古诗词

赠上封诸老

朱熹

夜宿上封寺,翛然尘虑清。yè sù shàng fēng sì,xiāo rán chén lǜ qīng。
月明残雪里,泉溜隔窗声。yuè míng cán xuě lǐ,quán liū gé chuāng shēng。
楮衲今如许,绨袍那复情。chǔ nà jīn rú xǔ,tí páo nà fù qíng。
炉红虚室暖,聊得话平生。lú hóng xū shì nuǎn,liáo dé huà píng shēng。
朱熹

朱熹

朱熹(1130年9月15日~1200年4月23日),行五十二,小名沋郎,小字季延,字元晦,一字仲晦,号晦庵,晚称晦翁,又称紫阳先生、考亭先生、沧州病叟、云谷老人、沧洲病叟、逆翁。谥文,又称朱文公。汉族,祖籍南宋江南东路徽州府婺源县(今江西省婺源),出生于南剑州尤溪(今属福建三明市)。南宋著名的理学家、思想家、哲学家、教育家、诗人、闽学派的代表人物,世称朱子,是孔子、孟子以来最杰出的弘扬儒学的大师。 朱熹的作品>>

猜您喜欢

次秀野韵五首

朱熹

史君帘阁对修筠,起看名园雨后春。shǐ jūn lián gé duì xiū yún,qǐ kàn míng yuán yǔ hòu chūn。
便赋新诗留野客,更倾芳酒酹花神。biàn fù xīn shī liú yě kè,gèng qīng fāng jiǔ lèi huā shén。
未酬管乐平生志,且作羲黄向上人。wèi chóu guǎn lè píng shēng zhì,qiě zuò xī huáng xiàng shàng rén。
只恐功名相迫逐,不容老子卧漳滨。zhǐ kǒng gōng míng xiāng pò zhú,bù róng lǎo zi wò zhāng bīn。

次秀野韵五首

朱熹

满园红紫已争新,百啭幽禽亦唤人。mǎn yuán hóng zǐ yǐ zhēng xīn,bǎi zhuàn yōu qín yì huàn rén。
蜡屐未妨泥步稳,珍丛终恨雨来频。là jī wèi fáng ní bù wěn,zhēn cóng zhōng hèn yǔ lái pín。
卧看晓色忻初霁,起约良游醉好春。wò kàn xiǎo sè xīn chū jì,qǐ yuē liáng yóu zuì hǎo chūn。
却笑当年金谷燕,相随仆仆望车尘。què xiào dāng nián jīn gǔ yàn,xiāng suí pū pū wàng chē chén。

次秀野韵五首

朱熹

惆怅春馀几日光,从今风雨莫颠狂。chóu chàng chūn yú jǐ rì guāng,cóng jīn fēng yǔ mò diān kuáng。
急呼我辈穿花去,未觉诗情与道妨。jí hū wǒ bèi chuān huā qù,wèi jué shī qíng yǔ dào fáng。
萝带不须吟杜若,角弓聊复赋甘棠。luó dài bù xū yín dù ruò,jiǎo gōng liáo fù fù gān táng。
淋浪坐客休辞醉,饮罢晞身向九阳。lín làng zuò kè xiū cí zuì,yǐn bà xī shēn xiàng jiǔ yáng。

次秀野韵五首

朱熹

知君久矣厌喧卑,造物尊前唤小儿。zhī jūn jiǔ yǐ yàn xuān bēi,zào wù zūn qián huàn xiǎo ér。
一釂未应峨侧弁,十分聊尔快翻卮。yī jiào wèi yīng é cè biàn,shí fēn liáo ěr kuài fān zhī。
治中寂寂凝尘日,令尹忧劳退食时。zhì zhōng jì jì níng chén rì,lìng yǐn yōu láo tuì shí shí。
正好相寻发孤笑,莫教牢落负心期。zhèng hǎo xiāng xún fā gū xiào,mò jiào láo luò fù xīn qī。

次秀野韵五首

朱熹

当年共剪北山莱,修竹成阴手自栽。dāng nián gòng jiǎn běi shān lái,xiū zhú chéng yīn shǒu zì zāi。
书卷莫教春色老,柴荆肯为俗人开。shū juǎn mò jiào chūn sè lǎo,chái jīng kěn wèi sú rén kāi。
公能顾我传新句,我欲留公拨旧醅。gōng néng gù wǒ chuán xīn jù,wǒ yù liú gōng bō jiù pēi。
怅望南园芳树底,明年应放小车来。chàng wàng nán yuán fāng shù dǐ,míng nián yīng fàng xiǎo chē lái。

留秀野刘丈二首

朱熹

好雨当春过一犁,我公远忆故园西。hǎo yǔ dāng chūn guò yī lí,wǒ gōng yuǎn yì gù yuán xī。
孤篷稳转清滩急,十里行穿绿树齐。gū péng wěn zhuǎn qīng tān jí,shí lǐ xíng chuān lǜ shù qí。
路熟已欣经雾市,身轻未怕蹑云梯。lù shú yǐ xīn jīng wù shì,shēn qīng wèi pà niè yún tī。
诸孙剩欲留公住,细和新诗丐指迷。zhū sūn shèng yù liú gōng zhù,xì hé xīn shī gài zhǐ mí。

留秀野刘丈二首

朱熹

一去屏山今几春,归来三径但荒榛。yī qù píng shān jīn jǐ chūn,guī lái sān jìng dàn huāng zhēn。
剪除便觉风烟好,徙倚还惊物色新。jiǎn chú biàn jué fēng yān hǎo,xǐ yǐ hái jīng wù sè xīn。
楼外千林遮去路,阶前一水恋行尘。lóu wài qiān lín zhē qù lù,jiē qián yī shuǐ liàn xíng chén。
劝君更作留连计,同社追游苦未频。quàn jūn gèng zuò liú lián jì,tóng shè zhuī yóu kǔ wèi pín。

