn màn yóu。
拂露却趋青阁路,蓬莱回顾五云浮。fú lù què qū qīng gé lù,péng lái huí gù wǔ yún fú。

蒲三首

刘敞

青青水中蒲,根叶自勾带。qīng qīng shuǐ zhōng pú,gēn yè zì gōu dài。
今我不如彼,望君万里外。jīn wǒ bù rú bǐ,wàng jūn wàn lǐ wài。

顺州闻角

刘敞

北山三千里,归来已近边。běi shān sān qiān lǐ,guī lái yǐ jìn biān。
如何闻鼓角,晨坐更悽然。rú hé wén gǔ jiǎo,chén zuò gèng qī rán。

瑞竹

刘敞

耸节偶相并,雪霜终不迷。sǒng jié ǒu xiāng bìng,xuě shuāng zhōng bù mí。
应将古人比,孤竹有夷齐。yīng jiāng gǔ rén bǐ,gū zhú yǒu yí qí。