古诗词

过丰城作

朱熹

渺渺丰城县,回头忆旧游。miǎo miǎo fēng chéng xiàn,huí tóu yì jiù yóu。
晴江罗远树,宿莽乱中洲。qíng jiāng luó yuǎn shù,sù mǎng luàn zhōng zhōu。
宝剑今鳞甲,神光尚斗牛。bǎo jiàn jīn lín jiǎ,shén guāng shàng dòu niú。
他年还记得,此夜一扁舟。tā nián hái jì dé,cǐ yè yī biǎn zhōu。
朱熹

朱熹

朱熹(1130年9月15日~1200年4月23日),行五十二,小名沋郎,小字季延,字元晦,一字仲晦,号晦庵,晚称晦翁,又称紫阳先生、考亭先生、沧州病叟、云谷老人、沧洲病叟、逆翁。谥文,又称朱文公。汉族,祖籍南宋江南东路徽州府婺源县(今江西省婺源),出生于南剑州尤溪(今属福建三明市)。南宋著名的理学家、思想家、哲学家、教育家、诗人、闽学派的代表人物,世称朱子,是孔子、孟子以来最杰出的弘扬儒学的大师。 朱熹的作品>>

猜您喜欢

念奴娇·用傅安道和朱希真梅词韵

朱熹

临风一笑,问群芳谁是,真香纯白。lín fēng yī xiào,wèn qún fāng shuí shì,zhēn xiāng chún bái。
独立无朋,算只有、姑射山头仙客。dú lì wú péng,suàn zhǐ yǒu gū shè shān tóu xiān kè。
绝艳谁怜,真心自保,邈与尘缘隔。jué yàn shuí lián,zhēn xīn zì bǎo,miǎo yǔ chén yuán gé。
天然殊胜,不关风露冰雪。tiān rán shū shèng,bù guān fēng lù bīng xuě。
应笑俗李粗桃,无言翻引得,狂蜂轻蝶。yīng xiào sú lǐ cū táo,wú yán fān yǐn dé,kuáng fēng qīng dié。
争似黄昏闲弄影,清浅一溪霜月。zhēng shì huáng hūn xián nòng yǐng,qīng qiǎn yī xī shuāng yuè。
画角吹残,瑶台梦断,直下成休歇。huà jiǎo chuī cán,yáo tái mèng duàn,zhí xià chéng xiū xiē。
绿阴青子,莫教容易波折。lǜ yīn qīng zi,mò jiào róng yì bō zhé。

水调歌头·其二次袁仲机韵

朱熹

长记与君别,丹凤九重城。zhǎng jì yǔ jūn bié,dān fèng jiǔ zhòng chéng。
归来故里,愁思怅望渺难平。guī lái gù lǐ,chóu sī chàng wàng miǎo nán píng。
今夕不知何夕,得共寒潭烟艇,一笑俯空明。jīn xī bù zhī hé xī,dé gòng hán tán yān tǐng,yī xiào fǔ kōng míng。
有酒径须醉,无事莫关情。yǒu jiǔ jìng xū zuì,wú shì mò guān qíng。
寻梅去,疏竹外,一枝横。xún méi qù,shū zhú wài,yī zhī héng。
与君吟弄风月,端不负平生。yǔ jūn yín nòng fēng yuè,duān bù fù píng shēng。
何处车尘不到,有个江天如许,争肯换浮名。hé chù chē chén bù dào,yǒu gè jiāng tiān rú xǔ,zhēng kěn huàn fú míng。
只恐买山隐,却要炼丹成。zhǐ kǒng mǎi shān yǐn,què yào liàn dān chéng。

水调歌头

朱熹

不见严夫子,寂寞富春山。bù jiàn yán fū zi,jì mò fù chūn shān。
空留千丈危石,高出暮云端。kōng liú qiān zhàng wēi shí,gāo chū mù yún duān。
想象羊裘披了,一笑两忘身世,来插钓鱼竿。xiǎng xiàng yáng qiú pī le,yī xiào liǎng wàng shēn shì,lái chā diào yú gān。
肯似林间翮,飞倦始知还。kěn shì lín jiān hé,fēi juàn shǐ zhī hái。
中兴主,功业就,鬓毛斑。zhōng xīng zhǔ,gōng yè jiù,bìn máo bān。
驱驰一世人物,相与济时艰。qū chí yī shì rén wù,xiāng yǔ jì shí jiān。
独委狂奴心事,未羡痴儿鼎足,放去任疏顽。dú wěi kuáng nú xīn shì,wèi xiàn chī ér dǐng zú,fàng qù rèn shū wán。
爽气动星斗,终古照林峦。shuǎng qì dòng xīng dòu,zhōng gǔ zhào lín luán。

观书有感

朱熹

【其一】
半亩方塘一鉴开,天光云影共徘徊。bàn mǔ fāng táng yī jiàn kāi,tiān guāng yún yǐng gòng pái huái。
问渠那得清如许?为有源头活水来。wèn qú nà dé qīng rú xǔ?wèi yǒu yuán tóu huó shuǐ lái。
【其二】
昨夜江边春水生,艨艟巨舰一毛轻。zuó yè jiāng biān chūn shuǐ shēng,méng chōng jù jiàn yī máo qīng。
向来枉费推移力,此日中流自在行。xiàng lái wǎng fèi tuī yí lì,cǐ rì zhōng liú zì zài xíng。

