古诗词

安仁晓行

朱熹

夙驾安仁道,行行得自娱。sù jià ān rén dào,xíng xíng dé zì yú。
荒山围野阔,远树出林孤。huāng shān wéi yě kuò,yuǎn shù chū lín gū。
景晦长烟合,天寒碧草枯。jǐng huì zhǎng yān hé,tiān hán bì cǎo kū。
归心怀往路,极目向平芜。guī xīn huái wǎng lù,jí mù xiàng píng wú。
朱熹

朱熹

朱熹(1130年9月15日~1200年4月23日),行五十二,小名沋郎,小字季延,字元晦,一字仲晦,号晦庵,晚称晦翁,又称紫阳先生、考亭先生、沧州病叟、云谷老人、沧洲病叟、逆翁。谥文,又称朱文公。汉族,祖籍南宋江南东路徽州府婺源县(今江西省婺源),出生于南剑州尤溪(今属福建三明市)。南宋著名的理学家、思想家、哲学家、教育家、诗人、闽学派的代表人物,世称朱子,是孔子、孟子以来最杰出的弘扬儒学的大师。 朱熹的作品>>

猜您喜欢

挽陈检正

朱熹

忆昔都门道,光华辱宰卿。yì xī dōu mén dào,guāng huá rǔ zǎi qīng。
丁宁话盐筴,纤悉见民情。dīng níng huà yán cè,xiān xī jiàn mín qíng。
一别惊时论,三年想颂声。yī bié jīng shí lùn,sān nián xiǎng sòng shēng。
只今空老泪,难使浊河清。zhǐ jīn kōng lǎo lèi,nán shǐ zhuó hé qīng。

哭刘岳卿

朱熹

曾说幽栖地,君家近接连。céng shuō yōu qī dì,jūn jiā jìn jiē lián。
要携邀月酒,同棹钓溪船。yào xié yāo yuè jiǔ,tóng zhào diào xī chuán。
遽尔悲闻笛,真成叹绝弦。jù ěr bēi wén dí,zhēn chéng tàn jué xián。
林猿催老泪,为尔一潸然。lín yuán cuī lǎo lèi,wèi ěr yī shān rán。

诗饯陈兄朝章居士永归本宅授诸挽者

朱熹

蚤岁醇儒业,中年居士身。zǎo suì chún rú yè,zhōng nián jū shì shēn。
功名虚竹帛,德义满乡邻。gōng míng xū zhú bó,dé yì mǎn xiāng lín。
一笑藏舟失,千秋宰树新。yī xiào cáng zhōu shī,qiān qiū zǎi shù xīn。
伤心耆旧传,那复有斯人。shāng xīn qí jiù chuán,nà fù yǒu sī rén。

咏岩桂二首

朱熹

亭亭岩下桂,岁晚独芬芳。tíng tíng yán xià guì,suì wǎn dú fēn fāng。
叶密千层绿,花开万点黄。yè mì qiān céng lǜ,huā kāi wàn diǎn huáng。
天香生净想,云影护仙妆。tiān xiāng shēng jìng xiǎng,yún yǐng hù xiān zhuāng。
谁识王孙意,空吟招隐章。shuí shí wáng sūn yì,kōng yín zhāo yǐn zhāng。

咏岩桂二首

朱熹

露浥黄金蕊,风生碧玉枝。lù yì huáng jīn ruǐ,fēng shēng bì yù zhī。
千林向摇落,此树独华滋。qiān lín xiàng yáo luò,cǐ shù dú huá zī。
木末难同调,篱边不并时。mù mò nán tóng diào,lí biān bù bìng shí。
攀援香满袖,叹息共心期。pān yuán xiāng mǎn xiù,tàn xī gòng xīn qī。

次韵芮察院送□宝文赴浙漕二首

朱熹

远俗何劳问,威名旧已孚。yuǎn sú hé láo wèn,wēi míng jiù yǐ fú。
百城方仰泽,一节遽还都。bǎi chéng fāng yǎng zé,yī jié jù hái dōu。
圣主勤修政,今年决破胡。shèng zhǔ qín xiū zhèng,jīn nián jué pò hú。
期公宁馈挽,注想在谋谟。qī gōng níng kuì wǎn,zhù xiǎng zài móu mó。

