古诗词

胡丈广仲与范伯崇自岳市来同登绝顶举酒极谈得闻比日讲论之乐

朱熹

我已中峰住,君从何处来。wǒ yǐ zhōng fēng zhù,jūn cóng hé chù lái。
莫留岩底寺,径上月边台。mò liú yán dǐ sì,jìng shàng yuè biān tái。
浊酒团栾坐,高谈次第开。zhuó jiǔ tuán luán zuò,gāo tán cì dì kāi。
前贤渺安在,清酹寄馀哀。qián xián miǎo ān zài,qīng lèi jì yú āi。
朱熹

朱熹

朱熹(1130年9月15日~1200年4月23日),行五十二,小名沋郎,小字季延,字元晦,一字仲晦,号晦庵,晚称晦翁,又称紫阳先生、考亭先生、沧州病叟、云谷老人、沧洲病叟、逆翁。谥文,又称朱文公。汉族,祖籍南宋江南东路徽州府婺源县(今江西省婺源),出生于南剑州尤溪(今属福建三明市)。南宋著名的理学家、思想家、哲学家、教育家、诗人、闽学派的代表人物,世称朱子,是孔子、孟子以来最杰出的弘扬儒学的大师。 朱熹的作品>>

猜您喜欢

斋居感兴二十首

朱熹

晋阳启唐祚,王明绍巢封。jìn yáng qǐ táng zuò,wáng míng shào cháo fēng。
垂统已如此,继体宜昏风。chuí tǒng yǐ rú cǐ,jì tǐ yí hūn fēng。
麀聚渎天伦,牝晨司祸凶。yōu jù dú tiān lún,pìn chén sī huò xiōng。
乾纲一以坠,天枢遂崇崇。qián gāng yī yǐ zhuì,tiān shū suì chóng chóng。
淫毒秽宸极,虐焰燔苍穹。yín dú huì chén jí,nüè yàn fán cāng qióng。
向非狄张徒,谁办取日功。xiàng fēi dí zhāng tú,shuí bàn qǔ rì gōng。
云何欧阳子,秉笔迷至公。yún hé ōu yáng zi,bǐng bǐ mí zhì gōng。
唐经乱周纪,凡例孰此容。táng jīng luàn zhōu jì,fán lì shú cǐ róng。
侃侃范太史,受说伊川翁。kǎn kǎn fàn tài shǐ,shòu shuō yī chuān wēng。
春秋二三策,万古开群蒙。chūn qiū èr sān cè,wàn gǔ kāi qún méng。

斋居感兴二十首

朱熹

朱光遍炎宇,微阴眇重渊。zhū guāng biàn yán yǔ,wēi yīn miǎo zhòng yuān。
寒威闭九野,阳德昭穷泉。hán wēi bì jiǔ yě,yáng dé zhāo qióng quán。
文明昧谨独,昏迷有开先。wén míng mèi jǐn dú,hūn mí yǒu kāi xiān。
几微谅难忽,善端本绵绵。jǐ wēi liàng nán hū,shàn duān běn mián mián。
掩身事斋戒,及此防未然。yǎn shēn shì zhāi jiè,jí cǐ fáng wèi rán。
闭关息商旅,绝彼柔道牵。bì guān xī shāng lǚ,jué bǐ róu dào qiān。

斋居感兴二十首

朱熹

微月堕西岭,烂然众星光。wēi yuè duò xī lǐng,làn rán zhòng xīng guāng。
明河斜未落,斗柄低复昂。míng hé xié wèi luò,dòu bǐng dī fù áng。
感此南北极,枢轴遥相当。gǎn cǐ nán běi jí,shū zhóu yáo xiāng dāng。
太一有常居,仰瞻独煌煌。tài yī yǒu cháng jū,yǎng zhān dú huáng huáng。
中天照四国,三辰环侍旁。zhōng tiān zhào sì guó,sān chén huán shì páng。
人心要如此,寂感无边方。rén xīn yào rú cǐ,jì gǎn wú biān fāng。

斋居感兴二十首

朱熹

放勋始钦明,南面亦恭己。fàng xūn shǐ qīn míng,nán miàn yì gōng jǐ。
大哉精一传,万世立人纪。dà zāi jīng yī chuán,wàn shì lì rén jì。
猗欤叹日跻,穆穆歌敬止。yī yú tàn rì jī,mù mù gē jìng zhǐ。
戒獒光武烈,待旦起周礼。jiè áo guāng wǔ liè,dài dàn qǐ zhōu lǐ。
恭惟千载心,秋月照寒水。gōng wéi qiān zài xīn,qiū yuè zhào hán shuǐ。
鲁叟何常师,删述存圣轨。lǔ sǒu hé cháng shī,shān shù cún shèng guǐ。

