古诗词

舟中晚赋

朱熹

长风一万里,披豁暮云空。zhǎng fēng yī wàn lǐ,pī huō mù yún kōng。
极浦三年梦,扁舟二子同。jí pǔ sān nián mèng,biǎn zhōu èr zi tóng。
离离浮远树,杳杳没孤鸿。lí lí fú yuǎn shù,yǎo yǎo méi gū hóng。
若问明朝事,西山晻霭中。ruò wèn míng cháo shì,xī shān àn ǎi zhōng。
朱熹

朱熹

朱熹(1130年9月15日~1200年4月23日),行五十二,小名沋郎,小字季延,字元晦,一字仲晦,号晦庵,晚称晦翁,又称紫阳先生、考亭先生、沧州病叟、云谷老人、沧洲病叟、逆翁。谥文,又称朱文公。汉族,祖籍南宋江南东路徽州府婺源县(今江西省婺源),出生于南剑州尤溪(今属福建三明市)。南宋著名的理学家、思想家、哲学家、教育家、诗人、闽学派的代表人物,世称朱子,是孔子、孟子以来最杰出的弘扬儒学的大师。 朱熹的作品>>

猜您喜欢

游武夷以相期拾瑶草分韵赋诗得瑶字

朱熹

秋声入庭户,残暑不敢骄。qiū shēng rù tíng hù,cán shǔ bù gǎn jiāo。
起趁汗漫期,两袂天风飘。qǐ chèn hàn màn qī,liǎng mèi tiān fēng piāo。
眷焉此家山,名号列九霄。juàn yān cǐ jiā shān,míng hào liè jiǔ xiāo。
相与一来集,旷然心朗寥。xiāng yǔ yī lái jí,kuàng rán xīn lǎng liáo。
栖息共云屋,追寻唤渔舠。qī xī gòng yún wū,zhuī xún huàn yú dāo。
一水屡萦回,千峰郁岧峣。yī shuǐ lǚ yíng huí,qiān fēng yù tiáo yáo。
苍然大隐屏,林端耸孤标。cāng rán dà yǐn píng,lín duān sǒng gū biāo。
下有云一壑,仙人久相招。xià yǒu yún yī hè,xiān rén jiǔ xiāng zhāo。
授我黄素书,赠我英琼瑶。shòu wǒ huáng sù shū,zèng wǒ yīng qióng yáo。
茅茨几时见,自此遗纷嚣。máo cí jǐ shí jiàn,zì cǐ yí fēn xiāo。

奉陪机仲宗正景仁太史期会武夷而文叔茂实二友适自昭武来集相与泛舟九曲周览岩壑之胜而还机仲景仁唱酬迭作谓仆亦不可以无言也衰病懒废那复有此勉出数语以塞嘉贶不足为外人道也

朱熹

此山名自西京传,丹台紫府天中天。cǐ shān míng zì xī jīng chuán,dān tái zǐ fǔ tiān zhōng tiān。
似闻云鹤时降集,应笑磨蚁空回旋。shì wén yún hè shí jiàng jí,yīng xiào mó yǐ kōng huí xuán。
我来适此秋景晏,青枫叶赤摇寒烟。wǒ lái shì cǐ qiū jǐng yàn,qīng fēng yè chì yáo hán yān。
九还七返不易得,千岩万壑渠能专。jiǔ hái qī fǎn bù yì dé,qiān yán wàn hè qú néng zhuān。
同游幸有二三子,天畀此段非徒然。tóng yóu xìng yǒu èr sān zi,tiān bì cǐ duàn fēi tú rán。
梁郎季子山泽臞,傅伯爰盎瀛洲仙。liáng láng jì zi shān zé qú,fù bó yuán àng yíng zhōu xiān。
相逢相得要彊附,却恨马腹劳长鞭。xiāng féng xiāng dé yào jiàng fù,què hèn mǎ fù láo zhǎng biān。
黄华未和白雪句,画舸且共清泠川。huáng huá wèi hé bái xuě jù,huà gě qiě gòng qīng líng chuān。
回船罢酒三太息,百岁谁复来通泉。huí chuán bà jiǔ sān tài xī,bǎi suì shuí fù lái tōng quán。
盈虚有数岂终极,为君出此穷愁篇。yíng xū yǒu shù qǐ zhōng jí,wèi jūn chū cǐ qióng chóu piān。

