古诗词

没蕃士

刘敞

丁年仕辕门,欲食万里肉。dīng nián shì yuán mén,yù shí wàn lǐ ròu。
敌兵方强梁,边境日局缩。dí bīng fāng qiáng liáng,biān jìng rì jú suō。
是时十月交,转战大河曲。shì shí shí yuè jiāo,zhuǎn zhàn dà hé qū。
落日天地昏,风尘蔽川陆。luò rì tiān dì hūn,fēng chén bì chuān lù。
我师自凭陵,虏骑出深谷。wǒ shī zì píng líng,lǔ qí chū shēn gǔ。
路穷矢交坠,壮士同僇辱。lù qióng shǐ jiāo zhuì,zhuàng shì tóng lù rǔ。
投身致网罟,南向长恸哭。tóu shēn zhì wǎng gǔ,nán xiàng zhǎng tòng kū。
忠义安可论,功名亦已覆。zhōng yì ān kě lùn,gōng míng yì yǐ fù。
悠悠捐岁序,忽忽抱心曲。yōu yōu juān suì xù,hū hū bào xīn qū。
每生悔为祸,致死倘还福。měi shēng huǐ wèi huò,zhì sǐ tǎng hái fú。
夜渡黄河冰,独依荒榛宿。yè dù huáng hé bīng,dú yī huāng zhēn sù。
狐狸鸣我旁,虎豹相驰逐。hú lí míng wǒ páng,hǔ bào xiāng chí zhú。
脱身仅毫毛,夜动昼必伏。tuō shēn jǐn háo máo,yè dòng zhòu bì fú。
肌肤存空骨,性命半鬼箓。jī fū cún kōng gǔ,xìng mìng bàn guǐ lù。
十月到亭堠,门人识风俗。shí yuè dào tíng hòu,mén rén shí fēng sú。
回头复长望,慷慨泪盈目。huí tóu fù zhǎng wàng,kāng kǎi lèi yíng mù。
忆昔万人出,今还一身复。yì xī wàn rén chū,jīn hái yī shēn fù。
可怜同时辈,视我犹鸿鹄。kě lián tóng shí bèi,shì wǒ yóu hóng gǔ。
永弃绝域中,几时脱臣仆。yǒng qì jué yù zhōng,jǐ shí tuō chén pū。
叩门谒主帅,长跪向人哭。kòu mén yè zhǔ shuài,zhǎng guì xiàng rén kū。
可汗甚桀黠,其下亦辑睦。kě hàn shén jié xiá,qí xià yì jí mù。
弩力思长策,勿轻用人属。nǔ lì sī zhǎng cè,wù qīng yòng rén shǔ。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

和赵七得屯田郎

刘敞

童稚闻君赋上林,校雠偏愧接华簪。tóng zhì wén jūn fù shàng lín,xiào chóu piān kuì jiē huá zān。
朝廷礼乐推先进,莫叹郎潜佩肘金。cháo tíng lǐ lè tuī xiān jìn,mò tàn láng qián pèi zhǒu jīn。

鄢陵兴国寺题壁

刘敞

寂寞空堂欲暮时,钟声断续雨千丝。jì mò kōng táng yù mù shí,zhōng shēng duàn xù yǔ qiān sī。
此中会有西来意,正复庭前柏树知。cǐ zhōng huì yǒu xī lái yì,zhèng fù tíng qián bǎi shù zhī。

荼蘼二首

刘敞

琼林殿侧玉钩栏,雪覆新花四月闲。qióng lín diàn cè yù gōu lán,xuě fù xīn huā sì yuè xián。
密影酡容千客坐,柔条何啻万龙蟠。mì yǐng tuó róng qiān kè zuò,róu tiáo hé chì wàn lóng pán。

荼蘼二首

刘敞

明红暗紫竞芬菲,送尽东风不自知。míng hóng àn zǐ jìng fēn fēi,sòng jǐn dōng fēng bù zì zhī。
占得馀香慰愁眼,百芳无得似荼蘼。zhàn dé yú xiāng wèi chóu yǎn,bǎi fāng wú dé shì tú mí。

