古诗词

进贤道中

朱熹

往辞湘水曲,今过豫章城。wǎng cí xiāng shuǐ qū,jīn guò yù zhāng chéng。
改岁无多日,到家才几程。gǎi suì wú duō rì,dào jiā cái jǐ chéng。
昼怜春意迫,夜喜月华清。zhòu lián chūn yì pò,yè xǐ yuè huá qīng。
此去无淹轨,前涂似掌平。cǐ qù wú yān guǐ,qián tú shì zhǎng píng。
朱熹

朱熹

朱熹(1130年9月15日~1200年4月23日),行五十二,小名沋郎,小字季延,字元晦,一字仲晦,号晦庵,晚称晦翁,又称紫阳先生、考亭先生、沧州病叟、云谷老人、沧洲病叟、逆翁。谥文,又称朱文公。汉族,祖籍南宋江南东路徽州府婺源县(今江西省婺源),出生于南剑州尤溪(今属福建三明市)。南宋著名的理学家、思想家、哲学家、教育家、诗人、闽学派的代表人物,世称朱子,是孔子、孟子以来最杰出的弘扬儒学的大师。 朱熹的作品>>

猜您喜欢

次瑞泉诗韵

朱熹

兴怀来赏趣,对景却忘言。xīng huái lái shǎng qù,duì jǐng què wàng yán。
偶与同游客,行逢幽涧原。ǒu yǔ tóng yóu kè,xíng féng yōu jiàn yuán。
浅泓排积腐,暗窦溢流浑。qiǎn hóng pái jī fǔ,àn dòu yì liú hún。
终待寒泉食,无忧水镜昏。zhōng dài hán quán shí,wú yōu shuǐ jìng hūn。

游密庵得空字

朱熹

欲觅仙洲路,须乘万里风。yù mì xiān zhōu lù,xū chéng wàn lǐ fēng。
饮泉云出岫,卧岭月流空。yǐn quán yún chū xiù,wò lǐng yuè liú kōng。
永夜浑无寐,悲歌莫与同。yǒng yè hún wú mèi,bēi gē mò yǔ tóng。
起来残树影,清绝小楼东。qǐ lái cán shù yǐng,qīng jué xiǎo lóu dōng。

挽吴给事三首

朱熹

台省倾群望,江湖去一麾。tái shěng qīng qún wàng,jiāng hú qù yī huī。
语闻三谏切,政有百年思。yǔ wén sān jiàn qiè,zhèng yǒu bǎi nián sī。
不尽云龙会,还寻雾豹期。bù jǐn yún lóng huì,hái xún wù bào qī。
谁知七休咏,翻入八哀诗。shuí zhī qī xiū yǒng,fān rù bā āi shī。

挽吴给事三首

朱熹

粤自辞神武,超然绝世纷。yuè zì cí shén wǔ,chāo rán jué shì fēn。
前身疏太傅,今日范忠文。qián shēn shū tài fù,jīn rì fàn zhōng wén。
圃树寒留月,湖波冷浸云。pǔ shù hán liú yuè,hú bō lěng jìn yún。
悬知千载下,此地想遗芬。xuán zhī qiān zài xià,cǐ dì xiǎng yí fēn。

挽吴给事三首

朱熹

忆昔观风寄,登堂识老成。yì xī guān fēng jì,dēng táng shí lǎo chéng。
忘年见交态,把酒话诗情。wàng nián jiàn jiāo tài,bǎ jiǔ huà shī qíng。
别去如三岁,书来忽九京。bié qù rú sān suì,shū lái hū jiǔ jīng。
却思凭槛语,忍遽勒公铭。què sī píng kǎn yǔ,rěn jù lēi gōng míng。

和林择之凤凰山韵

朱熹

木落髻鬟拥,湖平妆镜空。mù luò jì huán yōng,hú píng zhuāng jìng kōng。
荒亡馀旧事,惨澹只悲风。huāng wáng yú jiù shì,cǎn dàn zhǐ bēi fēng。
兴发千山里,诗成一笑中。xīng fā qiān shān lǐ,shī chéng yī xiào zhōng。
诸君莫惆怅,吾道固当穷。zhū jūn mò chóu chàng,wú dào gù dāng qióng。