奉答景仁老兄赠别之句

朱熹

古人一去心不传,举世谁复知其天。gǔ rén yī qù xīn bù chuán,jǔ shì shuí fù zhī qí tiān。
奔趋嗜欲名利境,浩荡势若飘风旋。bēn qū shì yù míng lì jìng,hào dàng shì ruò piāo fēng xuán。
嗟予慨此其已久,矧复痼疾霾云烟。jiē yǔ kǎi cǐ qí yǐ jiǔ,shěn fù gù jí mái yún yān。
禅关夜扣手剥啄,丹经昼诵心精专。chán guān yè kòu shǒu bō zhuó,dān jīng zhòu sòng xīn jīng zhuān。
十年齐楚得失里,醉醒梦觉今超然。shí nián qí chǔ dé shī lǐ,zuì xǐng mèng jué jīn chāo rán。
迷心昧性哂竺学,贪生惜死悲方仙。mí xīn mèi xìng shěn zhú xué,tān shēng xī sǐ bēi fāng xiān。
如何懒惰行不力,日月逝矣羲和鞭。rú hé lǎn duò xíng bù lì,rì yuè shì yǐ xī hé biān。
只今已□远玄象,羡子正似方来川。zhǐ jīn yǐ yuǎn xuán xiàng,xiàn zi zhèng shì fāng lái chuān。
何忧功名与事业,但要溥博而渊泉。hé yōu gōng míng yǔ shì yè,dàn yào pǔ bó ér yuān quán。
不见君家鼻祖开圣学,照耀今古书三篇。bù jiàn jūn jiā bí zǔ kāi shèng xué,zhào yào jīn gǔ shū sān piān。

复用前韵敬别机仲

朱熹

君家道素几叶传,只今用舍悬诸天。jūn jiā dào sù jǐ yè chuán,zhǐ jīn yòng shě xuán zhū tiān。
屹然砥柱战河曲,肯似落叶随风旋。yì rán dǐ zhù zhàn hé qū,kěn shì luò yè suí fēng xuán。
奋髯忽作猬毛磔,浩气勃若霄中烟。fèn rán hū zuò wèi máo zhé,hào qì bó ruò xiāo zhōng yān。
隐忧尚喜遗直在,壮烈未许前人专。yǐn yōu shàng xǐ yí zhí zài,zhuàng liè wèi xǔ qián rén zhuān。
武夷连日听奇语,令我两腋风泠然。wǔ yí lián rì tīng qí yǔ,lìng wǒ liǎng yè fēng líng rán。
初如茫茫出太极,稍似冉冉随群仙。chū rú máng máng chū tài jí,shāo shì rǎn rǎn suí qún xiān。
安能局促夜起舞,下与祖逖争雄鞭。ān néng jú cù yè qǐ wǔ,xià yǔ zǔ tì zhēng xióng biān。
终怜贤屈惜往日,亦念圣孔悲徂川。zhōng lián xián qū xī wǎng rì,yì niàn shèng kǒng bēi cú chuān。
愿君尽此一杯酒,预浇舌本如悬泉。yuàn jūn jǐn cǐ yī bēi jiǔ,yù jiāo shé běn rú xuán quán。
沃心泽物吾有望,勒移忍继钟山篇。wò xīn zé wù wú yǒu wàng,lēi yí rěn jì zhōng shān piān。

读机仲景仁别后诗语因及诗传纲目复用前韵

朱熹

道有默识无言传,向来误矣空谈天。dào yǒu mò shí wú yán chuán,xiàng lái wù yǐ kōng tán tiān。
只今断简窥蠹蚀,似向追蠡看虫旋。zhǐ jīn duàn jiǎn kuī dù shí,shì xiàng zhuī lí kàn chóng xuán。
始知古人有妙处,未遽秦谷随飞烟。shǐ zhī gǔ rén yǒu miào chù,wèi jù qín gǔ suí fēi yān。
终然世累苦妨夺,下帷发愤那容专。zhōng rán shì lèi kǔ fáng duó,xià wéi fā fèn nà róng zhuān。
一心正尔思鹄至,两手欲救惊头然。yī xīn zhèng ěr sī gǔ zhì,liǎng shǒu yù jiù jīng tóu rán。
书空且复罢咄咄,屡舞岂暇陪仙仙。shū kōng qiě fù bà duō duō,lǚ wǔ qǐ xiá péi xiān xiān。
功名况乃身外事,我马硉兀甘回鞭。gōng míng kuàng nǎi shēn wài shì,wǒ mǎ lù wù gān huí biān。
解颐果值得水井,鉴古亦会朝宗川。jiě yí guǒ zhí dé shuǐ jǐng,jiàn gǔ yì huì cháo zōng chuān。
两公知我不罪我,便可筑室分林泉。liǎng gōng zhī wǒ bù zuì wǒ,biàn kě zhù shì fēn lín quán。
十年灯下一夜语,闲日共赋舂容篇。shí nián dēng xià yī yè yǔ,xián rì gòng fù chōng róng piān。