斋居感兴二十首

朱熹

吾闻包牺氏,爰初辟乾坤。wú wén bāo xī shì,yuán chū pì qián kūn。
乾行配天德,坤布协地文。qián xíng pèi tiān dé,kūn bù xié dì wén。
仰观玄浑周,一息万里奔。yǎng guān xuán hún zhōu,yī xī wàn lǐ bēn。
俯察方仪静,隤然千古存。fǔ chá fāng yí jìng,tuí rán qiān gǔ cún。
悟彼立象意,契此入德门。wù bǐ lì xiàng yì,qì cǐ rù dé mén。
勤行当不息,敬守思弥敦。qín xíng dāng bù xī,jìng shǒu sī mí dūn。

斋居感兴二十首

朱熹

大易图象隐,诗书简编讹。dà yì tú xiàng yǐn,shī shū jiǎn biān é。
礼乐矧交丧,春秋鱼鲁多。lǐ lè shěn jiāo sàng,chūn qiū yú lǔ duō。
瑶琴空宝匣,弦绝将如何。yáo qín kōng bǎo xiá,xián jué jiāng rú hé。
兴言理馀韵,龙门有遗歌。xīng yán lǐ yú yùn,lóng mén yǒu yí gē。

斋居感兴二十首

朱熹

颜生躬四勿,曾子日三省。yán shēng gōng sì wù,céng zi rì sān shěng。
中庸首谨独,衣锦思尚絅。zhōng yōng shǒu jǐn dú,yī jǐn sī shàng jiōng。
伟哉邹孟氏,雄辨极驰骋。wěi zāi zōu mèng shì,xióng biàn jí chí chěng。
操存一言要,为尔挈裘领。cāo cún yī yán yào,wèi ěr qiè qiú lǐng。
丹青著明法,今古垂焕炳。dān qīng zhù míng fǎ,jīn gǔ chuí huàn bǐng。
何事千载馀,无人践斯境。hé shì qiān zài yú,wú rén jiàn sī jìng。

斋居感兴二十首

朱熹

元亨播群品,利真固灵根。yuán hēng bō qún pǐn,lì zhēn gù líng gēn。
非诚谅无有,五性实斯存。fēi chéng liàng wú yǒu,wǔ xìng shí sī cún。
世人逞私见,凿智道弥昏。shì rén chěng sī jiàn,záo zhì dào mí hūn。
岂若林居子,幽探万化原。qǐ ruò lín jū zi,yōu tàn wàn huà yuán。

斋居感兴二十首

朱熹

飘飖学仙侣,遗世在云山。piāo yáo xué xiān lǚ,yí shì zài yún shān。
盗启元命秘,窃当生死关。dào qǐ yuán mìng mì,qiè dāng shēng sǐ guān。
金鼎蟠龙虎,三年养神丹。jīn dǐng pán lóng hǔ,sān nián yǎng shén dān。
刀圭一入口,白日生羽翰。dāo guī yī rù kǒu,bái rì shēng yǔ hàn。
我欲往从之,脱屣谅非难。wǒ yù wǎng cóng zhī,tuō xǐ liàng fēi nán。
但恐逆天道,偷生讵能安。dàn kǒng nì tiān dào,tōu shēng jù néng ān。

斋居感兴二十首

朱熹

西方论缘业,卑卑喻群愚。xī fāng lùn yuán yè,bēi bēi yù qún yú。
流传世代久,梯接凌空虚。liú chuán shì dài jiǔ,tī jiē líng kōng xū。
顾盻指心性,名言超有无。gù xì zhǐ xīn xìng,míng yán chāo yǒu wú。
捷径一以开,靡然世争趋。jié jìng yī yǐ kāi,mí rán shì zhēng qū。
号空不践实,踬彼榛棘途。hào kōng bù jiàn shí,zhì bǐ zhēn jí tú。
谁哉继三圣,为我焚其书。shuí zāi jì sān shèng,wèi wǒ fén qí shū。