次林择之凉峰韵

朱熹

解辔林间寺,归鸦晚欲盘。jiě pèi lín jiān sì,guī yā wǎn yù pán。
望中岚翠合,愁外夕阳残。wàng zhōng lán cuì hé,chóu wài xī yáng cán。
尊酒何妨尽,羁心且自宽。zūn jiǔ hé fáng jǐn,jī xīn qiě zì kuān。
无端满窗月,遥夜不胜寒。wú duān mǎn chuāng yuè,yáo yè bù shèng hán。

熹去温陵二十七年而复来显庵益老见候七里亭又以佳句见招而休斋陈丈寺丞黄丈皆属和焉因次韵奉酬并呈二丈

朱熹

不因辞吏役,那得解天刑。bù yīn cí lì yì,nà dé jiě tiān xíng。
故国重来远,寒山依旧青。gù guó zhòng lái yuǎn,hán shān yī jiù qīng。
兴怀感陈迹,举目怆新亭。xīng huái gǎn chén jì,jǔ mù chuàng xīn tíng。
尚喜湾头老,禅房许扣扃。shàng xǐ wān tóu lǎo,chán fáng xǔ kòu jiōng。

答黄叔张

朱熹

日君趋玉陛,抗疏肃邦刑。rì jūn qū yù bì,kàng shū sù bāng xíng。
便有荣褒衮,无劳涕伏青。biàn yǒu róng bāo gǔn,wú láo tì fú qīng。
众流争靡靡,一柱独亭亭。zhòng liú zhēng mí mí,yī zhù dú tíng tíng。
只恐追锋急,那容昼掩扃。zhǐ kǒng zhuī fēng jí,nà róng zhòu yǎn jiōng。

次韵陈休斋怀古堂

朱熹

平昔尘编里,心期本自幽。píng xī chén biān lǐ,xīn qī běn zì yōu。
那堪旧泉石,更作此追游。nà kān jiù quán shí,gèng zuò cǐ zhuī yóu。
好句看犹在,遗忠怆已休。hǎo jù kàn yóu zài,yí zhōng chuàng yǐ xiū。
亦知今日意,不逐大江流。yì zhī jīn rì yì,bù zhú dà jiāng liú。

次公济精舍韵

朱熹

一室空山里,纤尘迥莫侵。yī shì kōng shān lǐ,xiān chén jiǒng mò qīn。
若非同臭味,谁肯远过临。ruò fēi tóng chòu wèi,shuí kěn yuǎn guò lín。
健策凌丹壑,清诗动玉琴。jiàn cè líng dān hè,qīng shī dòng yù qín。
溪边一回首,平地足崎嵚。xī biān yī huí shǒu,píng dì zú qí qīn。

挽蔡

朱熹

畴昔相逢地,知君意矫强。chóu xī xiāng féng dì,zhī jūn yì jiǎo qiáng。
旋闻将使指,劲节动朝行。xuán wén jiāng shǐ zhǐ,jìn jié dòng cháo xíng。
方为人材喜,相期事业长。fāng wèi rén cái xǐ,xiāng qī shì yè zhǎng。
知何遽不淑,未及鬓毛苍。zhī hé jù bù shū,wèi jí bìn máo cāng。

挽鹿伯可郎中二首

朱熹

造辟谋谟远,勤民志虑专。zào pì móu mó yuǎn,qín mín zhì lǜ zhuān。
中身谢轩冕,毕志友林泉。zhōng shēn xiè xuān miǎn,bì zhì yǒu lín quán。
出祖倾群彦,归来足二贤。chū zǔ qīng qún yàn,guī lái zú èr xián。
谁令行乐地,容易锁寒烟。shuí lìng xíng lè dì,róng yì suǒ hán yān。

挽鹿伯可郎中二首

朱熹

畴昔东州路,音书仅一通。chóu xī dōng zhōu lù,yīn shū jǐn yī tōng。
承颜终未遂,仰德竟何穷。chéng yán zhōng wèi suì,yǎng dé jìng hé qióng。
野哭悲能遽,岩居计莫同。yě kū bēi néng jù,yán jū jì mò tóng。
关心九原路,无树不高风。guān xīn jiǔ yuán lù,wú shù bù gāo fēng。

挽陈检正

朱熹

厚德高贤躅,清名起懦襟。hòu dé gāo xián zhú,qīng míng qǐ nuò jīn。
承宣几年最,明恕一生心。chéng xuān jǐ nián zuì,míng shù yī shēng xīn。
势屈飞腾晚,忠存献纳深。shì qū fēi téng wǎn,zhōng cún xiàn nà shēn。
忽骑箕尾去,陵柏为谁阴。hū qí jī wěi qù,líng bǎi wèi shuí yīn。