古诗词

十六日下山各赋一篇仍迭和韵

朱熹

绝顶来还晚,寒窗睡达明。jué dǐng lái hái wǎn,hán chuāng shuì dá míng。
连床眇归思,三宿怅馀情。lián chuáng miǎo guī sī,sān sù chàng yú qíng。
云合山无路,风回雪有声。yún hé shān wú lù,fēng huí xuě yǒu shēng。
岳祇珍重意,只此是将迎。yuè qí zhēn zhòng yì,zhǐ cǐ shì jiāng yíng。
朱熹

朱熹

朱熹(1130年9月15日~1200年4月23日),行五十二,小名沋郎,小字季延,字元晦,一字仲晦,号晦庵,晚称晦翁,又称紫阳先生、考亭先生、沧州病叟、云谷老人、沧洲病叟、逆翁。谥文,又称朱文公。汉族,祖籍南宋江南东路徽州府婺源县(今江西省婺源),出生于南剑州尤溪(今属福建三明市)。南宋著名的理学家、思想家、哲学家、教育家、诗人、闽学派的代表人物,世称朱子,是孔子、孟子以来最杰出的弘扬儒学的大师。 朱熹的作品>>

猜您喜欢

训蒙绝句为己为人

朱熹

药病须还考自知,和根新断为人机。yào bìng xū hái kǎo zì zhī,hé gēn xīn duàn wèi rén jī。
心随身上门常闭,课罢苔封候夕晖。xīn suí shēn shàng mén cháng bì,kè bà tái fēng hòu xī huī。

训蒙绝句固穷

朱熹

不是书生不阨穷,道穷何所愧于中。bù shì shū shēng bù è qióng,dào qióng hé suǒ kuì yú zhōng。
贪求贪欲贩夫事,于此不安须彼从。tān qiú tān yù fàn fū shì,yú cǐ bù ān xū bǐ cóng。

训蒙绝句无题

朱熹

白鹤高飞不逐群,嵇康琴酒鲍照文。bái hè gāo fēi bù zhú qún,jī kāng qín jiǔ bào zhào wén。
此身未有栖归处,天下人间一片云。cǐ shēn wèi yǒu qī guī chù,tiān xià rén jiān yī piàn yún。

病告斋居作

朱熹

层阴霭已布,小雨时漂洒。céng yīn ǎi yǐ bù,xiǎo yǔ shí piāo sǎ。
独卧一窗间,有怀无与写。dú wò yī chuāng jiān,yǒu huái wú yǔ xiě。
高居生远兴,春物弥平野。gāo jū shēng yuǎn xīng,chūn wù mí píng yě。
虑旷景方融,事远情无舍。lǜ kuàng jǐng fāng róng,shì yuǎn qíng wú shě。
聊寄兹日闲,尘劳等虚假。liáo jì zī rì xián,chén láo děng xū jiǎ。

仁术

朱熹

在昔贤君子,存心每欲仁。zài xī xián jūn zi,cún xīn měi yù rén。
求端从有术,及物岂无因。qiú duān cóng yǒu shù,jí wù qǐ wú yīn。
恻隐来何自,虚明觉处真。cè yǐn lái hé zì,xū míng jué chù zhēn。
扩充从此念,福泽遍斯民。kuò chōng cóng cǐ niàn,fú zé biàn sī mín。
入井仓皇际,牵牛觳觫辰。rù jǐng cāng huáng jì,qiān niú hú sù chén。
向来看楚越,今日备吾身。xiàng lái kàn chǔ yuè,jīn rì bèi wú shēn。

闻善决江河

朱熹

大舜深山日,灵襟保太和。dà shùn shēn shān rì,líng jīn bǎo tài hé。
一言分善利,万里决江河。yī yán fēn shàn lì,wàn lǐ jué jiāng hé。
可欲非由外,惟聪不在它。kě yù fēi yóu wài,wéi cōng bù zài tā。
勇如争赴壑,进岂待盈科。yǒng rú zhēng fù hè,jìn qǐ dài yíng kē。
学海功难并,防川患益多。xué hǎi gōng nán bìng,fáng chuān huàn yì duō。
何人亲祖述,耳顺肯同波。hé rén qīn zǔ shù,ěr shùn kěn tóng bō。

