古诗词

清江道中见梅

朱熹

今日清江路,寒梅第一枝。jīn rì qīng jiāng lù,hán méi dì yī zhī。
不愁风袅袅,正奈雪垂垂。bù chóu fēng niǎo niǎo,zhèng nài xuě chuí chuí。
暖热惟须酒,平章却要诗。nuǎn rè wéi xū jiǔ,píng zhāng què yào shī。
他年千里梦,谁与寄相思。tā nián qiān lǐ mèng,shuí yǔ jì xiāng sī。
朱熹

朱熹

朱熹(1130年9月15日~1200年4月23日),行五十二,小名沋郎,小字季延,字元晦,一字仲晦,号晦庵,晚称晦翁,又称紫阳先生、考亭先生、沧州病叟、云谷老人、沧洲病叟、逆翁。谥文,又称朱文公。汉族,祖籍南宋江南东路徽州府婺源县(今江西省婺源),出生于南剑州尤溪(今属福建三明市)。南宋著名的理学家、思想家、哲学家、教育家、诗人、闽学派的代表人物,世称朱子,是孔子、孟子以来最杰出的弘扬儒学的大师。 朱熹的作品>>

猜您喜欢

远游篇

朱熹

举坐且停酒,听我歌远游。jǔ zuò qiě tíng jiǔ,tīng wǒ gē yuǎn yóu。
远游何所至,咫尺视九州。yuǎn yóu hé suǒ zhì,zhǐ chǐ shì jiǔ zhōu。
九州何茫茫,环海以为疆。jiǔ zhōu hé máng máng,huán hǎi yǐ wèi jiāng。
上有孤凤翔,下有神驹骧。shàng yǒu gū fèng xiáng,xià yǒu shén jū xiāng。
孰能不惮远,为我游其方。shú néng bù dàn yuǎn,wèi wǒ yóu qí fāng。
为子奉尊酒,击铗歌慨慷。wèi zi fèng zūn jiǔ,jī jiá gē kǎi kāng。
送子临大路,寒日为无光。sòng zi lín dà lù,hán rì wèi wú guāng。
悲风来远壑,执手空徊徨。bēi fēng lái yuǎn hè,zhí shǒu kōng huái huáng。
问子何所之,行矣戒关梁。wèn zi hé suǒ zhī,xíng yǐ jiè guān liáng。
世路百险艰,出门始忧伤。shì lù bǎi xiǎn jiān,chū mén shǐ yōu shāng。
东征忧旸谷,西游畏羊肠。dōng zhēng yōu yáng gǔ,xī yóu wèi yáng cháng。
南辕犯疠毒,北驾风裂裳。nán yuán fàn lì dú,běi jià fēng liè shang。
愿子驰坚车,躐险摧其刚。yuàn zi chí jiān chē,liè xiǎn cuī qí gāng。
峨峨既不支,琐琐谁能当。é é jì bù zhī,suǒ suǒ shuí néng dāng。
朝登南极道,暮宿临太行。cháo dēng nán jí dào,mù sù lín tài xíng。
睥睨即万里,超忽凌八荒。pì nì jí wàn lǐ,chāo hū líng bā huāng。
无为蹩躠者,终日守空堂。wú wèi bié sǎ zhě,zhōng rì shǒu kōng táng。

拟古八首

朱熹

离离原上树,戢戢涧中蒲。lí lí yuán shàng shù,jí jí jiàn zhōng pú。
娟娟东家子,郁郁方幽居。juān juān dōng jiā zi,yù yù fāng yōu jū。
濯濯明月姿,靡靡朝华敷。zhuó zhuó míng yuè zī,mí mí cháo huá fū。
昔为春兰芳,今为秋蘼芜。xī wèi chūn lán fāng,jīn wèi qiū mí wú。
寸心未销歇,托体思同车。cùn xīn wèi xiāo xiē,tuō tǐ sī tóng chē。

拟古八首

朱熹

绮阁百馀尺,朝霞冠其端。qǐ gé bǎi yú chǐ,cháo xiá guān qí duān。
飞櫩丽远汉,曲楹何盘桓。fēi yán lì yuǎn hàn,qū yíng hé pán huán。
清谣发徽音,一唱再三叹。qīng yáo fā huī yīn,yī chàng zài sān tàn。
借问谁为此,佳人本邯郸。jiè wèn shuí wèi cǐ,jiā rén běn hán dān。
微响激流风,浮云惨将寒。wēi xiǎng jī liú fēng,fú yún cǎn jiāng hán。
为言何所悲,游子在河关。wèi yán hé suǒ bēi,yóu zi zài hé guān。
不恨久离阔,但忧芳岁阑。bù hèn jiǔ lí kuò,dàn yōu fāng suì lán。
愿为清宵梦,燕昵穷馀欢。yuàn wèi qīng xiāo mèng,yàn nì qióng yú huān。

拟古八首

朱熹

上山采薇蕨,侧径多幽兰。shàng shān cǎi wēi jué,cè jìng duō yōu lán。
采之不盈握,欲寄道里艰。cǎi zhī bù yíng wò,yù jì dào lǐ jiān。
沈忧念故人,长夜何漫漫。shěn yōu niàn gù rén,zhǎng yè hé màn màn。
芳馨坐销歇,徘徊以悲叹。fāng xīn zuò xiāo xiē,pái huái yǐ bēi tàn。

