古诗词

望洞庭

刘敞

洞庭七百里,浩荡敌溟渤。dòng tíng qī bǎi lǐ,hào dàng dí míng bó。
云梦开其胸,巴陵束喉舌。yún mèng kāi qí xiōng,bā líng shù hóu shé。
东流汇群川,盛涨五六月。dōng liú huì qún chuān,shèng zhǎng wǔ liù yuè。
飘飖浮乾坤,倚盖低兀臲。piāo yáo fú qián kūn,yǐ gài dī wù niè。
吾行寰海间,未见此水阔。wú xíng huán hǎi jiān,wèi jiàn cǐ shuǐ kuò。
峡流下衣带,岛屿尽毫末。xiá liú xià yī dài,dǎo yǔ jǐn háo mò。
高秋卷氛翳,两涯浴日月。gāo qiū juǎn fēn yì,liǎng yá yù rì yuè。
何得径寸珠,晦明互出没。hé dé jìng cùn zhū,huì míng hù chū méi。
苍茫蛟龙宅,溷杂鱼鳖窟。cāng máng jiāo lóng zhái,hùn zá yú biē kū。
太古到于今,沈潜孰分别。tài gǔ dào yú jīn,shěn qián shú fēn bié。
风帆引北极,波浪限百越。fēng fān yǐn běi jí,bō làng xiàn bǎi yuè。
国绝南顾忧,献琛各通达。guó jué nán gù yōu,xiàn chēn gè tōng dá。
山川非一险,此实辅明哲。shān chuān fēi yī xiǎn,cǐ shí fǔ míng zhé。
俯笑三苗愚,竟为独夫灭。fǔ xiào sān miáo yú,jìng wèi dú fū miè。
远游世俗隘,偶此耳目豁。yuǎn yóu shì sú ài,ǒu cǐ ěr mù huō。
淅沥临清风,滂沱濯炎热。xī lì lín qīng fēng,pāng tuó zhuó yán rè。
萧萧霜林暮,蔼蔼芳草歇。xiāo xiāo shuāng lín mù,ǎi ǎi fāng cǎo xiē。
壮观激我怀,当歌意复咽。zhuàng guān jī wǒ huái,dāng gē yì fù yàn。
寂寥轩辕乐,万古逸响绝。jì liáo xuān yuán lè,wàn gǔ yì xiǎng jué。
惨淡虞帝魂,九疑莽嵽嵲。cǎn dàn yú dì hún,jiǔ yí mǎng dié niè。
况闻屈贾辈,各赐楚汉玦。kuàng wén qū jiǎ bèi,gè cì chǔ hàn jué。
至德无复还,后王寝衰缺。zhì dé wú fù hái,hòu wáng qǐn shuāi quē。
滔滔更南征,郁郁抱忉怛。tāo tāo gèng nán zhēng,yù yù bào dāo dá。
太湖虽云深,未救怀古渴。tài hú suī yún shēn,wèi jiù huái gǔ kě。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

观梅樱桃

刘敞

梅花欲落樱桃盛,白雪彤霞各自愁。méi huā yù luò yīng táo shèng,bái xuě tóng xiá gè zì chóu。
肠断黄峰与粉蝶,东园来去不知休。cháng duàn huáng fēng yǔ fěn dié,dōng yuán lái qù bù zhī xiū。

潞河

刘敞

饮马长城行且谣,雕鞍金勒映春朝。yǐn mǎ zhǎng chéng xíng qiě yáo,diāo ān jīn lēi yìng chūn cháo。
潞河正月冰都尽,不惜障泥走度桥。lù hé zhèng yuè bīng dōu jǐn,bù xī zhàng ní zǒu dù qiáo。

陈胜

刘敞

夥涉矜豪欣据陈,力崇司过督群臣。huǒ shè jīn háo xīn jù chén,lì chóng sī guò dū qún chén。
欲将燕雀轻天下,自使侯王不复亲。yù jiāng yàn què qīng tiān xià,zì shǐ hóu wáng bù fù qīn。

客寄天台月桂子

刘敞

天上仙人月里栽,无端飘逐海风来。tiān shàng xiān rén yuè lǐ zāi,wú duān piāo zhú hǎi fēng lái。
可能种作千寻树,岁看高花烂漫开。kě néng zhǒng zuò qiān xún shù,suì kàn gāo huā làn màn kāi。