读通鉴纪事本末用武夷唱和元韵寄机仲

朱熹

先生谏疏莫与传,忠愤激烈号旻天。xiān shēng jiàn shū mò yǔ chuán,zhōng fèn jī liè hào mín tiān。
却怜广文官舍冷,只与文字相周旋。què lián guǎng wén guān shě lěng,zhǐ yǔ wén zì xiāng zhōu xuán。
上书乞得聊自屏,清坐日对铜炉烟。shàng shū qǐ dé liáo zì píng,qīng zuò rì duì tóng lú yān。
功名驰骛往莫悔,铅椠职业今当专。gōng míng chí wù wǎng mò huǐ,qiān qiàn zhí yè jīn dāng zhuān。
要将报答陛下圣,矫首北阙还潸然。yào jiāng bào dá bì xià shèng,jiǎo shǒu běi quē hái shān rán。
属词比事有深意,凭愚护短惊群仙。shǔ cí bǐ shì yǒu shēn yì,píng yú hù duǎn jīng qún xiān。
□言未秉太史笔,自幸已执留台鞭。yán wèi bǐng tài shǐ bǐ,zì xìng yǐ zhí liú tái biān。
果然敕遣六丁取,香罗漆匣浮桐川。guǒ rán chì qiǎn liù dīng qǔ,xiāng luó qī xiá fú tóng chuān。
阴凝有戒竦皇鉴,阳剥欲尽生玄泉。yīn níng yǒu jiè sǒng huáng jiàn,yáng bō yù jǐn shēng xuán quán。
明年定对白虎殿,更诵大学中庸篇。míng nián dìng duì bái hǔ diàn,gèng sòng dà xué zhōng yōng piān。

拜张魏公墓下

朱熹

衡山何巍巍,湘流亦汤汤。
我公独何往,剑履在此堂。
念昔中兴初,孽竖倒冠裳。
公时首建义,自此扶三纲。
精忠贯宸极,孤愤摩穹苍。
元戎二十万,一旦先启行。
西征奠梁益,南辕抚江湘。
士心既豫附,国威亦张皇。
缟素哭新宫,哀声连万方。
黠虏闻褫魄,经营久彷徨。
玉帛骤往来,士马且伏藏。
公谋适不用,拱手迁南荒。
白首复来归,发短丹心长。
拳拳冀感格,汲汲勤修攘。
天命竟难谌,人事亦靡常。
悠然谢台鼎,“骑龙白云乡。

坐令此空山,名与日月彰。
千秋定军垒,岋嶪遥相望。
贱子来岁阴,烈风振高冈。
下马九顿首,抚膺泪淋浪。
山颓今几年,志士日惨伤。
中原尚腥膻,人类几豺狼。
公还浩无期,嗣德炜有光。
恭惟宋社稷,永永垂无疆。

敬简堂分韵得月字

朱熹

煌煌定方中,农隙孟冬月。huáng huáng dìng fāng zhōng,nóng xì mèng dōng yuè。
君侯敞斋扉,华榜新未揭。jūn hóu chǎng zhāi fēi,huá bǎng xīn wèi jiē。
我来适兹时,亦有大夫茇。wǒ lái shì zī shí,yì yǒu dà fū bá。
清觞不留行,晤语得超越。qīng shāng bù liú xíng,wù yǔ dé chāo yuè。
更看雷雨势,翻动龙蛇窟。gèng kàn léi yǔ shì,fān dòng lóng shé kū。
襟怀顿能输,肝胆亦已竭。jīn huái dùn néng shū,gān dǎn yì yǐ jié。
老仙来何方,湖海气硉矹。lǎo xiān lái hé fāng,hú hǎi qì lù wù。
君侯敛袂起,颠越承屦袜。jūn hóu liǎn mèi qǐ,diān yuè chéng jù wà。
坐人惊创见,引去殊卒卒。zuò rén jīng chuàng jiàn,yǐn qù shū zú zú。
伊余不忍逝,顿首愿有谒。yī yú bù rěn shì,dùn shǒu yuàn yǒu yè。
人生均秉彝,天造岂停歇。rén shēng jūn bǐng yí,tiān zào qǐ tíng xiē。
云何利害判,所较无一发。yún hé lì hài pàn,suǒ jiào wú yī fā。
兹焉辨不早,大本将恐蹶。zī yān biàn bù zǎo,dà běn jiāng kǒng jué。
吾言实自箴,君听未宜忽。wú yán shí zì zhēn,jūn tīng wèi yí hū。

