古诗词

望洞庭

刘敞

洞庭七百里,浩荡敌溟渤。dòng tíng qī bǎi lǐ,hào dàng dí míng bó。
云梦开其胸,巴陵束喉舌。yún mèng kāi qí xiōng,bā líng shù hóu shé。
东流汇群川,盛涨五六月。dōng liú huì qún chuān,shèng zhǎng wǔ liù yuè。
飘飖浮乾坤,倚盖低兀臲。piāo yáo fú qián kūn,yǐ gài dī wù niè。
吾行寰海间,未见此水阔。wú xíng huán hǎi jiān,wèi jiàn cǐ shuǐ kuò。
峡流下衣带,岛屿尽毫末。xiá liú xià yī dài,dǎo yǔ jǐn háo mò。
高秋卷氛翳,两涯浴日月。gāo qiū juǎn fēn yì,liǎng yá yù rì yuè。
何得径寸珠,晦明互出没。hé dé jìng cùn zhū,huì míng hù chū méi。
苍茫蛟龙宅,溷杂鱼鳖窟。cāng máng jiāo lóng zhái,hùn zá yú biē kū。
太古到于今,沈潜孰分别。tài gǔ dào yú jīn,shěn qián shú fēn bié。
风帆引北极,波浪限百越。fēng fān yǐn běi jí,bō làng xiàn bǎi yuè。
国绝南顾忧,献琛各通达。guó jué nán gù yōu,xiàn chēn gè tōng dá。
山川非一险,此实辅明哲。shān chuān fēi yī xiǎn,cǐ shí fǔ míng zhé。
俯笑三苗愚,竟为独夫灭。fǔ xiào sān miáo yú,jìng wèi dú fū miè。
远游世俗隘,偶此耳目豁。yuǎn yóu shì sú ài,ǒu cǐ ěr mù huō。
淅沥临清风,滂沱濯炎热。xī lì lín qīng fēng,pāng tuó zhuó yán rè。
萧萧霜林暮,蔼蔼芳草歇。xiāo xiāo shuāng lín mù,ǎi ǎi fāng cǎo xiē。
壮观激我怀,当歌意复咽。zhuàng guān jī wǒ huái,dāng gē yì fù yàn。
寂寥轩辕乐,万古逸响绝。jì liáo xuān yuán lè,wàn gǔ yì xiǎng jué。
惨淡虞帝魂,九疑莽嵽嵲。cǎn dàn yú dì hún,jiǔ yí mǎng dié niè。
况闻屈贾辈,各赐楚汉玦。kuàng wén qū jiǎ bèi,gè cì chǔ hàn jué。
至德无复还,后王寝衰缺。zhì dé wú fù hái,hòu wáng qǐn shuāi quē。
滔滔更南征,郁郁抱忉怛。tāo tāo gèng nán zhēng,yù yù bào dāo dá。
太湖虽云深,未救怀古渴。tài hú suī yún shēn,wèi jiù huái gǔ kě。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

见召西阳池泛舟仍示雅章因成二绝希笑览也

刘敞

画舫欲随波上下,行人先似水西东。huà fǎng yù suí bō shàng xià,xíng rén xiān shì shuǐ xī dōng。
翠萍却是多情物,漂泊不离芳沼中。cuì píng què shì duō qíng wù,piāo pō bù lí fāng zhǎo zhōng。

见召西阳池泛舟仍示雅章因成二绝希笑览也

刘敞

习池几度共芳菲,烂醉池头到落晖。xí chí jǐ dù gòng fāng fēi,làn zuì chí tóu dào luò huī。
临去主人虽不召,山公能不少依依。lín qù zhǔ rén suī bù zhào,shān gōng néng bù shǎo yī yī。

顺州马上望古北诸山

刘敞

平原不尽对群峰,翠壁回环几万重。píng yuán bù jǐn duì qún fēng,cuì bì huí huán jǐ wàn zhòng。
背日映云何所似,秋江千丈碧芙蓉。bèi rì yìng yún hé suǒ shì,qiū jiāng qiān zhàng bì fú róng。

