古诗词

望洞庭

刘敞

洞庭七百里,浩荡敌溟渤。dòng tíng qī bǎi lǐ,hào dàng dí míng bó。
云梦开其胸,巴陵束喉舌。yún mèng kāi qí xiōng,bā líng shù hóu shé。
东流汇群川,盛涨五六月。dōng liú huì qún chuān,shèng zhǎng wǔ liù yuè。
飘飖浮乾坤,倚盖低兀臲。piāo yáo fú qián kūn,yǐ gài dī wù niè。
吾行寰海间,未见此水阔。wú xíng huán hǎi jiān,wèi jiàn cǐ shuǐ kuò。
峡流下衣带,岛屿尽毫末。xiá liú xià yī dài,dǎo yǔ jǐn háo mò。
高秋卷氛翳,两涯浴日月。gāo qiū juǎn fēn yì,liǎng yá yù rì yuè。
何得径寸珠,晦明互出没。hé dé jìng cùn zhū,huì míng hù chū méi。
苍茫蛟龙宅,溷杂鱼鳖窟。cāng máng jiāo lóng zhái,hùn zá yú biē kū。
太古到于今,沈潜孰分别。tài gǔ dào yú jīn,shěn qián shú fēn bié。
风帆引北极,波浪限百越。fēng fān yǐn běi jí,bō làng xiàn bǎi yuè。
国绝南顾忧,献琛各通达。guó jué nán gù yōu,xiàn chēn gè tōng dá。
山川非一险,此实辅明哲。shān chuān fēi yī xiǎn,cǐ shí fǔ míng zhé。
俯笑三苗愚,竟为独夫灭。fǔ xiào sān miáo yú,jìng wèi dú fū miè。
远游世俗隘,偶此耳目豁。yuǎn yóu shì sú ài,ǒu cǐ ěr mù huō。
淅沥临清风,滂沱濯炎热。xī lì lín qīng fēng,pāng tuó zhuó yán rè。
萧萧霜林暮,蔼蔼芳草歇。xiāo xiāo shuāng lín mù,ǎi ǎi fāng cǎo xiē。
壮观激我怀,当歌意复咽。zhuàng guān jī wǒ huái,dāng gē yì fù yàn。
寂寥轩辕乐,万古逸响绝。jì liáo xuān yuán lè,wàn gǔ yì xiǎng jué。
惨淡虞帝魂,九疑莽嵽嵲。cǎn dàn yú dì hún,jiǔ yí mǎng dié niè。
况闻屈贾辈,各赐楚汉玦。kuàng wén qū jiǎ bèi,gè cì chǔ hàn jué。
至德无复还,后王寝衰缺。zhì dé wú fù hái,hòu wáng qǐn shuāi quē。
滔滔更南征,郁郁抱忉怛。tāo tāo gèng nán zhēng,yù yù bào dāo dá。
太湖虽云深,未救怀古渴。tài hú suī yún shēn,wèi jiù huái gǔ kě。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

雪后

刘敞

飞尘暂消冻,春意亦冲融。fēi chén zàn xiāo dòng,chūn yì yì chōng róng。
野水涓涓绿,林梢靡靡红。yě shuǐ juān juān lǜ,lín shāo mí mí hóng。
跃鱼轻泮冻,鸣鹤舞和风。yuè yú qīng pàn dòng,míng hè wǔ hé fēng。
出处惊时节,悠悠看岁穷。chū chù jīng shí jié,yōu yōu kàn suì qióng。

古北口对月

刘敞

万古关山月,遥怜此夜看。wàn gǔ guān shān yuè,yáo lián cǐ yè kàn。
蛾眉空自妩,丛桂不胜寒。é méi kōng zì wǔ,cóng guì bù shèng hán。
他日刀头问,何时客寝安。tā rì dāo tóu wèn,hé shí kè qǐn ān。
因之千里梦,共下白云端。yīn zhī qiān lǐ mèng,gòng xià bái yún duān。

新月

刘敞

花外惊新月,春残复满弓。huā wài jīng xīn yuè,chūn cán fù mǎn gōng。
馀香轻坠露,疏影细寒风。yú xiāng qīng zhuì lù,shū yǐng xì hán fēng。
火禁通方俗,年华思老翁。huǒ jìn tōng fāng sú,nián huá sī lǎo wēng。
清光堪半夜,稍醉玉壶空。qīng guāng kān bàn yè,shāo zuì yù hú kōng。

雪后病愈至射堂作

刘敞

病失千峰雪,晴开万影新。bìng shī qiān fēng xuě,qíng kāi wàn yǐng xīn。
雁飞天欲暖,风起野无尘。yàn fēi tiān yù nuǎn,fēng qǐ yě wú chén。
弱柳悲羌笛,辛夷思楚人。ruò liǔ bēi qiāng dí,xīn yí sī chǔ rén。
攀条复顾影,颇似去年春。pān tiáo fù gù yǐng,pǒ shì qù nián chūn。

目疾呈深甫

刘敞

久思废耳目,乃复困观瞻。jiǔ sī fèi ěr mù,nǎi fù kùn guān zhān。
默坐但凭几,幽居长下帘。mò zuò dàn píng jǐ,yōu jū zhǎng xià lián。
玄黄迷宇宙,明晦错乌蟾。xuán huáng mí yǔ zhòu,míng huì cuò wū chán。
万事形骸外,人将不汝嫌。wàn shì xíng hái wài,rén jiāng bù rǔ xián。