大雪马上次敬夫韵

朱熹

仙人乔岳顶,散发吹参差。xiān rén qiáo yuè dǐng,sàn fā chuī cān chà。
唤我二三友,集此西南垂。huàn wǒ èr sān yǒu,jí cǐ xī nán chuí。
列筵命洛公,侑坐迎江妃。liè yán mìng luò gōng,yòu zuò yíng jiāng fēi。
导之千羽旄,投以万璧玑。dǎo zhī qiān yǔ máo,tóu yǐ wàn bì jī。
缤纷一何丽,晻霭难具知。bīn fēn yī hé lì,àn ǎi nán jù zhī。
众真亦来翔,恍觉丛霄低。zhòng zhēn yì lái xiáng,huǎng jué cóng xiāo dī。
茫茫云雾合,一一琼瑶姿。máng máng yún wù hé,yī yī qióng yáo zī。
回首谢世人,千载空相思。huí shǒu xiè shì rén,qiān zài kōng xiāng sī。
吾衰怯雄观,未敢探此奇。wú shuāi qiè xióng guān,wèi gǎn tàn cǐ qí。
短衣一匹马,幸甚得所随。duǎn yī yī pǐ mǎ,xìng shén dé suǒ suí。
天寒饮我酒,酒罢赓君诗。tiān hán yǐn wǒ jiǔ,jiǔ bà gēng jūn shī。
人生易南北,复此知何时。rén shēng yì nán běi,fù cǐ zhī hé shí。

风雪未已决策登山用敬夫春风楼韵

朱熹

披风兰台宫,看雨百常观。pī fēng lán tái gōng,kàn yǔ bǎi cháng guān。
安知此山云,对面隔霄汉。ān zhī cǐ shān yún,duì miàn gé xiāo hàn。
群阴匝寰区,密雪渺天畔。qún yīn zā huán qū,mì xuě miǎo tiān pàn。
峨峨雪中山,心眼悽欲断。é é xuě zhōng shān,xīn yǎn qī yù duàn。
吾人爱奇赏,遽发临河叹。wú rén ài qí shǎng,jù fā lín hé tàn。
我知冱寒极,见晛今当泮。wǒ zhī hù hán jí,jiàn xiàn jīn dāng pàn。
不须疑吾言,第请视明旦。bù xū yí wú yán,dì qǐng shì míng dàn。
蜡屐得雁行,篮舆或鱼贯。là jī dé yàn xíng,lán yú huò yú guàn。

穹林阁读张湖南七月十五夜诗咏叹久之因次其韵

朱熹

南岳天下镇,祝融最高峰。nán yuè tiān xià zhèn,zhù róng zuì gāo fēng。
仰干几千仞,俯入一万重。yǎng gàn jǐ qiān rèn,fǔ rù yī wàn zhòng。
开辟知何年,上有释梵宫。kāi pì zhī hé nián,shàng yǒu shì fàn gōng。
白日照雪屋,清宵响霜镛。bái rì zhào xuě wū,qīng xiāo xiǎng shuāng yōng。
极知瑰特观,仙圣情所钟。jí zhī guī tè guān,xiān shèng qíng suǒ zhōng。
云根有隐诀,读罢凌长风。yún gēn yǒu yǐn jué,dú bà líng zhǎng fēng。