感事书怀十六韵

朱熹

胡虏何年盛,神州遂陆沉。hú lǔ hé nián shèng,shén zhōu suì lù chén。
翠华栖浙右,紫塞仅淮阴。cuì huá qī zhè yòu,zǐ sāi jǐn huái yīn。
志士忧虞切,朝家预备深。zhì shì yōu yú qiè,cháo jiā yù bèi shēn。
一朝颁细札,三捷便闻音。yī cháo bān xì zhá,sān jié biàn wén yīn。
授钺无遗算,沈机识圣心。shòu yuè wú yí suàn,shěn jī shí shèng xīn。
东西兵合势,南北怨重寻。dōng xī bīng hé shì,nán běi yuàn zhòng xún。
小却奇还胜,穷凶祸所临。xiǎo què qí hái shèng,qióng xiōng huò suǒ lín。
旃裘方舞雪,血刃已披襟。zhān qiú fāng wǔ xuě,xuè rèn yǐ pī jīn。
残类随煨烬,遗黎脱斧砧。cán lèi suí wēi jìn,yí lí tuō fǔ zhēn。
戴商仍夙昔,思汉剧讴吟。dài shāng réng sù xī,sī hàn jù ōu yín。
共惜山河固,同嗟岁月侵。gòng xī shān hé gù,tóng jiē suì yuè qīn。
泉蓍久憔翠,陵柏幸萧椮。quán shī jiǔ qiáo cuì,líng bǎi xìng xiāo sēn。
正尔资群策,何妨试盍簪。zhèng ěr zī qún cè,hé fáng shì hé zān。
折冲须旧衮,出牧仗南金。zhé chōng xū jiù gǔn,chū mù zhàng nán jīn。
众志非难徇,天休讵可谌。zhòng zhì fēi nán xùn,tiān xiū jù kě chén。
故人司献纳,早晚奉良箴。gù rén sī xiàn nà,zǎo wǎn fèng liáng zhēn。

寄题李东老渊乎斋

朱熹

东老幽栖地,渊乎亦妙哉。dōng lǎo yōu qī dì,yuān hū yì miào zāi。
空山无客到,流水有花开。kōng shān wú kè dào,liú shuǐ yǒu huā kāi。
句律今谁敌,诗仙旧所陪。jù lǜ jīn shuí dí,shī xiān jiù suǒ péi。
朱弦悄馀韵,绮席澹浮埃。zhū xián qiāo yú yùn,qǐ xí dàn fú āi。
竟日门多掩,长沙岁一来。jìng rì mén duō yǎn,zhǎng shā suì yī lái。
端能负猿鹤,归计莫徘徊。duān néng fù yuán hè,guī jì mò pái huái。

次韵择之夜宿进贤客舍

朱熹

白日照寒野,缅然千里平。bái rì zhào hán yě,miǎn rán qiān lǐ píng。
驰晖一以没,浩荡惊飙生。chí huī yī yǐ méi,hào dàng jīng biāo shēng。
露彩林表见,月华波上明。lù cǎi lín biǎo jiàn,yuè huá bō shàng míng。
同行鲁狂士,忽发商歌声。tóng xíng lǔ kuáng shì,hū fā shāng gē shēng。
洗耳金石奏,信知尘累轻。xǐ ěr jīn shí zòu,xìn zhī chén lèi qīng。

春雪用韩昌黎韵同彭应之作

朱熹

既有阳春曲,那无白雪谣。jì yǒu yáng chūn qū,nà wú bái xuě yáo。
连天飞不断,著地暖还销。lián tiān fēi bù duàn,zhù dì nuǎn hái xiāo。
未掩高人户,难齐衲子腰。wèi yǎn gāo rén hù,nán qí nà zi yāo。
稍开银世界,渐长玉枝条。shāo kāi yín shì jiè,jiàn zhǎng yù zhī tiáo。
兴尽愁烟艇,行迷认野桥。xīng jǐn chóu yān tǐng,xíng mí rèn yě qiáo。
酒肠浑欲冻,吟笔为谁摇。jiǔ cháng hún yù dòng,yín bǐ wèi shuí yáo。
残腊成三白,馀寒又一朝。cán là chéng sān bái,yú hán yòu yī cháo。
香随梅蕊落,轻伴柳花飘。xiāng suí méi ruǐ luò,qīng bàn liǔ huā piāo。
神女羞捐佩,鲛人敢献绡。shén nǚ xiū juān pèi,jiāo rén gǎn xiàn xiāo。
东皇应好事,避舍亦相饶。dōng huáng yīng hǎo shì,bì shě yì xiāng ráo。

寄云谷瑞泉庵主

朱熹

忆昔诛茅日,山房我自名。yì xī zhū máo rì,shān fáng wǒ zì míng。
风埃犹俗累,烟雨负岩耕。fēng āi yóu sú lèi,yān yǔ fù yán gēng。
多谢空门侣,能同物外情。duō xiè kōng mén lǚ,néng tóng wù wài qíng。
肯来分半壑,聊尔度平生。kěn lái fēn bàn hè,liáo ěr dù píng shēng。
少待清秋日,闲寻远岳盟。shǎo dài qīng qiū rì,xián xún yuǎn yuè méng。
不知谁是客,一笑绝尘缨。bù zhī shuí shì kè,yī xiào jué chén yīng。