拟古八首

朱熹

佳月朗秋夜,蟋蟀鸣空堂。jiā yuè lǎng qiū yè,xī shuài míng kōng táng。
大火西北流,河汉未渠央。dà huǒ xī běi liú,hé hàn wèi qú yāng。
野草不复滋,白露结为霜。yě cǎo bù fù zī,bái lù jié wèi shuāng。
梁燕起高飞,云雁亦南翔。liáng yàn qǐ gāo fēi,yún yàn yì nán xiáng。
念我同心子,音形阻一方。niàn wǒ tóng xīn zi,yīn xíng zǔ yī fāng。
不念执手欢,隔我如参商。bù niàn zhí shǒu huān,gé wǒ rú cān shāng。
寓龙不为泽,画饼难充肠。yù lóng bù wèi zé,huà bǐng nán chōng cháng。
金石徒自坚,虚名真可伤。jīn shí tú zì jiān,xū míng zhēn kě shāng。

拟古八首

朱熹

郁郁涧底树,扬英秋草前。yù yù jiàn dǐ shù,yáng yīng qiū cǎo qián。
与君结欢爱,自比金石坚。yǔ jūn jié huān ài,zì bǐ jīn shí jiān。
金石终不渝,欢爱终不疏。jīn shí zhōng bù yú,huān ài zhōng bù shū。
一夕远离别,悠悠在中途。yī xī yuǎn lí bié,yōu yōu zài zhōng tú。
相思未云变,音容定何如。xiāng sī wèi yún biàn,yīn róng dìng hé rú。
伤彼三春蕖,灼灼层华敷。shāng bǐ sān chūn qú,zhuó zhuó céng huá fū。
盛时不可留,恐逐严霜枯。shèng shí bù kě liú,kǒng zhú yán shuāng kū。
夫君来何晚,贱妾长离居。fū jūn lái hé wǎn,jiàn qiè zhǎng lí jū。

拟古八首

朱熹

高楼一何高,俯瞰穷山河。gāo lóu yī hé gāo,fǔ kàn qióng shān hé。
秋风一夕至,憔悴已复多。qiū fēng yī xī zhì,qiáo cuì yǐ fù duō。
寒暑递推迁,岁月如颓波。hán shǔ dì tuī qiān,suì yuè rú tuí bō。
离骚感迟暮,惜誓闵蹉跎。lí sāo gǎn chí mù,xī shì mǐn cuō tuó。
放意极欢虞,咄此可奈何。fàng yì jí huān yú,duō cǐ kě nài hé。
邯郸多名姬,素艳凌朝华。hán dān duō míng jī,sù yàn líng cháo huá。
妖歌掩齐右,缓舞倾阳阿。yāo gē yǎn qí yòu,huǎn wǔ qīng yáng ā。
徘徊起梁尘,綷縩纷衣罗。pái huái qǐ liáng chén,cuì cài fēn yī luó。
丽服秉奇芬,顾我长咨嗟。lì fú bǐng qí fēn,gù wǒ zhǎng zī jiē。
愿生乔木阴,寅缘若丝萝。yuàn shēng qiáo mù yīn,yín yuán ruò sī luó。

拟古八首

朱熹

夫君沧海至,赠我一箧珠。fū jūn cāng hǎi zhì,zèng wǒ yī qiè zhū。
谁言君行近,南北万里馀。shuí yán jūn xíng jìn,nán běi wàn lǐ yú。
结作同心花,缀在红罗襦。jié zuò tóng xīn huā,zhuì zài hóng luó rú。
双垂合欢带,丽服眷微躯。shuāng chuí hé huān dài,lì fú juàn wēi qū。
为君一起舞,君情定何如。wèi jūn yī qǐ wǔ,jūn qíng dìng hé rú。

拟古八首

朱熹

众星何历历,严宵丽中天。zhòng xīng hé lì lì,yán xiāo lì zhōng tiān。
殷忧在之子,起步荒庭前。yīn yōu zài zhī zi,qǐ bù huāng tíng qián。
出门今几时,书札何由宣。chū mén jīn jǐ shí,shū zhá hé yóu xuān。
沉吟不能释,愁结当谁怜。chén yín bù néng shì,chóu jié dāng shuí lián。
临风一长叹,泪落如奔泉。lín fēng yī zhǎng tàn,lèi luò rú bēn quán。

题谢少卿药园二首

朱熹

谢公种药地,窈窕青山阿。xiè gōng zhǒng yào dì,yǎo tiǎo qīng shān ā。
青山固不群,花药亦婆娑。qīng shān gù bù qún,huā yào yì pó suō。
一掇召冲气,三掇散沈疴。yī duō zhào chōng qì,sān duō sàn shěn kē。
先生澹无事,端居味天和。xiān shēng dàn wú shì,duān jū wèi tiān hé。
老木百年姿,对立方嵯峨。lǎo mù bǎi nián zī,duì lì fāng cuó é。
持此供日夕,不乐复如何。chí cǐ gōng rì xī,bù lè fù rú hé。