自上封登祝融峰绝顶次敬夫韵

朱熹

衡岳千仞起,祝融一峰高。héng yuè qiān rèn qǐ,zhù róng yī fēng gāo。
群山畏突兀,奔走如曹逃。qún shān wèi tū wù,bēn zǒu rú cáo táo。
我来雪月中,历览快所遭。wǒ lái xuě yuè zhōng,lì lǎn kuài suǒ zāo。
扪天滑青壁,俯壑崩银涛。mén tiān huá qīng bì,fǔ hè bēng yín tāo。
所恨无十犗,一掣了六鳌。suǒ hèn wú shí jiè,yī chè le liù áo。
遄归青莲宫,坐对白玉毫。chuán guī qīng lián gōng,zuò duì bái yù háo。
重阁一徙倚,霜风利如刀。zhòng gé yī xǐ yǐ,shuāng fēng lì rú dāo。
平生山水心,真作货食饕。píng shēng shān shuǐ xīn,zhēn zuò huò shí tāo。
明朝更清澈,再往岂惮劳。míng cháo gèng qīng chè,zài wǎng qǐ dàn láo。
中宵抚世故,剧如千猬毛。zhōng xiāo fǔ shì gù,jù rú qiān wèi máo。
嬉游亦何益,岁月今滔滔。xī yóu yì hé yì,suì yuè jīn tāo tāo。
起望东北云,茫然首空搔。qǐ wàng dōng běi yún,máng rán shǒu kōng sāo。

二诗奉酬敬夫赠言并以为别

朱熹

我行二千里,访子南山阴。wǒ xíng èr qiān lǐ,fǎng zi nán shān yīn。
不忧天风寒,况惮湘水深。bù yōu tiān fēng hán,kuàng dàn xiāng shuǐ shēn。
辞家仲秋旦,税驾九月初。cí jiā zhòng qiū dàn,shuì jià jiǔ yuè chū。
问此为何时,严冬岁云徂。wèn cǐ wèi hé shí,yán dōng suì yún cú。
劳君步玉趾,送我登南山。láo jūn bù yù zhǐ,sòng wǒ dēng nán shān。
南山高不极,雪深路漫漫。nán shān gāo bù jí,xuě shēn lù màn màn。
泥行复几程,今夕宿槠洲。ní xíng fù jǐ chéng,jīn xī sù zhū zhōu。
明当分背去,惆怅不得留。míng dāng fēn bèi qù,chóu chàng bù dé liú。
诵君赠我诗,三叹增绸缪。sòng jūn zèng wǒ shī,sān tàn zēng chóu móu。
厚意不敢忘,为君商声讴。hòu yì bù gǎn wàng,wèi jūn shāng shēng ōu。

二诗奉酬敬夫赠言并以为别

朱熹

昔我抱冰炭,从君识乾坤。xī wǒ bào bīng tàn,cóng jūn shí qián kūn。
始知太极蕴,要眇难名论。shǐ zhī tài jí yùn,yào miǎo nán míng lùn。
谓有宁有迹,谓无复何存。wèi yǒu níng yǒu jì,wèi wú fù hé cún。
惟应酬酢处,特达见本根。wéi yīng chóu cù chù,tè dá jiàn běn gēn。
万化自此流,千圣同兹源。wàn huà zì cǐ liú,qiān shèng tóng zī yuán。
旷然远莫御,惕若初不烦。kuàng rán yuǎn mò yù,tì ruò chū bù fán。
云何学力微,未胜物欲昏。yún hé xué lì wēi,wèi shèng wù yù hūn。
涓涓始欲达,已被黄流吞。juān juān shǐ yù dá,yǐ bèi huáng liú tūn。
岂知一寸胶,救此千丈浑。qǐ zhī yī cùn jiāo,jiù cǐ qiān zhàng hún。
勉哉共无斁,此语期相敦。miǎn zāi gòng wú yì,cǐ yǔ qī xiāng dūn。

同林择之范伯崇归自湖南袁州道中多奇峰秀木怪石清泉请人赋一篇

朱熹

我行宜春野,四顾多奇山。wǒ xíng yí chūn yě,sì gù duō qí shān。
攒峦不可数,峭绝谁能攀。zǎn luán bù kě shù,qiào jué shuí néng pān。
上有青葱木,下有清泠湾。shàng yǒu qīng cōng mù,xià yǒu qīng líng wān。
更怜湾头石,一一神所剜。gèng lián wān tóu shí,yī yī shén suǒ wān。
众目共遗弃,千秋保坚顽。zhòng mù gòng yí qì,qiān qiū bǎo jiān wán。
我独抱孤赏,喟然起长叹。wǒ dú bào gū shǎng,kuì rán qǐ zhǎng tàn。