伯劳

刘敞

伯劳东去燕西归,可惜春光相见稀。bó láo dōng qù yàn xī guī,kě xī chūn guāng xiāng jiàn xī。
惟有歌声留别恨,画梁三日更尘飞。wéi yǒu gē shēng liú bié hèn,huà liáng sān rì gèng chén fēi。

同河中府签判刘状元廷

刘敞

平舒道上望诸峰,翠出浮云几万重。píng shū dào shàng wàng zhū fēng,cuì chū fú yún jǐ wàn zhòng。
过客仍迷五里雾,真人与致二茅龙。guò kè réng mí wǔ lǐ wù,zhēn rén yǔ zhì èr máo lóng。

题戚化源画清济贯浊河图

刘敞

浊河清济坐中分,沙浪澄波两逼真。zhuó hé qīng jì zuò zhōng fēn,shā làng chéng bō liǎng bī zhēn。
自画壁来多少日,能知清浊几何人。zì huà bì lái duō shǎo rì,néng zhī qīng zhuó jǐ hé rén。

西楼

刘敞

西楼独上不能回,绕郭新花正盛开。xī lóu dú shàng bù néng huí,rào guō xīn huā zhèng shèng kāi。
谁信不曾骑马出,春光自到眼前来。shuí xìn bù céng qí mǎ chū,chūn guāng zì dào yǎn qián lái。

兴庆池送江淮陈度支是日微凉

刘敞

芙蕖满地水浮空,不意江湖入望中。fú qú mǎn dì shuǐ fú kōng,bù yì jiāng hú rù wàng zhōng。
独把一杯送归客,可怜羁思满秋风。dú bǎ yī bēi sòng guī kè,kě lián jī sī mǎn qiū fēng。

九疑山图

刘敞

苍梧南岸碧嵯峨,直上云衢不甚多。cāng wú nán àn bì cuó é,zhí shàng yún qú bù shén duō。
天使九峰迷万世,可怜虞舜不悲歌。tiān shǐ jiǔ fēng mí wàn shì,kě lián yú shùn bù bēi gē。

送智慈

刘敞

海上忘机是白鸥,暂来非为稻梁谋。hǎi shàng wàng jī shì bái ōu,zàn lái fēi wèi dào liáng móu。
乘风又作沧浪别,怊怅居人浪得愁。chéng fēng yòu zuò cāng làng bié,chāo chàng jū rén làng dé chóu。

西掖闻莺

刘敞

宫树阴阴翠盖成,熏风尽日语流莺。gōng shù yīn yīn cuì gài chéng,xūn fēng jǐn rì yǔ liú yīng。
只应欲助归田兴,故作林间旧友声。zhǐ yīng yù zhù guī tián xīng,gù zuò lín jiān jiù yǒu shēng。

游龙山

刘敞

七泽高秋霜叶红,龙山一望夕阳中。qī zé gāo qiū shuāng yè hóng,lóng shān yī wàng xī yáng zhōng。
愁来乘兴时时往,楚老相疑是孟公。chóu lái chéng xīng shí shí wǎng,chǔ lǎo xiāng yí shì mèng gōng。

出城

刘敞

水映朱扉树绕城,午天暄煦仆姑鸣。shuǐ yìng zhū fēi shù rào chéng,wǔ tiān xuān xù pū gū míng。
马蹄款魂春泥燕,自爱乘凉半日行。mǎ tí kuǎn hún chūn ní yàn,zì ài chéng liáng bàn rì xíng。

琵琶亭

刘敞

江头明月琵琶亭,一曲悲歌万古情。jiāng tóu míng yuè pí pá tíng,yī qū bēi gē wàn gǔ qíng。
欲识当时胁断处,只应江水是遗声。yù shí dāng shí xié duàn chù,zhǐ yīng jiāng shuǐ shì yí shēng。

过湖城诵隽不疑传作

刘敞

北阙公卿如堵墙,谁持一语判兴亡。běi quē gōng qīng rú dǔ qiáng,shuí chí yī yǔ pàn xīng wáng。
若知京兆人无及,正用春秋侍帝旁。ruò zhī jīng zhào rén wú jí,zhèng yòng chūn qiū shì dì páng。