木香花

刘敞

粉刺丛丛斗野芳,春风摇曳不成行。fěn cì cóng cóng dòu yě fāng,chūn fēng yáo yè bù chéng xíng。
只因爱学宫妆样,分得梅花一半香。zhǐ yīn ài xué gōng zhuāng yàng,fēn dé méi huā yī bàn xiāng。

迎春花

刘敞

华省当时绿鬓郎,金樽美酒醉红芳。huá shěng dāng shí lǜ bìn láng,jīn zūn měi jiǔ zuì hóng fāng。
今日对花不成饮,春愁已与草俱长。jīn rì duì huā bù chéng yǐn,chūn chóu yǐ yǔ cǎo jù zhǎng。

刘敞

龙孙春吐一尺芽,紫锦包玉离泥沙。lóng sūn chūn tǔ yī chǐ yá,zǐ jǐn bāo yù lí ní shā。
金刀璀璨截嫩节,铜钱不与大梁赊。jīn dāo cuǐ càn jié nèn jié,tóng qián bù yǔ dà liáng shē。

听女奴弹胡琴

刘敞

女奴能为马上曲,一弹一弹复一弹。nǚ nú néng wèi mǎ shàng qū,yī dàn yī dàn fù yī dàn。
我醉已眠都不醒,半天落月微霜寒。wǒ zuì yǐ mián dōu bù xǐng,bàn tiān luò yuè wēi shuāng hán。

庭前菊花

刘敞

翠叶金花刮眼明,薄霜浓露倍多情。cuì yè jīn huā guā yǎn míng,báo shuāng nóng lù bèi duō qíng。
谁人正苦山中醉,借与繁香醒宿酲。shuí rén zhèng kǔ shān zhōng zuì,jiè yǔ fán xiāng xǐng sù chéng。

戏作二首

刘敞

仙家千载亦何长,人世空惊日月忙。xiān jiā qiān zài yì hé zhǎng,rén shì kōng jīng rì yuè máng。
洞里桃花莫相笑,刘郎今是老刘郎。dòng lǐ táo huā mò xiāng xiào,liú láng jīn shì lǎo liú láng。

戏作二首

刘敞

文章落笔有谁先,坐上诗成海外传。wén zhāng luò bǐ yǒu shuí xiān,zuò shàng shī chéng hǎi wài chuán。
明日帝京应纸贵,开帘却扇有新编。míng rì dì jīng yīng zhǐ guì,kāi lián què shàn yǒu xīn biān。

赠别长安妓蔡

刘敞

玳筵银烛彻宵明,白玉佳人唱渭城。dài yán yín zhú chè xiāo míng,bái yù jiā rén chàng wèi chéng。
更尽一杯须起舞,关河秋月不胜情。gèng jǐn yī bēi xū qǐ wǔ,guān hé qiū yuè bù shèng qíng。

张三馆有前岁赴举时题字处作

刘敞

羁旅关东来献书,还曾题柱宿匡庐。jī lǚ guān dōng lái xiàn shū,hái céng tí zhù sù kuāng lú。
自知不及相如健,重到曾无驾驷车。zì zhī bù jí xiāng rú jiàn,zhòng dào céng wú jià sì chē。

张三馆有前岁赴举时题字处作

刘敞

暂怀印绶过家庭,车马骖驔去路轻。zàn huái yìn shòu guò jiā tíng,chē mǎ cān diàn qù lù qīng。
自为彩衣生意气,敢将昼锦比光荣。zì wèi cǎi yī shēng yì qì,gǎn jiāng zhòu jǐn bǐ guāng róng。

葵花

刘敞

白露清风催八月,紫兰红叶共凄凉。bái lù qīng fēng cuī bā yuè,zǐ lán hóng yè gòng qī liáng。
黄花冷淡无人看,独自倾心向太阳。huáng huā lěng dàn wú rén kàn,dú zì qīng xīn xiàng tài yáng。