三月晦日与诸兄为真率之约徘徊石马晚集保福偶成短句奉呈聊发一笑

朱熹

春服明朝换,晴川涨绿阴。chūn fú míng cháo huàn,qíng chuān zhǎng lǜ yīn。
追随皆胜侣,邂逅即初心。zhuī suí jiē shèng lǚ,xiè hòu jí chū xīn。
社迹莓苔古,禅扉竹树深。shè jì méi tái gǔ,chán fēi zhú shù shēn。
移尊真惜日,毕景共披襟。yí zūn zhēn xī rì,bì jǐng gòng pī jīn。
俭德遵贤范,哇词愧雅音。jiǎn dé zūn xián fàn,wa cí kuì yǎ yīn。
清和应更好,逸想寄云岑。qīng hé yīng gèng hǎo,yì xiǎng jì yún cén。

拟县补以虫鸣秋诗

朱熹

天籁谁为主,乘时各自鸣。tiān lài shuí wèi zhǔ,chéng shí gè zì míng。
如分百虫响,来助九秋清。rú fēn bǎi chóng xiǎng,lái zhù jiǔ qiū qīng。
未歇吟风调,先催泣露声。wèi xiē yín fēng diào,xiān cuī qì lù shēng。
乾坤辟氛气,草木敛华英。qián kūn pì fēn qì,cǎo mù liǎn huá yīng。
易断愁人梦,难安懒妇惊。yì duàn chóu rén mèng,nán ān lǎn fù jīng。
唯应广成子,万感不关情。wéi yīng guǎng chéng zi,wàn gǎn bù guān qíng。

孝宗皇帝挽歌词

朱熹

精一传心妙,文明抚运昌。jīng yī chuán xīn miào,wén míng fǔ yùn chāng。
乾坤归独御,日月要重光。qián kūn guī dú yù,rì yuè yào zhòng guāng。
不值亡胡岁,何由复汉疆。bù zhí wáng hú suì,hé yóu fù hàn jiāng。
遽移丹极仗,便上白云乡。jù yí dān jí zhàng,biàn shàng bái yún xiāng。
九有哀同切,孤臣泪特滂。jiǔ yǒu āi tóng qiè,gū chén lèi tè pāng。
讵因逢舜日,曾得厕周行。jù yīn féng shùn rì,céng dé cè zhōu xíng。
但忆彤墀引,频趋黼坐旁。dàn yì tóng chí yǐn,pín qū fǔ zuò páng。
衮华叨假宠,缟素识通丧。gǔn huá dāo jiǎ chǒng,gǎo sù shí tōng sàng。
似有盐梅契,还嗟贝锦伤。shì yǒu yán méi qì,hái jiē bèi jǐn shāng。
戴盆惊委照,增秩待行香。dài pén jīng wěi zhào,zēng zhì dài xíng xiāng。
手疏摅丹悃,衡程发皂囊。shǒu shū shū dān kǔn,héng chéng fā zào náng。
神心应斗转,巽令亟风扬。shén xīn yīng dòu zhuǎn,xùn lìng jí fēng yáng。
未答隆儒厚,俄闻脱蹝忙。wèi dá lóng rú hòu,é wén tuō xǐ máng。
此生知永已,没世恨空长。cǐ shēng zhī yǒng yǐ,méi shì hèn kōng zhǎng。
内难开新主,遄归立右厢。nèi nán kāi xīn zhǔ,chuán guī lì yòu xiāng。
因山方惨澹,去国又怆惶。yīn shān fāng cǎn dàn,qù guó yòu chuàng huáng。
疾病今如许,形骸可自量。jí bìng jīn rú xǔ,xíng hái kě zì liàng。
报恩宁复日,忍死续残章。bào ēn níng fù rì,rěn sǐ xù cán zhāng。

迎神

朱熹

皇胡为兮山之幽,翳长薄兮俯清流。huáng hú wèi xī shān zhī yōu,yì zhǎng báo xī fǔ qīng liú。
渺冀州兮何有,眷此土兮淹留。miǎo jì zhōu xī hé yǒu,juàn cǐ tǔ xī yān liú。
皇之仁兮如在,子我民兮不穷以爱。huáng zhī rén xī rú zài,zi wǒ mín xī bù qióng yǐ ài。
沛皇泽兮横流,畅威灵兮无外。pèi huáng zé xī héng liú,chàng wēi líng xī wú wài。
洁尊兮肥俎,九歌兮招舞,嗟莫报兮皇之祐。jié zūn xī féi zǔ,jiǔ gē xī zhāo wǔ,jiē mò bào xī huáng zhī yòu。
皇欲下兮俨相羊,烈风雷兮暮雨。huáng yù xià xī yǎn xiāng yáng,liè fēng léi xī mù yǔ。