次秀野沧波馆刈麦二诗

朱熹

传闻泛宅贺新成,破月冲烟取次撑。chuán wén fàn zhái hè xīn chéng,pò yuè chōng yān qǔ cì chēng。
鹢首斜飞寒浪急,篷窗侧转好山横。yì shǒu xié fēi hán làng jí,péng chuāng cè zhuǎn hǎo shān héng。
知公兴有江湖迥,顾我诗无玉雪清。zhī gōng xīng yǒu jiāng hú jiǒng,gù wǒ shī wú yù xuě qīng。
欲跨船舷还未敢,几时得伴镜中行。yù kuà chuán xián hái wèi gǎn,jǐ shí dé bàn jìng zhōng xíng。

次秀野沧波馆刈麦二诗

朱熹

贻牟夙昔但声歌,今见郊园乐事多。yí móu sù xī dàn shēng gē,jīn jiàn jiāo yuán lè shì duō。
且喜瓯窭符善祷,未须芦菔颦妖娥。qiě xǐ ōu jù fú shàn dǎo,wèi xū lú fú pín yāo é。
霞觞政自夸真一,香钵何烦问毕罗。xiá shāng zhèng zì kuā zhēn yī,xiāng bō hé fán wèn bì luó。
我欲卖刀来学稼,不知还许受廛么。wǒ yù mài dāo lái xué jià,bù zhī hái xǔ shòu chán me。

次秀野躬耕桑陌旧园之韵二首

朱熹

郊园旱久只多蹊,昨夜欣沾雨一犁。jiāo yuán hàn jiǔ zhǐ duō qī,zuó yè xīn zhān yǔ yī lí。
已办青鞋随老圃,便驱黄犊过深溪。yǐ bàn qīng xié suí lǎo pǔ,biàn qū huáng dú guò shēn xī。
农谈剩喜乡邻近,馌具仍教妇子携。nóng tán shèng xǐ xiāng lín jìn,yè jù réng jiào fù zi xié。
指点竹寒沙碧处,不知何似锦城西。zhǐ diǎn zhú hán shā bì chù,bù zhī hé shì jǐn chéng xī。

次秀野躬耕桑陌旧园之韵二首

朱熹

丈人高致邈难干,云梦何如胸次宽。zhàng rén gāo zhì miǎo nán gàn,yún mèng hé rú xiōng cì kuān。
老去未妨诗律在,人来只怕酒杯乾。lǎo qù wèi fáng shī lǜ zài,rén lái zhǐ pà jiǔ bēi qián。
故开麦陇供家酿,更有兰章付客看。gù kāi mài lǒng gōng jiā niàng,gèng yǒu lán zhāng fù kè kàn。
下走才悭惭嘱和,愿公物色稍留残。xià zǒu cái qiān cán zhǔ hé,yuàn gōng wù sè shāo liú cán。

又和秀野二首

朱熹

愁阴一夜转和风,晓看花枝露彩浓。chóu yīn yī yè zhuǎn hé fēng,xiǎo kàn huā zhī lù cǎi nóng。
觅句休教长闭户,出门聊得试扶筇。mì jù xiū jiào zhǎng bì hù,chū mén liáo dé shì fú qióng。
物华始信如诗好,春色方知似酒浓。wù huá shǐ xìn rú shī hǎo,chūn sè fāng zhī shì jiǔ nóng。
多谢邻翁笑相迓,为言晴暖更过从。duō xiè lín wēng xiào xiāng yà,wèi yán qíng nuǎn gèng guò cóng。

又和秀野二首

朱熹

江皋晴日丽芳华,翠竹疏疏映白沙。jiāng gāo qíng rì lì fāng huá,cuì zhú shū shū yìng bái shā。
路转忽逢沽酒客,眼明惟见满园花。lù zhuǎn hū féng gū jiǔ kè,yǎn míng wéi jiàn mǎn yuán huā。
望中景助诗人趣,物外春归释子家。wàng zhōng jǐng zhù shī rén qù,wù wài chūn guī shì zi jiā。
向晚却寻芳草径,夕阳流水绕村斜。xiàng wǎn què xún fāng cǎo jìng,xī yáng liú shuǐ rào cūn xié。

次秀野咏雪韵三首

朱熹

闭门高卧客来稀,起看天花满院飞。bì mén gāo wò kè lái xī,qǐ kàn tiān huā mǎn yuàn fēi。
地迥杉篁增胜概,庭虚鸟雀噪空饥。dì jiǒng shān huáng zēng shèng gài,tíng xū niǎo què zào kōng jī。
酒肠冻涩成新恨,病骨侵凌减旧肥。jiǔ cháng dòng sè chéng xīn hèn,bìng gǔ qīn líng jiǎn jiù féi。
赖有袁生清兴在,忍寒应未泣牛衣。lài yǒu yuán shēng qīng xīng zài,rěn hán yīng wèi qì niú yī。

次秀野咏雪韵三首

朱熹

一夜同云匝四山,晓来千里共漫漫。yī yè tóng yún zā sì shān,xiǎo lái qiān lǐ gòng màn màn。
不应琪树犹含冻,翻笑杨花许耐寒。bù yīng qí shù yóu hán dòng,fān xiào yáng huā xǔ nài hán。
乘兴正须披鹤氅,瀹甘犹喜破龙团。chéng xīng zhèng xū pī hè chǎng,yuè gān yóu xǐ pò lóng tuán。
无端酒思催吟笔,却恐长鲸吸海乾。wú duān jiǔ sī cuī yín bǐ,què kǒng zhǎng jīng xī hǎi qián。