古诗词

和吴九元会

刘敞

汉家初成长乐宫,亦以十月朝百工。hàn jiā chū chéng zhǎng lè gōng,yì yǐ shí yuè cháo bǎi gōng。
武夫崛起少仪节,秦制苟简非王风。wǔ fū jué qǐ shǎo yí jié,qín zhì gǒu jiǎn fēi wáng fēng。
犹云始知天子贵,此甚可笑田舍翁。yóu yún shǐ zhī tiān zi guì,cǐ shén kě xiào tián shě wēng。
圣朝礼乐百年备,文物寖盛兼羲农。shèng cháo lǐ lè bǎi nián bèi,wén wù jìn shèng jiān xī nóng。
月正元日古所用,数岁一讲宾王公。yuè zhèng yuán rì gǔ suǒ yòng,shù suì yī jiǎng bīn wáng gōng。
东至日出西太蒙,南极丹穴北崆峒。dōng zhì rì chū xī tài méng,nán jí dān xué běi kōng dòng。
重译款关惟恐后,奉琛荐币无不恭。zhòng yì kuǎn guān wéi kǒng hòu,fèng chēn jiàn bì wú bù gōng。
太常调乐辨韶武,少府拭璧差桓躬。tài cháng diào lè biàn sháo wǔ,shǎo fǔ shì bì chà huán gōng。
旗常卷舒王路肃,干羽出没顽民从。qí cháng juǎn shū wáng lù sù,gàn yǔ chū méi wán mín cóng。
协风入律效朔易,瑞雪盈尺迎年丰。xié fēng rù lǜ xiào shuò yì,ruì xuě yíng chǐ yíng nián fēng。
阴惨阳舒变顷刻,天决地辟含冲融。yīn cǎn yáng shū biàn qǐng kè,tiān jué dì pì hán chōng róng。
君看此等圣人事,岂得复顾叔孙通。jūn kàn cǐ děng shèng rén shì,qǐ dé fù gù shū sūn tōng。
道旁击壤九龄叟,校室受书三尺童。dào páng jī rǎng jiǔ líng sǒu,xiào shì shòu shū sān chǐ tóng。
惯习升平不自觉,岂悟帝力高无穷。guàn xí shēng píng bù zì jué,qǐ wù dì lì gāo wú qióng。
赖君作诗播英实,如以鸣鼓祛昏聋。lài jūn zuò shī bō yīng shí,rú yǐ míng gǔ qū hūn lóng。
吾知朝廷亿万载,与地侔富天比崇。wú zhī cháo tíng yì wàn zài,yǔ dì móu fù tiān bǐ chóng。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

时会堂二首

刘敞

雪霁苍山未有尘,阳崖气色已含春。xuě jì cāng shān wèi yǒu chén,yáng yá qì sè yǐ hán chūn。
不关南国年芳早,自有东藩欲贡新。bù guān nán guó nián fāng zǎo,zì yǒu dōng fān yù gòng xīn。

时会堂二首

刘敞

江涌岷山万里来,地蟠昆岭百寻开。jiāng yǒng mín shān wàn lǐ lái,dì pán kūn lǐng bǎi xún kāi。
故移蒙顶延年味,共献无穷甘露杯。gù yí méng dǐng yán nián wèi,gòng xiàn wú qióng gān lù bēi。

十二月雷后作

刘敞

腊破春光逼眼来,暄风膏雨杂轻雷。là pò chūn guāng bī yǎn lái,xuān fēng gāo yǔ zá qīng léi。
黑貂已敝京尘里,兴发犹堪贳酒杯。hēi diāo yǐ bì jīng chén lǐ,xīng fā yóu kān shì jiǔ bēi。

寄贺隐直捷开封府解

刘敞

高士何须轻主簿,客星今欲上灵槎。gāo shì hé xū qīng zhǔ bù,kè xīng jīn yù shàng líng chá。
题名趁取台中旧,前后龙头属当家。tí míng chèn qǔ tái zhōng jiù,qián hòu lóng tóu shǔ dāng jiā。

