古诗词

碧澜堂

刘敞

苕溪之水摇空山,霅溪波流无日闲。sháo xī zhī shuǐ yáo kōng shān,zhà xī bō liú wú rì xián。
上有高堂荫华宇,苍翠凌乱轩楹间。shàng yǒu gāo táng yīn huá yǔ,cāng cuì líng luàn xuān yíng jiān。
异时客心乐真旷,白鸟鵁鶄期往还。yì shí kè xīn lè zhēn kuàng,bái niǎo jiāo jīng qī wǎng hái。
解缨敧枕便所适,焉能复问居夷蛮。jiě yīng jī zhěn biàn suǒ shì,yān néng fù wèn jū yí mán。
岚光棱棱耸屏幌,水响滥滥摇琼环。lán guāng léng léng sǒng píng huǎng,shuǐ xiǎng làn làn yáo qióng huán。
正如明鉴发尘匣,万象聚眼醒容颜。zhèng rú míng jiàn fā chén xiá,wàn xiàng jù yǎn xǐng róng yán。
秋风已高白芷老,编荷制蕙文斓斑。qiū fēng yǐ gāo bái zhǐ lǎo,biān hé zhì huì wén lán bān。
魂清魄爽弄明月,洞庭跬步寻非艰。hún qīng pò shuǎng nòng míng yuè,dòng tíng kuǐ bù xún fēi jiān。
神仙有无未可信,物色但讶非人寰。shén xiān yǒu wú wèi kě xìn,wù sè dàn yà fēi rén huán。
瑶宫紫府竟何若,茫然远想令人潸。yáo gōng zǐ fǔ jìng hé ruò,máng rán yuǎn xiǎng lìng rén shān。
长竿独茧可以老,安用驰猎卢重镮。zhǎng gān dú jiǎn kě yǐ lǎo,ān yòng chí liè lú zhòng huán。
况复邦人讲文墨,风雅不待仲尼删。kuàng fù bāng rén jiǎng wén mò,fēng yǎ bù dài zhòng ní shān。
丞相词章状元笔,荦荦神裁无由攀。chéng xiāng cí zhāng zhuàng yuán bǐ,luò luò shén cái wú yóu pān。
嗟我胡然陷尘滓,不能追逐鸥白鹇。jiē wǒ hú rán xiàn chén zǐ,bù néng zhuī zhú ōu bái xián。
发狂醉问二三子,吴溪钓碣何如顽。fā kuáng zuì wèn èr sān zi,wú xī diào jié hé rú wán。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

红玉谁家女四首

刘敞

翠霞金缕衣,独立翳斜晖。cuì xiá jīn lǚ yī,dú lì yì xié huī。
无奈春风荡,吹人只欲飞。wú nài chūn fēng dàng,chuī rén zhǐ yù fēi。

红玉谁家女四首

刘敞

春风能吹衣,不能解人意。chūn fēng néng chuī yī,bù néng jiě rén yì。
使我为朝云,与君从此逝。shǐ wǒ wèi cháo yún,yǔ jūn cóng cǐ shì。

清明后雁

刘敞

留滞江南久,今来万里归。liú zhì jiāng nán jiǔ,jīn lái wàn lǐ guī。
春风稍和暖,作意入云飞。chūn fēng shāo hé nuǎn,zuò yì rù yún fēi。

忆关中诸弟

刘敞

好去北归雁,凭将千里书。hǎo qù běi guī yàn,píng jiāng qiān lǐ shū。
潼关何日到,送目故愁予。tóng guān hé rì dào,sòng mù gù chóu yǔ。

立春日宿高阳关以病酒不饮复用前韵

刘敞

月色初元夜,花香剪彩春。yuè sè chū yuán yè,huā xiāng jiǎn cǎi chūn。
而公高阳客,翻作独醒人。ér gōng gāo yáng kè,fān zuò dú xǐng rén。

李氏池上醉中诗

刘敞

春塘泉脉活龙鳞,宿雨花枝覆锦茵。chūn táng quán mài huó lóng lín,sù yǔ huā zhī fù jǐn yīn。
薄俗不容白眼客,醉乡自有葛天民。báo sú bù róng bái yǎn kè,zuì xiāng zì yǒu gé tiān mín。

中秋夜作

刘敞

凄风白露堕清秋,月上江湖开客愁。qī fēng bái lù duò qīng qiū,yuè shàng jiāng hú kāi kè chóu。
世事纷纷欲如发,醉醒任意判悠悠。shì shì fēn fēn yù rú fā,zuì xǐng rèn yì pàn yōu yōu。

思乡岭

刘敞

绝壑参差半倚天,据鞍环顾一悽然。jué hè cān chà bàn yǐ tiān,jù ān huán gù yī qī rán。
乱山不复知南北,惟记长安白日边。luàn shān bù fù zhī nán běi,wéi jì zhǎng ān bái rì biān。

宿麃子岭穹庐中

刘敞

千山雪绕帐庐寒,一半冰消塞井乾。qiān shān xuě rào zhàng lú hán,yī bàn bīng xiāo sāi jǐng qián。
忆卧衡门甘泌水,可怜孤枕未曾安。yì wò héng mén gān mì shuǐ,kě lián gū zhěn wèi céng ān。

摸斗岭

刘敞

盘峰回栈几千层,径欲凌云揽玉绳。pán fēng huí zhàn jǐ qiān céng,jìng yù líng yún lǎn yù shéng。
浪得虚名夸鄙俗,古来天险绝阶升。làng dé xū míng kuā bǐ sú,gǔ lái tiān xiǎn jué jiē shēng。

狎鸥亭

刘敞

波光柳色交相乱,野客沙禽特共闲。bō guāng liǔ sè jiāo xiāng luàn,yě kè shā qín tè gòng xián。
未醉那宜径归去,夕阳犹在杏花山。wèi zuì nà yí jìng guī qù,xī yáng yóu zài xìng huā shān。

黄河

刘敞

轻车重马自相腾,横度长河百丈冰。qīng chē zhòng mǎ zì xiāng téng,héng dù zhǎng hé bǎi zhàng bīng。
贝阙珠宫应浪语,黄沙际海谷为陵。bèi quē zhū gōng yīng làng yǔ,huáng shā jì hǎi gǔ wèi líng。

过临潢口号

刘敞

云消归路暖无尘,试学章台走马身。yún xiāo guī lù nuǎn wú chén,shì xué zhāng tái zǒu mǎ shēn。
塞柳关榆莫相恼,小园桃李解迎人。sāi liǔ guān yú mò xiāng nǎo,xiǎo yuán táo lǐ jiě yíng rén。

寄张四二首

刘敞

城下清淮百丈深,楼前明月冷镕金。chéng xià qīng huái bǎi zhàng shēn,lóu qián míng yuè lěng róng jīn。
何似关山望处景,因人寄示陇头吟。hé shì guān shān wàng chù jǐng,yīn rén jì shì lǒng tóu yín。

寄张四二首

刘敞

清秋千里梦相思,颍水沧浪各一涯。qīng qiū qiān lǐ mèng xiāng sī,yǐng shuǐ cāng làng gè yī yá。
洗耳君方避尧舜,濯缨吾请学鸱夷。xǐ ěr jūn fāng bì yáo shùn,zhuó yīng wú qǐng xué chī yí。