刘敞

雨馀春更好,日出望还新。yǔ yú chūn gèng hǎo,rì chū wàng hái xīn。
暄鸟啼惊客,林花笑向人。xuān niǎo tí jīng kè,lín huā xiào xiàng rén。
年华如过雁,世事剧飞尘。nián huá rú guò yàn,shì shì jù fēi chén。
置酒陶嘉月,滔滔醉任真。zhì jiǔ táo jiā yuè,tāo tāo zuì rèn zhēn。

刘敞

薄云开早景,宿润减飞尘。báo yún kāi zǎo jǐng,sù rùn jiǎn fēi chén。
好在松筠色,依然鸟雀驯。hǎo zài sōng yún sè,yī rán niǎo què xùn。
避人深却扫,炙背暖生春。bì rén shēn què sǎo,zhì bèi nuǎn shēng chūn。
未得献天子,潜书报近邻。wèi dé xiàn tiān zi,qián shū bào jìn lín。

秦淮对月

刘敞

旧熟秦淮水,今浮万里船。jiù shú qín huái shuǐ,jīn fú wàn lǐ chuán。
泬寥明月夜,淡泊始秋天。jué liáo míng yuè yè,dàn pō shǐ qiū tiān。
静境他时绝,清光度晓圆。jìng jìng tā shí jué,qīng guāng dù xiǎo yuán。
无人漫咏史,回首忆先贤。wú rén màn yǒng shǐ,huí shǒu yì xiān xián。

晚泊对月

刘敞

川光晚都白,岸色远全青。chuān guāng wǎn dōu bái,àn sè yuǎn quán qīng。
明月随孤剑,浮槎送客星。míng yuè suí gū jiàn,fú chá sòng kè xīng。
南飞鹊扰扰,北向雁冥冥。nán fēi què rǎo rǎo,běi xiàng yàn míng míng。
谁谓悲歌短,能吟酒易醒。shuí wèi bēi gē duǎn,néng yín jiǔ yì xǐng。

欲雪寄贡甫

刘敞

欲雪天地闭,积云江海昏。yù xuě tiān dì bì,jī yún jiāng hǎi hūn。
著书成寂寞,玩岁觉崩奔。zhù shū chéng jì mò,wán suì jué bēng bēn。
鸿雁自啸侣,鹡鸰常在原。hóng yàn zì xiào lǚ,jí líng cháng zài yuán。
离忧纷满眼,浪作种庭萱。lí yōu fēn mǎn yǎn,làng zuò zhǒng tíng xuān。

初雪

刘敞

三日风振海,中宵雪覆城。sān rì fēng zhèn hǎi,zhōng xiāo xuě fù chéng。
已看秋落漠,更逼岁峥嵘。yǐ kàn qiū luò mò,gèng bī suì zhēng róng。
原隰龙沙碛,楼台白玉京。yuán xí lóng shā qì,lóu tái bái yù jīng。
知谁错吹律,物物骤堪惊。zhī shuí cuò chuī lǜ,wù wù zhòu kān jīng。

残雪

刘敞

积素不可卷,潜阳方未苏。jī sù bù kě juǎn,qián yáng fāng wèi sū。
劲风吹强起,明月照全无。jìn fēng chuī qiáng qǐ,míng yuè zhào quán wú。
封蛰龙蛇病,伤根竹柏枯。fēng zhé lóng shé bìng,shāng gēn zhú bǎi kū。
谁能开白日,后土正泥涂。shuí néng kāi bái rì,hòu tǔ zhèng ní tú。

望雪山

刘敞

朔风何处雪,径度江南山。shuò fēng hé chù xuě,jìng dù jiāng nán shān。
半出青天外,犹临庭户间。bàn chū qīng tiān wài,yóu lín tíng hù jiān。
崔嵬海潮涌,泱漭暮云还。cuī wéi hǎi cháo yǒng,yāng mǎng mù yún hái。
壮观感人意,长谣如可攀。zhuàng guān gǎn rén yì,zhǎng yáo rú kě pān。

戏贺段生

刘敞

骠骑门下士,蹉跎已白头。biāo qí mén xià shì,cuō tuó yǐ bái tóu。
知人家监误,弹剑起吹愁。zhī rén jiā jiān wù,dàn jiàn qǐ chuī chóu。
忽逐侏儒饱,遥闻禄仕优。hū zhú zhū rú bǎo,yáo wén lù shì yōu。
还乡问耆旧,当忆负薪讴。hái xiāng wèn qí jiù,dāng yì fù xīn ōu。

金钱花

刘敞

披沙百炼贵,济世五铢圜。pī shā bǎi liàn guì,jì shì wǔ zhū huán。
侔色都疑似,颁行适自然。móu sè dōu yí shì,bān xíng shì zì rán。
萧萧秋意早,采采露华鲜。xiāo xiāo qiū yì zǎo,cǎi cǎi lù huá xiān。
贫谢侏儒甚,烦君慰眼前。pín xiè zhū rú shén,fán jūn wèi yǎn qián。