斋居感兴二十首

朱熹

圣人司教化,黉序育群材。shèng rén sī jiào huà,hóng xù yù qún cái。
因心有明训,善端得深培。yīn xīn yǒu míng xùn,shàn duān dé shēn péi。
天叙既昭陈,人文亦褰开。tiān xù jì zhāo chén,rén wén yì qiān kāi。
云何百代下,学绝教养乖。yún hé bǎi dài xià,xué jué jiào yǎng guāi。
群居竞葩藻,争先冠伦魁。qún jū jìng pā zǎo,zhēng xiān guān lún kuí。
淳风反沦丧,扰扰胡为哉。chún fēng fǎn lún sàng,rǎo rǎo hú wèi zāi。

斋居感兴二十首

朱熹

童蒙贵养正,孙弟乃其方。tóng méng guì yǎng zhèng,sūn dì nǎi qí fāng。
鸡鸣咸盥栉,问讯谨暄凉。jī míng xián guàn zhì,wèn xùn jǐn xuān liáng。
奉水勤播洒,拥彗周室堂。fèng shuǐ qín bō sǎ,yōng huì zhōu shì táng。
进趋极虔恭,退息常端庄。jìn qū jí qián gōng,tuì xī cháng duān zhuāng。
劬书剧嗜炙,见恶逾探汤。qú shū jù shì zhì,jiàn è yú tàn tāng。
庸言戒粗诞,时行必安详。yōng yán jiè cū dàn,shí xíng bì ān xiáng。
圣途虽云远,发轫且勿忙。shèng tú suī yún yuǎn,fā rèn qiě wù máng。
十五志于学,及时起高翔。shí wǔ zhì yú xué,jí shí qǐ gāo xiáng。

斋居感兴二十首

朱熹

哀哉牛山木,斤斧日相寻。āi zāi niú shān mù,jīn fǔ rì xiāng xún。
岂无萌檗在,牛羊复来侵。qǐ wú méng bò zài,niú yáng fù lái qīn。
恭惟皇上帝,降此仁义心。gōng wéi huáng shàng dì,jiàng cǐ rén yì xīn。
物欲互攻夺,孤根孰能任。wù yù hù gōng duó,gū gēn shú néng rèn。
反躬艮其背,肃容正冠襟。fǎn gōng gěn qí bèi,sù róng zhèng guān jīn。
保养方自此,何年秀穹林。bǎo yǎng fāng zì cǐ,hé nián xiù qióng lín。

斋居感兴二十首

朱熹

玄天幽且默,仲尼欲无言。xuán tiān yōu qiě mò,zhòng ní yù wú yán。
动植各生遂,德容自清温。dòng zhí gè shēng suì,dé róng zì qīng wēn。
彼哉夸毗子,呫嗫徒啾喧。bǐ zāi kuā pí zi,tiè niè tú jiū xuān。
但逞言辞好,岂知神监昏。dàn chěng yán cí hǎo,qǐ zhī shén jiān hūn。
曰余昧前训,坐此枝叶繁。yuē yú mèi qián xùn,zuò cǐ zhī yè fán。
发愤永刊落,奇功收一原。fā fèn yǒng kān luò,qí gōng shōu yī yuán。

卜居

朱熹

卜居屏山下,俯仰三十秋。bo jū píng shān xià,fǔ yǎng sān shí qiū。
终然村墟近,未惬心期幽。zhōng rán cūn xū jìn,wèi qiè xīn qī yōu。
近闻西山西,深谷开平畴。jìn wén xī shān xī,shēn gǔ kāi píng chóu。
茅茨十数家,清川可行舟。máo cí shí shù jiā,qīng chuān kě xíng zhōu。
风俗颇淳朴,旷土非难求。fēng sú pǒ chún pǔ,kuàng tǔ fēi nán qiú。
誓捐三径资,往遂一壑谋。shì juān sān jìng zī,wǎng suì yī hè móu。
伐木南山巅,结庐北山头。fá mù nán shān diān,jié lú běi shān tóu。
耕田东溪岸,濯足西溪流。gēng tián dōng xī àn,zhuó zú xī xī liú。
朋来即共欢,客去成孤游。péng lái jí gòng huān,kè qù chéng gū yóu。
静有山水乐,而无身世忧。jìng yǒu shān shuǐ lè,ér wú shēn shì yōu。
著书俟来哲,补过希前修。zhù shū qí lái zhé,bǔ guò xī qián xiū。
兹焉毕暮景,何必营菟裘。zī yān bì mù jǐng,hé bì yíng tú qiú。