次韵芮察院送□宝文赴浙漕二首

朱熹

考卜川清旷,端居柰乐何。kǎo bo chuān qīng kuàng,duān jū nài lè hé。
风云一以便,岁月不胜多。fēng yún yī yǐ biàn,suì yuè bù shèng duō。
节传无淹驾,林园得屡过。jié chuán wú yān jià,lín yuán dé lǚ guò。
功名从迫逐,志业岂蹉跎。gōng míng cóng pò zhú,zhì yè qǐ cuō tuó。

挽梁文靖公二首

朱熹

擢第初龙首,登庸再凤池。zhuó dì chū lóng shǒu,dēng yōng zài fèng chí。
心期讵温饱,身任必安危。xīn qī jù wēn bǎo,shēn rèn bì ān wēi。
几岁调娱政,今年殄瘁诗。jǐ suì diào yú zhèng,jīn nián tiǎn cuì shī。
恭惟衮敛意,不尽鉴亡悲。gōng wéi gǔn liǎn yì,bù jǐn jiàn wáng bēi。

挽梁文靖公二首

朱熹

疏宠无前比,腾章又夙心。shū chǒng wú qián bǐ,téng zhāng yòu sù xīn。
极知求士切,端为爱君深。jí zhī qiú shì qiè,duān wèi ài jūn shēn。
卤簿寒笳远,尘埃断稿侵。lǔ bù hán jiā yuǎn,chén āi duàn gǎo qīn。
空令杀公掾,衰涕满寒襟。kōng lìng shā gōng yuàn,shuāi tì mǎn hán jīn。

挽周侍郎二首

朱熹

德量推容物,才猷足济时。dé liàng tuī róng wù,cái yóu zú jì shí。
阴功覃远徼,馀算饱雄师。yīn gōng tán yuǎn jiǎo,yú suàn bǎo xióng shī。
行李淹星岁,还乡感羽仪。xíng lǐ yān xīng suì,hái xiāng gǎn yǔ yí。
一朝成殄瘁,九牧共伤悲。yī cháo chéng tiǎn cuì,jiǔ mù gòng shāng bēi。

挽周侍郎二首

朱熹

忆昔趋丹阙,看公上玉除。yì xī qū dān quē,kàn gōng shàng yù chú。
民饥深献纳,主圣极欷歔。mín jī shēn xiàn nà,zhǔ shèng jí xī xū。
解手寒江阔,惊心夜壑虚。jiě shǒu hán jiāng kuò,jīng xīn yè hè xū。
朅来空老泪,无地别輀车。qiè lái kōng lǎo lèi,wú dì bié ér chē。

挽董安人二首

朱熹

雅望推前辈,承爱赖女师。yǎ wàng tuī qián bèi,chéng ài lài nǚ shī。
闺门传懿范,汤沐盛恩私。guī mén chuán yì fàn,tāng mù shèng ēn sī。
万里骖鸾去,千秋宰树悲。wàn lǐ cān luán qù,qiān qiū zǎi shù bēi。
自应铭妇德,谁与篆丰碑。zì yīng míng fù dé,shuí yǔ zhuàn fēng bēi。

挽董安人二首

朱熹

令尹古循吏,郡君今胜流。lìng yǐn gǔ xún lì,jùn jūn jīn shèng liú。
平生馀事业,晚岁极熏修。píng shēng yú shì yè,wǎn suì jí xūn xiū。
穗帐真成梦,灵辰竟不留。suì zhàng zhēn chéng mèng,líng chén jìng bù liú。
遗风被箫挽,未觉九泉幽。yí fēng bèi xiāo wǎn,wèi jué jiǔ quán yōu。

放船二首

朱熹

浩荡清江水,依微绿树风。hào dàng qīng jiāng shuǐ,yī wēi lǜ shù fēng。
解维春雨外,弭棹夕阳中。jiě wéi chūn yǔ wài,mǐ zhào xī yáng zhōng。
江草生新径,岩花点旧丛。jiāng cǎo shēng xīn jìng,yán huā diǎn jiù cóng。
诗翁不愁思,逸兴莽何穷。shī wēng bù chóu sī,yì xīng mǎng hé qióng。

放船二首

朱熹

畴昔清溪峡,船头戏彩翰。chóu xī qīng xī xiá,chuán tóu xì cǎi hàn。
十年空往事,一梦记前滩。shí nián kōng wǎng shì,yī mèng jì qián tān。
陡绝垂苍壁,澄虚列翠峦。dǒu jué chuí cāng bì,chéng xū liè cuì luán。
今宵诗卷里,重得纵遐观。jīn xiāo shī juǎn lǐ,zhòng dé zòng xiá guān。