辛卯十二月同持国游会灵观各曾赋诗后一年会灵烧高下俱尽天子为先朝所为不忍废复治集禧略放渭阳帝祠制度五岳同宇毋乏事而已不能如向之钜丽也戊戌十二月以事过谒祠下作七言寄持国

刘敞

白玉五城十二楼,还曾同作采真游。bái yù wǔ chéng shí èr lóu,hái céng tóng zuò cǎi zhēn yóu。
重来无复壶中景,惟见苍林锁碧流。zhòng lái wú fù hú zhōng jǐng,wéi jiàn cāng lín suǒ bì liú。

戏成一首

刘敞

参差翠嶂坐中分,断续流泉尽日闻。cān chà cuì zhàng zuò zhōng fēn,duàn xù liú quán jǐn rì wén。
何异高唐与巫峡,梦馀真复有朝云。hé yì gāo táng yǔ wū xiá,mèng yú zhēn fù yǒu cháo yún。

杂诗三首

刘敞

大梁公子乐邯郸,爱士能从市井间。dà liáng gōng zi lè hán dān,ài shì néng cóng shì jǐng jiān。
虽诧平原倾食客,鲁连犹蹈海滨还。suī chà píng yuán qīng shí kè,lǔ lián yóu dǎo hǎi bīn hái。

杂诗三首

刘敞

季长诞节薄拘儒,俳笑纷纭绛帐居。jì zhǎng dàn jié báo jū rú,pái xiào fēn yún jiàng zhàng jū。
为问从来三辅士,几人门下撇衣裾。wèi wèn cóng lái sān fǔ shì,jǐ rén mén xià piē yī jū。

杂诗三首

刘敞

天禄先生空白头,时时好事载书游。tiān lù xiān shēng kōng bái tóu,shí shí hǎo shì zài shū yóu。
滑稽不及鸱夷辈,寂寞端成淑德侯。huá jī bù jí chī yí bèi,jì mò duān chéng shū dé hóu。

彭城先辈未披奇采早饮隽声遗诗寄

刘敞

清门早日映朝端,俊域于今有二难。qīng mén zǎo rì yìng cháo duān,jùn yù yú jīn yǒu èr nán。
虹气韫来徒想玉,国香闻处已知兰。hóng qì yùn lái tú xiǎng yù,guó xiāng wén chù yǐ zhī lán。

彭城先辈未披奇采早饮隽声遗诗寄

刘敞

剑池夜久光芒紧,梦草春深景象宽。jiàn chí yè jiǔ guāng máng jǐn,mèng cǎo chūn shēn jǐng xiàng kuān。
寄惠新诗仍过此,濡毫容易报琅玕。jì huì xīn shī réng guò cǐ,rú háo róng yì bào láng gān。

朝日偶作呈友人

刘敞

渐知春意入城来,向午池冰已半开。jiàn zhī chūn yì rù chéng lái,xiàng wǔ chí bīng yǐ bàn kāi。
和气满天真可望,凭君须上最高台。hé qì mǎn tiān zhēn kě wàng,píng jūn xū shàng zuì gāo tái。

榴花洞

刘敞

熏风四月群芳歇,火玉烧枝拂露华。xūn fēng sì yuè qún fāng xiē,huǒ yù shāo zhī fú lù huá。
偶坐清阴人不到,白须道士进流霞。ǒu zuò qīng yīn rén bù dào,bái xū dào shì jìn liú xiá。

和永叔宿斋太庙闻莺二韵

刘敞

碧树凋零满眼秋,黄鹂飞去使人愁。bì shù diāo líng mǎn yǎn qiū,huáng lí fēi qù shǐ rén chóu。
翰林仙老斋房客,犹恨人间岁月流。hàn lín xiān lǎo zhāi fáng kè,yóu hèn rén jiān suì yuè liú。

题庭前药栏

刘敞

宿雨初晴晓尚寒,土膏欲动未全乾。sù yǔ chū qíng xiǎo shàng hán,tǔ gāo yù dòng wèi quán qián。
碧萱红药饶情态,世漏春光已满栏。bì xuān hóng yào ráo qíng tài,shì lòu chūn guāng yǐ mǎn lán。