闻张给事倍道兼程已过古北戏作七言

刘敞

叱驭勤王肯暂留,边沙朔雪犯貂裘。chì yù qín wáng kěn zàn liú,biān shā shuò xuě fàn diāo qiú。
飞黄一日须千里,应笑迂儒骑土牛。fēi huáng yī rì xū qiān lǐ,yīng xiào yū rú qí tǔ niú。

雷雨

刘敞

寂寞荒居草木深,商歌犹足玩愁霖。jì mò huāng jū cǎo mù shēn,shāng gē yóu zú wán chóu lín。
仰头笑问丰隆苦,亦未妨人倚柱吟。yǎng tóu xiào wèn fēng lóng kǔ,yì wèi fáng rén yǐ zhù yín。

棕榈

刘敞

纛影吒挲竿影直,雪中霜里伴松筠。dào yǐng zhā sā gān yǐng zhí,xuě zhōng shuāng lǐ bàn sōng yún。
可怜憔悴凌云色,还是昂藏独立人。kě lián qiáo cuì líng yún sè,hái shì áng cáng dú lì rén。

江梅

刘敞

江南谁折一枝春,玉骨冰肤画不真。jiāng nán shuí zhé yī zhī chūn,yù gǔ bīng fū huà bù zhēn。
撩乱清香随驿使,尘埃满眼正愁人。liāo luàn qīng xiāng suí yì shǐ,chén āi mǎn yǎn zhèng chóu rén。

观儿童逐兔辄失之戏呈希元二首

刘敞

碧眼儿童夸绝伦,竞驰奔兔蹙飞尘。bì yǎn ér tóng kuā jué lún,jìng chí bēn tù cù fēi chén。
俯身捷下重冈去,空听弦歌不见人。fǔ shēn jié xià zhòng gāng qù,kōng tīng xián gē bù jiàn rén。

观儿童逐兔辄失之戏呈希元二首

刘敞

满目苍山宿草衰,雪残深谷正多岐。mǎn mù cāng shān sù cǎo shuāi,xuě cán shēn gǔ zhèng duō qí。
莫将弓箭穷飞走,笑杀黄须邺下儿。mò jiāng gōng jiàn qióng fēi zǒu,xiào shā huáng xū yè xià ér。

初出古北口大风

刘敞

我持汉节议和亲,北上边关极海滨。wǒ chí hàn jié yì hé qīn,běi shàng biān guān jí hǎi bīn。
宜有鬼神阴受命,劲风来扫幕南尘。yí yǒu guǐ shén yīn shòu mìng,jìn fēng lái sǎo mù nán chén。

十二月十二日斋祠西太一宫是日大风

刘敞

绛阙碧城天与通,世间惟望气浑融。jiàng quē bì chéng tiān yǔ tōng,shì jiān wéi wàng qì hún róng。
神仙定与尘埃隔,自怪来时亦驭风。shén xiān dìng yǔ chén āi gé,zì guài lái shí yì yù fēng。

和圣俞逢卖梅花五首

刘敞

送腊迎年越岭梅,几时随驿过江来。sòng là yíng nián yuè lǐng méi,jǐ shí suí yì guò jiāng lái。
上林桃杏矜颜色,已老东风寂寞开。shàng lín táo xìng jīn yán sè,yǐ lǎo dōng fēng jì mò kāi。

和圣俞逢卖梅花五首

刘敞

三月都城雪卷沙,幽芳偏恨杂群花。sān yuè dōu chéng xuě juǎn shā,yōu fāng piān hèn zá qún huā。
九衢何处江南客,一笑相知越女家。jiǔ qú hé chù jiāng nán kè,yī xiào xiāng zhī yuè nǚ jiā。

和圣俞逢卖梅花五首

刘敞

东阡北陌竞春游,弄雪翻云为少留。dōng qiān běi mò jìng chūn yóu,nòng xuě fān yún wèi shǎo liú。
落去能无怨羌笛,折来端是乱乡愁。luò qù néng wú yuàn qiāng dí,zhé lái duān shì luàn xiāng chóu。