题谢少卿药园二首

朱熹

小儒忝师训,迷谬失其方。xiǎo rú tiǎn shī xùn,mí miù shī qí fāng。
一为狂喑病,望道空茫茫。yī wèi kuáng yīn bìng,wàng dào kōng máng máng。
颇闻东山园,芝术缘高冈。pǒ wén dōng shān yuán,zhī shù yuán gāo gāng。
喑聋百不治,效在一探囊。yīn lóng bǎi bù zhì,xiào zài yī tàn náng。
再拜药园翁,何以起膏肓。zài bài yào yuán wēng,hé yǐ qǐ gāo huāng。

邵武道中

朱熹

风色戒寒候,岁事已逶迟。fēng sè jiè hán hòu,suì shì yǐ wēi chí。
劳生尚行役,游子能不悲。láo shēng shàng xíng yì,yóu zi néng bù bēi。
林壑无馀秀,野草不复滋。lín hè wú yú xiù,yě cǎo bù fù zī。
禾黍经秋成,收敛已空畦。hé shǔ jīng qiū chéng,shōu liǎn yǐ kōng qí。
田翁喜岁丰,妇子亦嘻嘻。tián wēng xǐ suì fēng,fù zi yì xī xī。
而我独何成,悠悠长路岐。ér wǒ dú hé chéng,yōu yōu zhǎng lù qí。
凌雾即晓装,落日命晚炊。líng wù jí xiǎo zhuāng,luò rì mìng wǎn chuī。
不惜容鬓凋,镇日长空饥。bù xī róng bìn diāo,zhèn rì zhǎng kōng jī。
征鸿在云天,浮萍在青池。zhēng hóng zài yún tiān,fú píng zài qīng chí。
微踪政如此,三叹复何为。wēi zōng zhèng rú cǐ,sān tàn fù hé wèi。

友人黄子衡欲之上庠以诗留行

朱熹

若士有奇操,久厌山林卑。ruò shì yǒu qí cāo,jiǔ yàn shān lín bēi。
奋衣千里道,已与亲友辞。fèn yī qiān lǐ dào,yǐ yǔ qīn yǒu cí。
子行何悠悠,世路方如兹。zi xíng hé yōu yōu,shì lù fāng rú zī。
归来亦何日,车马光陆离。guī lái yì hé rì,chē mǎ guāng lù lí。
幽兰生前林,擢置白玉墀。yōu lán shēng qián lín,zhuó zhì bái yù chí。
不以芳意远,结根终不移。bù yǐ fāng yì yuǎn,jié gēn zhōng bù yí。
愿子崇明德,潜跃贵因时。yuàn zi chóng míng dé,qián yuè guì yīn shí。
悲风静夜听,乔木岁寒姿。bēi fēng jìng yè tīng,qiáo mù suì hán zī。
何以回轩驾,千载相与期。hé yǐ huí xuān jià,qiān zài xiāng yǔ qī。

奉酬丘子野表兄饮酒之句

朱熹

微褐不充体,寒夜怀重衾。wēi hè bù chōng tǐ,hán yè huái zhòng qīn。
古来穷庐士,岁暮多苦心。gǔ lái qióng lú shì,suì mù duō kǔ xīn。
苦心亦何为,世路多崎嵚。kǔ xīn yì hé wèi,shì lù duō qí qīn。
不藉杯中物,离忧坐自侵。bù jí bēi zhōng wù,lí yōu zuò zì qīn。
举杯当勿辞,何为复沉吟。jǔ bēi dāng wù cí,hé wèi fù chén yín。
醺酣遗所拘,神虑契遐襟。xūn hān yí suǒ jū,shén lǜ qì xiá jīn。
荒湎思前戒,欢谣发清音。huāng miǎn sī qián jiè,huān yáo fā qīng yīn。
雅唱一何高,仰酬非所任。yǎ chàng yī hé gāo,yǎng chóu fēi suǒ rèn。
申章聊叙报,洪量亦余钦。shēn zhāng liáo xù bào,hóng liàng yì yú qīn。

古意

朱熹

兔丝附朴樕,佳木生高冈。tù sī fù pǔ sù,jiā mù shēng gāo gāng。
弱蔓失所依,佳木徒苍苍。ruò màn shī suǒ yī,jiā mù tú cāng cāng。
两美不同根,高下永相望。liǎng měi bù tóng gēn,gāo xià yǒng xiāng wàng。
相望无穷期,相思谅徒为。xiāng wàng wú qióng qī,xiāng sī liàng tú wèi。
同车在梦想,忽觉泪沾衣。tóng chē zài mèng xiǎng,hū jué lèi zhān yī。
不恨岁月遒,但惜芳华姿。bù hèn suì yuè qiú,dàn xī fāng huá zī。
严霜萎百草,坐恐及兹时。yán shuāng wēi bǎi cǎo,zuò kǒng jí zī shí。
盛年无再至,已矣不复疑。shèng nián wú zài zhì,yǐ yǐ bù fù yí。