古诗词

柳枝词

王野

江上春深万万枝,含枝带雨尽低垂。jiāng shàng chūn shēn wàn wàn zhī,hán zhī dài yǔ jǐn dī chuí。
不知此物关何事,今古令人怨别离。bù zhī cǐ wù guān hé shì,jīn gǔ lìng rén yuàn bié lí。

王野

明浙江山阴人,字贞翁。家贫,肆力经史,筑室卧龙山南,教授自给。晚岁喜读《易》,习养生,徜徉山水间,自号蜕岩道人。为诗冲淡自得,书法直逼赵孟頫。有《周易衍义》、《蜕岩诗集》、《弦诵新声》,辑有《绍兴名胜题咏》、《五灯集要》、《湖山纪游》等。 王野的作品>>

猜您喜欢

出郭访王叟园居

王野

遥想栖托佳,春霁引坦步。yáo xiǎng qī tuō jiā,chūn jì yǐn tǎn bù。
鸟深墙外闻,花隔鼻先悟。niǎo shēn qiáng wài wén,huā gé bí xiān wù。
入门及宾馆,宛若下山路。rù mén jí bīn guǎn,wǎn ruò xià shān lù。
葱茜清意满,简密几丛树。cōng qiàn qīng yì mǎn,jiǎn mì jǐ cóng shù。
众草冗不芟,存为蠢动寓。zhòng cǎo rǒng bù shān,cún wèi chǔn dòng yù。
草木遂本性,爱物见平素。cǎo mù suì běn xìng,ài wù jiàn píng sù。
人静池出鱼,屋衰梁饱蠹。rén jìng chí chū yú,wū shuāi liáng bǎo dù。
壁苔如画山,天然卧游具。bì tái rú huà shān,tiān rán wò yóu jù。
园叟齿逾耋,似鹤林间遇。yuán sǒu chǐ yú dié,shì hè lín jiān yù。
内深冥真寄,外浅备礼数。nèi shēn míng zhēn jì,wài qiǎn bèi lǐ shù。
恍惚异世人,相对心疑惧。huǎng hū yì shì rén,xiāng duì xīn yí jù。
虽疑且盘桓,啸歌日至暮。suī yí qiě pán huán,xiào gē rì zhì mù。

千秋观

王野

贺监风流去不回,千秋宫观出尘埃。hè jiān fēng liú qù bù huí,qiān qiū gōng guān chū chén āi。
数章乔木着浓荫,一曲旧亭空绿苔。shù zhāng qiáo mù zhe nóng yīn,yī qū jiù tíng kōng lǜ tái。
吊古人来惟短棹,步虚声沓落层台。diào gǔ rén lái wéi duǎn zhào,bù xū shēng dá luò céng tái。
不知敕赐黄冠后,谁继清风自后来。bù zhī chì cì huáng guān hòu,shuí jì qīng fēng zì hòu lái。
1712