春日

朱熹

胜日寻芳泗水滨,无边光景一时新。shèng rì xún fāng sì shuǐ bīn,wú biān guāng jǐng yī shí xīn。
等闲识得东风面,万紫千红总是春。děng xián shí dé dōng fēng miàn,wàn zǐ qiān hóng zǒng shì chūn。

偶成

朱熹

少年易老学难成,一寸光阴不可轻。shǎo nián yì lǎo xué nán chéng,yī cùn guāng yīn bù kě qīng。
未觉池塘春草梦,阶前梧叶已秋声。wèi jué chí táng chūn cǎo mèng,jiē qián wú yè yǐ qiū shēng。

残腊

朱熹

残腊生春序,愁霖逼岁昏。cán là shēng chūn xù,chóu lín bī suì hūn。
小红敷艳萼,众绿被陈根。xiǎo hóng fū yàn è,zhòng lǜ bèi chén gēn。
阴壑泉方注,原田水欲浑。yīn hè quán fāng zhù,yuán tián shuǐ yù hún。
农家向东作,百事集柴门。nóng jiā xiàng dōng zuò,bǎi shì jí chái mén。

晨登云际阁

朱熹

晨起踏僧阁,徙倚望平郊。chén qǐ tà sēng gé,xǐ yǐ wàng píng jiāo。
攒峦夏云晓,苍茫林影交。zǎn luán xià yún xiǎo,cāng máng lín yǐng jiāo。
暂释川途念,憩此烟云巢。zàn shì chuān tú niàn,qì cǐ yān yún cháo。
聊欲托僧宇,岁晏结蓬茅。liáo yù tuō sēng yǔ,suì yàn jié péng máo。

过黄塘岭

朱熹

屈曲危塍转,沉阴山气昏。qū qū wēi chéng zhuǎn,chén yīn shān qì hūn。
蝉声高树暗,石濑浅流喧。chán shēng gāo shù àn,shí lài qiǎn liú xuān。
已过黄塘岭,欲觅桃花源。yǐ guò huáng táng lǐng,yù mì táo huā yuán。
无为此留滞,驱马逾山樊。wú wèi cǐ liú zhì,qū mǎ yú shān fán。

宿白芒畬

朱熹

早发招贤里,夜宿白芒畬。zǎo fā zhāo xián lǐ,yè sù bái máng shē。
川暝前山雨,风惊涧树花。chuān míng qián shān yǔ,fēng jīng jiàn shù huā。
途陆绵异县,曛黑泊田家。tú lù mián yì xiàn,xūn hēi pō tián jiā。
逢人聊问路,犹恨去程赊。féng rén liáo wèn lù,yóu hèn qù chéng shē。

倒水坑作

朱熹

穷幽鲜外慕,殖志在丘园。qióng yōu xiān wài mù,zhí zhì zài qiū yuán。
即此竟无得,空恨岁时迁。jí cǐ jìng wú dé,kōng hèn suì shí qiān。
川陆绵半载,烦燠当归缘。chuān lù mián bàn zài,fán yù dāng guī yuán。
憩此苍山曲,洗心闻涧泉。qì cǐ cāng shān qū,xǐ xīn wén jiàn quán。

又闻琴作

朱熹

瑶琴清露后,寥亮发窗间。yáo qín qīng lù hòu,liáo liàng fā chuāng jiān。
韵逐回风远,情随玄夜阑。yùn zhú huí fēng yuǎn,qíng suí xuán yè lán。
端居独无寐,林扉空掩关。duān jū dú wú mèi,lín fēi kōng yǎn guān。
起望星河落,哀弦方罢弹。qǐ wàng xīng hé luò,āi xián fāng bà dàn。

赠仰上人

朱熹

涧谷秋云晓,飘飖无定姿。jiàn gǔ qiū yún xiǎo,piāo yáo wú dìng zī。
氛氲升远树,凌乱起寒飔。fēn yūn shēng yuǎn shù,líng luàn qǐ hán sī。
雨罢成孤鹤,天高逐散丝。yǔ bà chéng gū hè,tiān gāo zhú sàn sī。
上人归别岭,心迹但如斯。shàng rén guī bié lǐng,xīn jì dàn rú sī。

冬日二首其二

朱熹

清霜染涧树,萧索向严冬。qīng shuāng rǎn jiàn shù,xiāo suǒ xiàng yán dōng。
密雨有时集,寒云无定容。mì yǔ yǒu shí jí,hán yún wú dìng róng。
波明横濑出,风急远林空。bō míng héng lài chū,fēng jí yuǎn lín kōng。
一极窗间眺,高旻矗乱峰。yī jí chuāng jiān tiào,gāo mín chù luàn fēng。

诵经

朱熹

坐厌尘累积,脱躧味幽玄。zuò yàn chén lèi jī,tuō xǐ wèi yōu xuán。
静披笈中素,流味东华篇。jìng pī jí zhōng sù,liú wèi dōng huá piān。
朝昏一俯仰,岁月如奔川。cháo hūn yī fǔ yǎng,suì yuè rú bēn chuān。
世纷未云遣,仗此息诸缘。shì fēn wèi yún qiǎn,zhàng cǐ xī zhū yuán。
12791234567»